Màn giới thiệu khó xử
- Hn... Các em giới thiệu về mình đi!
- Giới thiệu về gì mới được ạ?
Tất cả đều nhanh chóng tập trung lại, không khí xung quanh thật sự có chút quái đản.
Kakashi mắt cá chết nhìn ba đứa nhỏ trước mặt mình thầm cảm thán "ngài đệ tam! Ngài lại giao cho tôi cái tổ đội quái quỷ gì nữa vậy?".
- Tên, sở thích, ước mơ... Đại loại như vậy!
- Thầy nên làm mẫu trước thì hơn! Muốn người khác làm gì đó thì chính mình nên thể hiện một chút mới phải!
Naruto mỉm cười nhưng nụ cười đó lọt vào mắt Kakashi là cực kỳ ớn lạnh. Anh cảm thấy trong cái tổ đội này thì tốt nhất không nên chọc lấy Naruto.
- Thầy tên Hatake Kakashi, sở thích nhiều lắm không kể hết, ghét thì cũng không có gì... Ước mơ... Tôi không có ý định nói cho các em nghe đâu!
Sasuke cùng Sakura liếc mắt nhìn người thầy của mình. Thế ngoài cái tên ra họ còn biết được gì đâu.
- Tốt, vậy ưu tiên phụ nữ.
- Em là Haruno Sakura, thích...a.... Ước mơ a... Ghét Ino heo...
Sakura đỏ mặt khi nghĩ đến thứ gì đó...
"Đúng là con gái bây giờ".
- Tóc đen!
- Em là Uchiha Sasuke, thích thì không biết, ghét rất nhiều thứ. Em không có ước mơ nhưng có một tham vọng là phục hưng gia tộc và giết HẮN.
"Quả nhiên là như vậy".
- Tham vọng phục hưng gia tộc? Sasuke sau này vợ cậu phải cực khổ rồi!
Naruto phát ngôn một cách rất gợi đòn.
- À mà... Giết hắn... Cậu thấy mình đủ bản lĩnh sao?
- Cậu nói gì!
Sasuke lao đến chỗ của cậu.
- Uchiha tự hào nhất là gì nhỉ?
Cậu nói xong liền mỉm cười. Gương mặt của Sasuke càng lúc càng khó chịu.
- Được rồi, người cuối cùng!
- Dù em dám chắc rằng thầy đã biết tên em, Uzumaki Naruto. Thích... Ừm hình như không có, còn ghét sao? Những kẻ ngu ngốc và nhàm chán. Ước mơ thì không có đâu... Thứ để em tồn tại đến ngày hôm nay chính là muốn biết cuối cùng thế giới này có gì vui?
"Một ánh sáng nhỏ bé dễ phụt tắt". Kakashi hơi lặng người đi.
- Được rồi, hôm nay thế là đủ nhưng tôi muốn thông báo với các em rằng hiện giờ các em vẫn chưa chính thức làm hạ nhẫn đâu!
- Cái gì?
Kakashi vẫn bình thản.
- Các kiến thức để tốt nghiệp điều là những căn bản. Các em nghĩ chỉ cần có bao nhiêu đó là được sao?
Không khí lại trầm đi, dù rằng hôm nay chả lúc nào là có không khí tốt.
- Ngày mai 5 giờ ở sân tập và nhớ không được ăn sáng! Sẽ nôn ra đấy nhá!
Kakashi nói xong liền đi mất, cả bọn cũng nhanh chóng mà giải tán đi.
- Hai người ra được rồi đó Sai, Yamato!
Từ trên cây hai người mang mặt nạ của Anbu nhảy xuống.
- Quả không thể nào che giấu được em!
Yamato làm ra vẻ thất vọng.
- Nếu anh núp dưới lòng đất và ở trong một cái quan tài thì có lẽ sẽ thành công hơn đó!
Cậu cười chế giễu còn mặt Yamato thì méo xệch đi.
- Cậu luôn độc miệng như vậy đó Chikyuu!
- Nhưng đỡ hơn cậu đó Sai! Và đây không phải ở nơi đó nên vẫn gọi mình là Naruto thì tốt hơn!
Những làn gió lạnh lẽo đi qua...
- Chắc hai người đến đây không phải chỉ để chào hỏi thôi đúng không?
- Danzo đã phát giác ra sự bất thường của Anbu và Root. Gần đây ông ta đang cố gắng tìm kiếm thành viên mới và loại bỏ những kẻ đáng nghi!
- Ồ, cuối cùng gần 5 năm rồi ông ta mới phát hiện ra! Thật yếu kém quá đi mất... Nhưng mà tiếc rằng tất cả đã muộn!
- Sai, Yamato! Hai người thông báo cho toàn bộ các thành viên rằng nên cẩn thận hành động của mình hơn. Bây giờ chưa phải lúc để có thể lật bài...
- Rõ!
Cả hai biến mất, cậu mới gỡ bỏ ảo thuật của mình. Đây là nhẫn thuật truyền thừa của tộc Uchiha mà không phải ai cũng có thể giải được. Cậu từng luôn thắc mắc Shisui và Itachi là những người vô cùng lý trí nhưng tại sao lại ngu ngốc khi chuyện có dính dáng đến gia tộc chứ?
Bảo vệ? Đáng hay không?
................
- Vậy tình hình như thế nào?
Ngài đệ tam trầm mặt nhìn lấy Kakashi. Đội 7 là tổ đội khiến ông cảm giác bất an nhất, ông luôn thấy nó thích hợp nhất nhưng cũng là phức tạp nhất.
- Haruno Sakura, con bé bình thường nhất... Thậm chí có thể nói là quá yếu kém trong đội hình này. Uchiha Sasuke là một kẻ gần như đang chìm trong bóng tối, thằng bé làm cho tôi nhớ đến mình lúc còn trong Anbu...
- Vậy còn Naruto?
- Thằng bé.... Quá giống với thầy Minato...
Kakashi bất giác khó mở lời. Anh cảm nhận được sự mưu mẹo và cách chơi đùa người khác rất giống với thầy Minato trước kia. Dù thầy Minato không độc miệng bằng Naruto bây giờ nhưng lúc nào cũng có cách chọc điên và điều khiển người khác theo ý muốn của mình.
- Quả là khó khăn... Hai đứa trẻ đều mang trong mình những vấn đề riêng. Kakashi dù ta biết cậu là người có nguyên tắc nhưng ta mong lần này cậu sẽ không đánh trượt bọn chúng! Dù là Sasuke hay Naruto, có thể chúng là hy vọng cũng có thể là tai hoạ.
- Chuyện này có lẽ là tùy duyên vậy...
Cả hai im lặng nhưng trong lòng đều mang nặng mối lo ngại....
"Thầy Minato, cô Kushina! Nếu em đánh rớt con của hai người thì cũng đừng ám em nhe!"
Vẻ mặt bất cần của Kakashi không giấu nổi ý nghĩ....
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro