
nuôi vợ từ bé / chap2
---
Căn biệt thự Malfoy vốn luôn yên tĩnh, giờ đây bị phá vỡ bởi tiếng chân chạy lạch bạch và tiếng cười khúc khích của một cậu bé ba tuổi. Harry Potter nhỏ bé, với mái tóc bù xù và đôi mắt sáng lấp lánh, dường như đã quyết định biến cuộc sống của Draco Malfoy thành một mớ hỗn loạn.
"Potter! Cậu làm cái gì trong tủ thuốc của tôi thế hả?!" Draco hét lên khi thấy Harry đang ngồi dưới đất, với một loạt lọ thuốc và bột độc nằm vương vãi xung quanh.
Harry giật mình, đôi mắt xanh ngơ ngác nhìn Draco. "Cháu chỉ... tìm kẹo."
"Kẹo?" Draco bóp trán, cảm giác như mình già đi mười tuổi chỉ trong vài ngày qua. "Đây là thuốc độc, không phải kẹo! Lần sau mà tôi thấy cậu đụng vào, tôi sẽ... tôi sẽ—"
Draco ngừng lại khi nhìn thấy đôi mắt long lanh đầy nước của Harry. Cậu nhóc trông như sắp khóc.
"Thôi được rồi," Draco thở dài, kéo Harry đứng dậy. "Không khóc. Tôi sẽ cho cậu kẹo thật. Nhưng hứa là không được đụng vào mấy thứ này nữa, được không?"
Harry gật đầu, mỉm cười rạng rỡ. "Cháu hứa!"
---
Những ngày đầu làm "người giám hộ" không hề dễ dàng với Draco. Harry nhỏ bé không chỉ nghịch ngợm, mà còn khiến Draco lần đầu tiên trong đời phải học cách quan tâm người khác.
Một tối nọ, Draco thấy Harry cuộn tròn trong chăn, đôi mắt mở to nhìn lên trần nhà.
"Potter, sao chưa ngủ?" Draco hỏi, ngồi xuống mép giường.
Harry im lặng một lúc, rồi khẽ nói: "Cháu mơ thấy một người đàn bà tóc đỏ... và một người đàn ông đeo kính. Họ ôm cháu... nhưng rồi biến mất."
Draco sững người. Dù nhỏ bé, Harry vẫn mang theo những ký ức đau buồn mơ hồ về cha mẹ mình.
Draco khẽ đặt tay lên đầu Harry, vuốt nhẹ. "Cậu không cần nhớ những điều buồn bã đó. Tôi ở đây. Tôi sẽ bảo vệ cậu."
Harry ngước lên nhìn Draco, ánh mắt dần dịu lại. "Anh sẽ không bỏ cháu đi, đúng không?"
Draco mỉm cười, lần đầu tiên một cách chân thành. "Tôi đã nhận nuôi cậu rồi. Chạy đi đâu được nữa?"
Harry khúc khích cười, rồi nhắm mắt, yên bình chìm vào giấc ngủ.
---
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro