Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

XXXV.3 - Giết Một Gryffindor

Author: AnnaM. Oliver

Translated by Ha Tien Nguyen

——————-

♥ Part XXXV ♥

♥ Giết Một Gryffindor

Hermione thức dậy và thấy mình đang nằm trên sàn nhà lạnh lẽo. Kẻ bắt giữ cô đã trở lại căn phòng và dùng đũa phép để thêm chút ánh sáng cho cái nơi tối tăm này. "Sự biến mất của trò quả thật đã khiến cho một đám người rối hết cả lên ở đại sảnh đường. Thậm chí cả Draco Malfoy cũng trở về từ cõi chết để tìm kiếm trò nữa cơ đấy. Tôi vừa biến thành người thú và trong lúc bay ngang qua tòa tháp thiên văn, tôi đã nhìn thấy cậu ta với đứa em trai của tôi cùng với Harry Potter. Vì vậy mà có lẽ là kế hoạch sẽ phải thay đổi chút ít. Tôi định sẽ cho trò uống thứ độc dược này rồi đưa xác trò đến một nơi mà mấy đứa bạn của trò sẽ tìm được. Nhưng giờ thì chắc là tôi sẽ để trò nằm lại đây và như thế sẽ càng có hiệu quả hơn nữa. Bởi vì ở đây thì chắc chắn chỉ có một người có thể tìm được trò và vậy là một mũi tên sẽ trúng hai đích"

Cô co rúm lại trên sàn nhà trong khi Mankin chĩa đũa phép vào cô.

"Tôi đã rất lịch sự khi giải đáp rất nhiều thắc mắc của trò, vậy trò có thể trả lời một vài câu hỏi của tôi không?"

Hermione nuốt nước bọt một cách khó khăn và nói "Hỏi đi."

"Stephens đã chết chưa?"

"Rồi", cô trả lời "Và ông khỏi cần phải hỏi, Michael Corner đã giết chết ông ta."

Nghe vậy ông ta bật cười "Vậy thì phải chăm sóc cậu nhóc đó cẩn thận rồi. Bởi nó sẽ là đứa cuối cùng mà tôi giết đấy. Dĩ nhiên là sau khi giết chết trò thì tôi cũng sẽ thủ tiêu luôn thằng nhãi Malfoy. Tôi nghĩ là lần này sẽ dễ dàng hơn nhiều. Tôi nghĩ cậu ta sẽ là người tìm được trò rồi sau đó sẽ đau đớn đến chết. Nhưng cậu ta xứng đáng bị như thế. Đứa em trai của tôi chắc hẳn là sẽ phản bội tôi và nói cho mấy đứa bạn của trò toàn bộ kế hoạch. Chắc chắn nó sẽ tiết lộ căn phòng mà nó không biết cách nào để tìm kiếm này và đây cũng chính là nơi mà Malfoy sẽ tiến vào. Căn phòng chỉ cho phép những người thuộc nhà Slytherin và Ravenclaw vào mà thôi. Cậu ta sẽ nhận ra điều đó và sẽ muốn chơi trò người hung, vào đây và tìm trò. Nhưng chắc chắn là cậu ta sẽ không biết rằng một khi đã vào đây thì cậu ta sẽ không thể nào quay trở ra được nữa. Bởi vì nếu hai người có mặt trong căn phòng này thì cả hai chỉ có thể ra ngoài khi có được mật khẩu. Phép thuật này của những nhà sáng lập thật vô cùng xuất sắc. Tôi sẽ đổi mật khẩu ngay khi tôi rời đi và Malfoy sẽ không thể nào thoát ra khỏi đây bởi vì cậu ta chắc chắn không biết mật khẩu. Cậu ta sẽ nhìn thấy cô gái mình yêu đã chết ở một trong những căn phòng của nhà Ravenclaw nhưng cậu ta không thể tiến vào bởi vì cậu ta thuộc nhà Slytherin. Cậu ta không thể chạm vào trò còn chính trò cũng không thể gượng dậy. Thế rồi cậu ta sẽ hứng chịu nỗi thống khổ chưa từng có ở trên đời."

"Khi cậu ta tìm ra căn phòng này, cậu ta sẽ cố gắng để giúp trò nhưng rồi chính cậu ta cũng sẽ không thể rời khỏi đây. Và rồi cậu ta cũng sẽ chịu một kết cục giống y như trò, chết vì đói khát và mất nước. Điểm khác biệt là nỗi đau của cậu ta khác với nỗi đau của trò. Trò sẽ phải nghe tiếng gào khóc của cậu ta bên cái xác của trò, cho dù trò vẫn chưa chết. Quả là đau đớn đúng không?"

Hermione không còn gì để nói cả. Cô đang đối diện với một cái chết thật điên rồ nhưng lại chẳng có điều gì để nói. Ông ta đặt cô xuống sàn, để cả người cô duỗi thẳng ra, sau đó ông ta dùng đầu gối để đỡ lấy người cô trong khi một tay thì nâng cằm cô lên, còn tay còn lại cho vào túi áo để lấy lọ độc dược. Cô cố gắng di chuyển đầu mình nhưng không thể bởi cơn đau do bị ông ta ném vào góc phòng lúc trước. Cô ngậm chặt miệng lại trong khi ông ta cố gắng cạy miệng cô ra. Cuối cùng ông ta cũng thành công buộc cô uống thứ dung dịch đó. Nó có vị đắng và đạt hiệu quả ngay tức thì. Cả người cô bỗng nhiên mất hết sức lực. Ông ta đứng lên, buông hoàn toàn người cô ra và bật cười khi người cô đập mạnh xuống đất. Cảm giác đau đớn đến mức cô muốn bật khóc nhưng không thể. Mắt cô vẫn mở lớn và nhìn thấy ông ta cúi xuống hôn lên trán cô.

"Chúc ngủ ngon Hermione và sẽ nghe được những tiếng gào thét dễ chịu, à ý tôi là gặp giấc mộng đẹp ấy. Thấy là đáng buồn khi nữ phù thủy xuất chúng nhất thời đại của chúng ta lại chết như thế này. Giá như trò được chọn vào nhà Ravenclaw thì chuyện đã khác rồi. Ồ, phải trả lời câu hỏi trước đó của trò chứ nhỉ, tôi thuộc nhà Ravenclaw nhưng tôi chắc là trò đã tự mình tìm được câu trả lời."

Ông ta đặt cô nằm ở giữa phòng, hai tay xếp ngay ngắn dọc theo người cô. Sau đó ông ta vuốt mắt cô xuống rồi rời đi và cười một cách điên dại. Cô muốn gào lên nhưng tất cả những gì cô có thể làm lúc này là cầu nguyện.

Cho đến khi nghe được giọng nói của Draco, cô không biết là mình đã nằm ở đây bao lâu rồi. Không, không, làm ơn đừng mà. Tại sau cậu lại đi tìm cô chứ? Giờ đây chính cậu cũng gặp nguy hiểm. Cậu đang gọi tên cô. Cô có thể nghe tiếng cậu mở những cánh cửa rồi tìm được đến căn phòng của cô. Cậu cố gắng tiến vào nhưng không thể. Cậu thử rất nhiều lần nhưng vẫn hoàn toàn bất lực. Cậu gào thét để cô có thể tỉnh dậy, cô cố gắng nhưng lực bất tòng tâm. Cô chắc chắn rằng bản thân mình đang khóc và gọi cậu nhưng mọi thứ chỉ có thể diễn ra trong tâm trí cô mà thôi. "Làm ơn, Hermione, làm ơn đừng chết!" và cậu khuỵu xuống sàn phòng, gào thét để mong cô có thể tỉnh lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro