Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

until the spring comes |> dun_glomyth

*Review tác phẩm dưới tư cách và góc nhìn của một reader. Nhiều ý kiến có thể mang theo góc độ cá nhân và xuất phát từ cách hiểu riêng. Nếu tớ hiểu sai hoặc không đúng chỗ nào mong cậu thông cảm.*

I. Giới thiệu chung.

Tác giả: dun_glomyth
Tên fic: Until the spring comes (UTSC).
Summary: Đã biết bao điều Seungcheol có thể làm.

II. Về plot idea.

Câu chuyện này là centric của SC, leader của nhóm nhạc SEVENTEEN. Cuộc đời làm một idol của gã là quãng thời gian đầy thăng trầm, đủ các cung bậc cảm xúc khác nhau và được trải qua cùng những người anh em cùng nhóm. SC là một người mạnh mẽ, gã sống cuộc đời đầy bề bộn, tràn ngập sức sống, gã cứ bước chuyến hành trình của mình, từng bước sải dài và chắc chắn. Gã sống như thế cho đến lúc biết được bản thân bị mắc phải chứng bệnh ung thư. Đến lúc đó, SC mới nhận ra cái cuộc sống hiện tại của mình nó hoang hoải như thế nào, dù nó trẻ và mạnh, vui có buồn có, nhưng gã nhận ra đời người không phải chỉ là những thứ như thế. Dù có biết bao nhiêu điều to lớn khác mà bản thân có thể làm, SC chọn trở về một vùng quê hẻo lánh sinh sống rồi tận hưởng sự bình yên có thể khiến mình suy ngẫm và hiểu được giá trị thật của đời người.

Bản thân tớ thấy plot của cậu không quá mới mẻ, hay nói thẳng ra thì là motif cũ. Nhiều người đã từng khai thác về vấn đề này, về giá trị cuộc sống và ý nghĩa nhân văn. Song, nó chưa bao giờ bị lu mờ, không phải điểm quá sáng nhưng cũng không phải thứ dễ quên lãng. Người ta dễ nắm bắt và hiểu được cốt truyện này, càng đọc càng thấm và hơn hết nữa là sự xúc động. Plot này là một hành trình chiêm nghiệm về đạo lí và tính nhân văn thường thấy. Chính việc này cũng giúp người đọc dễ đọc và tiếp cận đến ý nghĩa tác phẩm hơn.

III. Lối văn.

Vấn đề tiếp theo tớ bàn đến là lối văn của cậu. Tớ đã nói ở trên là motif của tác phẩm hơi cũ rồi nhỉ? Nhưng tớ thấy ngoài vấn đề plot cũ hay mới, và người đọc cảm thấy như thế nào về nó thì còn phụ thuộc vào văn phong của người viết có thể giúp bộc lộ ra cái hay của tác phẩm và làm bộc lộ nó ra theo cách khác không. Tớ thật sự có lời khen dành tặng cho lối văn của cậu. Nó mộc mạc, bình yên và tạo được đúng cảm xúc cần thiết. Cậu kể theo đúng sợi dây liên kết ở đầu, mạch truyện cứ đều đều trôi nhưng không bị mất nhịp hay bị hẫng. Nó mượt mà, không có va vấp, không bị gượng và dễ đọc. Tớ có thể đọc từ đầu đến cuối chứ không bị va vấp mấy. Tuy nhiên, theo cá nhân tớ thì cậu có vài chỗ diễn đạt hơi bị lạ, cậu thử tham khảo phía dưới và sửa lại nha.

Ở đây cậu nên thêm từ 'của' vào và tách câu ra ngay sau đó. Ngoài ra nên sửa là 'từng' hoặc 'những' giọt nước mắt.

"Ai cũng giật mình khi nhận ra gã đã biến mất quá lâu" có lẽ sẽ ổn hơn.

"Nụ cười tươi khoe cả lợi của em cứ nhạt dần" sẽ tránh được lỗi lặp từ.

Tớ chỉ tổng hợp một số chỗ nổi bật, cậu hãy đọc lại và sửa thêm nếu có nha.

IV. Cảm xúc và ý nghĩa tác phẩm.

Nói thật, khi lần đầu đọc tác phẩm này, tớ đã thấy hơi bị lạ. Kiểu như trống rỗng, và hơi bị nghẹn lại. Tớ cảm thấy điều này khó diễn tả lắm, nhưng tớ nghĩ một phần người đọc khi đọc sẽ cảm thấy như vậy. Hiểu được nhưng không thể nói ra, cảm giác vừa mờ vừa rõ, đó là thứ tớ cảm thấy về ý nghĩa của câu truyện này. Nó rất dễ gây xúc động, khi đọc xong cũng khiến người ta suy ngẫm và càng đọc thì càng thấm. Về giá trị cuộc đời này, nó là gì, hạnh phúc với mỗi bản thân là gì, chúng ta sống vì cái gì. Tớ thích và hiểu được phần nào ý nghĩa này. Với tớ, nó dễ hiểu, tuy nhiên với một số người có quan điểm trái chiều hoặc không hợp lối văn kiểu này sẽ dễ dẫn đến hiểu khác và khiến cho ý nghĩa tác phẩm phần nào đó bị lu mờ.

Mà khoan, dù tớ có nói như vậy cũng là do tớ dễ nắm bắt được thôi, và tớ hiểu được nếu như cách hiểu của bản thân tớ quả thực là đúng. Vì sao tớ lại nói là tớ dễ nắm bắt? Vì tớ đọc lại nhiều lần và ngay lần đầu đã sáng ý rồi, đó là ý nghĩa sơ bộ cậu đã truyền tải được. Tớ hiểu phần sơ bộ đó, nhưng mà để nói về lối diễn đạt này, cậu đã làm không tròn ý mấy. Người ta hiểu nội dung và nội tâm chủ yếu, nhưng người ta không hiểu được chi tiết diễn đạt. Hay nói dễ hiểu hơn thì cậu chưa làm cho ý nghĩa nó được làm tới bến. Cách kể hành động của nhân vật có thể tạo ra cảm xúc đó, kể truyện đều đều vậy không nhanh không chậm và không bị hẫng lại có mùi rất yên bình, nhưng cái gì cũng có điểm trừ cả. Cậu làm rất tốt phần kể hành động như thế này, nhưng vì lí do nào đó mà nó dù hiểu được nhưng cảm nhận chưa tới. Dù thế này rất hay rồi nhưng cậu cũng nên tìm cách khiến nó đỡ mờ hơn nha.

V. Tâm lí nhân vật.

Tớ cũng muốn bàn qua một chút về tâm lí nhân vật trong tác phẩm. SC theo tớ thì là một người thanh niên giống mọi thanh niên thời bấy giờ, mang lại cảm giác mạnh mẽ, thấy rõ quyết tâm và nhiệt huyết. Gã chọn theo đuổi ước mơ của bản thân, nỗ lực vì đam mê hàng ngày, đến lúc đạt được điều mình mong muốn. Gã trải qua đủ các cung bậc cảm xúc với anh em đồng nghiệp gia đình bạn bè, cùng họ rồi cùng những fan hâm mộ đi hết hành trình đó, để nhìn lại thì thấy mọi bề bộn đó cũng đáng cũng vui. Nhưng cho đến khi phát hiện bản thân mắc chứng bệnh ung thư, dường như một điều gì đó khác len lỏi trong tâm hồn gã. Đúng, gã đã vui đã trẻ, đã đi qua chúng, cất bước dài trên con đường hoang hoải và bề bộn. Sự vội vã và quyết liệt một thời làm gã đắn đo, về giá trị cuộc đời. Gã theo đuổi đam mê và danh vọng, những ước vọng và làm những điều lớn lao. Nhưng có phải đó thật sự là hạnh phúc? Biết bao điều to lớn đó? Những bước chân vội vã và những khoảnh khắc bên anh em bạn bè là xúc cảm hạnh phúc, những gã thấy đời người không phải chỉ thế. Gã từ chối vị trí chủ tịch, về quê sống, gã tận hưởng những khoảnh khắc bình dị lặng lẽ, thử những việc mà mình không có thời gian để làm. Có người em Wonwoo nói về "biết bao điều anh có thể làm", những điều to lớn hơn, nhưng SC nói "anh không hề hối hận". Gã hạnh phúc với sự bình yên nơi này mang lại, sự chiêm nghiệm mà không một bước sải dài quyết liệt nào có thể mang lại. Giá trị nhân văn và ý nghĩa cuộc đời đến từ chính những khoảnh khắc ta dừng bước lại giữa bề bộn lo âu, tháo đi sự mạnh mẽ thuộc một phần bản chất trên vai, ngắm nhìn mọi thứ rồi khẽ mỉm cười khi thấy cuộc đời là như thế nào. Tớ không biết liệu bản thân tớ có hiểu đúng không, nhưng nhân vật SC trong này có tâm lí rất tuyệt. Tớ sẽ không nói cụ thể nó là như thế nào, mà tớ chỉ có thể khẽ cảm thán như vậy. Giống kiểu, nghẹn lại vậy. Đó hẳn chỉ là một sự xúc động không rõ đầu đuôi, nhưng cách SC sống và cách gã cảm nhận nó nhẹ nhàng lắm, và ai nghĩ gã mắc căn bệnh đó chứ? Gã đã học cách sống như ngày mai mình sẽ chết, nhưng vẫn ẩn chứa cái nét bình dị và sự tận hưởng chậm rãi. Không hiểu sao nhưng SC khiến tớ hơi buồn một chút.

VI. Tổng kết chung.

Tổng kết lại tất cả, tớ thấy tác phẩm của cậu rất hay. Plot tuy không phải là mới nhưng nhờ giọng văn ổn đã tạo nên được mạch cảm xúc và ý nghĩa sâu cho fic. Lối kể đều và rành mạch tạo được cảm giác yên bình và không gượng ép nhưng vẫn có điểm trừ là đã khiến cho người đọc hiểu được ý nghĩa, có ý nghĩa nhưng nhưng tới mấy. Phần lỗi diễn đạt dù ít nhưng cũng nên sửa lại và đó là lỗi không đáng có.

Bài review của tớ đến đây là kết thúc rồi. Bản thân tớ mới bắt đầu bước vào mảng review không lâu, và cũng không tự tin vào kĩ năng cho lắm. Cậu có thể cmt và cho tớ biết ý kiến của cậu về bài rev cũng như nội dung và ý nghĩa tác phẩm. Tớ thật sự rất thích ý nghĩa và tính nhân văn của fic, dù sao nếu tớ hiểu sai thì cậu có thể nói về nó sau ở phần cmt.

|> 20180805
|> quạ from dreameureview

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro