Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 05: Ngày thứ tư

Tóm tắt: SP bệnh nhân(*)/ Bị thao khóc / Công khẩu giao

(*) Mô phỏng bệnh nhân.

...

Hôm nay là ngày cách ly thứ tư và cũng là ngày test cố định.

Thanh âm của nhân viên y tế từ khe cửa truyền đến, Triệu Phiếm Châu đi ra mở cửa. Thứ đầu tiên nhìn thấy là bộ quần áo bảo hộ được bọc kín. Áo và quần được nối liền với nhau, dây kéo kín khí và một tấm mặt nạ trong suốt. Dưới lớp mặt nạ là kính bảo hộ và khẩu trang hai lớp, bộ trang phục này còn được trang bị thêm thiết bị cung cấp không khí và nguồn điện. Dưới tác dụng bảo vệ nghiêm ngặt như vậy, mặc dù tránh được sự lây nhiễm chéo giữa nhóm bác sĩ và bệnh nhân, nhưng nó cũng làm cho người mặc đặc biệt nóng bức.

Nhìn nhân viên y tế vất vả công tác ngoài cửa, Triệu Phiếm Châu khẽ khom lưng cúi đầu tỏ ý cảm ơn.

Bởi vì từng có kinh nghiệm một lần, Triệu Phiếm Châu rất phối hợp nhanh chóng hoàn thành lấy mẫu xét nghiệm. Không thể không nói, tư vị tăm bông thọt vào cổ họng, bất kể trải qua bao nhiêu lần đều khó chịu như nhau.

Trương Mẫn lúc này đã rửa mặt sạch sẽ và mặc xong quần áo đi tới, anh đứng ở bên trái Triệu Phiếm Châu, dưới sự hướng dẫn của nhân viên y tế chậm rãi mở miệng ra, "A~".

Tăm bông mảnh khảnh mềm mại trực tiếp đi thẳng đến vách tường sau yết hậu tìm kiếm, ở hai bên amidan không ngừng xoay tròn, "Ư-" Trương Mẫn có vẻ hơi khó chịu muốn nôn.

"Cố nhịn chút nữa, sẽ xong nhanh thôi." Nhân viên y tế thân thiết an ủi.

Trương Mẫn không còn cách nào khác hơn là cố nén phản ứng sinh lý muốn nôn mửa, cau mày cố gắng hết sức kiềm chế bản thân. Tăm bông khuấy vài lần từ bên này sang bên kia, cuối cùng cũng thu được dịch tiết rõ ràng. Cẩn thận cho tăm bông vào ống nghiệm, đậy chặt nắp, sau đó đặt ống nghiệm vào túi kín, cuối cùng thì việc test đã hoàn thành.

Công tác kiểm tra tiếp theo sẽ không cần bọn họ nữa, theo thường lệ dặn dò không được tùy ý ra ngoài, có việc có thể liên lạc với người phụ trách sinh hoạt, cửa phòng cách ly lại bị đóng lại lần nữa.

Lúc Trương Mẫn đang test, Triệu Phiếm Châu vẫn luôn bên cạnh anh quan sát, hắn nhìn Trương Mẫn há to miệng chờ tăm bông tiến vào, cây tăm bông nhỏ dài thâm nhập vào khoang miệng, từ bên hắn nhìn lại, thanh gỗ dần dần bị nuốt mất, đầu bông đặt ở cổ họng, sự căng thẳng khiến cơ thể anh buồn nôn...

Triệu Phiếm Châu chứng kiến ​​toàn bộ quá trình, chỉ cảm thấy thân dưới căng thẳng, ngoại trừ độ dày của tăm bông, cảnh tượng như vậy giống như Trương Mẫn đang khẩu giao giúp hắn, liên tưởng như vậy khiến hắn hưng phấn.

Ngoài sự phấn khích, Triệu Phiếm Châu còn phát hiện ra một điều thú vị

nữa - Trương Mẫn người này, có vẻ rất nghe lời bác sĩ.

"Trương Mẫn."

"Ừ?"

"Anh có biết SP bệnh nhân không?"

"Cái gì?"

.


(đã cắt H)

.


Hai chân vô lực dựng trên giường, Trương Mẫn há miệng thở dốc. Triệu Phiếm Châu sau khi bắn tinh nằm trên người Trương Mẫn, thì thầm bên tai anh.

"Quả nhiên, em vẫn luôn muốn nhìn anh khóc."

...


___________________

Mọi người qua wordpress húp tiếp nhó, pass lần này dễ hơn nha, liên quan đến Tuấn Triết thôi nè.

Link wordpress: https://anlibra1640.wordpress.com/

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro