Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

XXXVII.2 - Câu Đố Cho Draco

Author: AnnaM. Oliver

Translated by Ha Tien Nguyen

——————-

♥ Part XXXVII ♥

♥ Câu Đố Cho Draco

Don và Draco vẫn chưa đi vào bên trong hang động. Cả hai quyết định chờ cho đến khi trời sáng hẳn rồi mới vào trong. Họ đến trước cửa hang khi muôn thú vẫn còn say giấc và mặt trời vẫn chưa ló dạng. Cả Don và Draco đều muốn chắc rằng Mankin sẽ có mặt ở đây trước khi họ vào hang. Thế là họ đi lên đỉnh của ngọn đồi để chờ đợi bình minh lên. Từ vị trí đó họ không thể nhìn thấy cửa hang nên họ không nhận ra sự hiện diện của năm người nhóm Hermione.

Họ đi ngược lại xuống cửa hang chỉ khi mặt trời đã chính thức lên mọc và Don nói với Draco rằng có khả năng cậu sẽ không được phép vào bên trong. Và khi đang bàn bạc xem cần phải làm gì thì họ nhìn thấy Mankin rời khỏi hang. Hắn ta biến thành một con quạ rồi bay mất dạng. Cả hai người nhìn nhau, phân vân không biết tiếp theo nên làm gì. Chỉ vài phút sau khi nhìn thấy Mankin bay đi, họ nhìn thấy Dean Thomas đến trước cửa động, trả lời câu đố được đưa ra rồi tiến vào trong. Cả hai đợi thêm một lúc nữa xem thử Mankin có quay trở lại hay không và quả nhiên chỉ vài phút sau, hắn ta đã quay trở lại rồi cũng đi vào trong hang. Từ giây phút đó họ quyết định sẽ chờ xem liệu Dean có trở ra hay không và nếu không thì họ sẽ phải nhờ đến sự giúp đỡ của các thần sáng.

Don nói rằng anh không muốn bất kỳ một người vô tội nào ngã xuống nữa nhưng anh đang sợ rằng lần này Dean sẽ là người vô tội tiếp theo. Draco không chắc rằng liệu cậu có lo lắng cho Dean hay không nhưng cậu vẫn đồng ý. Don nhờ cậu quay lại tìm các thần sáng, những người thuộc nhà Weasley và cả Harry đến đây giúp họ một tay, Draco cũng định rời đi vì quả thật là cậu đang nghĩ như thế nhưng ngay lúc đó họ nhìn thấy Mankin lại rời khỏi hang động.

"Giờ chúng ta nên làm gì đây?" Don hỏi Draco.

"Làm sao mà tôi biết được, tôi nghĩ anh mới là người nắm quyền chủ đạo mà?"

Vừa nói xong thì họ nhìn thấy bóng dáng Harry xuất hiện. Cậu ta được hang động cho phép đi vào mà không cần bất kỳ câu đố nào cả. "Thằng đần bốn mắt."

"Draco, hãy chạy về tòa lâu đài để xin sự giúp đỡ ngay"

"Giờ thì tôi không đi nữa. Chúng ta có thể vào bên trong để lôi Dean cùng với Harry ra khỏi đây trước khi Mankin quay trở lại." Thế là Don bảo Draco tiến lên trước và một câu đố ngay lập tức hiện ra trên vách đá. Draco chửi thề một tiếng rồi mới chịu đọc những dòng chữ vừa mới được khắc lên.

"Tôi không có hình dạng, không có bắt đầu và cũng không có kết thúc. Tôi hiện diện bên trong mỗi con người. Giữa những người cùng một nhà và những người yêu nhau đều có sự tồn tại của tôi. Tôi ẩn sâu dưới đáy đại dương nhưng cũng tỏa sáng như những vì sao trên bầu trời. Nếu bạn từ bỏ thôi, bạn sẽ mất tất cả. Mỗi người dành cho tôi một cái tên nhưng những ai đã từng có tôi đều có chung một xúc cảm."

Draco tròn mắt rồi trả lời "Là tình yêu, khỉ thật!" Thế là những cây thường xuân tách ra để nhường lối cho hai người đi vào.

Cả Don và Draco đều dùng đũa phép để thắp sáng lối đi. Sau đó Don đặt tay lên miệng mình để ra hiệu cho Draco tiếp tục giữ im lặng. Anh vẫy tay để Draco có thể đi theo hướng của anh. Cuối cùng họ đi đến được điểm cuối của hang động và nhìn thấy một căn phòng lớn ở bên dưới. Nơi họ đang đứng là phía sau một vách đá có nhiều lỗ hổng, thông có chúng họ có thể quan sát được căn phòng. Bên dưới có rất nhiều đá tảng với đủ hình dạng khác nhau trong khi nhủ đá bao phủ khắp trần phòng và măng đá thì mọc ở khắp nơi, nhiều chỗ chúng gặp nhau rồi tạo nên rất nhiều cột đá lớn trong không gian rộng lớn này. Có một dòng suối chảy dọc căn phòng và một tảng đá chắn giữa dòng suối đó. Bên cạnh tảng đá lúc này là Dean Thomas đang ngồi khóc một mình. Mankin đã trở lại hang động ngay sau khi Don và Draco bước vào. Hắn ta chạy đến căn phòng và vội vã hỏi Dean, giọng nói của ông ta vang khắp căn phòng.

"Em chắc là mọi người nghĩ Granger chết rồi chứ?"

"Đúng thế. Họ đã gọi bố mẹ bồ ấy đến và chuẩn bị cho tang lễ rồi." Dean xác nhận với hắn ta, dĩ nhiên là nói dối rồi.

"Và không ai theo em đến đây chứ?"

"Tất nhiên, không phải là anh đã kiểm tra rồi sao? Bọn họ bận khóc lóc ở lâu đài hết rồi."

"Và Malfoy vẫn còn sống sao?"

"Don Boot đã cứu cậu ta. », Dean trả lời. Draco tự hỏi tại sao Dean lại nói dối để giúp đỡ bọn họ nhưng giờ cậu cũng không quan tâm lắm, miễn sao cậu ta chịu giúp là được rồi.

Mankin bước đến trước mặt em trai của mình « Lại là tên khốn Don Boot đó mà Draco Malfoy lại trốn thoát một lần nữa. Hừm, đã hai lần giết nó không được rồi, nhưng anh đảm bảo là nó không may mắn đến lần thứ ba này đâu. »

Ngay lúc đó, một âm thanh giống như tiếng sóng vỗ vào bãi cát từ phía bên kia hang động vọng lại. Thế là Mankin yêu cầu Dean ở yên đó trong khi hắn ta chạy đi kiểm tra âm thanh đó phát ra từ đâu.

Neville Longbottom đang đứng ở phía kia của lối đi « Đi với mình nào Dean. Chúng ta không có nhiều thời gian đâu. Michael đã tạo ra âm thanh đó để đánh lạc hướng đấy. Bồ an toàn rồi. » nói rồi cậu ta chìa tay ra trước mặt Dean.

Thế nhưng Dean lại lắc đầu từ chối. Thấy thế Luna tiến đến chỗ Neville. Kể từ năm trước Luna và Dean đã trở nên rất thân thiết. Họ đã ở lại căn nhà vỏ sò, dùng phần lớn thời gian để trò chuyện và vẽ ra kế hoạch cho tương lai.

« Dean, làm ơn hãy đi cùng tụi em. Tụi mình không có nhiều thời gian đâu. Michael và Padma đang cố đánh lạc hướng nhưng hắn rất nhanh sẽ quay lại thôi. »

Dean nhìn quanh rồi bắt đầu chạy theo Luna nhưng Mankin đã chặn ngay phía sau Luna và Neville. Dean nhìn thấy hắn ta và hét lớn « Cẩn thận ! »

Cả hai lập tức quay lại nhưng đã bị Mankin cướp luôn đũa phép, hắn nhanh chóng hạ gục Neville và Luna. « Không được » Mặc kệ tiếng thét của Dean, lão Mankin vẫn tiếp tục hành động của mình.

« Hãy giúp anh khiêng chúng thả xuống chỗ trũng của dòng suối này đi. Chúng ta có được vài kẻ hy sinh rồi đấy. »

Draco bàng hoàng nhìn sang Don. Nhưng anh ta lắc đầu vì vẫn chưa hiểu được ý nghĩa trong câu nói của Mankin. Trong lúc đó Dean nói "Họ là bạn của em. Họ đến vì muốn giúp em mà thôi."

Thomas Mankin vỗ tay lên người Dean và tiếp lời "Còn anh là anh trai của em nên hãy làm theo những gì mà anh bảo. Giờ thì giúp anh nào."

Họ kéo Neville và Luna lên tảng đá lớn ngay bên cạnh chỗ trũng rồi Mankin lấy ra một con dao bằng bạc. Hắn từ từ đi đến chỗ cặp đôi. Sau đó hắn đưa dao cho Dean và nói "Làm đi"

Dean vẫn lắc đầu quầy quậy. Cùng lúc đó Michael và Padma chạy vào căn phòng, tung ra vô số bùa chú hướng đến chỗ Mankin. Hắn ta nấp ra đằng sau một trong những cột đá, vẫn kịp tóm lấy Luna vốn đã bất tỉnh làm bia đỡ đạn. Michael cúi người, trườn đến chỗ tảng đá và bắt lấy cánh tay Neville rồi kéo mạnh cậu ta xuống sàn đá. Cậu ta cứ tiếp tục kéo cơ thể Neville đến đằng sau một trong những cái cột cuối căn phòng.

Don nói với Draco "Cái đám đó đang làm gì ở đây vậy? Tôi nhìn đủ rồi, phải giúp chúng ngay thôi."

Ngay lúc đó Harry Potter xuất hiện đằng sau họ và nói "Kế hoạch của hai người là gì?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro