Chương 210 Cửu Tuyệt Đằng
Editor: Tĩnh
Tiểu hồ ly canh giữ ở bên cạnh Huyết Đấu, nhấp nháy nhấp nháy con mắt.
Triệu Xuyên nhìn tiểu hồ ly, có chút lo lắng nói: “Tuyết Bảo đây là làm sao vậy! Lại chạy tới trêu chọc Huyết Đấu, nếu Huyết Đấu mà thả Ngư Quỷ ra, nếu làm không tốt thì Tuyết Bảo sẽ bị ăn mất."
Sở Diệp ngó Triệu Xuyên một cái, thầm nghĩ: Triệu Xuyên gia hỏa này, đang xem thường ai đấy.
“Tuyết Bảo nhà chúng ta rất lợi hại đấy, nên sẽ không dễ dàng bị đánh đâu!” Sở Diệp ngạo nghễ nói.
Trước đó Tuyết Bảo đã anh dũng chiến đấu với Lâm Nam Cương, sau khi tới đây, Tuyết Bảo lại tấn thêm một giai vị, thực lực lại dâng lên không ít, nếu thật đánh nhau thì Huyết Đấu chưa chắc là đối thủ của Tuyết Bảo đâu.
Triệu Xuyên lắc đầu, trịnh trọng nói: “Sở lão bản là ngươi không hiểu biết, Hồn Thú của hắn rất lợi hại đấy.”
“Triệu huynh, ngươi cũng không biết rồi, Tuyết Bảo nhà chúng tôi cũng không thua một ai đâu.” Sở Diệp nói.
Triệu Xuyên gật đầu, có lệ nói: “Đúng đúng Tuyết Bảo rất lợi hại.”
Sở Diệp nhìn bộ dạng có lệ của Triệu Xuyên, bĩu môi, thầm nghĩ: Triệu Xuyên đúng là cái trứng thối, đồ không có ánh mắt, khó trách chỉ mãi đánh quang căn, Tuyết Bảo đã đánh qua không ít Chiến Tướng hung thú cấp 9 rồi đó.
Tuyết Bảo nhìn không chớp mắt nhìn Huyết Đấu, mặt nó nhìn y như rằng sắp chảy nước miếng tới nơi vậy.
Triệu Xuyên nhìn Tuyết Bảo, có chút lo lắng nói: “Tuyết Bảo đang làm gì vậy?”
Tuyết Bảo đáng yêu như vậy, mà tại sao cứ thích quấn lấy tên hung thần như Huyết Đấu vậy ta.
Sở Diệp nhìn phản ứng của Tuyết Bảo, Tuyết Bảo giống như đã nhìn trúng cái gì đó trong túi Huyết Đấu vậy.
Sở Diệp hướng tới Huyết Đấu đi qua, “Huyết Đấu huynh, lần này ra biển chắc hẳn rất thuận lợi!”
Huyết Đấu nhìn Sở Diệp, nói: “Còn chắp vá, bất quá, không được như Sở lão bản mỗi ngày chỉ cần ngồi chơi là đã hốt bạc."
Huyết Đấu nhìn trong cửa hàng tràn đầy khách nhân, thầm nghĩ: Hắn cực cực khổ khổ vào sinh ra tử, còn không bằng người ta bán mấy bình trà, đương nhiên, trà của trà lâu xác thật lợi hại, không phải người bình thường có thể làm ra."
Sở Diệp cười cười, nói: “Nơi nào, nơi nào, mà không biết lần này Huyết Đấu huynh thu hoạch được thứ gì tốt vậy, có thể hay không cho ta mở rộng tầm mắt!"
Huyết Đấu mở bao ra, Sở Diệp trước mắt sáng ngời, cả kinh nói: “Cửu Tuyệt Đằng!”
Trong cửa hàng mấy khách nhân nghe được Cửu Tuyệt Đằng, ánh mắt lập tức di dời đi lại đây, lộ ra vẻ mặt hâm mộ.
Huyết Đấu gật đầu, nói: “Không sai, là ngàn năm Cửu Tuyệt Đằng, ta ở chỗ sâu Thiên Khóc Hải vực tìm được, thiếu chút nữa ném nửa cái mạng."
Sở Diệp hít sâu một hơi, thầm nghĩ: Khó trách tiểu hồ ly đứng ở chỗ này không chịu đi, nguyên lai là vì Cửu Tuyệt Đằng ngàn năm."
Thứ này đối với tiểu hồ ly chỗ tốt không nhỏ, nếu là có thu tới tay, thực lực tiểu hồ ly hẳn là có thể bay lên một ít, mà cơ hội tiến vào Vương cấp cũng sẽ lớn hơn một ít.
“Không biết, Huyết Đấu huynh có nguyện bỏ thứ yêu thích, ta sẽ bỏ số tiền lớn để mua.” Sở Diệp nói.
Việc buôn bán của trà lâu cũng không tệ lắm, Sở Diệp gần đây cũng thật ra cũng tích góp được không ít đồng vàng, nên mới dám nói lời này.
Huyết Đấu lắc lắc đầu, nói: “Ta không cần đồng vàng.”
Sở Diệp có chút khó xử nói: “Vậy Huyết Đấu huynh muốn cái gì?”
“Sở lão bản nếu có thể giải quyết được vấn đề trên người ta, vậy ta tự nhiên cũng sẽ đem Cửu Tuyệt Đằng hai tay dâng lên.” Huyết đấu nói.
Sở Diệp híp mắt, thầm nghĩ: Huyết Đấu đây là có chuẩn bị mà đến! Nếu không, đối phương cũng sẽ không mang thứ quý như vậy mà đến đây, để dụ dỗ bọn họ.
Cao cấp Dược Tề là thứ khó có được, đồng dạng linh thảo cao cấp cũng khó có được.
Cửu Tuyệt Đằng thật sự rất quý trọng, tất cả các Dược Tề Sư, cũng rất khó ngăn cản được sự dụ dỗ của Cửu Tuyệt Đằng ngàn năm.
Sở Diệp đánh giá thần sắc của Huyết Đấu, cảm thấy đối phương nhìn như hào sảng nhưng thật ra là có chút khẩn trương.
Huyết khí lưu thông trong người Huyết Đấu hình như không thông thuận cho mấy, dù dùng trà Tỉnh An cũng chỉ có thể giải quyết được tình trạng tạm thời mà thôi.
“Huyết đạo hữu mời vào ghế lô nói chuyện.” Sở Diệp nói.
Huyết Đấu nghe Sở Diệp nói vậy thì tức khắc thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Sở Diệp cùng Huyết Đấu vào ghế lô ngồi xuống, “Huyết đạo hữu, tình huống của ngươi, đã có chút không xong."
Huyết Đấu nhìn Sở Diệp, nói; “Ta biết, nhưng giá trị của Cửu Tuyệt Đằng cũng không tệ."
Sở Diệp gật đầu nói: “Có đạo lý."
Sở Diệp dùng thần hồn liên hệ với Lâm Sơ Văn, Lâm Sơ Văn đi đến, ngồi xuống bên cạnh Sở Diệp.
“Lâm lão bản tới!” Huyết Đấu nhìn thấy Lâm Sơ Văn tiến vào, nhiệt tình tiếp đón một tiếng.
Lâm Sơ Văn gật đầu, cũng không nói lời vô nghĩa, lấy ra một cái hộp ngọc, mở ra.
“Nơi này là ba lọ Định Hồn Ngưng Huyết dược tề, hiệu quả hẳn là tốt hơn Tĩnh An trà, nếu Huyết Đấu đạo hữu đồng ý thì chúng ta liền tiến hành giao dịch."
Huyết Đấu chần chờ một chút, nói: “Ta có thể thử trước không."
Lâm Sơ Văn gật đầu, lấy một giọt dược tề, pha vào trà.
Huyết Đấu cầm chén trà lên uống một ngụm, đôi mắt liền hiện lên vài phần kinh hỉ.
“Được, đổi!”
Huyết Đấu đem Cửu Tuyệt Đằng đẩy đến trước mắt hai người, đem ba lọ dược tề thu qua, Sở Diệp đem Cửu Tuyệt Đằng thu vào túi.
Huyết Đấu bắt được dược tề, trực tiếp uống hết một lọ.
“Lâm lão bản là Dược Tề Sư đi."
Lâm Sơ Văn nhíu đầu mày, không nói gì.
Không đợi Lâm Sơ Văn trả lời, Huyết Đấu lại nói tiếp:. “Lâm lão bản là Dược Tề Sư, lại không mở cửa hàng dược tề? Hay là có nguyên nhân gì?"
Sở Diệp thầm nghĩ: Không có chứng nhận Dược Tề Sư, cũng không biết có được xem là nguyên nhân đặc biệt không. Một Dược Tề Sư mà không có chứng nhận Dược Tề Sư tựa hồ có chút mất mặt.
“Xác thật có chút nguyện nhân đặc biệt.” Lâm Sơ Văn nói.
“Ta sẽ vì hai vị bảo mật.” Huyết Đấu không biết não bổ cái gì, trịnh trọng nói.
Sở Diệp nhìn Huyết Đấu, thầm nghĩ: Gia hỏa Huyết Đấu này lớn lên cao lớn thô kệch, nhưng sức tưởng tượng tựa hồ rất phong phú.
Huyết Đấu có được dược tề liền rời đi.
“Cửu Tuyệt Đằng cho Tuyết Bảo ăn sao?” Sở Diệp hỏi.
Sở Diệp thầm nghĩ: Tuyết Bảo hiện tại đã Chiến Tướng cấp 9, khoảng cách tới Vương cấp đã càng gần.
Lâm Sơ Văn lắc đầu, nói: “Ta muốn thử xem có thể thử luyện thành Thiên Tuyệt dược tề không.”
“Thiên Tuyệt dược tề, đó là Địa cấp dược tề đi!” Sở Diệp hỏi.
Lâm Sơ Văn gật đầu, nói: “Đúng!”
Trong truyền thừa của hắn có cả phối phương lẫn hình ảnh luyện chế.
Sở Diệp chớp chớp mắt, nói: “Ngươi có nắm chắc không?’'
Lâm Sơ Văn lắc đầu, nói: “Không chắc ăn lắm."
Cửu Tuyệt Đằng đối với Hồn Thú đã có rất nhiều chỗ tốt, nếu trực tiếp cho Tuyết Bảo dùng, thì chỉ có Tuyết Bảo có được chỗ tốt, nhưng nếu luyện chế thành công, vậy sẽ có thể được ba phần dược tề, cho Tuyết Bảo, Tiểu Bạch, Tiểu Ngân nhờ đó mà hy vọng tiến giai sẽ càng cao.
Đương nhiên, nếu luyện chế thất bại, sẽ như ném đá trên sông.
Sở Diệp cười, nói: “Không có cũng không có gì, dù sao chúng ta cũng đã đi đến bước này rồi, nếu thất bại thì chúng ta lại tìm loại dược thảo đó.“
Bọn họ hiện tại cũng kiếm được không ít tiền, nên dù muốn mua Cửu Tuyệt Đằng cũng không khó, chỉ là hơi khó tìm mà thôi.
“Ta cũng nghĩ như vậy.”
Lâm Sơ Văn hít sâu một hơi, mấy năm nay, hắn vẫn luôn cố gắng học tập số dược tề truyền thừa mà hắn đang có, giờ đây Huyền cấp dược tề cơ bản đã không làm khó được hắn.
Nhóm Tiểu Bạch cũng đã gần tới Chiến Tướng cấp 9, nhưng từ Chiến Tướng cấp 9 đến Vương cấp cũng không phải dễ dàng như vậy, nếu hắn có thể trở thành Địa giai Dược Tề Sư, vậy hắn có thể hỗ trợ luyện chế những loại Địa cấp dược tề giúp nhóm Tiểu Bạch khi tiến giai Vương cấp càng có thêm một thành chắc chắn.
Đương nhiên, luyện chế Địa giai dược tề cũng không dễ dàng, Lâm Sơ Văn cảm thấy nếu hắn luyện chế Địa cấp dược tề, hắn sẽ vẫn có vài phần ưu thế hơn những Dược Tề Sư khác, bởi dù là thầy trò cũng sẽ có rất ít vị sư phụ nào để cho học trò thấy quá trình luyện chế dược tề, mà hắn lại có cả truyền thừa hình ảnh, có thể vừa học tập vừa quan sát.
Mà phẩm chất của linh tuyền trong không gian của A Diệp lại vẫn luôn được đề cao, nếu sử dụng Linh Tuyền Thủy để luyện chế dược tề, có thể đem mức độ khó khăn khi luyện chế dược tề rơi chậm lại vài phân.
Lâm Sơ Văn tốn mấy ngày thời gian để hoàn tất chuẩn bị, mới bắt đầu luyện chế Thiên Tuyệt dược tề.
Lâm Sơ Văn vận khí không tồi, một lần liền luyện chế ra thành phẩm.
“Thành công?” Sở Diệp có chút kinh hỉ hỏi.
Lâm Sơ Văn gật gật đầu, nói: “So với ta dự đoán thì đơn giản hơn một ít."
Sở Diệp cười cười, nói: “Ngươi là Dược Tề Sư tuyệt thế thiên tài, nên dù là có luyện chế Địa cấp dược tề tự nhiên cũng đơn giản hơn người khác."
Lâm Sơ Văn bất đắc dĩ nói: “Miệng lưỡi ngọt ngào, ta chỉ có điểm thiên phú mà thôi, còn về tuyệt thế thiên tài thì ta còn kém xa lắm." Tuy miệng nói thế, nhưng trong lòng Lâm Sơ Văn lại vô cùng vui vẻ, ai mà không thích khi được người mình yêu khen ngợi chứ.
Sở Diệp cười cười, nói: “Không kém, không kém.”
Sở Diệp thầm nghĩ: Sơ Văn có thể dễ dàng luyện chế ra Thiên Tuyệt dược tề, hẳn là có liên quan đến kinh nghiệm tích lũy từ trước, Sơ Văn tuy rằng tuổi còn trẻ, nhưng lại luyện chế ra không ít Huyền cấp cao cấp dược tề.
Ba lọ dược tề, tiểu hồ ly, Tiểu Ngân, Tiểu Bạch, mỗi đứa một lọ.
Tuyết Bảo cùng Tiểu Ngân sau khi uống dược tề thì đã hoàn toàn củng cố tu vi Chiến Tướng cấp 9.
Tiểu Bạch sau khi uống xong dược tề rốt cuộc cũng chính thức tiến vào Chiến Tướng cấp 9, đuổi theo kịp Tiểu Ngân cùng Tuyết Bảo.
Sở Diệp nhìn Tiểu Ngân cùng Tiểu Bạch, tâm tình không tồi, “Cuối cùng cũng đã lên cấp 9 hết!”
Lâm Sơ Văn gật gật đầu, nói: “Đúng vậy!”
Tuyết Bảo, Tiểu Bạch, Tiểu Ngân đều tiến vào cấp 9, chỉ cần không gặp phải Hồn Vương, bọn họ sẽ an toàn, Lâm Sơ Văn cảm thấy nếu bọn họ giờ đây dù tái ngộ Lâm Nam Cương, bọn họ cũng có thể dễ như trở bàn tay mà giải quyết đối phương.
Sau khi tiến giai Tiểu Bạch thập phần hưng phấn, thân mật cọ cọ Lâm Sơ Văn, tỏ vẻ cảm tạ.
Thanh Linh trà lâu.
Vương Bát Trảo đi vào trà lâu, tả hữu nhìn xung quanh liếc mắt một cái.
Sở Diệp nhìn đến Vương Bát Trảo, cười cười, nói: “Vương huynh tới!”
Vương Bát Trảo cũng đã thật lâu không có gặp Sở Diệp.
Vương Bát Trảo gật gật đầu, nói: “Sở huynh hảo, sinh ý trong tiệm Sở huynh thật là không tệ!”
Vương Bát Trảo đã sớm nghe Triệu Xuyên nói, Sở Diệp khai một cái trà lâu, sinh ý thập phần không tồi, Vương Bát Trảo tới tiệm, mới phát hiện sinh ý trong tiệm Sở Diệp thật sự là không tồi.
“Ta tới nếm thử Tĩnh An.” Vương Bát Trảo nói.
Sở Diệp gật gật đầu, nói: “Vương huynh, thỉnh.”
Theo Sở Diệp biết, Triệu Xuyên đã mời Vương Bát Trảo từ rất sớm, nhưng Vương Bát Trảo không thích uống trà, cũng cảm thấy trà của bọn họ giá quá cao, nên không chịu tới, vậy mà không biết hôm nay sao lại tới đây.
Vương Bát Trảo tới không lâu, Triệu Xuyên cũng tới.
“Sở thiếu, đây là thận châu, do chúng cấp bậc hơi cao nên giá cả cũng bị năng lên tổng cộng là 120 vạn."
Sở Diệp gật đầu, nói: “Không thành vấn đề.” Trà lâu mỗi ngày hốt bạc, nên giờ đây tiền không còn là vấn đề của Sở Diệp."
Triệu Xuyên tả hữu nhìn xung quanh một cái, có chút ngoài ý muốn nói: “Bát trảo đạo hữu cũng ở chỗ này!”
Sở Diệp gật gật đầu, nói: “Đúng vậy! Hắn tới uống Tĩnh An.”
Triệu Xuyên gật gật đầu, nói: “Đại khái là bị Huyết Đấu kích thích.”
“Huyết Đấu, hắn làm sao vậy!” Sở Diệp hỏi.
Triệu Xuyên nhìn Sở Diệp, nói: “Ngươi không biết sao? Bệnh của của Huyết Đấu đã được giải quyết, nên hai ngày này đã chạy đi Thiên Khóc Hải Vực, mà còn kiếm được không ít thứ tốt."
Sở Diệp mắt trợn trắng, thầm nghĩ: Tên Huyết Đấu này mới vừa tốt lên một chút, liền lại chạy tới Thiên Khóc Hải Vực tìm ngược.
“Nghe nói, bệnh cũ của Huyết Đấu là nhờ uống Tỉnh An nên mới được giải quyết.” Triệu Xuyên thần thần bí bí nói.
Sở Diệp lắc lắc đầu, nói: “Không thể nào, công hiệu của trà chúng ta không phải là thuốc tiên đâu."
Triệu Xuyên hít sâu một hơi, có chút tiếc nuối nói: “Không phải sao? Mọi người đều nói là trà của ngươi có công dụng rất tốt."
Sở Diệp đổi đề tài, nói: “Bát trảo huynh cũng muốn đi Thiên Khóc Hải vực sao?”
Triệu Xuyên gật gật đầu, nói; “Đúng vậy! Ở Thiên Khóc Hải Vực cơ duyên nhiều, nếu phát tài vẫn là phải đi đến đó, mà Bát trảo huynh trước kia cũng là khách quen của Thiên Khóc Hải Vực."
“Trước kia?”
Triệu Xuyên gật gật đầu, nói: “Đúng vậy! Hai năm trước, Bát trảo huynh rất thường xuyên ở Thiên Khóc Hải Vực nên tính tình đã xảy ra biến hóa không nhỏ, rồi về nhà cùng lão bà cãi nhau một trận, mà tức phụ của huynh ấy tức quá đã chạy về nhà mẹ đẻ, sau đó huynh ấy cũng không đi Thiên Khóc Hải Vực nữa."
“Thì ra là thế!”
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro