Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 14: Sập bẫy [1807 từ]

Sập bẫy

Bên trong xe Ferrari.

Toàn thân Linh Đương trần trụi trơn bóng ngồi trong lòng ngực Ôn Ngôn

Run bần bật, dưới thân quần tây Ôn Ngôn chống lên một caia lều thật lớn, cứng rắn vô cùng, bắt chước động tác làm tình thọc vào rút ra, đâm vào mông nhỏ của Linh Đương.

Tao huyệt của Linh Đương sớm đã bị dâm thủy làm ướt.

Đúng thế, tất cả đều nằm trong kế hoạch của Linh Đương.

Tống Linh Đương vào năm 15 tuổi, cha mẹ vì bị tai nạn xe mà bỏ cô lại , không có họ hàng thân thích nào đồng ý nuôi dưỡng cô.

3 năm ở cô nhi viện, nếm đủ ấm lạnh thế gian.

Từ ngày cha mẹ rời đi, Linh Đương liền trở nên hiểu chuyện đến lạ thường, từ nhỏ đã rất nhìn mặt đoán ý, biết trên thế giới này không thể hoàn toàn dựa dẫm vào ai, phải kiên cường, mới có thể tự bảo vệ chính mình.

Cô nhi viện không giống như những miêu tả ấm áp trên TV.

Viện trưởng cô nhi viện là Lưu Quân, đã 50 tuổi, bụng phệ, mặt ngoài hòa nhã dễ gần, ra dáng vẻ một viện trưởng tốt, nhưng sau lưng lại cực kỳ háo sắc, làm không biết bao nhiêu chuyện xấu, một hàm răng vàng khè, nhìn vô cùng ghê tởm.

Theo Linh Đương biết, những đứa trẻ ở đây lớn lên hơi xinh đẹp môt chút, cơ hồ đều bị hắn ta xâm hại qua. Nhưng đều bị Lưu viện trưởng này gây áp lực, nên không người nào dám để lộ ra ngoài.

Linh Đương từ nhỏ đã thông minh, cũng biết mình lớn lên càng ngày càng xinh đẹp, khẳng định khó thoát lòng bàn tay của viện trưởng. Cho nên cô liền cố ý giả xấu, luôn trưng khuôn mặt lấm lem bẩn thỉu, mỗi ngày đều dùng bùn đất làm làn da vàng đi, đôi mắt quyến rũ dùng một cặp mắt kính dày che đi, ngày nào cũng đeo không tháo, tóc lúc nào cũng rối tung rối xù, quần áo cũng bẩn bẩn rách rách. Chính viện trưởng cũng nói “ Trông mà chán chả buồn ăn.”

Sau 1 tuần vào cô nhi viện, Linh Đương chính mắt đã nhìn thấy Thanh Thanh người chị cùng phòng của cô bị Lưu Quân viện trưởng cưỡng gian..

Ngày đó Linh Đương đi ra ngoài múc nước, đang chuẩn bị về phòng ngủ, lại nghe thấy từ phòng ngủ truyền đến âm thanh thống khổ của Thanh Thanh.

“Không cần a... Đau quá.. Lưu viện trưởng đừng như vậy!!”

Phòng ngủ không có khóa, Linh Đương trốn bên cạnh cửa hơi hé hé khẽ hở để nhìn vào.

Chỉ thấy Lưu viện trưởng đè Thanh Thanh trên bàn, quần cởi đến đầu gối, bụng phệ, bàn tay to đề lấy mông của Thanh Thanh, phía dưới cự vật nhanh chóng bị kích thích, thọc vào rút ra làm Thanh Thanh bật khóc.

“Tao hóa? Bị khô sao? Con sẽ thích đại dương vật của chú thôi!”

Lưu Quân nói đầy tự tin bàn tay to dùng sức chụp đánh vào mông Thanh Thanh, một tay kia vuốt ve vú nhỏ của cô

“A.. Đừng mà.. Sướng quá sướng quá.. A a a sắp không được rồi.” Thanh Thanh dâm đãng kêu.

Chỉ chốc lát sau, Lưu Quân liền bắn vào mông của Thanh Thanh.

Linh Đương dùng tay che miệng mình lại, sợ tới mức thật lâu không dám động đậy.

“Con mà dám nói ra ngoài, người thê thảm nhất sẽ chính là con, chú không tha cho con đâu.”

Lưu Quân uy hiếp Thanh Thanh, nói xong liền muốn đi khỏi.

Linh Đương bị dọa lắc mình trốn vào trong WC, từng ngụm từng ngụm thở gấp, chảy ra một tầng mồ hôi mỏng, lúc sau mới chậm rãi từ khiếp sợ mà bình tĩnh trở lại.

Dưới thân lại truyền đến cảm giác lạ, Linh Đương đưa tay sờ, phát hiện quần lót của mình rất ướt, chất lỏng cuồn cuộn không ngừng chảy ra.

Linh Đương biết, đây là động dục.

Từ đó về sau, Linh Đương dâm đãng đã hoc được cách tự an ủi.

Dục vọng của Linh Đương ngày một lớn, mỗi ngày sau khi phòng ngủ tắt đèn, Linh Đương liền thật cẩn thận trốn ở trong chăn, một tay vuốt ve tao vú, càng xoa càng lớn, nộn nhũ lại mềm mại, một tay cũng cầm không hết. Một tay khác vòi vào trong quần, sờ hướng tới nhục huyệt, banh ra cánh hoa hồng nộn ngoài huyệt nhục, không ngừng vuốt ve cọ xát, động tác càng lúc càng nhanh, càng lúc càng mạnh, Linh Đương nháy mắt đã đạt tới cao trào, không dám rên ra tiếng, sợ bị bạn cùng phòng phát hiện.

Linh Đương biết mình vẫn là xử nữ, cho nên không dám đem ngón tay cắm vào, chỉ dám dùng tay cọ xát bên ngoài âm đế, hưởng thụ khoái cảm do chính ngón tay mình mang đến, kiều suyễn liên tục.

Hai vú của Linh Đương, thật sự có thể nói là do tự cô xoa lớn.

Cứ như vậy ngụy trang tránh được đôi mắt của Lưu Quân, giả ngu giả ngơ vượt qua 3 năm, Linh Đương giờ đã 18 tuổi.

Linh Đương biết cứ ở cô nhi viện này giả ngốc mãi cũng không phải biện pháp, nhất định rồi cũng sẽ có ngày bị lộ.

Rất lâu sau đó một ngày nọ, Linh Đương thấy được tin tức của Ôn Ngôn trên TV, vẻ ngòi của người đàn ông này như bản điêu khắc hoàn mỹ, ngũ quan cuồng dã không kềm chế được, tà mị lãnh tình, khuôn mặt tuấn tú so minh tinh còn hoàn hảo hơn , hắn là ông trùm giàu có, tổng tài của tập đoàn Ôn thị, nhân vật phong vân của thành phố A, dường như chính là mẫu đàn ông trong mộng của bao cô gái, người đàn ông độc thân hoàng kim.

Thành phố A, lại là nơi Linh Đương đang sống.

Ba tháng, Linh Đương đã tự mình dùng đủ mọi cách điều tra ra được những thứ liên quan đến Ôn Ngôn.

Ôn Ngôn bao y tuổi, công ty ở đâu, nhà ở đâu, mỗi ngày phải đi qua con đường nào, Linh Đương đều điều tra rõ ràng.

Linh Đương cuối cùng cũng gắp được thời điểm thích hợp.

Hôm nay mưa to tầm tã, sấm chớp đùng đùng.

Linh Đương tắm rửa sạch sẽ đầu tóc và thân thể mình, mặc lên bộ quần áo trắng mỏng, dùng tay xé rách quần áo trên người, còn cố ý xé ở vị trí đại nhũ, làm kiều nhũ lộ ra ngoài.

Nằm ăn vạ cũng yêu cầu phải đắn đo chọn cho đúng chỗ, quả thật Linh Đương cũng rất là sợ hãi, nếu xe không phanh lại, bản thân mình nhất định sẽ bị đâm chết, quả thật làm thế này mất nhiều hơn được.

Nhưng vẫn may, xe kịp thời phanh lại.

Xe chỉ mới đến sát đầu gối mà thôi.

Nghe thấy có người xuống xe xem thương thế của mình, Linh Đương dứt khoát giả bộ bất tỉnh cho xong việc.

Người nọ liền đem mình đỡ lên, đi nhanh đến cửa xe.

“Thiếu gia, may quá không đụng vào người, chỉ là đầu gối bị trầy da nhỏ mà thôi.”

Tim Linh Đương lúc này đập nhanh vô cùng, cô đang đánh cược, đánh cược mình có thể thắng hay không.

Trong xe thật lâu không có lời đáp, Linh Đương tưởng rằng mình đã kiếm củi ba năm thiêu một giờ.

“Đem cô ấy đỡ vào đây.”

Linh Đương kinh hô, yes!

Linh Đương sợ hãi nhắm mắt lại,

Trong miệng lẩm bẩm tự nói, "Lạnh quá ... lạnh quá.”

Cuộn tròn mình lại, cố ý hướng đến phía nam nhân kia mà dựa người vào.

Nam nhân ôm lấy cơ thể Linh Đương, khiến Linh Đương ngồi trong lòng hắn.

Nam nhân này không tồi nha, vừa soái lại vừa dịu dàng ~ Linh Đương nghĩ thầm. Truyện chỉ được đăng tải tại Wattpad @jjjj1414, để ủng hộ editor mong mọi người không đọc truyện tại những web ăn cắp chất xám khác.

Ngồi trong lòng ngực Ôn Ngôn, Linh Đương cảm nhận rõ ràng cảm giác một cây cây gậy đang đâm vào mông của mình, Linh Đương giả vờ run rẩy bất an vặn vẹo. Côn thịt dưới thân càng thô to, cương lớn một vòng.

Tiếp theo Linh Đương phát hiện quần áo mình đã bị nam nhân cởi xuống dưới, toàn thân trần trụi.

Không đúng, rõ ràng trong tài liệu mình tra được Ôn Ngôn là người không gần nữ sắc sao? Vì sao lại cởi quần áo cô ra!! Linh Đương nghi hoặc, chẳng lẽ tài liệu không đúng.

Bàn tay to của nam nhân xoa lên ví Linh Đương, tùy ý vuốt ve, Linh Đương rên rỉ ra tiếng.

A.. Thật thoải mái, tay Ôn Ngôn thật lớn thật ấm áp... Sờ thật sướn
g.. Cảm giác mình tự sờ và được nam nhân sờ hoàn toàn không giống nhau.....

"Vú thật lớn.” Giọng nói trầm thấp gợi cảm của Ôn Ngôn vang lên.

Có thể không lớn sao, tôi mỗi ngày đều tự xoa mà ~

Linh Đương trong lòng đáp.

Dưới thân côn thịt càng thô to cứng rắn, cự vật bắt chước động tác làm tình một trên một dưới đâm vào mông Linh Đương

Linh Đương giả vờ không nổi nữa.

Mở đôi mắt tuyệt mỹ, thấy chính mình trần trụi trong lòng ngực nam nhân xa lạ chực khóc, làm ra bộ dáng sắp khóc, nước mắt ở trong mắt đảo quanh, nhu nhược đáng thương

“Anh là ai... Buông tôi ra.... quần áo tôi đâu.. Ô ô ô.”

Hổ thẹn khóc nức nở, giãy giụa muốn đứng dậy, dưới thân mông nhỏ lại vặn vẹo, vặn đến nổi cự vật của Ôn Ngôn đau đớn không thôi, từng vòng trướng lớn đến phát tím.

Nam nhân bắt lấy tay nhỏ của Linh Đương, buộc Linh Đương thôi giãy giụa,

“Đừng nhúc nhích, tiểu tao hóa, nếu lại nhúc nhích thì tự mình gánh lấy hậu quả.” Ôn Ngôn ở bên tai Linh Đương khẽ thổi, đôi tay nhàn nhã chà đạp vú Linh Đương, khoan thai nói.

Tao huyệt của Linh Đương bởi vì giọng nói trầm thấp, gợi cảm của Ôn Ngôn mà chảy nước.

Tao huyệt lúc đóng lúc mở tham lam khó nhịn, nháy mắt phun ra một cổ dâm dịch, làm ướt quần tây của Ôn Ngôn.

"Nhiều nước thật, đồ dâm đãng.” Ôn Ngôn nhìn thế liền đỏ cả mắt, cắn lỗ tai Linh Đương nhẹ nhàng cọ xát, đầu lưỡi liếm láp.

______________________

Ngày mai "Tôi là Linh Đương" không có chương mới nhưng ngày mai nhớ đón đợi chương mới của "Dâm duyệt thiên thành" nhá!!!!!

Đọc tới đây rồi thì hãy vote cho mình để mình có động lực edit tiếp điiiii

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro