Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

XXXVII.1 - Kế Hoạch Của Hermione

Author: AnnaM. Oliver

Translated by Ha Tien Nguyen

——————-

♥ Part XXXVII ♥

♥ Kế Hoạch Của Hermione

Hermione từ từ ngồi dậy rồi nhìn ra bên ngoài cửa sổ nơi những bãi cỏ còn đẫm sương đêm, báo hiệu cho một ngày ấm áp nữa. Trời vẫn còn rất sớm nhưng không khí đã bắt đầu oi bức. Và chỉ một tuần nữa thôi kỳ thi pháp thuật tận sức của bọn họ sẽ bắt đầu. Tại sao cô lại nghĩ đến một thứ không quan trọng như thế ngay lúc này chứ? Thế là cô xuống giường một cách vội vã để thay quần áo. Bà Pomfrey kiểm tra lại sức khỏe của cô rồi mới cho phép cô rời đi. Sau đó cô gặp các vị thần sáng và bà hiệu trưởng rồi kể cho họ nghe tất cả những gì mà cô biết.

Harry quay trở bênh thất cùng anh Bill và trước khi cả hai rời đi cô kể cho nghe nghe đoạn hội thoại cô tình cờ nghe được giữa Draco và anh Don cũng như kế hoạch đi tìm Mankin của hai người họ. Điều đó thật sự khiến cô rất lo lắng. Don dĩ nhiên biết chính xác phải tìm hắn ta ở đâu và giờ có khi họ đang chiến đấu với nhau rồi. Có khi hiện giờ Draco đã chết rồi.

Với sự quyết đoán của mình, cô bước ra khỏi bệnh thất. Cô đẩy cửa ra với một lực mạnh đến mức cánh cửa va đập mạnh vào tường. Thế mà ngay bên ngoài cửa, cô nhìn thấy Michael Corner và không hề báo trước, Hermione nhào đến vòng tay qua cổ cậu ta rồi ôm chặt lấy Michael. Ngớ người ra mất một giây Michael mới nhận ra cô đang làm gì thế là cậu đáp lại cái ôm của cô. Cậu thậm chí còn không mong rằng cô chịu gặp mặt cậu chứ đừng nói đến ôm cậu như thế này.

"Tại sao bồ lại trở về trường vậy?"

"Mình chưa bao giờ rời khỏi đây cả. Cô hiệu trưởng và anh Bill đã cho mình ẩn náu ở đây dưới sự nhờ vả của anh Don Boot. Mình vẫn sẽ phải ra tòa vì đã giết chết Alex Stephens nhưng hiện giờ thì mình tự do mà. Anthony đã được cho phép đi học lại rồi. Thứ hai này bồ ấy sẽ về đây để chuẩn bị cho kỳ thi pháp thuật tận sức."

"Bồ đã nghe chuyện gì chưa?"

"Rồi, Luna và Padma vừa kể cho mình, đó là lý do khiến mình đến đây gặp bồ cho dù mình phải thừa nhận rằng mình đã nghĩ đến chuyện bồ không muốn gặp mình chứ đừng nói là nhào vào ôm mình như lúc nãy." Khuôn mặt cậu hồng lên vì có chút xấu hổ. "Mình nghĩ là mình biết chỗ ẩn náu của Mankin đấy. Mình không thể nói cho các thần sáng nghe được bởi vì mình đã thề rằng sẽ không được tiết lộ bí mật này cho người khác nghe, nhưng luật không cấm chuyện mình đi đến đó một mình và bị người khác theo đuôi."

Cô hiểu ý của Michael. Cô không biết liệu mình nên tự tìm ra chỗ đó hay cần có sự giúp đỡ nữa. Cậu hiểu được ánh nhìn do dự của cô nên tiếp tục nói « Padma, Luna và cả Neville đều muốn tham gia. Vậy là Đoàn quân Dumbledore ngày nào lại một lần nữa quay trở lại. Chúng ta sẽ tự mình tìm thấy hắn ta rồi sẽ khiến hắn ước rằng giá như hắn chưa từng sinh ra trong cuộc đời này. »

Hermione gật đầu đồng ý. Cô ước mình có thể nói cho Harry biết chuyện. Nhưng giờ cô lại không được biết được cậu đang ở đâu và cô không thể lãng phí thêm chút thời gian nào để đi tìm cậu nữa vì thế cô kéo tay Michael « Đi tìm những người khác nào. »

Họ đi lên ký túc xá ở tầng năm của học sinh năm thứ tám và đi qua lỗ chân dung. Vì hôm nay là chủ nhật nên cũng chẳng có mấy người ở xung quanh. Tuy nhiên cả ba người mà bọn họ đi tìm đều đã sẵn sàng và chờ đợi họ đến. Hermione đi vào căn phòng cũ của cô để thay quần áo. Cô quay trở ra với một chiếc quần jeans, áo sơ mi đen và một đôi giày thể thao. Cô nắm trong tay cây đũa phép « Làm sao chúng ta ra khỏi tòa lâu đài này mà không bị phát hiện chứ ? »

Nghe thế Neville liền trả lời « Bồ quên rồi sao, mình biết mọi lối đi bí mật của tòa lâu đài này mà. Micheal cũng đã nói cho mình biết tụi mình sẽ đi vào khu rừng cấm nên chúng ta sẽ chọn lối đi ở gần bếp, lối đi đó sẽ dẫn ra khu vực chuồng ngựa. Từ đó tụi mình có thể đi về hướng đông của tòa lâu đài và trực tiếp vào rừng cấm.

« Tại sao lại là rừng cấm ? » Hermione hỏi cả đám.

Lần này là Padma lên tiếng « Có một hang đá nằm sâu trong rừng cấm. Từ hàng ngàn năm nay nhà Ravenclaw đã sử dụng nó làm nơi họp hành bí mật và ai cũng biết rằng Hội ái hữu Raven trong quá khứ chọn nó là nơi để kết nạp thành viên mới. Tụi mình tin rằng hắn ta đang ở đó. Không ai có thể tìm ra nó nếu họ không mang dòng máu của Ravenclaw hoặc thuộc nhà Ravenclaw. »

« Điều đó có nghĩa là Draco, Neville và mình sẽ không thể nào tiến vào được sao ? »

« Em nghĩ là chị thì có thể nhưng Draco và Neville thì e là không. » Luna trả lời.

« Tại sao lại là chị chứ ? »

Padma liền đáp lời « Hang động được bảo vệ bởi một loại cây có họ với loài cúc dại là Calendula. Trông bên ngoài chúng có vẻ vô hại nhưng thật ra nó có rất nhiều đặc tính ẩn giấu. Nó có thể kiểm tra mức độ thông minh, khéo léo của một người. Đôi khi nó cho phép người ta đi qua nhưng thỉnh thoảng chúng bắt người ta phải trả lời câu hỏi, câu đố hóc búa thì mới được phép tiến vào bên trong. Nếu người đó trả lời không đúng thì tất nhiên là nó sẽ không cho người đó đi qua đồng thời hang động sẽ hoàn toàn biến mất »

« Draco và Neville cũng thông minh mà." Hermione nói.

Thế là Michael tiếp tục giải đáp thắc mắc cho Hermione "Mình không nói rằng hai bồ ấy không thông minh chỉ là loài cây này có khả năng nhận ra trí tuệ của một người trước cả khi người đó trả lời câu hỏi. Có khi chúng còn chẳng buồn hỏi người ta rồi cứ thể không cho đi vào hang động, thỉnh thoảng ngay cả một người thuộc nhà Ravenclaw cũng không thể vào đó."

"Thôi vậy là đủ rồi, tụi mình không có nhiều thời gian đâu." Neville than vãn sau đó nắm lấy quyền chủ động và kéo tay Hermione đi. Năm học sinh năm thứ tám bắt đầu chạy xuống khu hành lang vắng người, họ đến con đường như dự tính mà không bị bất kỳ ai cản trở. Chỉ khi họ đến chuồng ngựa thì những rắc rối mới chính thức bắt đầu. Đó là một ngày chủ nhật với nhiều nắng đẹp và cũng là chủ nhật cuối cùng trước khi năm học kết thúc nên học sinh có mặt ở khắp mọi nơi trong khuôn viên trường. Vì thế họ quyết định phải giả vờ như đang đi dạo và hy vọng bản thân có thể hòa lẫn vào đám đông.

Khi họ đã ra được đến bên ngoài khuôn viên gần với khu rừng cấm, cả nhóm chạy như những đứa điên. Hành động đó khiến một người chú ý đến bọn họ. Harry đang đứng ở tòa tháp phía nam để nghĩ xem Draco và Don đã đi đâu thì phát hiện ra năm người ráo riết đi vào khu rừng cấm. Họ đã đi quá xa nên cậu không thể nhìn rõ mặt từng người nhưng cậu tin chắc rằng một trong số đó là người bạn thân nhất của cậu. Cậu chạy xuống phía dưới, ngang qua cánh cửa phía sau tòa tháp để hướng đến khu rừng.

Cuối cùng cả đám cũng đã tiến vào trong rừng cấm. Michael lên tiếng "Một đoạn nữa thôi là đã đến được hang động đó rồi, hãy theo mình." Cả nhóm bắt đầu đi bộ theo sự chỉ dẫn của Michael.

Sau khi đã chạy đến được bìa rừng, Harry không biết mình phải đi đâu. Thế là cậu dùng đũa phép và hô "Đi theo hướng của Hermione.", và cây đũa phép cứ thế chỉ đường cho cậu. Cậu nhanh chóng đi theo đám năm người.

Nhóm Hermione đã đến được cửa động bị che giấu bởi một đám dây thường xuân bện chặt vào bề mặt đá. Chúng gần như bao phủ hết cả cửa hang. Loài cây họ Cúc với những bông hoa màu vàng rực rỡ đang chắn ở lối ra vào. Michael đi lên trước và không cần phải trả lời câu hỏi gì cả, lối đi tự động tách ra để cho Michael tiến vào. Những nhánh cây thường xuân bắt đầu di chuyển như thế là hàng loạt chiếc khóa tương tác với nhau. Chúng dạt hết về hai phía để lộ ra lối đi cho bọn họ. Tiếp đó, Luna cũng dễ dàng đi vào hang động. Sau đó Padma ra hiệu để Neville tiến lên phía trước. Tuy nhiên, lối vào ngay lập tức bị những nhánh thường xuân khóa lại. Trên mặt đá trơn nhẵn gần đỉnh của hang động đó xuất hiện dòng chữ "Tôi được tạo nên từ một phần của bạn, và sẽ mãi mãi ở bên cạnh bạn. Bạn bắt đầu sự sống của mình từ tôi. Bạn đi bên tôi và dẫn lối cho tôi mãi mãi. Bạn vào sâu trong tôi mỗi khi chúng ta cô đơn trong đêm tối."

Neville nhìn sang Hermione và nghe cô thì thầm "Phụ nữ"

Thế là cậu trả lời "Phụ nữ" và nhánh dây thường xuân tách ra để cậu có thể đi vào. Padma nói "Đến lượt bồ rồi đó Hermione."

Hermione đứng ở lối vào để chờ đợi câu hỏi xuất hiện nhưng ngạc nhiên là những nhánh thường xuân đó tự động tách ra để nhường lối cho cô đi vào, tiếp đó là lượt của Padma. Michael và những người còn lại đứng ở cửa hang rồi dùng đũa phép của mình để thắp sáng hang động. Michael nói "Đi lối này" và thế là cả đám đi theo cậu ta.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro