Chương 1: Nhận đồ đệ
Edit by: Súp lơ.
Chương 1 Nhận đồ đệ.
Chính giữa tháng bảy, mùa hè tại thành phố A từ trước đến nay đều nóng như vậy, năm nay cảm giác càng nóng hơn nữa, ánh mặt trời ngoài cửa sổ chói chang, nhưng trong phòng hội nghị lại thoải mái, mát mẻ.
Điều hòa từ từ thổi ra gió lạnh, Lục Thừa Duệ nhàn tản tựa lưng vào ghế ngồi, thong thả ung dung bưng cà phê trên bàn lên uống một ngụm, lúc sau mới khó khăn mở miệng: "Công ty mới tuyển một đám thực tập sinh, đều trải qua lựa chọn kỹ càng, mọi người cũng đều đã biết rồi chứ?"
Kỷ Ngôn Sâm đang cúi đầu gửi tin nhắn, đầu cũng chưa nâng một chút, hiển nhiên đối việc này không có gì hứng thú, cũng không có suy nghĩ đi quản.
Chu Gia Việt nhìn thấy tầm mắt Lục Thừa Duệ hướng về phía mình, không chút để ý nói: "Loại chuyện này cũng cần chúng tôi đi quản sao? Gọi chúng tôi ở lại chỉ vì nói cái này?"
Duệ Đạt trước kia chỉ là cái có chút danh tiếng trong giới công ty thiết kế, 5 năm trước Lục Thừa Duệ tìm tới Chu Gia Việt cùng Kỷ Ngôn Sâm, hai người mới chính thức gia nhập Duệ Đạt. Mấy năm gần đây các hạng mục càng ngày càng nhiều, danh khí cũng càng lúc càng lớn, ở trong vòng lực ảnh hưởng cũng tính là số một số hai, hạng mục của công ty cũng không chỉ có câu với thiết kế hạng mục, mà chậm rãi mở rộng sang đầu tư các hạng mục, nhờ đó giá trị sản lượng của Duệ Đạt tăng trưởng nhanh như bay.
Bên ngoài lưu truyền những lời này, Duệ Đạt cứ hai năm sẽ tuyển một đám thực tập sinh mới vào công ty, công ty sẽ cử nhân lực, bỏ tinh lực đi bồi dưỡng, sau đó sẽ phân công đến các cơ sở, như vậy xác thật là có chỗ lợi, ít nhất tính ổn định với công nhân là tương đối cao, hiếm khi có công nhân từ chức.
Cũng chính vì nguyên nhân như thế, rất nhiều sinh viên tốt nghiệp, đều nghĩ đến tranh giành để tiến vào Duệ Đạt, trước không nói công ty được tính là thực lực thuộc loại số một số hai ở trong ngành, chỉ cần công ty nguyện ý bồi dưỡng người mới, liền hấp dẫn không ít sinh viên mới tốt nghiệp có dã tâm có mộng tưởng.
Chỉ là công tác tuyển thực tập sinh từ trước đến nay đều là do bộ phận nhân sự quản lý, sắp xếp người thiết kế mới nhận được lời mời, rồi sau sắp xếp người qua vòng phỏng vấn cuối cùng vào các tổ thiết kế nhỏ cho các tổ trưởng, rồi gửi quyết định xuống. Cuối cùng còn có một kỳ khảo hạch, chỉ có ai thông qua được kỳ khảo hạch này mới được ở lại.
Hôm nay sau khi họp xong, Lục Thừa Duệ cho những người khác ra ngoài, vốn nghĩ rằng hắn muốn nói chuyện gì quan trọng, hiện tại lại nói tới thực tập sinh.
Chu Gia Việt tuy đoán không ra hắn có ý gì, nhưng ẩn ẩn có cảm giác không phải chuyện gì tốt.
"Nhưng là, có một thực tập sinh yêu cầu anh dẫn dắt một chút." Lục Thừa Duệ ngữ khí nhàn nhạt nói.
Quả nhiên!
Chu Gia Việt mắt nhìn về người còn đang cúi đầu gửi tin nhắn Kỷ Ngôn Sâm, quay đầu lại nhìn Lục Thừa Duệ vẫn đang đối tầm mắt với chính mình, anh nhíu mày nói: "Anh nói đùa đấy hả? Tôi đã ba năm không dẫn dắt thực tập sinh, hơn nữa một tổng giám đốc thiết kế như tôi còn phải dẫn dắt đồ đệ, nói ra không sợ người cười chết sao?
Chủ yếu là vì dạy đồ đệ quá phiền toái, đi nơi nào cũng đều nên mang theo, như vậy thời gian thực tập học tương đối nhanh, nhưng ba năm nay Chu Gia Việt độc lai độc vãng đã quen, hiện tại muốn anh mang theo một cái vui, hắn thực sự không vui.
"Trong công ty nhiều nhà thiết kế như vậy, căn bản không cần tôi dẫn dắt cái gì mà đồ đệ.". Chu Gia Việt bất mãn nói, dạy đồ đệ từ trước đến nay là công việc của nhà thiết kế, từ ba năm trước khi anh đảm nhiệm chức tổng giám thiết kế, liền không cần dẫn dắt đồ đệ nữa.
"Xác thật, anh là tổng giám đốc thiết kế, nhưng đây là vấn đề sống còn, người này dù sao cũng phải do anh dẫn dắt." Lục Thừa Duệ lập tức nghiêm túc nói.
đây chính là việc anh đã đáp ứng với vợ tương lai, dù sao cũng phải nói được làm được, rốt cuộc...... A! Hôm qua anh đã lấy tiền trà nước của người ta, làm sao có thể nói mà không giữ lời.
"Anh để bụng như vậy, chẳng lẽ là tiểu tình nhân của anh?" Chu Gia Việt không có ý tốt nói.
"Lăn!" Lục Thừa Duệ ném cho anh một cái ánh mắt lạnh lùng.
"Công ty chúng ta từ trước đến nay không cho phép đi cửa sau, cái quy định này chính là anh ra, cho nên anh hiện tại là muốn phá hỏng quy định này sao?" Chu Gia Việt nhàn nhạt nhắc nhở người nào đó, tuyệt đối có vấn đề, có thể làm Lục Thừa Duệ để bụng người kia như vậy , khẳng định không phải người bình thường.
Kỳ thật rất nhiều công ty đều giống nhau, sợ nhất một ít quản lý cấp cao lợi dụng chức vị đem người thân của mình vào công ty. Loại hành vi này tục xưng là đi cửa sau.
Chu Gia Việt nhớ rất rõ ràng, có một năm kia giám đốc bộ phận đem em trai của mình tuyển vào, nhưng người em trai này đến thực lực cũng không có, làm hại công ty tổn thất một hợp đồng lớn, chính là khi đó Lục Thừa Duệ ra một cái quy định mới, người vi phạm đều cùng nhau sa thải.
"Tôi nói chính là nhân viên công ty không cho phép đi cửa sau, chưa nói ông chủ không thể, thế nào? Làm ông chủ không thể mở một cái tiền lệ?" Lục Thừa Duệ thời điểm nói lời này, hoàn toàn là bộ dạng một bộ chúa tể, lười nhác đem tay dựa trên lưng ghế, chờ Chu Gia Việt trả lời.
Chu Gia Việt không nhìn nổi cái bộ dạng này của anh ta, còn không phải là so với anh nhiều hơn 10% cổ phần thôi sao! Anh nhìn về phía vẫn luôn chưa nói một lời Kỷ Ngôn Sâm, nói: "Kỷ tam, đem cổ phần của anh bán cho tôi, không nhiều lắm, chỉ cần 11% là đủ rồi."
Kỷ Ngôn Sâm là Kỷ gia tiểu nhi tử, đứng hàng thứ ba, bạn bè biết anh trực tiếp kêu anh là Kỷ tam.
"Đem cổ phần bán cho anh? Sau đó chờ hai người các người cùng nhau tới ức hiếp tôi sao? Tôi lại không ngốc!" Kỷ Ngôn Sâm rốt cuộc ngẩng đầu lên.
Hai người ngày thường bị Lục Thừa Duệ ức hiếp, bởi vì cổ phần của Lục Thừa Duệ chiếm 40%, mà Chu Gia Việt cùng Kỷ Ngôn Sâm chiếm 30%, tốt xấu còn có người cùng cấp với anh. Kỷ Ngôn Sâm nhưng không nghĩ đến lúc đó bị hai người ức hiếp, nếu có thể, anh cũng muốn 11% cổ phần kia, muốn làm Boss.
"Vậy là người nào, đáng giá để anh mở tiền lệ, đừng nói thật sự là tiểu tình nhân là được, tôi tiếp thu không nổi!" Chu Gia Việt bất mãn bị Lục Thừa Duệ ức hiếp, ngoài miệng liền không nói được lời hay.
"Em họ của vợ tôi, năm nay mới vừa tốt nghiệp, hai ngày trước vừa đến thành phố A, lý lịch sơ lược chính anh tự xem." Lục Thừa Duệ ngón tay dùng sức một chút, một phần lý lịch sơ lược hơi mỏng liền trượt đến trước mặt Chu Gia Việt.
"Nếu là em họ, chính anh dẫn dắt không phải càng tốt sao?" Chu Gia Việt vừa nghe thực tập sinh là nữ, lại càng không cao hứng.
5 năm trước, đồ đệ đầu tiên anh dẫn dắt chính là một nữ sinh viên vừa tốt nghiệp, thập phần yêu thích mang giày cao gót. Có đôi khi theo anh đi công trường xem xét, nhìn cô dẫm lên đôi giày cao mười centimet đi lại ở hiện trường thi công hỗn độn, nghĩ đến phụ nữ có đôi khi thật không thể tưởng tượng.
Tự sau lần đó, anh rốt cuộc không dẫn dắt nữ đồ đệ nữa, chủ yếu vì cảm thấy phụ nữ quá kiều khí.
"Vợ của tôi không thích tôi cùng phụ nữ khác quá thân cận, hơn nữa tôi cũng không thích, trong chúng ta chỉ có anh độc thân, không cần cố kỵ người khác, hơn nữa hiện tại anh cũng là người phụ trách thiết kế." Lục Thừa Duệ đương nhiên nhìn hắn.
"Công ty chúng ta nhà thiết kế độc thân không phải chỉ có mình tôi, nếu anh muốn tìm nhà thiết kế độc thân, vậy không nhất định là tôi."
"Người một nhà yên tâm." Lục Thừa Duệ đơn giản trả lời, chủ yếu là tối hôm qua cô nói, nếu là nhà thiết kế tốt nhất, lại là độc thân là tốt nhất, nói như vậy khác nào nói muốn chọn Chu Gia Việt, anh làm sao có thể làm cô thất vọng.
Chu Gia Việt bất đắc dĩ, được! Lần này khẳng định lại là bị ức hiếp.
Lục Thừa Duệ nhìn anh như vậy, không khỏi nở nụ cười: "Thôi đi! Người ta đã chờ ở bên ngoài, đợi chút tôi gọi cô ấy đến văn phòng của anh bái sư đi, về tạ lễ nói với tôi là được."
"Đúng không? Tôi đây muốn 10% cổ phần." Chu Gia Việt mắt lé nhìn qua, rõ ràng khiêu khích.
Lục Thừa Duệ đứng lên, khinh phiêu phiêu liếc mắt nhìn Chu Gia Việt một cái, trong mắt rõ ràng viết là: Anh cảm thấy có khả năng sao?
Sau khi Lục Thừa Duệ ra ngoài, Kỷ Ngôn Sâm cũng đứng lên, khi đi qua Chu Gia Việt, thực hảo tâm vỗ vỗ vai của anh đùa giỡn nói: "Em họ chị dâu, nói không chừng cũng giống chị dâu là một mỹ nhân nóng bỏng, chúc mừng anh, diễm phúc không cạn a! Ly phá ~ chỗ nhật tử không xa*." (ai hiểu chỗ này không? Giúp tui với ạ!)
"Lăn!" Chu Gia Việt bực bội đánh bay hắn tay, hai người học cùng trường bốn năm, sau khi tốt nghiệp lại vẫn luôn ở cùng công ty, cuối cùng lại cùng nhập cổ phần Duệ Đạt, mười năm đều dính với nhau. Việc Chu Gia Việt không có yêu đương, không chạm qua phụ nữ, Kỷ Ngôn Sâm thực rõ ràng, nhưng bị người như vậy chọc thủng, Chu Gia Việt vẫn cảm thấy thật mất mặt.
Sau Kỷ Ngôn Sâm đi ra ngoài, Chu Gia Việt liền cầm lấy phần lý lịch sơ lược lên nhìn, nhịn không được nhíu mày, cơ sở người này cũng quá kém đi? Còn nói cái gì mà chọn lựa kỹ càng, rõ ràng chính là ném củ khoai lang nóng bỏng tay cho hắn.
Sau khi nhìn qua, lại muốn nhìn một chút đồ đệ mới này trông như thế nào, có phải thật sự cùng chị dâu Chử Nhứ giống nhau là một mỹ nhân nóng bỏng hay không.
Sách...... Vậy mà một cái ảnh cũng không có dán, cửa sau này đi qua được cũng quá thông thuận đi?
******
Lộ Dao lúc này đang đứng ở trước cửa kính văn phòng tổng giám đốc, Trước đó Lục Thừa Duệ đã nói qua với cô, đợi chút nhìn thấy... Sư phụ của cô, chỉ cần đi vào tự giới thiệu một chút là được.
Nhưng, cô cảm thấy không ổn, cô biết chính mình học không phải trường gì quá tốt, thành tích ở trong chuyên môn tuy rằng có thể xem như tốt. Chính là cô cũng biết tiêu chuẩn nhận người của công ty, cô cách tiêu chuẩn còn kém thật sự xa, nếu không phải chị họ đảm bảo tuyệt đối không thành vấn đề, còn có mẹ cổ động, cô cũng ngượng ngùng tới.
Sau khi miên man suy nghĩ, Lộ Dao vẫn an ủi chính mình: Tới đâu hay tới đó đi!
Nghĩ như vậy Lộ Dao trong lòng liền an tâm không ít, sau khi công tác ổn định, cô sẽ không cần đi làm công, thời gian cũng sẽ không xuống dưới, đến lúc đó lại nỗ lực học tập, hy vọng cần cù bù thông minh.
Đang nghĩ ngợi, liền nhìn thấy một người đàn ông cao lớn đẩy cửa đi vào.
Từ góc độ của Lộ Dao chỉ có thể nhìn đến sườn mặt của anh ta, chỉ dừng lại vài giây, anh ta liền đẩy cửa đi vào.
Người đàn ông này...... Chính là sư phụ của cô đi? Tuy rằng không nhìn chính diện, nhưng nhìn sườn mặt, liền biết là một người đàn ông lớn lên rất đẹp, mũi cao thẳng, lông mày đen nhánh, tóc ngắn sạch sẽ.
Lộ Dao nghĩ thầm: Nếu cả ngày cùng sư phụ soái ca cùng nhau ngồi ngốc, cũng là một loại cảnh đẹp ý vui đi.
Cảm giác này không tồi.
Hiện tại cô chờ mong tính tình của anh cũng có thể cùng diện mạo tốt giống nhau là được, ít nhất làm thuộc hạ của anh không cần làm việc trong lo sợ.
Trước khi tốt nghiệp cũng đã từng có ba tháng thực tập, khi đó thực tập cơ bản không có tiền lương, hơn nữa có đôi khi sẽ gặp phải nhà thiết kế tính tình không tốt, làm cho người mới bọn họ mỗi ngày đều phải xem sắc mặt mà làm việc.
Lộ Dao đối diện với cửa kính sửa sang quần áo lại một chút, có chút khẩn trương nhẹ nhàng đi tới cửa gõ gõ cửa, một thanh âm trầm thấp của nam truyền đến: "Vào đi."
Lộ Dao hít một hơi thật sâu, duỗi tay vỗ vỗ khuôn mặt có điểm hồng nhuận, đẩy cửa đi vào.
Chu Gia Việt giương mắt nhìn nhìn người phụ nữ trẻ tuổi trước mặt, quần jean áo thun trắng, dáng người tinh tế nhỏ xinh, tóc đuôi ngựa nghịch ngợm, khuôn mặt nhỏ trắng nõn lại non nớt, một đôi mắt to còn mang theo một tia nhút nhát.
Thực rõ ràng là một người tính trẻ con hết dáng vẻ học sinh, rốt cuộc cũng mới vừa tốt nghiệp đại học, là nữ sinh mới 20.
A...... Xem ra Kỷ tam nói không đúng! Nữ sinh trước mặt cùng chị dâu Chử Nhứ hoàn toàn không giống nhau, cùng so sánh với Chử Nhứ minh diễm động lòng người, nữ sinh trước mắt chỉ như giống một tiểu bạch thỏ, thanh đạm như nước lại không mất đáng yêu.
Tóm lại, hoàn toàn không phải cùng một kiểu.
Lộ Dao có chút khẩn trương nhìn Chu Gia Việt, anh đoan chính ngồi ở trước bàn, ngũ quan thâm thúy nhu hòa, trên người mặc một cái áo sơ mi màu đen, cả người để lộ ra khí chất thành thục trầm ổn.
Lộ Dao đã thấy qua nhiều soái ca thanh xuân vườn trường, bỗng nhiên lại nhìn thấy một người đàn ông thành thục trầm ổn, đột nhiên cảm thấy có điểm hoảng hốt.
Khi đối diện với ánh mắt anh, Lộ Dao không khỏi khẩn trương, tay nắm lấy góc áo chính mình, nhẹ nhàng kéo kéo khóe miệng, tự nhận là kiểu mỉm cười tiêu chuẩn có lễ.
Cô đi tới, dưới ánh mắt xem xét kỹ lưỡng của anh, khom lưng 90°: "Xin chào, sư phụ, em tên là Lộ Dao, Lộ Dao biết mã lực Lộ Dao."
————
Tác giả có lời muốn nói: Tân văn đã khai, hoan nghênh đại gia tới chọc chọc, thích nói liền ôm đi đi! Cảm ơn đại gia o(n_n)o
———————————————————————
Hello mọi người, rất lâu rồi mới lại ngoi lên đăng truyện.
Trước đây cũng chỉ đăng một bộ truyện tranh (còn chưa đăng hoàn, hơn nữa cũng chỉ reup :))) nên tính ra mình cũng không phải editor chuyên nghiệp gì, có chăng thời gian dài vừa rồi có đi đọc kha khá truyện convert thôi.
Vì vậy mình chỉ là một edit nghiệp dư và chưa có kinh nghiệm thôi, nên chắc chắn còn nhiều thiếu sót, mong các bạn thông cảm và giúp đỡ mình thêm nhé.
Việc mình quyết định edit truyện này là do mình muốn tìm một việc gì đấy để làm trong những lúc rảnh rỗi để bớt nghĩ linh tinh lại (thật ra bình thường cũng khá bận, vì bài tập nhiều quá mà TT)... cùng với hiện tại mình không thấy (hoặc chưa tìm thấy) nhà nào edit truyện này rồi nên mình quyết định edit nó, nếu nhỡ có trùng thì các bạn bảo mình nhé, mình sẽ xem xét nên tiếp tục edit hay dừng và tìm truyện khác để edit nha.
Mong các bạn sẽ ủng hộ mình ạ. Thank you very much!
PS: À về bộ truyện tranh mình đăng dở ý, phần sau của truyện hoàn khá lâu rồi nên mình không đăng tiếp nữa, nếu bạn nào muốn đọc nốt phần sau thì google search tên truyện thì sẽ thấy rất nhiều trang đăng tải truyện đã hoàn rồi, các bạn có thể lên đấy đọc nha. Xin lỗi vì đã bỏ giữa chừng, đồng thời cũng cảm ơn mọi người vì đã theo dõi truyện mà mình đăng ạ.
🥰🥰🥰
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro