Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Robot

Draco dọn dẹp căn phòng chứa đầy công nghệ AI như trong lập trình dạy bảo với trạng thái uể oải, mệt mỏi sau một giấc ngủ vội vàng. Chiếc cúp vàng bóng được hắn lau sạch sẽ rồi đặt ngay ngắn lên kệ, lúc này bên tai hắn vang lên giọng nói của chủ nhân nhờ chiếc tai nghe công nghệ cao: "Draco, có bữa sáng chưa vậy?"

"Tới ngay đây, thưa chủ nhân."

Hắn đặt chiếc khăn xuống bàn, điều chỉnh để trạng thái và cách đi đứng của mình thật cứng cáp. Tới bên chiếc bàn ăn, hắn bưng theo một khay đồ ăn còn nóng hổi vào phòng chủ nhân của hắn - Harry Potter.

Bước qua cánh cửa tự động, hắn đến bên chiếc giường trắng muốt, nơi Harry đang vùi mình trong đống chăn gối ấm áp.

"Bữa sáng của anh đây, thưa chủ nhân." Draco nói bằng giọng đều đều vô cảm.

"Cảm ơn, Draco. Anh đừng gọi tôi là chủ nhân nữa nhé? Tôi đã nói rồi mà, anh chỉ việc gọi tôi là Harry. Hiếm khi thấy một người máy giúp việc cứng đầu như vậy." Harry càu nhàu, bắt đầu cảm thấy nghi ngờ con người máy giúp việc mà cậu mới mua ngày hôm qua bị lỗi phần mềm.

"Xin lỗi, Harry. Chúc anh ăn sáng ngon miệng." Nói rồi Draco lui ngay ra ngoài với lý do làm tiếp công việc để tránh nhìn thấy bộ dạng khỏa thân trên của Harry, chủ nhân của hắn có sở thích cởi áo khi đi ngủ. Vì vậy hắn nên tránh nhìn thấy những hình ảnh gợi cảm ấy để có thể dễ dàng kiềm chế thú tính của mình. Kể cả khi hắn là một người máy.

Hắn cũng không biết mình là người máy hay con người, chỉ có điều trong đầu hắn vẫn toàn những thứ được lắp đặt sẵn nhờ công nghệ AI. Nhưng hắn vẫn có cảm giác đau đớn hoặc thú tính tình dục như con người. Draco nghĩ rằng hắn bị lỗi phần mềm, vậy nên cứ giấu nhẹm nó đi, nếu không hắn sẽ bị đem trả lại cho công ty sản xuất và bị khai trừ ngay.

Không thể phủ nhận, rằng chủ nhân của hắn thích làm cho hắn phát điên. Bởi từng hành động nhỏ của Harry đều khêu gợi khiến việc kiềm chế thú tính của hắn trở nên rất khó khăn.

"Draco, vòi nước trong phòng tắm bị hư rồi, giúp tôi với." Giọng nói của Harry lại vọng ra từ trong trí óc đầy máy móc. Draco đi tới phòng tắm ngay để sửa lại chiếc vòi nước bị hỏng.

Draco mở cửa phòng tắm, một mùi hương thoang thoảng của sữa non xộc thẳng vào mũi hắn. Chưa nói đến mùi hương mang tính chất quyến rũ đó, hình ảnh trước mắt còn khiến hắn đau đầu hơn. Harry đang trần truồng và quấn mỗi chiếc khăn tắm mỏng quanh hông, chủ nhân của hắn cũng thật biết điều.

Cơ thể săn chắc của Harry vừa đủ, không cường tráng quá, cũng không nhỏ bé quá. Từng tấc da trên người cậu đều hồng hào và trắng nõn. Đôi mắt xanh lục xinh đẹp cùng hàng lông mi phủ một tầng nước mỏng khiến đôi mắt lại càng trở nên kiều diễm hơn. Gò má và vành tai nhạy cảm luôn ửng hồng.

Cố gắng xua tan cảnh tượng trước mắt, Draco lao đầu vào để sửa vòi nước sao cho thật nhanh để thoát khỏi nơi đây. Dù đã cố gắng hết sức nhưng hơi thở nóng hổi của Harry cứ phả vào sau gáy khiến hắn phải kiềm chế lại thằng nhỏ của mình trước. Draco định ra khỏi phòng tắm ngay nhưng lại bị Harry túm chiếc áo sơ mi lại làm nó bị rách toạc.

"Ôi, xin lỗi nhé Draco, nhưng anh chưa sửa xong mà?"

"Anh muốn tôi ở lại là sai lầm đó Harry." Dứt câu, Draco cởi chiếc áo sơ mi bị ướt và vứt qua một bên. Cảnh tượng gợi tình trước mắt cùng thằng nhỏ đang muốn ngóc dậy như thao túng tâm trí hắn, ngăn hắn không được diễn nữa.

Harry hơi hốt hoảng, bất giác túm chặt chiếc khăn tắm quanh hông. Cậu không còn giữ được trạng thái bĩnh tĩnh nữa khi Draco bắt đầu tiến về phía cậu. Với từng bước chân không vững, cậu lùi ra sau theo bản năng rồi chẳng mấy chốc tấm lưng trần của cậu đã áp sát vào bức tường lạnh giá.

"N- Này... anh định làm gì vậy?" Cậu lắp bắp khi từng bước chân của "người máy" Draco vẫn tiếp tục tiến tới gần cậu mà chưa có ý định dừng lại.

"Harry, là anh quyến rũ tôi trước, từng tỏ ra như mình bị hại như vậy chứ." Gương mặt cứng ngắc thường ngày của hắn không còn nữa, thay vào đó là nụ cười dâm tà cùng ánh mắt xám xanh rừng rực lửa tình.

"Draco, anh không phải... người máy?" Harry biết rằng mình đang hỏi thừa, từng biểu hiện của Draco đều nói lên tất cả.

"Huh? Không biết nữa..."

Một nụ hôn cuồng bạo được đặt trên đôi môi đỏ hồng của Harry, cậu cố gắng vùng vẫy nhưng không thể. Cánh tay to lớn nắm chặt lấy cổ tay cậu khiến cậu đau nhói, nhưng cảm giác của cậu lại trái ngược hoàn toàn với hành động phản kháng. Từng tế bào trên lưỡi cậu lại cảm thấy kích thích mỗi khi lưỡi của Draco lướt qua. Tiếng rên gợi cảm bị ứ lại trong cổ họng cậu, mân mê với đôi môi đỏ mọng của cậu chán chê. Hắn dùng chiếc lưỡi ướt át lướt khắp vùng cổ của cậu. Yết hầu Harry rung nhẹ vì bị nhột, bây giờ cậu mới có thể thỏa mãn rên rỉ mà không có chướng ngại vật cản lại ở cổ họng.

Draco lướt ngang xương quai xanh mẫn cảm của cậu, hắn như một con thú dữ gặm nhấm làn da mịn màng ấy như thể đã bị bỏ đói quá lâu. Từng vết hôn đỏ hồng hiện ra, điểm tô cho vùng cổ đơn điệu của cậu thêm quyến rũ.

Chiếc khăn quấn quanh hông Harry bị rơi xuống do những ma sát với tường, cự vật của cậu đã cương cứng và hậu huyệt không ngừng rỉ nước, day dứt và ngứa ngáy vô cùng.

Kể cả khi đã áp sát tấm lưng vào bức tường lạnh giá, dục vọng bùng cháy trong cơ thể cậu vẫn không nguôi ngoai, cậu mất đi sức phản kháng, để mặc Draco liên tục cấu xé thân thể của mình. Lưỡi hắn trườn xuống hai đầu nhũ, hắn đảo lưỡi quanh chúng khiến chúng cương lên.

"Ưm... a..." Harry rên lên vì bị kích thích ở vùng nhạy cảm, nhưng giây tiếp theo cậu dính chặt hai hàm răng lại vào nhau nén lại tiếng rên vì bắt gặp nụ cười trêu chọc của hắn. Dù biết rằng cậu đang ngại ngùng, hắn vẫn không buông tha mà châm chọc: "Sao vậy chủ nhân? Nghe rất kích thích mà."

Từ "chủ nhân" khiến cậu ngượng chín mặt, có lẽ sẽ tốt hơn nếu hắn gọi cậu là"Harry" thay vì từ ngữ đó.

Gò má cậu ửng đỏ, điều này khiến dục vọng trong hắn lại dâng trào lên mãnh liệt. Lại một lần nữa, Draco nuốt trọn đôi môi đỏ mọng của cậu, chiếc lưỡi điêu luyện của hắn cuốn lấy đầu lưỡi rụt rè của Harry.

Từng chiếc răng nhỏ nhắn vụng về ấy va chạm với lưỡi khiến hắn càng thêm thích thú. Hắn tham lam nuốt hết nước bọt ấm nóng của cậu vào trong cổ họng, dưỡng khí trong phổi Harry dần trở nên cạn kiệt khiến cậu hô hấp chậm hơn và khó khăn. Như vậy mới khiến hắn buông tha cho đôi môi đỏ tấy đáng thương ấy.

Bàn tay thô ráp của hắn luồn qua hông cậu và có một cuộc gặp gỡ nóng bỏng với cặp đào xinh đẹp của Harry. Nhanh chóng chào tạm biệt với thứ xinh đẹp ấy, hắn lướt qua chúng và luồn tay vào giữa khe mông để có thể chơi đùa với thứ cuốn hút hơn tất thảy.

Ngón tay Draco mơn trớn vùng da mẫn cảm quanh lỗ nhỏ đang rỉ nước khiến sự khó chịu của cậu tăng vọt. Bên trong cậu như thể bị muỗi chích, nó ngứa ngáy day dứt không thôi. Dường như nhận ra sự ngứa ngáy bên trong cậu, hắn lên tiếng bằng chất giọng đểu cáng: "Ngứa đúng chứ? Để tôi gãi giúp anh nhé, chủ nhân?"

Chưa kịp để Harry phản đối, hắn đã đút một ngón tay vào trong. Độ đàn hồi và sự nóng ran trong hậu huyệt của cậu khiến hắn muốn phát điên. Bên trong cậu bao trọn lấy ngón tay hắn và ướt át vô cùng. Tiếng rên rỉ vẫn bật ra từ cổ họng dù cậu đã cố hết sức để nén âm thanh gợi tình này lại. Âm thanh ấy rất nhỏ, nhưng vẫn đủ để Draco nghe rõ, tiếng rên bị kìm nén lại càng trở nên mờ ám.

Hắn liên tục cọ xát bên trong hậu huyệt khiến nó càng rỉ nước nhiều hơn, Harry gục vào bả vai săn chắc của hắn vì mất hết sức lực. Cậu cắn chặt môi dưới tránh những tiếng rên rỉ phát ra.

"Nới đến vậy rồi mà vẫn khít nhỉ? Tôi tưởng anh đã làm chuyện này hằng đêm với Dew chứ, đúng vậy không chủ nhân?"

Cậu im lặng, cậu đâu thể nói rằng điều đó là đúng, nhưng cậu vốn dĩ không phải người bị đâm.

Lúc này Draco lại chầm chậm đút thêm một ngón tay nữa vào để thuận lợi trong việc nới lỏng lỗ nhỏ ướt át của cậu. Cơ thể cậu run lên dữ dội hơn khi hắn liên tục di chuyển hai ngón tay bên trong hậu hậu ngứa ngáy. Máu trong người cậu nóng ran và Harry thừa biết mặt mình đang đỏ tía.

Hắn rút ngón tay ra vì cảm thấy đã nới lỏng đủ, thuần thục xoay cậu 90°, bây giờ cặp đào tròn trịa và lỗ nhỏ đang co rút hoàn toàn lộ ra trước mắt hắn.

"Thật xinh đẹp, chủ nhân à."

Harry áp sát cơ thể vào bức tường ẩm ướt, cậu hoàn toàn không muốn nói thêm gì nữa, chỉ muốn thỏa mãn cơn ngứa phía bên trong ngay lúc này. Cậu bất chợt rướn nhẹ mông và có cuộc va chạm nhẹ với cự vật cương cứng đến đau rát của hắn. Một phần dịch nhớp nháp dính trên chiếc quần jean của Draco vì hành động vừa rồi. Hắn cười khẩy: "Anh mong ngóng đến vậy sao, chủ nhân?"

"Tôi... không."

Hắn nhe răng cười vẻ: Còn lâu mới tin. Rồi hắn nhanh chóng cởi những thứ còn vương lại trên cơ thể, giải thoát cho con thú rừng hung hãn đã bị giam cầm quá lâu.

Draco chà xát cự vật to lớn với hậu huyệt của cậu, điều này khiến Harry như muốn phát điên vì khó chịu. Cậu cúi gầm mặt xuống, nhìn thấy từng giọt nước nhỏ xuống từ lọn tóc ướt xuống bàn chân, cậu cắn chặt răng, miễn cưỡng nói: "N- Này..."

"Hửm? Sao vậy, chủ nhân?" Hắn ghé sát tai vào sau gáy cậu, cự vật vẫn không ngừng cọ xát với hậu huyệt rỉ nước của cậu.

"Cho vào... và- làm ơn, đừng gọi tôi là chủ nhân nữa..."

"Xì, đoán xem." Hắn đảo mắt tinh nghịch, nụ cười trên môi cũng dần trở nên điên loạn. Không nói nhiều lời mà đâm thẳng vào lỗ nhỏ của Harry. Cậu giật bắn người, cảm giác bên trong rất đầy đặn, cơn ngứa ngáy cũng đã vơi đi, nhưng thay vào đó là cơn đau như thể chỗ đó bị xé toạc.

"Aa, hức ưm... nhẹ thôi, chậm l- lại..." Từng cú nhấp của hắn đều sâu và đau đến nỗi cậu tưởng rằng mình đã gặp Chúa Jesus rồi.

Kích thước cự vật của hắn lại to thêm một vòng vì sự đàn hồi bên trong cậu. Có lẽ vì quá rảnh rỗi, hắn đưa tay mình ra đằng trước, nắm lấy vật nhỏ của Harry rồi vuốt nhẹ. Cảm giác kích thích khiến cậu run lên, hắn xoa nắn đỉnh cự vật khiến đầu khấc rỉ ra một chút nước. Draco dùng thứ nước đó bôi khắp tay mình rồi sục cự vật cương cứng của cậu.

Tốc độ của hắn ngày càng nhanh, tác động từ cả hai nơi nhạy cảm nhất khiến Harry chịu không nổi, cậu nhanh chóng bắn ra tinh dịch nhớp nháp, chúng bắn cả lên vành tai cậu. Hắn nhếch mép, đưa lưỡi liếm đi tinh dịch vương vãi trên vài tai đỏ ửng của cậu khiến cậu rùng mình.

Draco liếm nhẹ môi, hắn xoay cằm Harry gần như đối diện với mình. Áp lên môi cậu và điên cuồng cấu xé, cự vật vẫn không ngừng ra vào bên trong cậu. Hắn nhanh chóng rời khỏi đôi môi cuốn hút ấy để lại một sợi chỉ bạc vương vấn trên miệng cả hai. Nhìn vào đôi mắt lờ đờ và sự ngại ngùng trong đáy mắt cậu, hắn nhe răng: "Anh đáng yêu thật đó, chủ nhân."

"Còn cậu thì chả đáng yêu chút nào hết, tên khốn."

- End -

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro