Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Ảo thuật chiến thắng

- Các ngươi quá tự tin rồi nhỉ? Khi bằng tuổi của các ngươi tay của ta đã nhuốm máu...

- Ngươi đang tự hào về một cái quá khứ đen tối sao? Nếu không phải gặp nhau với thân phận địch thủ thì ta đã tận tình cùng ngươi đàm đạo...

Phập...

- Cái... Cái gì....

Không biết từ lúc nào bỗng xuất hiện thêm một Naruto đứng ngay sau lưng hắn đâm thẳng một đường vào bụng.

- Khốn kiếp...

- Đừng manh động chứ... Ngươi vẫn không chết được đâu...

Bên trái và bên phải Zabuza lại xuất hiện thêm hai người giữ chặt lấy tay hắn. Không cảm nhận được chakra nhưng cũng không thể thoát ra được. Naruto phía trước vẫn mỉm cười nói chuyện bình tĩnh.

- Ngươi... Ah... Ngươi là cái quái gì?

Zabuza bị kèm chặt không thể thoát ra khỏi những đòn tấn công từ Naruto.

- Ngươi vẫn không nhận ra sao? Đây không phải là thật!

- Không... Không phải là thật?

Khi Naruto dứt lời sương mù tan ra. Kakashi đã thoát khỏi bong bóng nước, còn hắn đang quỳ rạp trên mặt nước. Máu từ các vết thương vẫn tuôn ra không ngừng.

- Zabuza, vốn dĩ ta không định tay. Nói thật thì thể thuật ta kém, nhẫn thuật của ta lại ít chỉ riêng phần ảo thuật có lẽ là mạnh nhất.

Naruto vẫn mỉm cười như vậy, Kakashi khi thoát ra cũng đã nhìn thấu một màn. Trò ảo thuật này chính xác là trò mà anh bị dính phải khi lúc sinh tồn diễn tập. Nhưng với anh chỉ có đau đớn không để lại vết thương thì thứ thằng bé vừa làm lại là một tầm cao mới không biết đâu là ảo, đâu mới là thật.

- Không ngờ ta lại để thua trong tay một đứa trẻ!

Zabuza đã chết....

- Chuyện này là như thế nào?

- Ông không cần hiểu làm gì ông già, ít nhất thì hiện tại ông cũng đã an toàn.

Sasuke lười biếng trả lời, ánh mắt bắt đầu nhìn sang Naruto dò xét.

- Được rồi mấy đứa, cũng trễ rồi. Chúng ta đến nhà ông Tazuna rồi nói tiếp!

Kakashi mệt mỏi lên tiếng, sức lực của anh hiện tại đã cạn gần hết...

- Khoan đã, xin hãy giao xác của Zabuza cho tôi.

- Ngươi là...

Trước mặt họ lại xuất hiện một người đeo mặt nạ.

- Tôi là đội truy sát của làng Sương mù. Thật cảm ơn khi các người đã giải quyết hắn những việc tiếp theo xin hãy giao cho tôi.

Người đối diện rất bình tĩnh không lộ ra bất cứ thứ gì.

- Được rồi, ngươi đem hắn đi đi!

- Thầy Kakashi...

Naruto và Sasuke vỗ nhẹ vào vai cô khiến cô im lặng. Khi Zabuza được đem đi cũng là lúc Kakashi ngất xỉu.

- Cậu ta...

- Ông già, đến nhà ông trước đi. Thầy ấy chỉ bị kiệt sức mà thôi không cần lo lắng.

- Được... Được rồi...

_____________________________

- Kakashi chắc ngày mai mới tỉnh, chúng ta ra ngoài nói chuyện một chút.

Naruto sau khi xem xét tình hình và cảm thấy ông thầy của mình còn lâu mới chết được liền lên tiếng.

Ông Tazuna đã đi ra ngoài tìm kiếm gì đó chỉ còn bọn họ im lặng nhìn nhìn Naruto.

- Zabuza vẫn chưa chết!

- Vậy tại sao cậu lại giao hắn cho người kia. Như vậy là rất nguy hiểm.

Sakura hơi kích động lên tiếng.

- Chúng ta không thể tiếp tục chiến đấu với tình trạng của thầy Kakashi, còn phải chia ra bảo vệ cho cả ông già. Người đi theo Zabuza chắc chắn cũng không đơn giản, nếu đồng quy vô tận với chúng thì người thiệt là chúng ta.

- Bây giờ cậu tính tiếp theo như thế nào!

Sasuke cũng không nắm bắt nổi suy nghĩ của cậu.

- Với tình trạng vết thương tôi đã gây ra, cũng khoảng một tuần nữa hắn mới có sức mà đánh. Trong lúc đó chắc cây cầu của ông lão này xây cũng sắp xong rồi. Chúng ta sẽ luyện tập nhưng người luyện tập cho các cậu vẫn là tôi. Hiện tại Kakashi đã không hiểu rõ lực chiến của chúng ta rồi.

Sakura và Sasuke cùng nhìn nhau nhưng họ cũng không phản đối, ngay trong đêm trước khi rời khỏi làng chính Naruto đã giúp họ sử dụng một số chiêu thức mạnh và hơn hết...

- Con mắt thế nào rồi Sasuke?

- Vẫn còn tốt! Sharingan khai mở!

Đây là bí mật của đội 7 và là tác phẩm của Naruto. Con mắt Sharingan của Sasuke đã được khai mở ngay trong đêm hôm qua.

- Sau khi về làng cậu hãy đi theo Kakashi nhiều một chút, ít nhất trong làng chỉ có anh ta là còn Sharingan.

Bỗng nhiên tất cả im lặng suy nghĩ điều gì đó.

- Naruto... Thật ra thứ gì đã thay đổi cậu, ý mình là trước kia cậu không phải rất ghét làm việc đội hay sao?

Đây là điều Sakura khó hiểu nhất, Naruto càng lúc càng quái lạ. Không thể áp dụng suy nghĩ của một người bình thường lên cậu ấy.

- Nói ra thì tôi không thay đổi chỉ là nhận ra một số điều mà thôi! Tôi ghét một cuộc sống vô vị và đang tìm kiếm nó, thật ra tồn tại trên thế giới này nhưng không hiểu rõ rốt cuộc mình muốn gì rất khó chịu. Tôi vốn dĩ chả muốn làm một ninja gì cho mấy nhưng cuối cùng để thoả mãn sự tìm kiếm của mình tôi vẫn phải làm một ninja đó thôi. Vốn dĩ tôi sẽ không ghét các cậu nhưng mà các cậu lại tồn tại song song với những phiền phức không đáng có.

- Ý cậu là chúng tớ rất phiền phức sao?

Sakura hơi nhỏ giọng lại...

- Cũng có thể cho là vậy, trước khi tôi tìm kiếm được niềm vui của thế giới này tôi sẽ không để mình chết nhưng các cậu có thể kéo tôi chết trùm nếu cứ yếu kém như vậy. Thật ra cũng nói là do tôi quá cầu toàn, vốn dĩ các cậu toàn là đứa trẻ được bao bọc thì làm sao mà hiểu được chứ!

Naruto mỉm cười, đúng là từ lúc làm nhiệm vụ chung cậu mới hiểu rõ được một số chuyện. Cậu ghét cay ghét đắng những đồng học chỉ vì họ là những kẻ nhàm chán. Cũng thật là bất công cho bọn họ, quái vật có cách sinh tồn của quái vật còn bọn họ chỉ là những con người bình thường không hơn không kém.

- Tôi không phải kẻ được bao bọc, trên thế giới này đã không còn ai bảo ban tôi nữa.

Sasuke mỉm cười bất đắc dĩ, cuối cùng cũng hiểu được lý do mình bị ghét suốt mấy năm nay thật sự quá khó tả. Chỉ có điều thứ mà cậu bị ghét bây giờ đã không còn nữa.

Naruto im lặng đứng dậy trước mặt Sasuke, đưa tay lên gõ nhẹ vào trán của hắn.

- Đã có được đôi mắt này nhưng vẫn chưa hiểu sao?

Sasuke bất giác dại ra..

- Đi ngủ thôi... Ngày mai sẽ là một ngày dài đó!

Cuộc nói chuyện chấm dứt nhưng không phải là để giải thích bất kỳ điều gì mà chỉ làm người ta khó hiểu hơn thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro