40. Cánh Cửa Cuối Cùng
Sau sự biến mất của người phụ nữ trong bóng tối, Duy và Quang Anh cảm thấy một sự nhẹ nhõm lạ kỳ, như thể đã thoát ra khỏi một cơn ác mộng dai dẳng. Nhưng, trong sâu thẳm, họ biết rằng đây không phải là kết thúc. Hành trình của họ vẫn chưa hoàn tất. Ánh sáng vẫn le lói trong không gian nhưng không đủ để xua tan hoàn toàn sự u ám.
"Chúng ta đã đi qua rất nhiều thử thách," Duy nói, giọng anh khàn đi vì căng thẳng. "Nhưng tôi cảm thấy như vẫn còn một cái gì đó đang đợi chúng ta phía trước."
Quang Anh nhìn Duy, ánh mắt anh vẫn đầy lo lắng nhưng cũng không thiếu sự kiên định. "Có thể đó là sự thật. Nhưng chúng ta đã vượt qua quá nhiều rồi. Chúng ta sẽ không dừng lại bây giờ."
Cả hai bước đi tiếp trong không gian mờ ảo. Đoạn đường phía trước vẫn dài, nhưng họ không còn sợ hãi như trước. Họ biết rằng dù điều gì chờ đợi, họ sẽ cùng nhau đối mặt. Một cánh cửa khổng lồ, được trang trí với những họa tiết kỳ lạ, xuất hiện trước mặt họ, như một dấu hiệu của kết thúc và cũng là một khởi đầu mới.
Khám Phá Bí Mật Ẩn Giấu
Duy và Quang Anh dừng lại trước cánh cửa lớn, nơi những biểu tượng cổ xưa lấp lánh. Những hình thù kỳ quái như thể đang quan sát họ, như thể đã biết họ sẽ đến đây. Duy chạm vào tay nắm cửa, cảm giác lạnh buốt lan tỏa lên tay anh. Một cảm giác kỳ lạ len lỏi vào tâm trí anh, như thể cánh cửa này không chỉ là một vật thể vật lý mà còn là một thử thách tinh thần.
"Chúng ta mở nó nhé?" Duy hỏi, quay lại nhìn Quang Anh.
Quang Anh gật đầu, không nói gì. Cả hai bước lại gần cánh cửa, và trong khoảnh khắc, nó tự động mở ra, tạo ra một tiếng động rợn người. Khi họ bước vào, ánh sáng mạnh mẽ từ bên trong chiếu sáng cả không gian. Đột nhiên, họ thấy mình đứng ở một nơi hoàn toàn khác, như thể họ vừa bước vào một thế giới mới, một thế giới đầy huyền bí và lạ lẫm.
Cả hai nhìn xung quanh, nơi họ đứng là một khoảng không gian rộng lớn, với những đám mây kỳ lạ treo lơ lửng trên bầu trời. Dưới chân họ là một mặt đất rắn chắc, nhưng lại có những dấu vết kỳ lạ, giống như những dấu chân của những sinh vật khổng lồ đã đi qua.
"Chúng ta đang ở đâu?" Quang Anh thì thầm.
Duy lắc đầu, nhưng không thể tìm ra lời giải thích. Một cảm giác nghẹt thở dâng lên trong anh. Bất chợt, từ xa, một bóng người xuất hiện, tiến lại gần họ. Đó là một người đàn ông cao lớn, mặc trang phục đen, ánh mắt đầy vẻ uy nghiêm và lạnh lẽo.
"Chào mừng các ngươi đến với thế giới thực sự," người đàn ông cất giọng lạnh lùng. "Các ngươi nghĩ rằng mình đã vượt qua tất cả, nhưng thực ra, đây mới là thử thách cuối cùng."
Thử Thách Cuối Cùng
Người đàn ông đứng trước họ, ánh mắt sắc như dao, khiến Duy và Quang Anh cảm thấy như đang đối diện với một thế lực vô hình. Anh ta không phải là kẻ thù, nhưng cảm giác mà anh ta mang lại khiến họ không thể không đề phòng.
"Ngươi là ai?" Duy lên tiếng, cố gắng giữ bình tĩnh. "Tại sao lại dẫn chúng tôi đến đây?"
Người đàn ông mỉm cười, nụ cười lạnh lẽo như tuyết. "Ta là người giám sát, là người duy trì sự cân bằng của thế giới này. Các ngươi đã chứng kiến đủ nhiều bí mật và đau khổ, giờ đây, các ngươi phải lựa chọn. Một trong hai người sẽ phải hy sinh, để bảo vệ sự sống còn của người còn lại."
Cả Duy và Quang Anh đều sững sờ. Lời nói của người đàn ông như một đòn giáng mạnh vào họ, nhưng họ không thể phản bác. Đây là lựa chọn cuối cùng, một sự hy sinh không thể tránh khỏi.
"Không thể nào!" Quang Anh kêu lên, giọng anh rung lên vì đau đớn. "Chúng tôi đã vượt qua quá nhiều để chỉ để lại một người ở lại."
Người đàn ông nhìn họ, đôi mắt anh ta đầy vẻ hiểu biết. "Đó là sự thật, các ngươi không thể thay đổi quy tắc này. Hy sinh một phần để cứu lấy phần còn lại, đó là con đường duy nhất."
Duy và Quang Anh đứng đối diện, cảm giác nghẹn ngào trào lên trong họ. Họ không thể tin rằng một trong hai người trong họ sẽ phải ra đi. Nhưng cả hai đều hiểu rằng chỉ có cách này, họ mới có thể giải thoát khỏi thế giới này.
Sự Hy Sinh
Duy quay sang Quang Anh, ánh mắt anh sâu thẳm, không có lời nào có thể diễn tả hết cảm xúc của mình. Quang Anh nhìn Duy, gương mặt anh không còn sự sợ hãi mà thay vào đó là sự bình tĩnh lạ thường.
"Nếu có thể, tôi sẽ là người hy sinh." Quang Anh nói, giọng anh nhẹ nhàng nhưng đầy quyết tâm. "Tôi không muốn cậu phải chịu đựng nỗi đau này. Cậu xứng đáng được sống."
Duy nhìn Quang Anh, trái tim anh đau nhói. "Không! Tôi không thể để cậu làm vậy. Chúng ta đã đi cùng nhau từ đầu đến cuối. Tôi không thể mất đi người quan trọng nhất trong đời mình."
Nhưng Quang Anh chỉ mỉm cười, ánh mắt anh kiên định. "Cậu là lý do tôi vẫn sống. Nếu có thể cứu được cậu, tôi sẽ không ngần ngại."
Bằng một cách nào đó, Duy biết rằng đây là lựa chọn duy nhất. Anh biết, tình yêu mà Quang Anh dành cho mình không có giới hạn. Và, cuối cùng, Duy đưa tay ra, nắm chặt tay Quang Anh, cảm nhận sự ấm áp từ bàn tay ấy truyền đến.
Kết Thúc Chương 40
Cả hai cùng đứng đó, đối diện với thử thách cuối cùng. Quyết định không dễ dàng, nhưng cả hai đều biết rằng tình yêu mà họ dành cho nhau sẽ vượt qua mọi rào cản, mọi thử thách. Dù con đường phía trước có gian nan đến đâu, họ sẽ luôn là một phần của nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro