Ôm trọn vào lòng
Gió bấc bất chợt nổi.
Kẻ ngu si lặng lẽ đi sau.
Thứ tình cảm ta trao chàng vứt bỏ.
Ta gieo mình vào vực thẳm tình yêu.
----------
Nàng tự trách mình kẻ ngu si.
Ta âm thầm nhận mình ngu ngốc.
Biết tình yêu nàng trao là duy nhất.
Mà gạt bỏ một cách ngang tàn.
Nhìn nàng rơi xuống đáy vực thẳm.
Lòng ta đau như mũi dao đâm cắt.
Khứa nát tim ta ngàn lần đau đớn.
Ngọn lửa tình nàng tạo nên đang rực cháy.
Ta bắt nàng phải ở lại bên ta.
Tự thắp lên nàng phải tự dập tắt.
Hãy khiến ta quên nàng rồi hẵn đi.
--------------
Khi ta rơi xuống người nắm lấy.
Ôm ta vào như sợ ta tan biến.
Chẳng phải biến mất chàng sẽ tự do.
Giữ ta lại chi. Để hành hạ ta đau khổ.
Trái tim sắt đá vì chàng mà rỉ máu.
Trái tim băng giá vì chàng mà tan chảy.
Ôm ta vào lòng để sưởi ấm ta sao.
Ngọn lửa kia ta biết tạo nhưng không thể dập tắt.
Nguyện trọn đời trọn kiếp chẳng rời xa.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro