Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Không đề

- Nè, ngươi thật sự không giúp chúng sao?

Kurama hiện tại đang trong tiềm thức hỏi cậu. Sau sự kiện năm đó, dù nó đã có thể tự do ra ngoài nhưng chả hiểu sao nó lại nằm miết trong người cậu. Trừ khi là lúc làm nhiệm vụ, gặp tên nào không vừa mắt thì mới chui ra đập người.

- Không có lý do giúp. Ngươi cũng biết để không phá làng đã là một kỳ tích rồi còn gì.

Naruto khẽ mỉm cười. Cậu đã từng nghĩ sẽ trả thù nó nhưng thật sự là không xuống tay được. Ít nhất nơi đó từng nuôi lớn cha, mẹ cậu.

- Hn, có người đến đó. Cái mùi của thằng nhóc tộc Nara. Nhân loại đúng là phiền phức

Kurama im lặng cụp đuôi lại ngủ , không thèm đếm xỉa đến Naruto nữa.

- Tại sao không rời đi, chỗ ta không phải nơi cấm trại.

Cảm nhận có người ngồi xuống kế bên, cậu chỉ nói chuyện chứ cũng chả thèm mở mắt nhìn.

- Tôi cũng đâu nói chỉ tới đây nhờ một mình cậu, dù hơi phiền phức nhưng đã dẫn bao nhiêu đó người đến đây thì ít nhất cũng phải kiếm được một người trở về.

Naruto bây giờ mới mở mắt ra, hơi liếc sang người bên cạnh. Nói thật thì trong cái tổ đội quái dị đến đây người cậu cảnh giác nhất chính là cậu ta, Shikamaru. Với cái bộ não sánh ngang thiên tài cậu sợ mình bị lọt bẫy lúc nào không hay biết.

- Chúng tôi đang đợi ngài Jiraiya, chắc cậu cũng biết còn gì?

Shikamaru lười biếng đáp tiếp.

- Ông ấy chắc khoảng sáng mai sẽ về, nghe nói là lết tới làng Mây thăm bệnh.

Trong khi trả lời, Naruto lẫn Kurama đều đồng loạt khinh bỉ. Có ngu mới tin là thăm bệnh, đã vậy nghe nói là người bị bệnh chính là Killer Bee. Sức mạnh của ông ấy trâu bò như vậy bệnh quái nào được, chắc chắn bọn họ lại hợp tác đi rình mò nhà tắm nữ chứ còn gì!

- Jiraiya đã rời làng, sao các người nghĩ ông ấy sẽ giúp.

- Vì trong làng còn có một thứ ngài ấy luyến tiếc.

Tiên nhân háo sắc sẽ còn gì luyến tiếc cơ chứ...

- Tình bạn không phải muốn vứt là vứt. Ngài đệ ngũ vẫn còn trong làng, tôi thật sự mong rằng ngài Jiraiya có thể quay về nếu không...

- Nếu không....?

Cậu trở nên khá lo lắng, cậu đã quên mất chuyện của bà già. Lần trước khi nói chuyện với Itachi và Tobi cậu cũng đã nghe qua về việc cái hội đồng cấp cao của Konoha độc đoán đến mức nào.

- Nếu thật sự không có ai giúp đỡ và kể cả thêm việc không cho Sasuke trở thành người của làng. Thì e rằng các cao tầng sẽ thẳng tay loại bỏ chức Hokage đệ ngũ.

- Đám cao tầng ngu ngốc, lúc cần thì tìm mọi cách đưa người về còn lúc không còn giá trị lợi dụng thì thẳng chân loại bỏ người khác.

- Cao tầng là đa số những trưởng lão của các tộc lâu năm trong làng. Muốn loại bọn họ còn khó hơn cả việc lên chức Hokage.

Cả hai lại rơi vào im lặng không nói gì. Naruto thật sự cảm thấy tâm mình đã bị động. Lúc trước người khuyên Tsunade trở về chính là cậu, chả lẽ bây giờ lại bắt chính cậu hủy bỏ chức vị của bà già ấy.

- Khoai tây sẽ giúp tâm trạng thoải mái hơn đó.

Choji đột nhiên xuất hiện đưa lấy bịch khoai tây.

Naruto nhận lấy nhưng bất chợt lại ngẩn người. Shikamaru lười biếng ngủ gật trong lớp, Choji thì lén lút ăn vặt Hinata thì lúc nào cũng ủng hộ cậu.... Hình như cậu đã quên rất nhiều thứ quan trọng thì phải. Cậu mỉm cười, xé bịch bánh ra và đưa trước mặt.

- Ăn một mình lúc này, thật không có mùi vị nào. Ăn cùng đi!

- Thật là có ăn lại không rủ chúng tôi.

Hinata, Kiba, Ino và Akamaru cũng xuất hiện. Cầm lấy miếng đầu tiên bỏ vào miệng, vui vẻ.

- Vậy ngon hơn không.

Không khí lúc này vô cùng dễ chịu, năm người họ bắt đầu thoải mái nói chuyện. Nụ cười thì vẫn trên môi. Naruto đưa miếng bánh cuối cùng đến cho Hinata.

- Theo một định luật của Choji thì miếng cuối cùng luôn là ngon nhất.

Naruto cười ấm áp khiến Hinata đỏ mặt. Nói lắp bắp...

- Cảm ơn Chikyuu-kun.

- Thôi rồi công chúa bạch nhãn chúng ta sắp yêu đương rồi.

- Haha... Kiba, chúc mừng cậu sẽ trở thành tổ đội hai người với Shino bọ... Haha...

Ino cũng không nhịn được cười.

- Phiền phức nhỉ, sắp ăn cưới rồi...

Shikamaru miệng thì nói vậy nhưng cái ý y như là gặp được một chuyện tấu hài.

- Nào, khoai tây ăn mừng thôi. Hinata, miếng cuối cùng đó là mình tặng cho cậu như chúc phúc mau chóng cưới nha.

Akamaru cũng sủa liên hồi góp vui...

- NÈ MẤY CẬU NGHĨ ĐI ĐÂU VẬY HẢ...?

Naruto lần Hinata đều đỏ mặt hét lớn. Nhưng đổi lại họ chỉ cười lớn thêm mà thôi...

Tại một góc cây không xa nơi có những con người đang nghe trộm...

- Không phải chứ, Konan chúng ta có em dâu rồi.

- Ta sẽ chuẩn bị quà cưới, để coi nào quà cưới là phải nổ tung...

Khỏi nhìn mặt cũng biến người phát ngôn

- Làm một đôi rối cho bọn nhỏ cũng không tệ...

- Xàm xí, ta sẽ cầu thần linh ban phước cho chúng...

- Ngươi mới xàm đấy Hidan, nuôi thú cưng sẽ giúp tăng thêm tình cảm. Ta sẽ tặng chúng một đôi cá mập.

Cả bọn mắt cá chết nhìn lấy Kisame, chắc tăng tình cảm luôn...

- Tobi tổn thương, Tobi không có đồ tặng. Itachi, giúp ta với...

- Chúng ta sẽ dùng ảo thuật cho hai đứa đó một đêm tân hôn tuyệt vời...

Lần này chính là triệt để câm nín...

- Lại tốn tiền nữa rồi... Oa... Ta ghét kết hôn...

Một thanh niên già cội, ế lâu năm yêu tiền hơn mạng cho hay...

Nhưng mà hình như mọi người tính xa quá rồi đấy, em nó mới đưa miếng bánh mà con dân ngồi xem đã tính tới kết hôn...

Tại một nơi cách đó không xa...

- Hình như chúng ta bị bỏ rơi rồi...

Ba con người nào đó chơi vơi giữa núi rừng...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro