Chapter 16
Lưu ý: America ở đây không phải người xấu, cũng ko phải người tốt. Cậu ta chỉ làm những gì có lợi cho bản thân trước. Đặc nhu cầu cá nhân lên hàng đầu. Nhưng không vì thế cậu dồn người khác vào bước đường cùng. Đôi khi America cũng biết bỏ cuộc nếu mục tiêu của cậu ảnh hưởng quá nhiều người vô tội hoặc không liên quan. (Vâng, đó là tính cách sau khi Việt Hòa lìa đời nên ổng mới thay đổi thôi. Chứ ban đầu ổng ác chetme)
* ... *_ Suy nghĩ
[ ... ] _ Hành động
" ... " _ Nói chuyện
| ... | _ Biểu cảm
< ... >_ Thần giao cách cảm/nói chuyện qua suy nghĩ
|| ... ||_ Gọi điện
America = Gã/ anh ta
America Hated AU = Cậu/Tôi
⚠ Cảnh báo ⚠
Truyện có đề cập đến ma túy, và một số câu đùa về tình dục và giới tính. Hãy xem nó là thể loại "Black Comedy" (không biết thì lên tra Google)
Lưu ý, nếu bạn dưới 10 tuổi (chắc không ai tầm tuổi đó đâu nhỉ?) nên cân nhắc trước khi xem. Nó có thể khiến các cậu có suy nghĩ sai lệch về giới tính và có đôi chút tình d*c.
Vì đây là black comedy mà? Những câu đùa tục tĩu và hình ảnh máu me là đặc điểm của thể loại này ^^✨
.
.
.
*_ . . . . . _*
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
*_ . . . . . _*
Mặc kệ America ở trường tung hoành ngang dọc, Hated vẫn sốt liệt giừơng ở nhà. Việt Hòa có vẻ không dịu dàng lắm
-" Chưa gì lên 40°!! Thằng nhóc này sắp chết thật à!"_ Việt Hòa [ Bóp nát cây nhiệt kế trên tay ]
-" Hộc... "_ America Hated [ Thở gấp ]
-" . . . "_ Việt Hòa
-" Chỉ lần này thôi"_ Việt Hòa
Anh thở dài, vác cả người Hated đang cuộn trong chăn dậy. Việt Hòa búng tay một cái, cả tai và đuôi của anh chàng biến mất. Nhưng cũng chẳng thể để bộ mặt của một CountryHumans ra ngoài được đúng không? Ừ, Việt Hòa đã hóa trang thành một con người bình thường.
Cực kù bình thường với tóc nâu, mắt xanh là một làn da rất ư là CON NGƯỜI. Về bề ngoài là vậy nhưng tính cách vẫn rất cọc cằng thô bạo
-" Hừ-- hình dạng thấp kém... Chỉ lần này thôi, nhóc nên thấy vinh dự khi được chứng kiến dạng con người thấp kém của ta đi"_ Việt Hòa [ Cào nhàu đưa Hated đi bệnh viện ]
-" Ugh--.. Hơ hơ.. "_ America Hated [ Mơ màng nói mớ ]
Mặc kệ cho anh có nói gì, Hated cũng chỉ gật gù trong cơn mê. Đầu cậu đau như búa bổ còn bị xốc ngược lên. Muốn nôn ra hết rồi đây này
-" Cấm nôn, tao cắt lưỡi mày"_ Việt Hòa [ Đang chờ bắt taxi ]
Gì? Gì? Anh bế chổng ngược đầu người ta xuống đất, giờ người ta muốn nôn anh không cho? Quỷ lúc nào cũng ngang ngược vậy à
Mà khi nãy còn ở trong nhà, bây giờ ở ngoài đường rồi? Nhanh vậy!!
-" Ugh--"_ America Hated [ Lấy tay che miệng lại ]
Xem ra Việt Hòa đây còn có chút tính người, thả Hated xuống và đứng dìu cậu đàng hoàng. Còn vuốt vuốt lưng giúp cậu, nhưng trong phút chóc lại bế cậu chổng ngược lên nữa
-" Taxiiii!!"_ Việt Hòa [ Với tay ra đường ]
-* Sh¡t, tại sao mình phải bắt những chiếc taxi thấp hèn đó chứ*_ Việt Hòa [ Mặt "vui tươi" trong ghét bỏ ]
Sau một lát bận rộn với taxi và tài xế. Cuối cùng cũng đến được bệnh viện
Việt Hòa để Hated ngồi ở một băng ghế và quấn chăn, mua nước cho cậu. Dán vào trán cậu một miếng dán hạ sốt vừa mua rồi đi làm thủ tục cho cậu
-" Ugh.. Đau đầu quá"_ America Hated [ Mở nắp chai nước ra uống ]
Uống xong cậu dựa người vào chăn và dần lịm đi. Không phải do cậu buôn lổng cảnh giác mà là do đã quá mệt mỏi, sức lực không đủ để gượng dậy nói chuyện. Đừng ai gọi cậu dậy, cậu chỉ muốn ngủ một giất thật ngon và khi tỉnh lại thì đã hết bệnh rồi thôi...
-* Cả thế giới... ngủ ngon...*_ America Hated [ Dần đi vào giất ngủ ]
(Ai thấy thoại này quen không =)?
Việt Hòa trở lại với một tờ giấy trên tay, thấy cậu đã ngủ cũng không làm gì thêm. Gọi nhân viên y tế đưa cậu vào thẳng phòng bệnh. Sốt thường còn lo được, nhưng tới mức 40° thì thua. Bổ xung kiến thức cho những ai không biết, không nhớ hoặc đã quên. Nhiệt độ cơ thể bình thường của con người là từ 36° - 37°, nếu trên 37° là sốt cao. Thường Hòa thấy sốt 38° - 39° là chết rồi, đằng này tận 40°
Sức ép có vẻ nặng, thằng nhóc đấy qua khỏi là mạng lớn
.
.
.
.
.
.
.
Ở trường
Gã nhàn nhạ vừa nhai bánh mì vừa bấm điện thoại. Cực ung dung tự tại, khác xa với Hated đang bệnh sắp hẹo đến nơi
-* Toàn tin lá cải, con người không có đưa mấy tin tức nào thú vị hơn sao?*_ America [ Xem báo ]
-" Nhàm chán"_ America [ Cất điện thoại tập trung ăn nhanh ]
Từ sau băng ghế gã đang ngồi, một bóng hình từ từ trồi lên khỏi lùm cây
-" Chào America!!"_ Micheal [ Chui từ lùm cây ra ]
(<- khứa này không biết sự tồn tại của quỷ, và nhìn Hated với America giống nhau nên mới gọi vậy, lưu ý dùm tôi)
-" !!?" - * What the fuck this shit !!?*_ America [ Mém làm rơi ổ bánh mì đang ăn ]
-" Làm cậu giật mình hả? Xin lỗi nhe. Hôm nay đi chơi nữa không?"_ Micheal [ Trường ra leo lên ghế ngồi luôn ]
-" A- à không sao ^^💦"_ America [ Đổ mồ hôi hột ]
-* Biết người ta sợ lắm không cái tên này!!!💢*_ America
-" Mà tôi không rảnh để đi chơi đâu, cậu biết mà tôi khá bận"_ America
-* Đánh trống lảng trước đã, mình không muốn dây vào rắc rối*_ America
-" Vậy mốt thì sao? Thứ bảy, chủ nhật? Cậu rảnh ngày nào??"_ Micheal
-" . . . " - * Biết trả lời sao đâyyyy???*_ America
-" Tôi không---"_ America
Reng, reng, reng (chuông vào học )
Micheal sững người, nhưng vẫn giữ nụ cười méo mó. Gã thở phào lấy cớ tới giờ vào tiết nên chuồng đi
-" . . . "_ Micheal [ Vẫn cười dù America có đi khuất bóng ]
-" Vậy là... Mình lại thất bại rồi :D"_ Micheal [ Quay người bỏ đi nhưng vẫn cười ]
(Cười nhây vãi *beep*)
.
.
.
.
.
.
END
Sắp thi học kì rồi, tôi off nhé
Biết chap này ngắn và nhạt mà, cứ bình luận đi, trên 20, mà spam cũng được
...
1 ngày vui vẻ (?)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro