Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3: Cùng nhau ăn cơm.

Chương 3 cùng nhau ăn cơm

Lộ Dao đứng ở điểm đón xe bus, nhớ tới lời nói vừa rồi của Chu Gia Việt, trong lòng không khỏi nhảy nhót, anh bảo vệ cô, tựa như anh đã nói "Anh sẽ phụ trách đến cùng", giống như vừa rồi giúp cô nói chuyện, giải vây cho cô, cũng coi như là một loại hành vi tỏ trách nhiệm vậy!

Cô đã lớn như vậy, lần đầu tiên có loại cảm giác được có người đàn ông che chở cho mình, loại cảm giác này khiến Lộ Dao thực an tâm, còn có một tia cảm giác xa lạ khiến cô muốn tìm tòi, nghiên cứu.

Thật sự cô không biết, Chu Gia Việt hôm nay làm như vậy, hoàn toàn là bởi vì anh thừa nhận cô là đồ đệ, cho nên mới không cho phép người khác khi dễ. Giống như che chở cho vật sở hữu của mình, không cho phép người khác tới chỉ trích cùng bình phán, chỉ có anh mới có quyền đó.

Chu Gia Việt chạy xe đến điểm xe bus phía trước, liền nhìn thấy Lộ Dao đứng ở bên cạnh, hơi rũ đầu, nhưng thấy được khóe miệng cô đang cong cong.

Khi nghe thấy tiếng còi xe, Lộ Dao ngẩng đầu lên liền nhìn thấy chiếc xe hơi màu đen đang dừng trước mặt, Chu Gia Việt hướng cô vẫy tay nói: "Lên xe."

Lộ Dao sửng sốt, sau đó liền nhìn thấy xe bus mình đang chờ chậm rãi tới gần, trong lúc đang do dự,  xe bus phía sau liền ấn còi, ý bảo xe phía trước nhanh chạy đi, Chu Gia Việt từ kính chiếu hậu nhìn đến xe bus đang tiến lại gần, lại nhìn về phía Lộ Dao đang sững sờ thúc giục nói: "Làm sao còn ngốc ở đấy! Mau lên xe."

Không kịp nghĩ nhiều, Lộ Dao kéo ra cửa xe ra rồi ngồi xuống.

Chờ nàng ngồi vào xong, Chu Gia Việt liền đánh xe chạy đi, "Thắt đai an toàn vào cẩn thận đi."

"Vâng......"

Sau khi thắt đai an toàn xong, xe đã đi được một khoảng, Lộ Dao lúc này mới nhớ đến việc hỏi: "Sư phụ, chúng ta đi đâu vậy ạ?"

"Ăn cơm."

"Vâng......" anh đương nhiên nói, Lộ Dao không biết phải cự tuyệt như thế nào, chỉ cảm thấy có chút xấu hổ, lại nói hai người tuy rằng là thầy trò, nhưng ngoại trừ mỗi ngày đều ngồi làm việc cùng nhau, nhưng loại việc cùng nhau ăn cơm này vẫn là lần đầu tiên.

Chu Gia Việt đem xe chạy đến một nhà hàng gọi là "Nhã viên", nhà hàng trang hoàng thập phần lịch sự tao nhã, người thiết kế so người bình thường càng chú ý cách trang hoàng hơn.

Lộ Dao lần đầu tiên tới nơi lịch sự tao nhã như vậy ăn cơm, nhịn không được nơi nơi đánh giá cách trang hoàng nội thất của nhà hàng, nhà hàng cao nhã như vậy, rốt cuộc khó được tới một lần, tận mắt nhìn thấy loại trang hoàng lịch sự tao nhã này, so với ngày thường nhìn hình ảnh ở trên mạng đều chân thật hơn nhiều, có thể nhìn rõ ràng đến các loại tài chất, đối với người mới vào nghề như cô thật sự trợ giúp rất nhiều.

Giám đốc Thái của nhà hàng nhìn thấy Chu Gia Việt, mỉm cười đi tới hỏi: "Chu tổng, một khoảng thời gian rồi không thấy anh tới đây, lần này anh vẫn ở chỗ cũ chứ?"

"Ừ, khoảng thời gian trước đi công tác." Nhà hàng này kỳ thật là sản nghiệp chung của anh cùng Kỷ Ngôn Sâm đầu tư, cũng có thể nói là một sản phẩm thí nghiệm, lúc trước hai người mới vừa tốt nghiệp, không có sản phẩm thiết kế đặc biệt tiêu biểu nào, có gia thế tốt như vậy cũng uổng khi không có tác phẩm nào đủ sức thuyết phục.

Lúc ấy phải mất một năm mới đem nhà hàng này trang hoàng tốt, nhà hàng trang hoàng xa hoa lại không mất lịch sự tao nhã, được các tư bản, người nổi tiếng yêu thích.

Đối với hai người vừa tốt nghiệp lúc ấy, nhà hàng này có thể xem như chiêu bài của hai người.

Sau này hai người cảm thấy nhà hàng phát triển không tồi, liền mời đầu bếp chuyên nghiệp tới nghiên cứu chế tạo các món ăn đặc sắc cho nhà hàng, cái tên "Nhã Viên" liền chậm rãi trở nên nổi tiéng. Ngẫu nhiên có một lần, Lục Thừa Duệ cùng khách hàng đến này ăn cơm, nhìn trúng phong cách trang hoàng của nơi này, sau đó liền hỏi thăm rồi biết đến Chu Gia Việt cùng Kỷ Ngôn Sâm.

Cuối cùng dùng các loại điều kiện, lợi ích dụ dỗ, đem Chu Gia Việt cùng Kỷ Ngôn Sâm từ đào đi từ công ty thiết kế, rồi vào 5 năm trước chính thức nhập cổ phần vào tập đoàn Duệ Đạt.

"Nhã viên" năm trước lại lần nữa tu chỉnh một phen, trình độ thanh nhã càng hơn trước kia.

Lộ Dao một bên nhìn đông nhìn tây, một bên đuổi kịp Chu Gia Việt bước chân, đi vào một gian ghế lô.

————————

"Vừa mới nữ sinh kia đi theo Chu tổng cùng nhau tới?"

"Đều đi đến một cái ghế lô, khẳng định đúng vậy! Tan nát cõi lòng! Đây là lần đầu tiên Chu tổng đơn độc cùng phụ nữ tới ăn cơm, không biết có phải là bạn gái anh ấy hay không......"

"Thoạt nhìn còn nhỏ nha...... Kỷ tổng tìm bạn gái nhỏ tuổi, giờ Chu tổng cũng tìm bạn gái nhỏ tuổi, không phải là cùng Kỷ tổng đối đầu chứ?"

"Thương tâm...... Hai nam nhân cực phẩm đều đã có chủ......"

Ngoài cửa các nữ phục vụ vô cùng đau đớn!!

Sau khi vào ghế lô, Lộ Dao thật ra lại có điểm hồi hộp, khi học đại học cô đã từng cùng một sư huynh cùng nhau ăn một bữa cơm, khi đó ăn ở một tiệm cơm nhỏ bên ngoài trường học, nhưng không giống hiện tại, cùng một người đàn ông ở bên trong một gian ghế lô ăn cơm vẫn là lần đầu tiên, có loại cảm giác trai đơn gái chiếc ở chung một phòng......

Chu Gia Việt đem thực đơn đưa tới trước mặt Lộ Dao, nói: "Muốn ăn gì?"

Lộ Dao lại đem thực đơn đẩy lại trước mặt anh, lắc đầu nói: "Sư phụ gọi đi! Em không kén ăn, anh gọi cái gì em đều ăn được."

Người phục vụ đã sớm ở bên cạnh chờ, Chu Gia Việt xem thời gian đã hơn 7  giờ, liền đối với người phục vụ nói tên vài món ăn, nghĩ nghĩ lại nói: "Lại thêm vài món điểm tâm ngọt mà nữ sinh yêu nữa."

"Không cần không cần, em không thích ăn ngọt." Lộ Dao nói xong liền nghĩ muốn cắn lưỡi chính mình luôn rồi, vừa rồi mới nói chính mình không kén ăn ......

Chu Gia Việt nhướng mày: "Vậy muốn chua?"

Có lẽ chính anh cũng chưa phát giác, trong giọng nói của anh mang theo ý vị hài hước, nhưng Lộ Dao lại nghe ra, hơn nữa cô rõ ràng nhìn thấy hắn cười! Chính là cái loại không có hảo ý cười!

Lộ Dao nhịn không được liền ảo não, lúc này không biết gọi gì đầu vẫn muốn lắc đầu, bởi vì xác thật cô thích ăn chua......

Nhìn trên biểu tình phong phú trên mặt cô, Chu Gia Việt nhịn không được gợi lên khóe miệng đối người phục vụ nói: "Vậy lại thêm mấy thứ chua đi!"

Lộ Dao im lặng.

Đồ ăn được đưa lên rất nhanh, Lộ Dao nhìn từng món ăn màu sắc xinh đẹp trước mặt mà bắt đầu chảy nước miếng, nhưng sư phụ còn chưa có động đũa, cô cũng không thể không biết ngượng mà ăn trước, chỉ có thể thèm thuồng nhìn chằm chằm.

Đôi mắt tròn xoe nhìn chằm chằm vào thức ăn trên bàn, giống một con vật nhỏ đòi ăn với ánh mắt khát vọng, Chu Gia Việt nhìn dáng vẻ này của cô, lộ ra tươi cười lần thứ hai trong đêm nay, ngữ khí đều không khỏi mềm nhẹ chút: "Ăn đi! Chờ cái gì nữa!"

Lộ Dao giống như được đại xá lập tức cầm lấy chiếc đũa, vì thế, Chu Gia Việt cười lần thứ ba trong đêm nay.

Khi Lộ Dao ăn đến bụng nhỏ hơi nhô ra, điện thoại của cô vang lên, cô vội vàng buông đũa uống một muỗng nước ô mai, lấy điện thoại từ trong túi ra.

"Biểu tỷ."

Chử Nhứ mới vừa mở cửa nhà ra liền bị Hoa Hoa nhảy chồm lên, xem ra là đã đói cực kỳ, cô một bên tìm thức ăn cho Hoa Hoa một bên nói vào điện thoại: "Như thế nào còn chưa về, Hoa Hoa sắp chết đói luôn rồi."

Hoa Hoa là con chó yêu quý của Chử Nhứ nuôi, bị chiều đến có điểm hư nũng, dính người, lúc này một cái đầu cọ cọ mắt cá chân Chử Nhứ, còn một bên liếm ngón chân cô, trong miệng còn phát ra âm thanh ô ô, xem ra là đói cực kỳ.

"A...... em quên mất chị dặn, hiện tại em đang ăn cơm ở bên ngoài, lập tức trở về đây" Lộ Dao ngượng ngùng nói, ngày thường sau khi tan tầm cô đều trực tiếp về nhà, hiện tại một bữa cơm đã ăn xong, chắc đã gần 9 giờ, ở thành phố A cô chỉ biết chị họ, những người khác đều không biết, sợ rằng Chử Nhứ đang lo lắng cô.

"Hửm? Em ăn cơm cùng với ai?"

Lộ Dao ngẩng đầu lên, nhìn thoáng qua Chu Gia Việt, phát hiện anh cũng đang nhìn mình, thanh âm không khỏi thấp vài phần: "Em, em cùng sư phụ cùng nhau......"

"Chu Gia Việt à! Vậy chị đây an tâm rồi, uy...... Hoa Hoa! Không nói chuyện với em nữa, Hoa Hoa cào chị, chắc nó đói điên rồi! Tắt nha!"

"Vâng......" Lộ Dao còn chưa nói xong, liền nghe được "Đông" một tiếng, chắc là di động bị Hoa Hoa cào rớt trên mặt đất rồi.

"Đi thôi! Đưa em trở về." Chu Gia Việt cầm lấy chìa khóa trên bàn đứng lên.

Lộ Dao vốn dĩ muốn nói mình ngồi xe bus trở về là được, nhưng nghĩ nghĩ cô chưa từng tới nơi này, ngồi xe bus nào, đi đường nào cũng không biết.

Chu Gia Việt đi tới cửa quay đầu lại nhìn thoáng qua, nhìn đến Lộ Dao còn ngồi yên ở nơi đó, khóe miệng lại một lần nữa gợi lên: "Không đi? Còn chưa ăn no sao?"

Lộ Dao vẫn luôn biết sư phụ của cô lớn lên đẹp trai, chính là ngày thường có điểm quá nghiêm túc, nên làm người ta cảm thấy anh có điểm lạnh nhạt, bởi vậy, Lộ Dao ngày thường rất ít dám cùng anh nói giỡn.

Cho nên Chu Gia Việt đột nhiên cười ôn nhu như vậy với mình...... Vậy nên cô có điểm không biết làm sao, vội vàng cúi đầu cầm lấy di động cùng túi xách đi ra ngoài.

"Em ở chỗ nào?"

"Em ở tầng dưới của biểu tỷ phu, trước kia biểu tỷ ở chung cư nhỏ, chắc anh biết địa chỉ đúng không?" Lộ Dao hiện tại ở chung cư nhỏ ngày trước Chử Nhứ mua, từ sau khi Chử Nhứ bị Lục Thừa Duệ thu phục, liền bị Lục Thừa Duệ mang lên tầng trên ở chung với anh, cho nên phòng chung cư của Chử Nhứ vẫn luôn để đó không dùng.

Sau khi Lộ Dao tới liền vào ở, ở cùng cô còn có Hoa Hoa, nghe nói là bởi vì Lục Thừa Duệ không thích Chử Nhứ với chó cưng dính nhau kia......

"Ừ, biết." Làm sao có thể không biết, chung cư kia là Lục Thừa Duệ dẫn dụ Chử Nhứ mua, tầng trên tất nhiên bị Lục Thừa Duệ mua, ngoại trừ bên ngoài, hầu như mọi thứ đều thay đổi, thiết kế  trang hoàng phòng là do anh phụ trách, thay đổi nhiều thứ là do Lục Thừa Duệ có quá nhiều yêu cầu, làm anh ta phí không ít tiền.

******

Lộ Dao về đến nhà, phát hiện Chử Nhứ ôm Hoa Hoa nằm ở trên sô pha xem TV, liền nói: "Biểu tỷ, sao chị còn ở đây nha?"

"Thấy em vẫn chưa về, cho nên từ từ đợi! Sợ em bị người ta mắng, chị không có biện pháp cùng dì nhỏ nói công đạo nha!" Thật ra là cô cùng Lục Thừa Duệ giận dỗi, lúc này mới trốn xuống đây.

"Em đi cùng sư phụ, có ai dám mắng em!"

"Ha! Gọi thân thiết đến như vậy rồi nha! Sư phụ chị tìm cho em thế nào?" Chử Nhứ hưng phấn lôi kéo Lộ Dao ngồi vào bên cạnh mình.

Nhớ tới lời Chu Gia Việt nói hôm nay, Lộ Dao nở nụ cười, nói: "Rất tốt, thật sự rất tốt."

Khi Chử Nhứ vừa định tiếp tục hỏi tiếp, tiếng đập cửa liền vang lên, Lộ Dao vội vàng chạy tới mở cửa.

Quả nhiên, Lục Thừa Duệ vẻ mặt khói mù đứng ở cửa.

"Đã muộn thế này, nên trở về ngủ." Lời này là nói với Chử Nhứ.

"Không về, đêm nay em  ngủ cùng Hoa Hoa." Chử Nhứ quay mặt đi.

Lục Thừa Duệ nhìn Hoa Hoa ở bên chân vẫy đuôi đến không dừng được, ngồi xổm xuống nhấc con chó dính người này lên, xoay người chạy lên tầng, khinh phiêu phiêu ném xuống một câu: "Trong vòng ba phút mà còn chưa lên, anh liền đem Hoa Hoa của em ném từ tầng 7 xuống."

Lộ Dao: (⊙o⊙)......

Chử Nhứ...... Rất không tình nguyện tròng vào dép lê, lẹp xẹp lẹp xẹp lên đi lên tầng ......

-----------------------------------------------------
Tác giả có lời muốn nói: Đêm nay có điểm chậm o(╯□╰)o ngày mai sẽ bổ khuyết thêm canh một o(n_n)o
Giống như nhà ta tiểu Chu nam chủ mũi nhọn đều bị lục Boss cùng kỷ tam cấp che lại qua đi, bất quá tiểu Chu thật là cái hảo nam nhân!!
Cuối cùng rải tốn chút tán gì đó đã đến giờ lạp cấp xuyên xuyên lưu cái bình lại thu cái văn bái ( mắt lấp lánh ) o(n_n)o
----------------------------------------------
Nay rảnh nên đăng chương mới sớm, cuối tuần nếu không có việc sẽ có một chương nữa nha.
Các bạn ủng hộ mình nhé. Nếu có sai xót gì thì cmt luôn cho mình biết nha.!
Thank you! <3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro