Naruto...Đã chết...?
- Các ngươi thật sự muốn đến đó?
- Cửa trước vào không được thì vào cửa sau, ta thật sự muốn xem thử nơi đó có đáng để giúp hay không. Cùng lắm nếu vẫn đáng ghét và vô trách nhiệm như trước thì chỉ cần một mình ta là đủ bay làng.
Trời vẫn chưa sáng nhưng đám thanh niên tăng động của Akatsuki đã tập hợp với nhau. Sẵn tiện còn kêu thêm cả con cáo già Kurama.
- Tại sao Tobi cũng phải đi? Tobi không muốn, Senpai giúp ta đi!
Thanh niên vàng của làng loi nhoi hiện tại đang bị cột lại và được Kisame vác trên vai. Còn tại sao là Kisame vác thì là thế này... Tên này vừa nghe đến ý định của cả bọn thì tính chuồn đi nhưng bị bắt lại. Một hồi khóc hét thì cả bọn còn lại nhất trí đem trói hắn cho đỡ phiền phức. Sau đó vốn dĩ là do Itachi đảm nhận việc vác hắn nhưng Kisame lại giành lấy đi, nói là sức khỏe của Itachi không tốt bằng hắn gì gì đó... Ai cha mùi gian tình nồng nặc ghê gớm... À mà thôi quay lại chủ đề chính đã...
- Uchiha Obito, chú mày cũng nên về thăm lại cái làng rách của mình đi chứ! Tổ chức này không có những kẻ yếu hèn không dám đối mặt quá khứ.
Deidara liếc nhìn sang Tobi mà nói. Trong tổ chức ai cũng biết người không muốn về làng mình nhất chính là thằng nhãi Tobi. Hắn chán ghét hội đồng cao tầng, chán ghét mình là người của tộc Uchiha, chán ghét Hokage quá cố là thầy của hắn Minato, hắn ghen tị với đồng đội cũ Kakashi, hắn day dứt cái chết của người mình thầm yêu... Hắn có vô số lý do, nhưng bây giờ ngoài tên Kakashi thì còn ai sống nữa đâu. Cũng nên cho hắn nhìn lại cố hương của mình.
- Ồn ào, đi nhanh lên. Lũ nhân loại phiền phức.
Kurama, một trong các antifan cứng của Uchiha lên tiếng. Nhìn cũng tội đó mà kệ đi, ai mượn mi họ Uchiha. An toàn là bạn, tai nạn tại Uchiha... Nội tâm cáo già thầm nói..
__________________________
Sáng sớm...
Bây giờ phải gọi là đang chia phe phái rõ rệt, đang ăn sáng nhưng một bên thì tận sáu người một chó còn một bên thì ba người thẩm thiu...
- Ano... Chúng ta sao không ngồi chung với nhau nhỉ?
Kakashi gãi đầu nhìn qua nơi cách chưa đến ba bước chân. Nhưng không ai thèm đáp lại...
Cảm giác bị bỏ rơi không hề nhẹ tí nào...
- Nè Ino, chúng ta dù sao hiện tại cũng là một đội.
Sakura cố gắng bắt chuyện lại với người bạn cũ. Đúng, là bạn cũ. Từ sau khi gay gắt với Naruto đến khi cậu ta bỏ làng đi. Không người nào muốn là bạn với cô nữa. Dù biết lúc đó mình hơi quá đáng, nhưng tại sao mọi người lại đều trở mặt hết chứ!
- Shikamaru, lúc đầu cậu không nói rõ là dù cùng một đội trưởng nhưng thật là hai tổ đội hoàn toàn riêng biệt à!
Ino không nhìn Sakura mà nhìn qua Shikamaru đang lười biếng kia.
- Ino, người ta lúc ấy chỉ quan tâm đến Sasuke cậu nghĩ nghe được sao?
Kiba nói giọng điệu chăm chọc, vốn dĩ không ưa nên không ngại mở miệng. Akamaru cũng sủa đồng ý.
- Hoặc là có nghe nhưng không hiểu, đừng đề cao khả năng của người khác quá!
Hinata trực tiếp phũ hơn cả.
Shikamaru mắt cá chết nhìn cả bọn rồi cầm lấy cái bánh Choji đưa qua. Vô cùng có trật tự, cắn, nhai, nuốt xong quay mặt ngủ...
....
....
...
Bên kia thì đồng loạt phẫn nộ nhưng không làm gì được... Vì tính ra thì cũng đúng...
Dường như không khí sẽ còn kéo dài mãi, thì một bóng người với mái tóc trắng đột nhiên xuất hiện...
- Chikyuu, ta về rồi đây. Ngươi mau đọc thử bản thảo của ta đi nào!
Giọng nói dù qua bao lâu cũng không khác biệt, ngoại trừ Naruto vẫn im lặng nhai thức ăn thì còn lại đồng loạt đứng dậy.
- Ngài Jiraiya!
- Hở...?
Lúc này Jiraiya mới nhìn đến mấy người kia, nhưng sắc mặt thay đổi khi nhìn đến Sasuke...
- Ngươi... Đến đây làm gì?
Jiraiya bước đến trước mặt Sasuke. Người mà ông vừa nhìn tới đã căm phẫn. Theo tin tức ông nhận, thì lẽ ra thằng quỷ nhỏ này không thể xuất hiện ở đây được.
- Lâu rồi không gặp ngài, chúng tôi đến là muốn nhờ ngài trở về làng giúp đỡ!
Kakashi người thầy mẫu mực, bảo vệ học trò. Nhưng trong mắt Jiraiya là cực kỳ ngứa, như một kẻ đang bảo vệ đồng phạm.
- Ngươi đến đây khuyên ta về nhưng lại dẫn theo một tên gián tiếp giết chết đệ tử ta đến đây. Kakashi, ngươi thật sự đang xem ta là thánh nhân hay sao?
Jiraiya trực tiếp bỏ qua ba người kia, mà bước đến chỗ Naruto.
- Ngài nói vậy là sao, Naruto đã chết?
Tất cả trừ Sasuke đang ngẩn người đều đồng thanh. Không thể nào, họ luôn trông đợi vào sau chiến tranh sẽ tìm thấy Naruto...
- Các ngươi nghĩ một thằng nhóc, mang trong mình sức mạnh ai cũng muốn chiếm rời đi thì khả năng sống sót là bao nhiêu phần trăm? Nó không có nơi để đi, không có ai để nương tựa... Các ngươi cho rằng sẽ như Sasuke, sẽ có một người như Orochimaru xuất hiện giúp nó sao?
Lời nói như đánh thẳng vào mặt mọi người....
- Không thể nào...?
- Không thể... Tại sao chứ?
- Naruto-kun...
- Hinata... Tỉnh lại đi...
Tất cả rất nhanh rối loạn... Nhưng ngoại trừ Naruto và Jiraiya đang im lặng, thì sự im lặng cùng cái nhìn của Shikamaru rất bất thường...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro