Chương 03: Ngày thứ hai
Tóm tắt: Ghế bạch tuộc/ máy bú hút/ Trứng rung/ Trói buộc play
.
Trương Mẫn bị giọng nói của Triệu Phiếm Châu đánh thức, anh hé mắt nhìn thư ký Triệu đã ăn mặc chỉnh tề đang ngồi bên bàn máy tính nghiêm túc làm việc .
Người đàn ông cau mày, cầm điện thoại thì thầm điều gì đó. Không cần nghĩ nhiều cũng biết, nhất định là đám cấp dưới lại làm chuyện gì ngu xuẩn cần hắn "chùi đ*t". Chuyện này Trương Mẫn đã sớm thấy nên không có gì lạ, anh rất ít hỏi những thứ liên quan đến công việc, cơ bản đều giao cho Triệu Phiếm Châu xử lý bởi vì hắn thực sự làm rất tốt, phần lớn thời gian Trương Mẫn chỉ cần ký tên vào văn kiện đã được hắn sửa sang lại, những chuyện khác không cần hỏi quá nhiều.
Anh trở mình, dùng chăn che bản thân lại, định ngủ tiếp một giấc nữa.
Triệu Phiếm Châu liếc anh một cái, lắc đầu, sau khi qua loa kết thúc cuộc nói chuyện liền đặt điện thoại xuống bước đến trước giường, thò tay vào trong chăn bông bóp mạnh vào mông Trương Mẫn, người nào đó vốn còn hơi buồn ngủ giờ phút này đã hoàn toàn thanh tỉnh.
"Còn ngủ?"
Triệu Phiếm Châu vén chăn bông lên, môi mỏng phủ xuống cánh môi Trương Mẫn, người nào đó vốn còn đang tức giận khi thức dậy lúc này đã hoàn toàn chìm đắm trong dục vọng.
Hôn chào buổi sáng quả nhiên rất ngọt ngào.
—— Nhưng sẽ tốt hơn nếu không có câu sau đó.
"Nếu đã tỉnh thì dậy làm việc."
Trương Mẫn nằm trên giường giãy giụa một hồi mới chậm rãi lê thân thể mệt mỏi không nhanh không chậm đi về phía phòng rửa mặt.
"Lại công việc, thật là phiền!"
Người ta thường nói đàn ông khi làm việc chăm chỉ là lúc hấp dẫn nhất, thư ký Triệu cũng vậy. Huống hồ hắn trời sinh đã đẹp, Trương Mẫn vừa đánh răng vừa len lén quan sát Triệu Phiếm Châu đang nghiêm túc làm việc. Người đàn ông có mái tóc ngắn già dặn, cô áo sơ mi trắng hơi mở rộng, tay áo sơ mi xoắn đến giữa cánh tay, để lộ làn da trắng nõn, đôi mắt thâm thúy có thần, sống mũi cao thẳng, đôi môi gợi cảm, hơn nữa sau khi phối hợp với nhau lại càng giống như tác phẩm khéo léo tuyệt vời của Nữ Oa.
Khuôn mặt tuấn tú vốn dĩ luôn nghiêm túc, lúc làm việc lại càng thêm cấm dục, nhưng khi nghĩ đến biểu cảm của người đàn ông khi rong ruổi trong cơ thể mình, và nghĩ đến những biểu cảm biến hóa không nhiều của người này đều là vì mình, tâm trạng Trương Mẫn trở nên tốt hơn.
Sau khi rửa mặt sạch sẽ, Trương Mẫn ngồi xuống đối diện Triệu Phiếm Châu, mặc dù mở máy tính nhưng tâm trí của anh lại hoàn toàn không ở trên màn hình.
Triệu Phiếm Châu không để ý tới anh, ngay cả ngẩng đầu nhìn anh một cái cũng không có.
Con người lúc nhàm chán sẽ luôn muốn làm cái gì đó, Trương Mẫn lúc này chính là như vậy.
Màn hình máy tính của Triệu Phiếm Châu hiển thị danh sách đối chiếu tài chính mới nhất, hắn nhìn qua loa vài lần, dưới bàn một đôi chân ngọc đã leo lên bắp chân Triệu Phiếm Châu, như có như không cọ xát. Triệu Phiếm Châu cũng không tránh, vẫn để anh tùy ý đùa giỡn.
Chỉ là cặp chân kia dần dần leo lên trên, tần suất và lực độ cọ xát không ngừng tăng lên, Triệu Phiếm Châu lúc này mới buông việc trong tay xuống, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Trương Mẫn ở đối diện, giọng hơi thuyết giáo: "Thu chân lại, đừng lộn xộn."
"À, sao cơ?" Trương Mẫn vô tội cúi đầu liếc nhìn dưới bàn, sau đó nói, "Hóa ra đó là chân của em, anh còn tưởng là chân bàn, xin lỗi xin lỗi."
Ha, anh cứ giả vờ đi.
Triệu Phiếm Châu làm sao có thể không biết chút tâm tư nhỏ này của anh, nhưng nếu người nào đó chết cũng không nhận, vậy hắn không còn cách nào đành phải diễn kịch cũng anh.
Trương Mẫn trong lòng mừng thầm, ai bảo em không để ý tới anh, trêu chết em.
Lời xin lỗi vừa dứt được một lát, chân ngọc lại hành động lần nữa, lần này không tốn quá nhiều thời gian trên đùi nữa mà đi thẳng vào chủ đề, dừng lại ở trên vật giữa hai chân người đàn ông. Lòng bàn chân cách lớp vải quần tây cọ xát, anh định thông qua hành động này cố gắng đánh thức thứ đang ngủ say kia. Nhưng còn chưa khiêu khích được mấy cái, chân ngọc đã bị lòng bàn tay to lớn của người đàn ông đánh xuống.
Sau vài lần bị người ta cự tuyệt, Trương Mẫn ngã người ra sau, tựa vào ghế ngồi thở dài một hơi.
"Ài, thật nhàm chán."
"Nhàm chán?" Triệu Phiếm Châu có thể xem như là để ý tới anh.
"Đúng vậy, thật nhàm chán, nghẹn ở khách sạn cách ly này không đi đâu được, còn phải làm việc với máy tính."
"Vậy anh muốn làm gì?"
Triệu Phiếm Châu quả nhiên vẫn đau lòng anh, nghe đến đây Trương Mẫn đột nhiên ngồi thẳng người, nhìn Triệu Phiếm Châu mặt cười xấu xa nói.
"Đương nhiên là, làm, tình."
Một đường từ bàn làm việc hôn đến bên giường, Trương Mẫn thuận thế muốn ngã xuống giường lại bị Triệu Phiếm Châu ngăn lại, anh có chút khó hiểu, người này chẳng lẽ muốn đứng làm? Tuy rằng tư thế này bọn họ cũng không phải chưa từng thử qua, thế nhưng mỗi lần làm được một nửa Trương Mẫn đều chân mềm nhũn đứng không vững, cho nên bọn họ rất ít dùng tư thế này, bất quá nếu Triệu Phiếm Châu muốn như vậy, anh cũng không phải không thể, dù sao như vậy, cũng vào rất sâu.
Mãi đến khi Tiểu Trương tổng vì bị hôn đến thất điên bát đảo đến mức bị người cố định trên ghế bạch tuộc, anh mới kịp phản ứng, nếu đã ở khách sạn tình thú đương nhiên là muốn tận dụng mọi thứ.
Trương Mẫn có chút hưng phấn nhìn người đàn ông cởi quần áo của anh ra, sau đó cố định cổ tay và cổ chân của anh không cho chúng cử động, hai chân mở rộng hình chữ M, hạ thể không đến một tấc cứ như vậy bày ra trước mắt Triệu Phiếm Châu, hắn đẩy mở hai cánh môi lớn béo mập bóng loáng, ánh mắt lấp lánh nhìn chỗ kín của anh.
"Anh thật nhiều nước ha..."
"Ngày đầu tiên em biết?"
Môi thịt chưa bị chà đạp trắng mịn non nớt, giống như một bông hồng thấm sương sớm, nụ hoa chờ được phóng thích. Triệu Phiếm Châu hướng về phía hoa huyệt nhẹ nhàng thổi khí, hoa môi nhạt màu e lệ rụt lại, chỉ chốc lát sau lại lặng lẽ nở rộ, phun ra dịch hoa trong suốt.
Ngón tay khẽ vuốt hoa môi lấy đi một chút dịch hoa, Triệu Phiếm Châu nhìn chất lỏng trong suốt dính vào ngón tay, bất giác liếm môi.
Ngay khi Trương Mẫn chuẩn bị tận hưởng sự phục vụ của Triệu Phiếm Châu, lại thấy người đàn ông xoay người đi về phía nơi khác. Nhìn Triệu Phiếm Châu đột nhiên rời đi, Trương Mẫn khó hiểu, theo lý mà nói, bước tiếp theo không phải nên...
Triệu Phiếm Châu cũng không để ý đến ánh mắt khó hiểu của Trương Mẫn, chỉ bình tĩnh lục tung vali tìm cái gì đó. Cuối cùng, hắn trở về mang theo một cái túi nhỏ màu đen, Trương Mẫn trong lòng liền sáng tỏ.
Từ trong túi đã được hút chân không lấy ra một quả trứng rung, thuận theo dịch hoa, Triệu Phiếm Châu từng chút một nhét trứng rung vào trong cơ thể Trương Mẫn, mà đầu kia máy bú hút thì bị hắn nắm trong tay. Ngay khi trứng rung xâm nhập, hai mắt Trương Mẫn đã mê ly, dương vật cao thẳng, Triệu Phiếm Châu nhếch môi cười, đem máy bú hút tới gần đóa hoa hồng mềm mại kia.
Hắn không cho Trương Mẫn quá nhiều thời gian để thích ứng, vừa vào đã ấn nút lớn nhất.
Máy bú hút từ dưới lên, sau khi mút hoa môi nhỏ, liền leo lên âm vật.
Lỗ tròn nhỏ hơi thô ráp run rẩy cọ xát hút lấy nơi tư mật của anh, Trương Mẫn nhịn không được rên rỉ.
Hạch hoa bị ngậm lấy, anh không kìm lòng nổi giãy giụa eo, nhưng bởi vì hai tay hai chân bị khống chế nên cử động bị hạn chế, toàn thân ngứa ngáy, tiểu huyệt không ngừng co rút, nhưng một khi co rút lại trứng rung trong vách thịt sẽ càng khít chặt hơn.
Âm vật co giật nhịp nhàng, hoa huyệt phun ra nhiều dâm dịch trơn bóng hơn, máy bú hút được dịch thể phủ lên một lớp màng mỏng bóng loáng trong suốt.
Bên trong vách thịt bị trứng rung ở mức cao chấn động kích thích điểm mẫn cảm, lỗ sáo cũng đã rỉ ra vài giọt tinh dịch, tích tụ trên quy đầu bóng loáng, thoạt nhìn rất ngon miệng. Hoa hạch không ngừng bị kích thích, Trương Mẫn gần như hưng phấn đến cực điểm. Triệu Phiếm Châu nhìn môi thịt óng ánh ẩm ướt của anh, trứng rung đã sớm bị tiểu huyệt hút sâu vào, chỉ để lại một sợi dây mềm mại treo bên ngoài, mà đầu kia của dây, máy bú hút đang ra sức làm việc.
"Hưm!" Trương Mẫn không kiềm chế được khoái cảm bị mút vào, thẳng tắp thắt lưng, giống như là chủ động cầu hoan.
Tần suất và kích thước của trứng rung căn bản không thể sánh ngang với vật kia của Triệu Phiếm Châu, mặc dù việc đồng thời bị kích thích này có thể tạm thời giảm cảm giác khó chịu sưng tấy của anh, nhưng càng nhiều hơn chính là ham muốn khô khốc khiêu khích đến đỉnh điểm lại không có cách nào để an ủi.
"Muốn... Còn muốn... Không, không đủ..." Đợi nửa ngày cũng không thấy Triệu Phiếm Châu có động tác gì, Trương Mẫn khàn giọng nói.
"Tiểu dâm đãng, biết là anh không đủ."
"Ách ưm ..."
Đồng thời khi máy rung tiến vào trong cơ thể, lại đẩy trứng rung đi sâu vào trong, Trương Mẫn chỉ cảm thấy thịt non sâu trong đó bị trứng rung cọ xát đến, rung đến bụng dưới đều tê dại.
Cảm giác sảng khoái xông thẳng lên đầu, ngón tay co quắp lại, hoa huyệt siết chặt, máy rung tiến vào nửa đường đã bị anh gắt gao cắn chặt, không thể nhúc nhích.
Triệu Phiếm Châu khẽ cười một tiếng, ấn mạnh vào máy bú hút, âm vật sưng đỏ bị nuốt vào, phát ra tiếng "phốc phốc" cùng với tiếng nước.
"Ha ah... Ưm... Ah..." Trương Mẫn thở dồn dập, không kìm được kêu dâm.
Hoa huyệt hé mở, máy rung đang bị gắt gao cắn chặt được thả lỏng, thuận thế tiến vào. Triệu Phiếm Châu dùng đồ tình thú không ngừng xâm nhập cọ vào vách thịt, điều chỉnh vị trí trứng rung, định thông qua phương thức này tìm khoái cảm mẫn cảm nhất của Trương Mẫn.
Sau vài lần xoay tròn dâm mỹ, hắn nhìn chỗ mật huyệt của Trương Mẫn đột nhiên co rút run rẩy, cuối cùng cũng tìm được điểm mẫn cảm ẩn trong khe thịt bị siết chặt. Trứng rung không ngừng kích thích điểm ấy, như là đã nhẫn nại đến cực hạn, đùi Trương Mẫn run lên mấy cái.
"Ưm... Ưm... " Một lượng lớn chất lỏng trong suốt phun thẳng ra từ hoa huyệt mềm mại, theo khe hở chảy xuống, rơi xuống ghế.
Trương Mẫn há miệng thở dốc, thần trí mông lung không biết bay đi đâu, đầu óc anh trống rỗng, cả người xụi lơ trên ghế bạch tuột, lồng ngực phập phồng lên xuống.
Triệu Phiếm Châu lại không biết lấy từ đâu ra một cuộn băng keo, đem máy bú hút cùng máy rung cố định tại chỗ, không cho anh chút cơ hội nghỉ ngơi nào. Âm vật vừa trải qua cao trào lại bị tấn công liên tục, điểm mẫn cảm bên trong không ngừng bị kích thích, Trương Mẫn thiếu chút nữa đã quên người này vốn là tên xấu xa như vậy sao có thể dễ dàng bỏ qua cơ hội đùa bỡn anh.
"Không, không muốn... Cái này... Ưm... Muốn... Muốn em... Ưm a... Của em...", câu nói bị đứt quãng vài lần mới nói xong, Trương Mẫn thật sự sắp không thể chịu đựng được nữa, anh chỉ muốn Triệu Phiếm Châu có thể cho anh một cái thống khoái, bên trong vách thịt ngứa ngáy giống như có ngàn con kiến gặm nhấm bủa vây lấy anh.
"Em? Em còn phải làm việc." Đem tất cả mọi việc đều an bài xong, Triệu Phiếm Châu xoay người muốn rời đi.
"Triệu, Triệu Phiếm Châu! Em... Ưm... Em, cmn... Em... Ah... Có, có phải hay không... Không được!" Bụng dưới bởi vì khoái cảm đánh úp vẫn đang không ngừng co giật, khó mà tưởng tượng được lời nói khí thế như vậy lại được nói ra bởi một người đàn ông đang bị trói trên ghế bạch tuộc không thể cử động, âm vật bị vuốt ve, trong cơ thể còn nhét trứng rung cùng một cây gậy mát xa.
"Em có được hay không anh không biết à?" Triệu Phiếm Châu đột nhiên tiến đến trước mặt Trương Mẫn cười nói, "À đúng rồi, nếu anh không nói em lại quên mất cái này."
"Em! Uh—" Những lời còn lại đều bị nuốt vào trong bụng, Triệu Phiếm Châu dùng bóng khóa miệng chặn lời chửi rủa của Trương Mẫn.
Hắn từ trên cao nhìn xuống người đàn ông bị trói trên ghế, miệng bị bóng chặn lại, chỉ có thể phát ra thanh âm "ưm ưm", bất quá ánh mắt có chút hung ác kia đã nói lên hết thảy, Trương Mẫn giờ phút này nhất định là đang mắng hắn.
.
Xử lý xong công việc trên tay đã qua hơn nửa giờ, Triệu Phiếm Châu lúc này mới nhớ tới người nào đó bị trói vào ghế.
Trong khoảng thời gian hắn bận rộn công việc Trương Mẫn đã tiết không biết bao nhiêu lần, phía trước ghế ngồi có một bãi nước đục lớn, băng dính sau khi tẩm dâm dịch không còn dính như trước, có mấy chỗ đã hơi vểnh lên, tựa như một giây sau sẽ tách khỏi da thịt.
Triệu Phiếm Châu bước tới xé băng dính ra, vùng da ở bắp đùi bị băng dính dính lên khiến anh hơi đau.
"Ưm... Ưm ưm... Ưm...", nước bọt đọng trên miệng đã lâu, Trương Mẫn càng muốn nói chuyện, chất lỏng càng tràn ra từ khóe miệng.
Môi thịt vốn béo mập lúc này đã bị mài thành màu đỏ thẫm, sau khi không còn điểm tựa, máy bú hút tự nhiên rơi xuống treo giữa hai chân Trương Mẫn. Huyệt khẩu khép mở, "Ba ba" hai tiếng, gậy mát xa và trứng rung bị ép ra ngoài.
Không có dị vật cản trở, chất lỏng trong vách thịt theo huyệt khẩu đóng mở không ngừng tràn ra.
Triệu Phiếm Châu đem bóng khóa miệng chặn lời nói của người đàn ông gỡ xuống, ung dung nhìn người đang xụi lơ.
"Triệu, Phiếm, Châu!" Trương Mẫn khàn giọng gầm lên.
"Hả? Sao vậy?" Triệu Phiếm Châu ngược lại trông bình tĩnh như thường.
Mắt thấy giờ cũng không phải là lúc thích hợp để tức giận với hắn, Trương Mẫn đem những lời chửi bới vừa đến miệng thức thời nuốt trở về. Anh đột nhiên thay đổi thái độ và tỏ ra yếu thế với người đàn ông trước mặt mình, "Cầu em."
"Cầu em, cầu xin em cái gì?"
Thao anh.
Những lời này Trương Mẫn không nói ra tiếng, mà là dùng khẩu hình nói với Triệu Phiếm Châu, thuận tiện điều chỉnh tư thế ngồi của mình, khiến cho người đàn ông có thể nhìn rõ tiểu huyệt tươi ngon mọng nước của mình.
"Anh thật đúng là..."
"Muốn mạng của em."
Ngón tay đẩy hai cánh môi ra, Triệu Phiếm Châu ấn dương vật cực nóng của mình đặt ở huyệt khẩu, chịu đựng cũng không phải chỉ có một mình Trương Mẫn.
Xách súng ra trận, một cái ưỡn người, dương vật cực lớn mạnh mẽ đâm vào trong hoa huyệt ướt át chật hẹp.
"Hừm... Ưm..." Vách thịt bên trong dính chặt lấy dương vật to lớn của hắn, mị thịt mềm mại ngọa nguậy, đưa đẩy, kẹp chặt thân dương vật, khoái cảm kết hợp vây lấy hai người.
Triệu Phiếm Châu một tay xoa nắn hai bầu ngực, tay kia trêu chọc hoa hạch, dục vọng lại bị người đàn ông khơi dậy, mật huyệt tiết ra càng nhiều chất lỏng, làm ướt dương vật thô to của Triệu Phiếm Châu, thuận tiện cho hắn rong ruổi trong cơ thể Trương Mẫn.
Hắn khẽ co giật phần thân dưới với biên độ nhỏ, khiến hoa huyệt phát ra tiếng nước nhớp nháp dâm đãng.
"Ừm~"
Trương Mẫn động tình kêu ra tiếng, triệt để xé nát sợi dây lý trí cuối cùng của hắn.
Triệu Phiếm Châu dùng hai tay giữ chặt lấy vòng eo mảnh khảnh của anh, dương vật cứng rắn không chút lưu tình xông vào hành lang chật hẹp của hoa huyệt, đâm thẳng vào hoa tâm, thao hoa huyệt non mềm phát ra từng tiếng "òm ọp" dâm mĩ.
Dâm thủy đầm đìa trong huyệt, văng tung tóe tứ phía, nhuộm ướt cả lông của hai người, từng sợi từng sợi dây dưa cùng một chỗ.
"A... Thật sâu... Ưm... Thích, thích quá..." Trương Mẫn khi làm tình luôn không kiềm chế lời thô tục, bị Triệu Phiếm Châu chơi kịch liệt như vậy, anh chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, cơ thể càng lúc càng nóng. Hai mắt anh mê ly, hưởng thụ tất cả những gì Triệu Phiếm Châu dành cho mình.
Mỗi khi Triệu Phiếm Châu cắm vào, côn thịt to lớn nhanh chóng dùng sức cọ xát mị thịt mềm mại, cái loại khoái cảm dục tiên dục tử này quả thực muốn mạng anh. Anh rất có kỹ xảo lắc lư mông, để cho côn thịt run rẩy cắm vào, côn thịt cực lớn không có quy luật đâm loạn vào thịt mềm trong huyệt.
Trương Mẫn bị hắn làm không ngừng ư ư a a kêu to, thịt huyệt ngứa ngáy khó nhịn, anh không nhịn được tự giác vặn eo nghênh hợp Triệu Phiếm Châu.
Hoa tâm không ngừng bị đỉnh vào, mỗi một lần đỉnh, thịt huyệt sẽ co lại một lần. Dương vật của Triệu Phiếm Châu bị tầng tầng lớp lớp trong vách thịt gắt gao ôm chặt, hoa tâm co rút không ngừng kích thích lỗ sáo, mà cái mông Trương Mẫn nuốt dương vật không ngừng ép chặt hai tinh hoàn.
Ước chừng đâm hơn trăm lần, cả cây dương vật ngập nước co giật vài cái rồi bắn vào trong cơ thể Trương Mẫn. Mà Tiểu Trương tổng một mình "sảng khoái" trong thời gian dài, chỉ co giật dương vật, không bắn được gì.
Đợi khi côn thịt hoàn toàn xụi lơ, Triệu Phiếm Châu lúc này mới lui ra.
Tinh dịch trắng đục từ huyệt khẩu chảy xuống, Triệu Phiếm Châu hài lòng nhìn bức tranh trước mắt.
Cởi khóa tay chân giam cầm Trương Mẫn, Triệu Phiếm Châu ôm ngang cả người Trương Mẫn xụi lơ vô lực đi về phía phòng tắm rửa dọn dẹp.
Ngực truyền đến tiếng kêu rên, Triệu Phiếm Châu cúi đầu lắng nghe, hóa ra là người trong ngực tố cáo.
"Triệu Phiếm Châu, em thật đáng ghét."
...
________________
Mọi người có thể qua wordpress mình xem ảnh mình họa các đồ tình thú như ghế bạch tuộc... nha.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro