Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Ch.8: Chị thật thơm, thật mềm

Lâm Hi lắc đầu.

Làm sao có thể là lỗi của cậu, người sai là Dương Thâm Uy, nhưng tại sao cậu lại phải nhận sai?

Tên ngốc này!

"Chị, chị đi nghỉ ngơi đi, em nấu cơm cho chị ăn nhé?" Cậu nhẹ giọng dỗ dành.

"Chị muốn đi tắm."

Cô thật bẩn, cô cảm giác như có vô số bàn tay đang sờ soạng khắp người mình, ghê tởm không chịu được.

"Vâng."

Giang Hứa đỡ Lâm Hi đứng dậy.

Nước nóng từ vòi hoa sen xối ướt tóc và cơ thể cô.

Cô thẫn thờ đứng dưới vòi hoa sen, nhìn dấu tay hằn trên người, rất đậm, rất đỏ, rất ghê tởm.

Giang Hứa dọn dẹp sàn nhà, nhìn chiếc bánh bị hất văng ra, đã không thể ăn nữa rồi.

Nấu cơm xong, cậu lặng lẽ ngồi trên ghế một mình, mắt vẫn luôn hướng về phía phòng tắm.

Tiếng nước xối xả vẫn không ngừng vang lên.

Cậu có chút đứng ngồi không yên, khẽ đi đến trước cửa phòng tắm.

"Chị, bữa tối nấu xong rồi."

Không ai đáp lại, chỉ có tiếng nước.

Qua một lúc, cậu lại gọi: "Chị ơi?"

Vẫn không có ai trả lời.

Tiếng nước vẫn rơi.

Giang Hứa cúi đầu nhìn tay nắm cửa, vươn tay nắm lấy, do dự một lát mới nói: "Chị, chị trả lời em một tiếng được không? Chị!"

Vẫn chỉ có tiếng nước đáp lại.

"Chị, em vào đây!"

Cậu nghiến răng, mở cửa đi vào.

Hơi nước xông lên, cả phòng tắm mờ mờ ảo ảo, thân ảnh yêu kiều thấp thoáng trong làn sương.

Giang Hứa nhìn khăn tắm treo trên móc, lập tức với lấy, đi đến tắt vòi nước, đắp khăn tắm lên người cô.

"Chị, nước lạnh rồi, chúng ta ra ngoài nhé?"

Cô không trả lời, chỉ vươn tay vặn mở vòi nước trở lại.

Nước lạnh xối xuống, xả lên khắp người Giang Hứa.

Cậu giơ tay tắt nước, nhưng Lâm Hi vẫn đưa tay mở lại .

Lần này Giang Hứa không để cô mở, dùng bàn tay to lớn nắm chặt lấy tay cô.

"Đừng tắm nữa được không ạ?"

" Bẩn."

"Dạ?"

Lâm Hi giương đôi mắt đỏ hoe lên nhìn cậu, đôi môi run rẩy nói: "Chị thật bẩn, chị phải tắm, chị thật bẩn!"

Giang Hứa không rõ trên mặt cô lúc này là nước từ vòi hoa sen hay là nước mắt.

"Không bẩn!"

Cậu buông tay ra, đem cô ôm chặt vào lòng.

"Chị là sạch nhất, thơm nhất."

Cậu không biết cô có dùng sữa tắm hay không, nhưng trên người cô có một mùi đào rất ngọt ngào, cực kì thơm, khiến người khác chỉ muốn cắn một miếng.

Cơ thể mỏng manh mềm mại áp sát vào thân thể cường tráng, phảng phất như muốn hoà tan trái tim cậu.

Người của chị thật mềm, thật thơm.

Khăn tắm lỏng lẻo rơi xuống, cả người cô hoàn toàn loã lồ, run rẩy giơ tay túm lấy viền áo cậu .

Cuối cùng ôm chặt eo cậu.

Trong phòng tắm không còn tiếng nước, chỉ còn tiếng khóc.

Cậu nói khóc đi, không sao đâu, có em ở đây rồi.

Lâm Hi khóc to, khóc ra hết tất cả ấm ức trong lòng, cho đến khi cô nức nở đến nghẹt thở, đầu óc choáng váng, hô hấp khó khăn, thậm chí giọng cũng trở nên khàn khàn.

"Chị, chị uống chút nước nhé? Em có nấu canh lê."

"......ừ."

Cậu buông cô ra, ánh mắt trốn tránh không dám nhìn thẳng.

Cậu nói: " Em ra ngoài trước."

Ngay khi cậu quay đi, một góc áo liền bị nắm lấy .

" Chân chị tê."

Lâm Hi sau đó được bế ra ngoài.

Giang Hứa tìm một chiếc áo khoác đắp lên người cô rồi đi rót một bát canh lê ấm nóng , sau đó giúp cô sấy tóc.

Làm xong những việc này thì thức ăn cũng đã nguội.

Lâm Hi không có hứng ăn, ngây người ngồi trên ghế, ngẩn ngơ.

Lúc này chuông cửa chợt vang lên, cả người cô khẽ run.

" Là đồ ăn em gọi ship đến, không sao đâu chị."

Giang Hứa đi ra ngoài, mang bánh kem đặt đến trước mặt cô.

Giống y như chiếc mà Lâm Hi đã mua.

"Nếu chị không muốn ăn cơm, vậy thì ăn một chút bánh ngọt nhé?"

Lâm Hi vẫn không nói.

Giang Hứa mở hộp bánh ra, quỳ một gối trước mặt cô, múc một thìa bánh đưa đến bên miệng cô.

"Chị, ăn một miếng đi."

——

[Tác giả:  Xin vote ⭐️ , xin lưu truyện, xin cmt, vái lạy các ông các bà ]

YY : Hu Huuu🥹 Sao mà yêu Giang Hứa quá!!!! Thế giới nợ mị một Giang Hứa dịu dàngggggg

🔈LƯU Ý: TRUYỆN DỊCH CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ, NGHIÊM CẤM CHUYỂN VER, REUP HOẶC DÙNG CHO MỤC ĐÍCH THƯƠNG MẠI !!! TRUYỆN CHỈ ĐĂNG DUY NHẤT TẠI WATTPAD YY_521 VÀ GROUP FB, NHỮNG TRANG CÒN LẠI ĐỀU LÀ ĂN CẮP!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro