Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Tài nữ lừa đảo


Chương 12:

::::: Cún béo lười :::::

Chẳng phải hảo huynh đệ sao, thế nhưng thấy chết mà không cứu.

Hoắc Diễm sắc bén liếc Mông Huy một cái, Mông Huy cả kinh lấy tay che miệng không dám nói thêm nữa.

Sau đó Hoắc Diễm cởi áo khoác khoác trên vai Hạ Khuynh Thành.

Lại lần nữa mệnh lệnh: "Đi bệnh viện."

"......"

::::::::::

Nửa đêm 10 giờ.

Hạ Khuynh Thành bị đưa đến bệnh viện.

"Khuynh Thành...... Đều tại ta không tốt, ô ô ô ~ ta miệng thối, lừa người khác vui vẻ Tư Tư, cho nên mới hại ngươi thành cái dạng này, ngươi như vậy làm sao bây giờ a? Đỉnh đầu bị khâu một đường, cả đời sau này phải làm sao bây giờ a?"

Mông Huy khuôn mặt tuấn dật, đôi mắt nước mắt lưng tròng tựa như hai quả trứng trần nước sôi nhìn chằm chằm đầu nhỏ quấn băng gạc của Hạ Khuynh Thành, gắt gao cầm tay nhỏ của cô, một bộ dáng muốn sống muốn chết.

Hạ Khuynh Thành giật giật khóe miệng , rút tay nhỏ về.

Xoa đỉnh đầu Mông Huy giống như sờ tiểu cẩu: "Ta là khâu trên đỉnh đầu lại không phải trên mặt, không có việc gì. Ngoan, không khóc."

"......" Mông Huy cảm thấy hắn có hay không nên vươn đầu lưỡi ha ha thở dốc, gật đầu: "Trên mặt ngươi mà bị khâu liền phải đổi danh kêu mặt thẹo."

"......"

"Bác sĩ nói não bị chấn động, gả không ra làm sao bây giờ? Ta phải phụ trách ngươi, tương lai ta liền bao ngươi."

"......" Hạ Khuynh Thành vẻ mặt ghét bỏ liếc Mông Huy một cái.

Hiểu rằng chế độ tán gái của Mông Huy lại được bậc: "Ta đây thà rằng hiện tại liền treo." (treo = chết)

Cô chẳng qua là vì báo ân.

Tuy rằng là trải qua sự tình một đời trước, nhưng hiện tại Mông Huy không quen biết cô, cô xem Mông Huy là anh em, không nghĩ khiến hắn có cái hiểu lầm gì.

"Đừng a. Ta nhất định sẽ phụ trách, Khuynh Thành ngươi yên tâm." Mông Huy thái độ khẳng định, nhất định, kiên định.

"......" Như vậy cô mới không yên tâm: "Nếu muốn phụ trách liền đem tiền trả lại cho ta, lão đại."

Hạ Khuynh Thành duỗi tay nhỏ đến trước mặt Mông Huy, đòi nợ.

"A?" Mông Huy mờ mịt nhìn về phía cô.

Đây là trước đó Hạ Khuynh Thành đã nghĩ kĩ, Mông Huy khẳng định sẽ truy vấn bọn họ là như thế nào nhận thức, Hạ Khuynh Thành đơn giản chỉ cần chủ động mở miệng giải thích.

Hơn nữa hiện tại cô gặp phải thời kỳ đặc biệt, nghèo đến vang leng keng. Dứt khoát cùng Mông Huy đòi mấy văn tiền, một công đôi việc.

Như vậy Mông Huy cũng sẽ không cảm thấy nợ cô cái gì.

"Lần trước ngươi uống nhiều, ví tiền bị người thuận tay lấy đi rồi, tiền bo đều là ta trả thay, chúng ta hàn huyên một đêm ngươi thế nhưng không nhớ rõ, đừng tưởng rằng như vậy có thể quỵt nợ, cả vốn lẫn lời tổng cộng ba ngàn tám trăm đồng, một phân cũng không thể thiếu."

"......" Mông Huy dại ra nhìn về phía Hạ Khuynh Thành, ý đồ nỗ lực hồi tưởng, nhưng nghĩ thế nào cũng không ra.

Tiếp theo lại vỗ đầu một cai: "Đúng vậy, ta cũng đoán là như thế này."

Một nữ nhân có thể thay hắn chắn một kích tàn nhẫn như vậy, rõ là giao tình không cạn, nhưng hắn lại cẩu, chỉ một khoảng thời gian đã hoàn toàn không nhớ rõ.

"......" Hạ Khuynh Thành trong lòng đổ mồ hôi, thâth khẩn trương Mông Huy sẽ phủ nhận, không nghĩ tới mặt hàng này hoàn toàn không hoài nghi.

Hạ Khuynh Thành tư thái chủ nợ, hất cằm lên, tay nhỏ ngoéo một cái: "Trả tiền, trả tiền......."

Mông Huy không nói hai lời, từ trong người lấy ra ví tiền, rút ra một tấm thẻ vàng chụp vào trong tay nhỏ của cô.

"......" Nhìn đến tấm thẻ ánh vàng rực rỡ nằm ở trong tay.

Tức khắc, Hạ Khuynh Thành hai mắt phóng tinh quang.

Cô sống lớn đến như vậy đều chưa có tấm thẻ ngân hàng nào thuộc về mình đâu.

"Bên trong có bao nhiêu tiền?"

"Không nhiều lắm, khoảng hơn mười vạn, ngươi trước dùng, phần dư coi như tiểu gia ta cho người tiền lãi, ban thưởng."

Mông Huy ra tay hào phóng, một bộ ăn chơi trác táng tiêu xài đắc ý, nét mặt cười cợt đáng đánh.

:::::::::::::


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro