Bị thương
Trước khi tất cả kịp chạy đến thì Naruto đã phản xạ trước một bước...
- Naruto...
- Anh Naruto...
Naruto dùng thân mình ôm lấy Natsumi hứng trọn mũi chém lên lưng. Cũng cùng lúc đó trận pháp hoàn toàn phá vỡ...
- Natsumi, con không sao chứ?
- Con...
Mọi người chạy đến, Bee đỡ lấy Naruto đang bị thương. Minato và Menma chạy đến xem tình hình em gái mình.
- Đồ ngốc, ngươi và chín đuôi thật liều mạng. Đây là sự cố tập luyện rồi!
Bee bắt đầu truyền chakra lại cho Naruto, cậu chỉ mỉm cười không nói gì. Bất giác ánh mắt lại trở nên vô hồn nhìn ba người trước mặt.
Menma cũng bỗng nhớ ra tình trạng của Naruto mà quay lại.
- Anh ấy không sao chứ?
- Sắp chết thôi!
Bee khịt mũi khó chịu...
Natsumi cũng lấy lại được tinh thần nhìn sang Naruto, Minato cũng quay lại nhìn nhưng không nói gì.
Chakra vì giải trận nên không còn tự mình trị thương, Naruto đành nhờ Bee dìu mình đi. Suốt quãng đường họ không nói chuyện gì với nhau. Cuối cùng cũng bước vào ranh giới của làng Mây...
- Chúng ta nghỉ ngơi đi, ngày mai lại lên đường.
Tất cả vẫn im lặng, sự im lặng dồn nén đến khó chịu.
- Anh Naruto... Em thật sự xin lỗi...
Khi quan sát tất cả đều đã ngủ cô mới lại chỗ Naruto nhỏ giọng nói chuyện.
- Không sao!
Naruto cũng không quan tâm gì mấy, chakra đã hồi được chút ít vết thương cũng được Kurama cầm lại.
- Em thật sự không cố ý, đáng ra em nên nghe lời anh. Em thật sự vô dụng.
- Ngủ đi, ngày mai phải tiếp tục lên đường.
Naruto hiện tại cũng không hiểu mình đang khó chịu chuyện gì, Nastumi ít nhất cũng biết điều mà không làm phiền nữa. Chỉ còn một mình cậu lẳng lặng ngắm nhìn những ngôi sao...
"Ngươi hối hận!"
"Ngươi nghĩ vậy sao? Ta vì gì mà hối hận?"
"Không biết ta chỉ đoán vậy! Naruto, ta và ngươi đã tồn tại cùng nhau hai đời người nhưng ta vẫn không bao giờ hiểu rõ ngươi cả."
"Ta không hối hận nhưng ta ghen tị! Há... Sống lại một cuộc đời như thế này ta không biết nên vui hay nên buồn nữa Kurama. Họ vẫn còn sống nhưng không ai quan tâm đến ta cả. Người bị thương là ta nhưng người được quan tâm lại là con bé."
Kurama im lặng, nó không biết thế nào là an ủi được người khác cả. Số phận thằng nhóc này cũng thật là trớ trêu...
- Naruto, con vẫn chưa ngủ?
Minato nhẹ nhàng ngồi xuống cạnh Naruto, muốn đưa tay chạm vào vết thương trên người cậu nhưng bị cậu né tránh.
- Rất cảm ơn con vì đã cứu Nastumi và giải trận pháp. Đã lâu rồi ta cũng không làm nhiệm vụ nên cũng không còn nhanh nhạy.
- Đó là việc tôi nên làm, ngài không cần cảm ơn.
Naruto không quay mặt nhìn Minato lấy một lần.
- Vết thương đã đỡ hơn chưa, ta có thể xem...
- Cảm ơn ngài quan tâm nhưng tôi là ninja trị thương nên không chết được đâu đừng lo.
- Con... Vẫn để bụng chuyện lúc trưa sao? Ta thật sự xin lỗi, thật ra ta là một người không giỏi ăn nói chứ không có ý gì cả.
Minato thật sự mong được tha thứ và xem vết thương trên người thằng bé. Lúc Naruto cứu Nastumi để chính mình bị thương anh đã suy nghĩ rất nhiều. Anh không tin vào Ám bộ của những năm trước nên áp đặt suy nghĩ của mình vào những người thuộc ám bộ. Chỉ là lúc bị thương ánh mắt của Naruto không có một tia giả dối, kể cả hành động cũng giống như vô thức cứu người.
- Ngài không cần xin lỗi, vốn dĩ việc đó cũng không lớn là mấy. Trời cũng khuya rồi, xin phép ngài tôi đi trước.
Naruto đứng dậy, cậu cũng không có ý định ở đây dầm sương nói chuyện chính trị với một Hokage đâu. Chakra cần hồi và máu cũng vậy.
Minato nhìn theo bóng dáng ấy bỗng nhiên cảm giác chua sót trong lòng, hình như anh đã làm gì sai với đứa trẻ này rồi.
_____________________________________
Sáng hôm sau tất cả cùng nhau tiếp tục lên đường, không khí so với tối hôm qua càng thêm nặng nề.
Naruto đã sớm quăng chuyện tình thân của mình đi về với đất, hiện tại cậu đang túm lấy lão bạch tuộc trong người của Bee để nói chuyện.
"Xem ra việc ám sát hôm qua là do cái đám người đó làm rồi."
"Chuyện này không tốt chút nào, sắp tới làng Mây rồi phải nhanh chóng nghĩ cách."
Naruto trầm mặt, chuyện này khó giải quyết hơn cậu tưởng. Thật may mắn người nhận nhiệm vụ là cậu chứ nếu là người khác thì e rằng xong đời.
Naruto hơi liếc mắt về phía sau nhìn ba cha con kia vẫn không hề hay biết gì bất giác cảm thấy tương lai đằng trước hơi bị tăm tối. Bây giờ đã đến đây muốn về cũng đã không thể được, cậu thật sự muốn về làng kiếm ngài đệ tam nói cho ra lẽ.
- Anh Naruto vết thương còn đau lắm sao?
- Hở...
Naruto không hiểu rõ nhìn Nastumi rồi quay sang nhìn Menma và Minato.
- Em ấy thấy anh nhăn mày liên tục nên lo lắng, anh thật sự có thể trụ?
Sinh đôi luôn có một sự hiểu ngầm, lần này Naruto đã được chứng kiến.
- Nếu không được thì chúng ta nghỉ ngơi. Dù sao cũng đã sắp đến Trung tâm làng rồi.
Minato cũng quan tâm hỏi thăm, vết thương hôm qua cũng không phải là nhẹ. Lúc sáng anh đã được Killer Bee giải thích cách giải trận hôm qua nên cũng đã hiểu rõ và lo lắng hơn cho Naruto.
Cậu im lặng một lúc rồi lắc đầu, tốt nhất là nên đến gặp Raikage. Cậu hiện tại đang cần bàn việc gấp.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro