Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Naruto chỉ là Naruto

- Tân sinh xuất sắc năm nay là Uzumaki Naruto!

Giọng Iruka vang lên xen lẫn sự vui mừng và lo lắng. Dù rất tự hào về Naruto nhưng anh luôn lo cho cậu nhóc này, không ai nguyện ý kết bạn với cậu cả và cậu cũng chả bận tâm lấy nó.

- Hừ... Lại là thằng quái vật đó!

- Suỵt, khẽ thôi. Đã là quái vật thì năng lực của nó phải mạnh rồi!

- Sasuke vậy mà chỉ đứng thứ hai....

- Tiếc thật nhưng mà phải công nhận Naruto vừa đẹp trai, vừa học giỏi lại ngầu quá đi....

- Nhưng ba mẹ mình nói cậu ta là quái vật...

Hôm nay là kỳ thi để tốt nghiệp của học viện, tất cả khi nghe lời Iruka nói đều bắt đầu xì xầm. Dù kết quả đã chắc như đinh đóng cột thì nhiều người vẫn không muốn tin vào nó.

Naruto nhân vật chính của câu chuyện chỉ ngồi im lặng đọc sách, không quan tâm đến ánh mắt của người khác. Cậu đã quá quen thuộc với những điều này, chả có gì mới lạ và tin cậu đi chừng 5 phút nữa thôi chắc chắn sẽ có một thằng tóc đen đáng ghét nào đó đòi thách đấu cậu.

- Được rồi! Các em nào đã đậu nhớ đến vào sáng mai để nhận đội!

Iruka nói rồi rời đi, mọi người cũng giải tán từ từ...

- Naruto, đấu với tôi đi!

- Uchiha Sasuke! Tôi không thích đấu với cậu!

Naruto lười nhác đóng quyển sách lại, tên Sasuke này bình thường thì ngầu lòi cho lắm vào nhưng trước mắt cậu thì như một tên ngốc tự phụ quá mức. Cậu từng rất nghi ngờ thật sự hắn có phải là em ruột của Itachi-senpai?

Sasuke nắm tay thành nắm đấm, gương mặt cực kỳ khó chịu. Sakura từ nãy giờ vẫn ở phía sau vội lo lắng.

- Sasuke, Naruto... Hai cậu đừng như vậy mà!

- Cậu thì biết gì!

Sasuke tức giận bỏ đi, Sakura lúc đầu hơi khó xử nhưng cũng chọn đuổi theo tên kia. Chỉ còn một mình Naruto, cậu lười biếng vừa đi vừa đọc sách thật sự có cảm nghĩ đó là một Kakashi thu nhỏ...

- Naruto! Thầy có thể nói chuyện với em không?

- Chào thầy Mizuki!

Cậu gật đầu chào người trước mặt nhưng trong lòng hiện tại đang cảm thấy vô cùng khó chịu. Từ ngay lúc hắn ta vào học viện, linh cảm luôn nói với cậu rằng hắn chả phải thứ tốt lành gì.

- Naruto, em có muốn mạnh mẽ hơn không? Thầy nghĩ có một thứ ở văn phòng Hokage rất hợp với em!

- Hử.... Vậy sao?

Mặt cậu tỏ thái độ dửng dưng. Mạnh mẽ hơn? Hắn ta muốn đánh với cậu một trận không? Thật thừa thãi!

- Tất nhiên rồi!

- Được thôi...

Trong một thoáng nụ cười ranh mãnh hiện lên nhưng đáng tiếc Mizuki vì quá khích nên đã không chú ý đến. Trò chơi bị đảo ngược, cậu phải cho hắn ta hiểu ngu ngốc nhất chính là đã tính kế lên Uzumaki Naruto này...

_______________________

- Ngài nói sao? Mizuki ép buộc Naruto lấy quyển cấm thư!

Iruka hốt hoảng khi nghe thấy tin này. Ngài đệ tam thì vẫn cầm tẩu thuốc bình thản, ánh mắt điềm nhiên.

- Iruka, bao lâu nay ngươi dạy thằng bé nên cũng hiểu Naruto không phải dạng yếu đuối... Một Mizuki chưa chắc đã động vào được sợi tóc của nó!

- Nhưng...

- Bìa rừng phía Tây, có lẽ bọn họ đang ở đó...

Lời nói của đệ tam chưa dứt thì Iruka đã rời đi mất. Ông cũng chả bận tâm gì mấy vẫn đứng lặng lẽ ngước nhìn toàn bộ Konoha.

- Uzumaki Naruto... Cuối cùng là phúc hay hoạ...?

__________________________

- Naruto! Ngươi dám báo chuyện này với Hokage?

- Ngu ngốc, ta thật sự thắc mắc làm sao ngươi có thể làm ninja cho đến ngày hôm nay đó Mizuki?

Naruto ngồi trên một cành cây, cầm lắc lư quyển trục trong tay. Hừ... Tưởng có gì thú vị, cuối cùng thì trong quyển trục này cũng chỉ có hai nhẫn thuật mà thôi. Một cái đa trọng ảnh phân thân chi thuật, cái thuật này lúc lười biếng chắc cũng có chỗ dùng. Còn phi lôi thần thuật thì đem cho cậu cũng không có ích gì mấy. Chả là cậu chỉ có ý định làm một ninja quèn, nhận vài cái nhiệm vụ tàn tàn rồi sống cuộc đời vô vị mà thôi. Còn cái thuật cao cấp này hoàn toàn không có chỗ dùng đến. Haizzii... Dù sao cũng học rồi thì để đó vậy.

- Mau đưa quyển trục cho ta đồ quái vật!

- Hử... Ta cho ngươi nói lại đó...

Naruto trong một thoáng liền xuất hiện sau lưng hắn ta, một thanh kunai kề sát vào cổ. Hắn cảm thấy lạnh lẽo cực kỳ, không tin được rằng một đứa nhóc có thể gây áp lực như vậy. Nhưng mà người ta nói người già có cách chơi ngu riêng biệt chả hạn như việc làm của Mizuki.

- Chả phải sao? À, phải rồi ngươi làm sao mà biết cho được. Uzumaki Naruto, ngươi chưa từng thắc mắc tại sao dân làng lại ghét bỏ ngươi đến vậy sao? Ngày 10 tháng 10, ngươi phải nhớ ra ngày này chứ, ngày mà một con quái vật tấn công làng và ngươi... CHÍNH LÀ CON QUÁI VẬT ĐÓ!

Naruto im lặng khiến hắn lầm tưởng cậu đang sợ hãi, ngạc nhiên nhưng hắn không thể nào biết được cậu đang nở một nụ cười nguy hiểm.

- Mizuki, ngươi sai rồi! Naruto không phải là quái vật.

Bất ngờ Iruka đột nhiên xuất hiện.

- Iruka, ngươi đừng dối lòng mình nữa. Ngươi chả lẽ không căm hận nó? Ngươi nên nhớ cha, mẹ ngươi cũng bị chính con quái vật này giết chết!

Bỗng chốc im lặng bao trùm, Mizuki gương mặt tự đắc. Iruka thì đang đấu tranh dữ dội. Chỉ riêng cậu là bỗng nhiên nở nụ cười, cảm giác thú vị lần đầu nếm trải.

- Ta căm ghét con quái vật đó nhưng không là Naruto. Naruto chỉ là Naruto, một học sinh ta dạy dỗ bằng cả tấm lòng. Ta không cho phép ngươi nói em ấy như vậy!

Iruka đăm thẳng thanh kunai vào người của hắn khiến tất cả đều bất ngờ.

Cuối cùng trận chiến không cần dùng đến sức vì anbu đã áp giải Mizuki đi. Chỉ còn hai người, Naruto nhìn Iruka rất lâu.

Sống mười mấy năm chưa từng có ai thật tâm đối xử với cậu. Họ né được cứ né, chửi được cứ chửi. Chưa từng ai thừa nhận cậu là Uzumaki Naruto.

- Naruto, em không sao chứ... Có bị thương ở đâu không?

Nhìn người thầy trước mặt, bất giác những giọt nước mắt rơi xuống.

- Em đau ở đâu? Đi, chúng ta đi đến bệnh viện!

Iruka càng thêm lo lắng, chỉ thấy cậu bé trước mắt mình bỗng nở nụ cười.

- Em chỉ là đói quá thôi! Hôm nay em đã làm tốt, thầy Iruka! Thầy phải bao em ăn tô ramen đặc biệt đó!

- Haaha... Thằng nhóc này! Được, hôm nay em muốn ăn bao nhiêu cũng được!

Cả hai vui vẻ dẫn nhau hướng về tiệm mì ramen. Cảm giác ấm áp ôm lấy xung quanh họ....









- Minato! Con trai của ngươi có lẽ sẽ là một ninja tốt!

Từ trong văn phòng Hokage, những làn khói thuốc khiến mọi thứ mờ ảo....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro