Phân thân nhiều chuyện nhất!
1 tiếng...
2 tiếng...
5 tiếng...
- Yo! Xin lỗi trên đường đến đây ta bị một con mèo ngăn lại!
........
........
........
- Cảm giác vẫn chưa đủ, cho cháu thêm một tô nữa đi ạ!
Naruto nhàn nhã đặt tô ramen xuống bàn, lòng cảm thấy chưa thỏa mãn. Cậu không muốn phí thời gian vào những chuyện vô bổ, nên hoàn toàn mà nói cậu chả để tâm. Một bài diễn tập... Rớt cũng được!
________________________
- Sakura, Sasuke... Bây giờ chỉ còn Naruto nhưng thằng bé ở đâu?
Kakashi đề cao cảnh giác, từ khi bắt đầu thì anh đã tìm không được Naruto. Anh đã từng nghe đệ tam nói trình độ của thằng bé có khi đã trên cả trung nhẫn nhưng không chịu tốt nghiệp. Trình độ trên trung nhẫn thì chả phải đã đạt đến thượng nhẫn hoặc đặc biệt thượng nhẫn còn gì?
- Anh không cần cảnh giác như vậy đâu Hatake, trận đấu này tôi từ chối!
Đột nhiên một kunai sượt ngang Kakashi rồi trở thành Naruto khiến anh bất ngờ.
- À, mà quên bảo tôi không phải là Uzumaki Naruto mà đơn giản chỉ là phân thân của cậu ấy. Còn về cậu ta thì chắc bây giờ đã ăn xong mì và đang về nhà ngủ một giấc. Cho nên anh thông cảm dùm nhá. Databayo!
Nhìn nụ cười thánh thiện nhưng anh lại cảm giác bất an tột độ. Đúng là nhìn rất giống Naruto nhưng tính cách có phần không giống... Tuy nhiên phân thân có tính cách khác biệt chủ thể? Chả lẽ là cấm thuật của ngài đệ nhị?
- Từ chối không thành công! Còn nữa em nên gọi tôi bằng thầy!
Kakashi nhanh chóng tấn công cậu. Naruto chỉ đơn giản phóng một kunai rồi sao đó.......... biến mất?
- Tôi đã bảo mình không phải là chủ thể mà anh cũng xuống tay được à! Nhân phẩm anh kém quá rồi đấy!
- Em thật sự rất mạnh nhưng sắp hết thời gian rồi, chả lẽ em thật sự muốn bị loại...
Kakashi liên tục dùng thể thuật tấn công Naruto nhưng cậu cũng chỉ tránh né.
Keng...
- Trò chơi đã kết thúc chỉ do anh không nhận ra mà thôi! Ngu ngốc quá đi, để anh dạy chủ thể thì chắc cậu ta tức chết mất.
- Cái gì....?
Kakashi giật mình khi nhìn thấy hai chiếc chuông, nó đã bị mất từ lúc nào kể cả anh cũng chả hay biết.
- Dù sao thì tôi cũng chắc rằng mình sẽ bị rớt thôi, vậy thì tại sao còn phải tốn thời gian chiến đấu với anh?
- Em đã lấy được chuông thì tại sao lại nói vậy.
Kakashi bắt đầu dò xét.
- Thôi nào, Hatake! Anh đừng nghĩ tôi ngốc đến vậy. Trừ Anbu ra thì tất cả các tổ đội của làng đều đánh giá cao tinh thần đồng đội.
- Em không đơn giản!
Lần này anh lại bắt đầu lo sợ, một đứa trẻ vừa tốt nghiệp lại biết được Anbu và cách làm việc của nó. Ngài đệ tam chắc chắn sẽ không bao giờ nói chuyện này cho một đứa trẻ, chỉ có thể là...
- Quá khen!
- Em rốt cuộc thì lấy tình báo từ đâu? Naruto, thứ em biết không phải ai cũng có thể tùy tiện nói!
- Anh nên tìm chủ thể mà nói chuyện, dù chắc chắn với tính cách của cậu ta sẽ trực tiếp bỏ nó ra khỏi tai! Còn bây giờ anh ép tôi, tôi liền giải thuật phân thân này!
Naruto mang vẻ mặt cực kỳ khiêu khích nhưng anh biết lời nói hoàn toàn là thật. Một ảnh phân thân tự giải được thuật và có cái tính cà khịa người khác thì tốt nhất là không nên đụng.
- Vậy nhé anh trai! Sắp hết giờ rồi chúng ta nên đi thôi.
Kakashi ngước mặt lên trời thầm cảm thán, anh bỗng nhiên muốn gặp thầy mình chỉ để kể về những cực khổ mà con của thầy đã đem lại.
................................................
- Datebayo... Thật khó coi làm sao! Hatake, về việc anh chôn tên đầu vịt xuống đất thì tôi không có ý kiến nhưng ít nhất Sakura cũng là con gái thì anh cũng đừng trói như vậy chứ!
Naruto nhìn khung cảnh trước lắc đầu ngao ngán. Trong đầu cậu hiện tại chính thức xem Hatake Kakashi là một tên ngốc cộng thêm nhân phẩm cực kỳ kém.
Kakashi mặc xác Naruto không thèm để ý nữa.
- Ngoại trừ Naruto lấy được chuông ra thì không còn ai nữa hết.
"Chết tiệt! Tên đó lại lấy được chuông!"
"Cậu ấy, thật sự rất mạnh"
- Còn hai em cũng không cần trở về học viện nữa đâu!
- Hả?
- Bởi vì các em không xứng đáng trở thành một ninja!
Trong khi Naruto đi chọc ghẹo đàn kiến thì bên đây Kakashi bắt đầu giảng giải về tinh thần đồng đội.
- Tinh thần đồng đội? Anh đang kể một câu chuyện cười à Hatake?
Naruto ngừng việc đùa giỡn của mình, nghiêm túc mở miệng. Kakashi hít thở không thông, anh biết ngay tên nhóc này sẽ phản đối.
- Kẻ phá vỡ luật lệ là rác rưởi nhưng kẻ bỏ rơi đồng đội của mình thì còn tệ hơn rác rưởi? Thế anh còn nhớ kết cục của kẻ nói câu này!
- Em đừng khiêu khích tôi, Naruto? Em biết được bao nhiêu?
Kakashi hiện tại đang muốn phát điên rồi. Naruto thật sự đang chọc chúng nỗi đau của anh.
Sakura ngạc nhiên nhìn hai người kia, Sasuke thì bỗng chốc im lặng nghĩ gì đó.
- Hatake, anh đang làm cho đám học trò nhỏ của mình tin vào những thứ vô cùng phi lý. Tôi biết rất nhiều thứ, anh muốn nghe không? Ồ... Tiếc quá, tôi lại hết hứng kể rồi! Sao vậy, vẻ mặt đó? Anh muốn xuống tay với tôi hay sao?
- Naruto!
............................................................
- Kurama, hồi sáng ta gọi trúng phân thân nào vậy nhỉ?
Naruto chủ thể đang nằm ở trên núi đột nhiên nhớ ra thứ gì đó.
- Là cái tên phân thân nhiều chuyện nhất đấy.
Kurama đang làm gối nằm lười biếng lên tiếng.
- Hazzzz.... Tiêu rồi, mong Hatake không bị cậu ta chọc tức chết.
Naruto chủ thể lắc đầu mà không biết rằng lời cậu nói sắp thành sự thật.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro