Chương 5: Cùng nhau đi công tác
Chương 5: cùng nhau đi công tác
Edit by: Súp Lơ
Lộ Dao về đến nhà liền nhìn thấy Chử Nhứ ôm Hoa Hoa ngồi ở trên sô pha xem TV, dừng một chút liền mở miệng hỏi: "Chị, chị lại giận dỗi với anh rể sao?"
Nghe được lời này, Chử Nhứ liền phụt cười: "Cái gì mà lại chứ? Cái này gọi tình thú giữa vợ chồng, em không hiểu đâu! Chị là sợ em không ăn cơm, nên đem cơm cho em." Nói xong chỉ chỉ hộp cơm ở trên bàn.
"Được rồi! Em chưa từng yêu đương, làm sao biết giận dỗi cũng là tình thú giữa vợ chồng nha!" Lộ Dao cũng nở nụ cười, "Chị không cần đưa cơm cho em đâu! Em có thể tự làm mà."
Miệng cô tuy là nói như vậy, nhưng người cũng đã đến bên cạnh bàn, mở hộp cơm ra xem có gì.
" Em nấu cơm một mình thì có ý nghĩa gì nha? Bảo em lên trên lầu ăn cùng em lại không bằng lòng, chỉ là làm nhiều thêm một phần cơm mà thôi, cũng sẽ không phiền toái, không phải là em chê tay nghề của chị không tốt như em chứ?"
Khi Lộ Dao vừa đến thành phố A, mấy buổi tối đầu xác thật đều ăn cơm ở trên tầng, nhưng sau vài bữa cơm, liền cảm thấy mình mỗi buổi tối đi cọ cơm, quấy rầy thế giới hai người của Chử Nhứ cùng Lục Thừa Duệ. Hơn nữa Lục Thừa Duệ dù sao cũng là * Boss của mình, nhìn chung thấy có chút ngại, liền nói với Chử Nhứ sau này chính mình có thể tự nấu cơm, muốn ** tự chủ.
Sau này Chử Nhứ không nói gì nữa, cũng chiều theo ý cô, nhưng chỉ cần Chử Nhứ ở nhà nấu cơm, luôn làm thêm một phần cơm đem xuống cho Lộ Dao.
Chiều nay Lộ Dao cùng đồng nghiệp ở bộ phận vật liệu đi ra ngoài mấy giờ, giữa trưa chỉ tùy tiện ăn một chút bánh mì thay bữa trưa, đến bây giờ đã sớm đói bụng, cô hướng Chử Nhứ cười cười: "Làm sao có thể? Món sườn này ăn ngon thật, cảm ơn chị."
"Tất nhiên rồi, chị cho nhiều dấm nha." Lộ Dao thích ăn chua, khi Chử Nhứ làm món sườn chua ngọt này liền không cho nhiều đường, còn nhiều hơn một muỗng dấm.
Chử Nhứ nhớ tới biểu cảm khi Lục Thừa Duệ ăn món này liền muốn cười, rõ ràng chua đến ăn không nổi, nhưng khi cô cố ý hỏi anh ăn ngon không, anh còn cứng miệng nói ăn ngon.
"Chị, hai người định khi nào tổ chức hôn lễ vậy?" Lộ Dao chờ mong nhìn Chử Nhứ.
Khoảng thời gian trước khi Chử Nhứ mới đáp ứng lời cầu hôn của Lục Thừa Duệ, định khi nào tổ chức hôn lễ, cái này anh (LTD) để vợ tương lai là cô quyết định, hiện tại cô còn chưa biết, thành thật trả lời: "Hiện tại còn chưa quyết định, đại khái còn khoảng hai ba tháng đi!"
"A...... Còn lâu như vậy nha! Em còn tưởng rằng sẽ nhanh thôi! Đến lúc đó khẳng định mẹ em sẽ đến, em vài tháng rồi còn chưa gặp mẹ." Lộ Dao hơi hơi có cảm giác mất mát.
Chử Nhứ nhìn biểu tình mất mát của cô, an ủi nói: "Cuối tuần em có thể trở về gặp mẹ mà! Thành phố A đến thành phố Y không xa, chỉ khoảng 3 giờ đi xe."
"Chính là em còn có rất nhiều việc phải làm, còn có rất nhiều thứ phải học, vẫn nên thôi đi! Vài tháng nữa em trở về vậy."
"Vậy được rồi! Em từ từ ăn, chị lên nhà đây." Bằng không đợi chút Lục Thừa Duệ lại xuống dưới này bắt người, Chử Nhứ lưu luyến không rời đem hoa hoa thả lại trên sô pha, lên lầu bồi nam nhân bá đạo kia.
Lộ Dao ăn cơm xong, tắm rửa rồi ôm hoa hoa ngồi yên ở trên sô pha, có thể là bởi vì đêm nay nói đến mẹ, cho nên hiện tại cô cảm thấy đặc biệt nhớ nhà, tâm tình đều bắt đầu hạ xuống. Hoa hoa dường như cảm nhận được cảm xúc của cô, vươn đầu lưỡi liếm liếm cánh tay trơn bóng của cô, cái đầu lông xù xù ở trong ngực cô cọ cọ.
Như là cảm nhận được hoa hoa an ủi mình, Lộ Dao cười cười, liền đứng dậy mở máy tính của mình ra, nhớ tới lời Chu Gia Việt nói, liền nháy mắt thấy thông suốt, không thể làm mất mặt sư phụ, cố gắng mà làm việc.
****
Từ lần Chu Gia Việt giúp Lộ Dao xuất đầu, đồn đại vớ vẩn về cô trong công ty liền ít đi, dù sao cũng là lãnh đạo trực tiếp tự mình cảnh cáo, không ai muốn vì loại chuyện này mà ảnh hưởng đến hình tượng của mình ở công ty. Hơn nữa nghe nói tổng giám thích bảo hộ người mình, mọi người quả thật là sợ, vạn nhất anh không cao hứng đem mình sa thải, vậy thì mất nhiều hơn được.
Thời gian lâu rồi, mọi người cũng chậm rãi phát hiện Lộ Dao kỳ thật cũng chính là một cô gái đơn thuần, hơn nữa đặc biệt chăm chỉ, có lẽ tổng giám nhìn trúng điểm này của cô đi.
Nhân duyên của Trịnh Dật cực tốt, ở trong công ty đến bác gái lao công cũng đều quen thuộc với anh, huống chi là một ít thực tập sinh mới, hắn là trợ lý của tổng giám đốc, đương nhiên ai hy vọng có thể có quan hệ tốt với anh.
Vì thế, Trịnh Dật không bao lâu liền quen thuộc với mọi người, về mấy thứ bát quái này tự nhiên đều nghe được, tiểu sư muội của mình bị bôi đen, anh tự nhiên muốn giúp một phen.
Vì vậy, bát quái về Lộ Dao chậm rãi liền biến mất, Lộ Dao cũng chậm rãi dung nhập vào bộ phận thiết kế, không còn loại cảm giác bị mọi người bài xích.
Gần đây chuyện tốt nhiều hơn, Lộ Dao tâm tình vui sướng, tươi cười liền nhiều hơn, Chu Gia Việt nhìn đến biểu tình vui vẻ mỗi ngày của cô, cũng không khỏi thấy tâm tình của mình cũng vui lên, rốt cuộc vì cái gì anh cũng không có cẩn thận nghĩ đến, chỉ là cảm thấy cô cười rộ lên thực ngọt, khóe miệng có má lúm đồng tiền nhợt nhạt, răng thỏ nho nhỏ màu trắng, đôi mắt cong thành trăng non, nhìn cô cười liền sẽ cảm thấy tâm tình cũng tốt lên theo.
Cái này là sự thật, rất nhiều người đều nói như vậy với Lộ Dao, cô cười rộ lên rất ngọt ngào rất có lực tương tác, khẳng định thực thích hợp làm giáo viên mầm non, hoặc là đi làm nhân viên bán hàng ở siêu thị.
Khi học đại học, Lộ Dao cũng đã đi làm thêm, làm nhân viên bán hàng ở siêu thị, ở trong nhóm cộng tác viên bán hàng, doanh số của cô là tốt nhất.
Lộ Dao ở bộ phận vật liệu hai tuần, chỉ cần không cần đi ra ngoài, liền sẽ trở lại văn phòng tổng giám.
Hai người ở cùng một cái văn phòng, tất cả các loại bận rộn đều rất hòa hợp, Lộ Dao cảm giác gần đây tâm trạng của Chu Gia Việt giống như rất tốt, không như trước kia lúc nào cũng nghiêm túc, lời nói so với trước kia cũng nhiều hơn một chút. Có đôi khi sẽ hỏi cô một ít chuyện ở đại học, khi nói đến chuyện vui vẻ kia, khi Lộ Dao cười anh cũng sẽ cong khóe miệng cười rộ lên.
Tóm lại, hai thầy trò từ từ hài hòa, Chu Gia Việt cảm thấy nhận đồ đệ này cũng khá tốt.
Văn phòng giám đốc rất yên bình, Chu Gia Việt chính nhàn nhã uống trà Lộ Dao pha, một bên uống một bên chú ý thao tác chuột trên tay Lộ Dao.
Không tồi, tốc độ lại nhanh, xem ra này hai tuần tuy cô đi theo bộ phận vật liệu ra ngoài, nhưng cũng không lười biếng.
Bên ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa, thanh âm hơi đè thấp của Trịnh Dật truyền đến: "Giám đốc, có việc gấp ạ!"
"Vào đi."
Nhìn khuôn mặt khổ sở của Trịnh Dật, Chu Gia Việt không khỏi nhíu mày: "Có chuyện gì? Rất nghiêm trọng à?"
Lộ Dao nghe được ngữ khí ngưng trọng của Chu Gia Việt, không khỏi phân tâm nghe hai người nói chuyện.
"Giám đốc, người giám sát của khách sạn Hào Thiên thành phố Y gọi điện đến, có chuyện gì đó đã xảy ra ở đó, nhờ người đến đó xem một chút, tốt nhất là Kỷ tổng hoặc là anh tự mình đi." Trịnh Dật nói xong vẫn giữ khuôn mặt khổ sở kia.
Nghe được thành phố Y, tim của Lộ Dao khẽ rung động.
Chu Gia Việt nghe thế, không để bụng nói: "Cái hạng mục này không phải đã chuyển đến tay Kỷ tam rồi sao? Cậu hẳn là nên gặp cậu ta nói."
"Kỷ tổng, Kỷ tổng không ở thành phố A......"
"Không ở thành phố A? Giữa trưa tôi còn nhìn thấy cậu ta."
"Hiện tại anh ấy đang trên máy bay đến thành phố B......."
Chu Gia Việt nháy mắt rõ ràng, gia hỏa này buổi tối hôm trước còn cùng anh uống rượu, mới một ngày, liền nhịn không được bay đi dỗ bạn gái, thật là không có tiền đồ!
Trịnh Dật thấy Chu Gia Việt cau mày không nói lời nào, dừng một chút liền tiếp tục nói: "Giám đốc, hiện tại làm sao bây giờ?"
Chu Gia Việt nghĩ nghĩ liền hỏi: "Trước khi đi cậu ta có nói gì hay không?"
"Anh ấy nói, nói......" Trịnh Dật quay đầu đi nhìn nhìn Lộ Dao đang cúi đầu làm việc, do dự không biết nên nói hay không nói, rốt cuộc loại lời nói không thích hợp với nữ sinh như vậy nói ở đây cũng không ổn lắm, hơn nữa tiểu sư muội của anh lại đơn thuần như vậy.
"Nói cái gì? Đừng có dông dài." Chu Gia Việt lúc này đang xem dữ liệu của khách sạn Hào Thiên, không nhìn đến biểu tình của Trình Dật.
Trịnh Dật cắn răng một cái: "Kỷ tổng nói gần đây dương khí quá thịnh, anh ấy muốn đi thải âm bổ dương......"
Nghe được lời này, phản ứng đầu tiên của Chu Gia Việt là nhìn về phía Lộ Dao, phát hiện thao tác với con chuột trên tay cô khựng lại, tầm mắt anh hướng lên trên, phát hiện vành tai của cô lặng lẽ nhuộm màu đỏ.
Thật đúng là cô gái dễ thẹn thùng.
Trịnh Dật theo tầm mắt Chu Gia Việt nhìn về phía Lộ Dao,liền cảm thấy trước mặt con gái nói những lời như vậy, ảnh hưởng không tốt lắm, liền đổi đề tài hỏi: "Giám đốc, bên kia làm sao bây giờ?"
Chu Gia Việt thu hồi tầm mắt, nói: "Cậu cùng trợ lý Kỷ tam đi xem, đừng nói với tôi giải quyết không được loại chuyện này."
"Dương hạo buổi sáng hôm nay đi công tác, còn có...... Giám đốc, ta có thể xin ở lại thành phố A không?" Dương hạo là trợ lý của Kỷ Ngôn Sâm, Trịnh Dật vốn đang tính cùng Dương Hạo thương lượng, không nghĩ tới anh ta đi công tác, đại khái là muốn nhờ anh ta, cuối cùng anh chỉ có thể nói với Chu Gia Việt.
Chu Gia Việt kinh ngạc hỏi: "Vì sao?"
Lần đầu tiên Trình Dật nói như vậy, từ trước đến nay anh làm việc đều rất tích cực, mỗi lần phái anh đi ra ngoài, anh không nói hai lời liền thu thập hành lý liền đi.
"Giám đốc, cuối tuần này sinh nhật bạn gái em, năm trước sinh nhật cô ấy em không đến được, Lễ Tình Nhân cũng không có ở bên cô ấy, cô ấy giận đến thiếu chút nữa chia tay với em, năm nay em không đến nữa khẳng định cô ấy thật sự chia tay em đó!" Đây mới là nguyên nhân chân chính khiến Trình Dật xoắn xuýt.
Ai biết lần này đi mấy ngày! Tuy rằng thành phố Y cách nơi này không xa, nhưng mà Trình Dật là một nhân viên tốt nha, không thể làm chuyện chạy qua chạy lại giữa hai nơi mà chưa được cho phép được.
Kỳ thật Trịnh Dật rất muốn nói: Giám đốc, anh chưa có bạn gái nên không thể hiểu được tầm quan trọng của bạn gái, anh nhìn xem Kỷ tổng chuyên nghiệp bao nhiêu!
Chu Gia Việt nhìn vẻ mặt sói tru buồn khổ của Trịnh Dật, không khỏi hoài nghi mình không thân thiện như vậy sao? Chuyện như vậy chỉ cần nhân viên nói, anh vẫn là có thể săn sóc một chút: "Ngày mai cậu có một ngày nghỉ, mai tôi sẽ tự mình qua đó nhìn xem."
Trịnh Dật cảm động đến rơi nước mắt: "Giám đốc, anh là người tốt, anh mang theo tiểu sư muội đi đi! để em ấy nhìn công trường thực tiễn cũng tốt nha!" Nam nữ phối hợp làm việc không mệt, Trịnh Dật cao hứng đồng thời còn không quên giúp hai người này tính toán.
Lộ Dao vừa nghe cái này, liền đầy chờ mong đứng lên, nói: "Sư phụ, có thể dẫn em theo không?"
Chu Gia Việt nhướng mày: "Muốn đi?"
Lộ Dao gật đầu như gà con mổ thóc: "Muốn đi!"
"Vậy đi thôi!"
Sau đó, Chu Gia Càng nhìn đến Lộ Dao vui vẻ nở nụ cười, má lúm đồng tiền nhàn nhạt, răng thỏ nho nhỏ đáng yêu, cười lên đôi mắt cong cong, thật đáng yêu.
Sau đó, anh cũng cười.
-----------------------------------------------------
Tác giả có lời muốn nói: Chúc đại gia Tết Đoan ngọ vui vẻ o(n_n)o
Ngày mai sẽ làm việc gấp đôi a o(╯□╰)o nếu không làm gấp đôi thì tôi sẽ viết không đủ từ o(╯□╰)o
Cuối cùng tìm thấy một bộ sưu tập o(n_n)o có nên tung bông không? \(^o^)/~
-----------------------------------------------------
Editor: Dạo này chuẩn bị làm luận với thi hết môn nên bận quá, không edit thường xuyền được. T.T
Mọi người nhớ thả sao ủng hộ mình nha. Thank you!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro