Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 7: Tha thứ

Từ giờ mình sẽ gọi Han Seomin là Hansseo nha. Cho dễ xưng hô
________________________________
- Cho tôi 1 ly rượu rum( mệt mỏi)
- Cho tôi 1 ly vang pháp

Giọng nói này sao lại quen thuộc đến như vậy? Jungkook bất giác quay lại nhìn... Là cô ấy! Người mà anh luôn thầm thương trộm nhớ. Người mà anh hết lòng bảo vệ.
Người mà anh yêu thương nhất ❤️
Người mà đã... Thay đổi vì anh 💔

- Em... Sao lại ở đây?
- Chẳng nhẽ tôi lại ko đc ở đây?

Bị hỏi ngược lại như thế, Jungkook có chút bối rối gãi đầu cười:
- À... Ý tôi ko phải vậy! Em hay đến đây sao?
- Ừm...

Bầu ko khí bỗng trở nên ngột ngạt, im lặng đến đáng sợ.

- Anh... Có chuyện gì buồn à?
- Em quan tâm tôi?( Cười nhạt)
- Ko... Chỉ là tôi hơi tò mò...
- Em cũng có chuyện gì buồn à?
- Ko cần anh phải lo
- Vì họ sao?

Cô trầm ngâm 1 chút rồi nói:
- Ko... Tôi đã hết yêu họ từ rất lâu rồi!

Cô nâng ly rượu nhấp tiếp

- Ko uống đc thì đừng có uống

Ko phải là cô ko uống đc chỉ là hôm nay có chút ko khoẻ thôi.
Cô ko quan tâm anh nhấp thêm 1 ly nữa

- Đừng uống nữa!!

Tim anh bỗng nhói lại. Tức giận giật chai rượu.
- Ko uống nữa!!!
- Chuyện của tôi ko cần anh quản( định với tay lấy lại chai rượu)
- Còn uống nữa tôi hôn em

Cô cũng ko cãi với anh nữa để cho anh muốn làm gì thì làm.

- Em còn yêu họ?
- Ko
- Nói dối!

Cô ko yêu họ!!! Phải!! Nhưng đây là cơ thể này là của Hansseo nên đương cô cũng phải chịu 1 số cảm xúc nhất định của cô ấy. Nhưng cô đâu biết rằng 1 phần trong đó là cảm xúc thực sự của cô.

- Tôi ko có!!
- Còn nói!!
...........
- Em... Còn yêu tôi ko?
- Ko... Tôi đã hết yêu anh rồi !
- Ừm...
- Tôi xin lỗi vì đã ko bảo vệ đc em !
- Ko sao ! Dù gì thì anh cũng rất tốt với tôi ! Ko thể trách anh đc

Đúng ! Cô biết chứ ! Cô biết anh ko những ko ghét bỏ cô mà lại ra tay bảo vệ cô. Anh rất yêu cô, yêu cô hơn cả mạng sống của mình. Cô cũng biết ! Vậy cớ sao cô lại ko chấp nhận anh? Vì cô ko xứng ! 1 người hoàn hảo, ấm áp biết chăm sóc như anh, cô vạn phần đều ko xứng ! Cô là 1 sát thủ ! Phải ! Là sát thủ phải chấp nhận cô đơn ! Cô ko thể vì mình mà kéo anh vào nguy hiểm đc.

Và còn vì cô sợ... Sợ yêu, sợ anh chỉ lợi dụng cô. Sợ lúc anh lạnh lùng buông lời chia tay. Sợ anh cười nhạo cô trước mặt mọi người. Sợ ánh mắt vô tâm đó của anh. Sợ những cử chỉ ngọt ngào anh dành cho cô ngày nào, tất cả chỉ là giấc mơ. Cô rất sợ, sợ bóng lưng anh đi mất để lại cô bơ vơ 1 mình.

- Anh cũng say rồi kìa đừng uống nữa( giật chai rượu)
- Là em quan tâm hay thương hại tôi?( Cười nhạt)
- Tôi...
- Tôi ko cần sự thương hại của em !( Lấy lại chai rượu)

Bỗng điện thoại của cô reo lên

- Alo?
- Seomin! Thật may quá! Em bắt máy rồi!

Sắc mặt của Seomin thay đổi, trở nên khó coi hơn.

- Sao cậu lại có số của tôi!
- Chuyện đó ko quan trọng!
- Cậu gọi cho tôi làm gì?
- Anh nhớ em!
- Anh em gì? Chúng ta bằng tuổi!
- Seomin à ! Em có thể cho anh 1 cơ hội đc ko? Anh thật sự rất yêu em!
- Đừng làm phiền tôi nữa! Tôi có bạn trai rồi

Khi nghe cô nói vậy. Jungkook ngạc nhiên rồi tiếp đó là mỉm cười chua chát. Thì ra... Là cô có người mới nên cô ko còn yêu anh nữa.

- Tôi ko tin ! Em thì làm gì có bạn trai chứ!( Người ở đầu dây bên kia nói)
- Anh ko tin? Đc ! Gặp nhau tại nhà hàng Spring Day( cúp máy)

Đến lúc này Jungkook mới dám mở lời.
- Ai gọi em vậy?
- Ko có gì! Là người quen của tôi! Jungkook anh giúp tôi 1 chuyện đc ko?
_____________Spring Day___________
- Seomin! Anh ở đây!

Jungkook bỗng nhíu mày rốt cục Seomin nhờ anh đến đây để làm gì? Xem bọn họ tình tứ sao? Cô nhẫn tâm như vậy sao?

- Xin giới thiệu với anh, đây là Jeon Jungkook bạn trai của tôi! Giới thiệu với anh đây là Park Jihoon bạn học của em

STOPPPPPPPP!!!!!!!!!!
Giới thiệu nhân vật đã
( Tui: Đẹp trai wớ💞💞💞)

Park Jihoon, 18 tuổi : Con trai của tập đoàn JH em họ của Park Jimin. Đẹp trai, ga lăng, ấm áp, là hình mẫu " Chàng trai ngọt ngào trong tiểu thuyết ngôn tình" của các cô gái. Hay nhõng nhẽo và làm aegyo nhưng chỉ trước mặt cô thôi. Thích cô ngay từ cái nhìn đầu tiên.
________________________________
- Cậu tin chưa?
- Ko ! Anh ko tin! Anh ko tin em lại tàn nhẫn đến thế!( Một mực khẳng định)
- Ko tin?

Dứt lời Seomin liền kéo Jungkook gần áp môi mình lên môi anh, lúc đầu anh cũng hơi bất ngờ nhưng vẫn phối hợp với cô. Cả 2 đắm chìm trong nụ hôn đc 2 phút, anh mới luyến tiếc dứt mở cô ra.

- Giờ cậu tin chưa?
- Đc!! Tôi tin!! Nhưng em ghét tôi đến vậy sao?
- Ko!
- Đc rồi!! Nhưng tôi có thể làm bạn của em ko?
- Rất sẵn lòng!!!

Nói rồi cô kéo anh đi ra khỏi chỗ đó

- Cảm ơn anh vì đã giúp tôi!
- Ừm... Ko có gì đâu!
- Hay để tôi mời anh đi ăn để cảm ơn
- Ko cần đâu! Tôi ăn rồi!
- Đi đi mà!!!( Nhõng nhẽo)
- Ừm... Đc rồi!!

_Seomin à!! Tôi đã cố để quên em rồi nhưng em cứ làm như vậy sao tôi chịu nổi chứ!!!!!!!!!
(。>﹏<。)_

Đi đc 3 bước cô mới giật mình, dáng vẻ lạnh lùng lúc trước của mình đâu rồi. Tại sao mình lại nhõng nhẽo trước mặt của hắn? Ahhhhh!!!! Xấu hổ quá má ơi!!!! Dáng vẻ nhõng nhẽo, dễ thương này của cô chỉ xuất hiện khi cô đứng cùng người thân hoặc người mà cô tin tưởng thôi à!!!

Tại sao hôm nay lại? Ko đc!!!! Mình phải làm bạn với hắn thôi nếu ko hắn tiết lộ chuyện đại tỷ của 1 bang đứng thứ nhất thế giới nhõng nhẽo với người khác ngoài người thân mất!!! Ahhhhh!!!! Ko đc!!!! Còn đâu hình tượng của tôi!!!😭😭😭

- Jungkook!! Từ giờ trở đi anh sẽ là bạn của tôi!! Nên ko đc kể chuyện tôi nhõng nhẽo với ai nghe chưa!!!
- Ừm... Anh biết rồi!!!

_ Má ôi!!! Người gì mà cưng thấy mồ hà!!! Chỉ muốn cắn cho 1 cái rồi nhốt ở nhà ko cho ra ngoài thôi. Em cứ như vậy anh đè em ra ăn mất_

- Tôi biết có 1 quán ăn ngon lắm, tới đó ăn nha!
- Ừm...

Tại quán ăn

- Cô ơi!! Cho cháu món này món này và món này nữa!!!
- Em gọi nhiều vậy có ăn hết ko đó
- Anh nghĩ tôi là ai?
- Em là mèo nhỏ của tôi!
- ( đỏ mặt) Anh phải trả tiền bữa này!!!
- Em nói mời tôi cơ mà!
- Tôi chỉ nói mời anh chứ ko nói tôi trả tiền!!
- Đc rồi!! Tôi bao em!!!

Thật ra bình thường cô cũng ko phải loại người khó ưa như vậy đâu. Tại hắn thôi làm cô đỏ mặt chi!!!!! Đòi tiền cho bõ ghét!!!!

- Cô ơi cho cháu toàn bộ thực đơn nha cô!!!

Jungkook đang ăn bỗng bị nghẹn

- Em ăn nhiều vậy?
- Kệ tôi!!

Ngày thường cô cũng ko ăn nhiều như vậy đâu. Nhưng hôm nay hắn bao mà. Cho hắn chết vì gái luôn!!!!
Jungkook thì cười khổ, sau này chắc anh phải phá sản vì cô mèo nhỏ này rồi!!!

- Haizz hôm nay ăn no ghê!!
- Em gọi vậy chứ có ăn hết đâu
- Kệ tôi!!! Tôi cho anh phá sản luôn!!
- Em thật là!!
- Đi khu vui chơi giải trí đi!!!
- Ok!!!

Cô và anh vào khu vui chơi Everland. Cô với anh chơi rất vui. Anh thì thấy mình có cơ hội ở gần cô nên rất vui, suốt buổi đi chơi anh cứ cười mãi.

- Có gì sao anh cười như điên vậy?
- Ko có gì!!!( Cười tươi)

Chơi xong, Seomin rủ Jungkook ra công viên đi dạo

- Seomin!
- Chuyện gì?
- Anh yêu em!!

Năm, bốn, ba, hai, một... không!". Một tiếng "Đoàng!" rất gọn nổ tan và loạt pháo hoa bay vút lên chói sáng bầu trời thành phố Seoul. Những sắc màu bung nở rực rỡ, huy hoàng.

Seomin bỗng chốc đỏ mặt, cúi đầu xuống. E thẹn ko dám ngước lên. Dù vẻ bề ngoài lạnh lùng nhưng Seomin thực chất là con người yếu đuối và giàu cảm xúc, sống rất nội tâm. Nhưng vì có quá nhiều tổn thương nên cô phải buộc thay đổi mình.

Giờ đây chính anh là người đầu tiên và cũng là người cuối cùng nhìn thấy dáng vẻ này của cô. Lúc yêu tên Chan woo cô cũng ko bao giờ để lộ bộ dạng này vậy mà anh lại...

Jungkook thấy dáng vẻ này của cô thì bật cười xoa đầu cô nói:
- Anh yêu em, mèo nhỏ của anh❤️
________________________________
END!!!
Tui thấy có lỗi với Hoonie quá à!!! Vì vai này của Hoonie chỉ làm nền cho nhân vật chính thôi à!!! Có khi phải mãi đến ngoại truyện Hoonie mới đc quay trở lại cơ!!! Nên cảm thấy có lỗi dễ sợ. Nhưng thôi kệ vậy😂😂😂
CẤM ĐỌC CHÙA😡😡😡😡😡😡 NHỚ FOLLOW TUI NỮA!!!!! Ko thì tui cho ăn combo chửi thay vì chap mới nhoa🙂🙂🙂🙂
Bye❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro