XXXIV.3 - Khỉ Thật, Hermione Granger!
Author: AnnaM. Oliver
Translated by Ha Tien Nguyen
——————-
♥ Part XXXIV ♥
♥ Khỉ Thật, Hermione Granger! ♥
Chiều thứ bảy hôm đó, Draco chờ để được gặp Hermione. Cậu đã muốn gặp cô cả tuần nay rồi. Cô đột ngột hủy cuộc hẹn hôm thứ hai và rồi cậu thấy chẳng có lý do gì để bản thân phải đợi cả tuần như thế cả nhưng cũng may là tuần vừa rồi trôi qua cũng khá nhanh và giờ đã đến lúc để được gặp cô ấy rồi. Cậu đoán rằng anh Bill sẽ đưa cô từ trang trại hang sóc về căn nhà vỏ sò bởi vì cuối tuần nào anh ấy cũng về đây vào lúc năm giờ chiều. Có lẽ là cô có thể ở lại đây cả hai ngày cuối tuần. Hy vọng là thế.
Cậu đi lang thang trong khu vườn và đã năm giờ ba mươi rồi nhưng vẫn chẳng thấy tăm hơi của anh Bill đâu. Họ có thể đi đâu được chứ? Rồi cậu nghe thấy tiếng cửa sau được mở ra và thế là cậu chạy về hướng đó nhưng chỉ nhìn thấy mỗi chị Fleur. Chị liền hỏi cậu có muốn dùng bữa tối luôn không bởi vì anh Bill đã gửi cú báo rằng anh sẽ về muộn nên hai người họ có thể ăn trước mà không cần đợi anh.
"Anh ấy có nói là anh ấy sẽ đón Hermione đến đây không ạ?"
Và Fleur trả lời rằng anh Bill không nói gì cả.
Cậu nói với Fleur rằng cậu không thấy đói. Cậu vừa quay người đi vào nhà thì Harry Potter độn thổ vào khu vườn của căn nhà vỏ sò. Cậu ta chạy đến chỗ Draco rồi hỏi "Anh Bill đâu rồi?"
"Anh ấy vẫn chưa về nhà, có chuyện gì thế?" Draco biết chắc rằng Harry đang phát điên lên vì một điều gì đó.
"Tôi cần nói chuyện với anh ấy ngay. Khi anh ấy về đến nơi hãy nhắn rằng tôi muốn nói chuyện với anh ấy." Nói rồi Harry lại định rời đi.
"Đừng vội thế chứ Potter. Có liên quan đến Hermione đúng không?" Draco bỗng có linh cảm rằng Harry sẽ đưa ra một câu trả lời mang tính khẳng định.
"Đúng thế"
Draco cảm thấy thật sự khổ sở "Chuyện gì vậy?"
"Ron vừa nhận được cú do Hermione gửi đến. Bồ ấy viết rằng bồ ấy không muốn sống mà không có cậu nữa. Bức thư nói bồ ấy đã quá đau lòng và quá nhớ cậu nên sẽ tự kết liễu đời mình. Như vậy bồ ấy và cậu sẽ được ở bên nhau. Bức thư còn nói ngay lúc bọn tôi nhận được bức thư ấy thì bồ ấy đã chết rồi."
Một cơn đau đâm xuyên qua lồng ngực Draco khi nghe thấy những lời đó "Cái quái quỷ gì vậy chứ? Rõ ràng cô ấy biết rằng tôi vẫn chưa chết! Cậu có chắc đó không phải là trò đùa bệnh hoạn của một người chứ?"
"Đó là nét chữ của bồ ấy", Harry nói "Hơn nữa, từ hôm thứ hai bồ ấy đã trở lại trường rồi Malfoy ạ."
"Khỉ thật, Hermione Granger!", Draco hét lên "Tôi đã bảo cô ấy đừng về đó! Tôi đã nghĩ rằng ở đó không an toàn chút nào cả! Và tại sao cô ấy lại viết một bức thư nói rằng cô ấy không muốn sống mà không có tôi chứ? Cô ấy biết rõ là tôi còn sống mà! Điều này thật vô lý!" Draco đi qua đi lại và cũng đúng lúc đó anh Bill độn thổ về căn nhà vỏ sò rồi chạy đến chỗ bọn họ.
"Anh đã đi đâu vậy?" Draco hỏi.
"Hừm, thật ra là anh đến trang trại hang sóc để nói chuyện với Harry và Ron đã kể cho anh nghe nội dung của bức thư đó rồi. Anh đã bảo Ron đến bộ pháp thuật để tìm bố anh, rồi nhờ ông mang càng nhiều thần sáng đi cùng càng tốt và hẹn gặp nhau tại Hogwarts."
"Vậy là bức thư đó cũng khiến anh lo lắng đúng không?" Harry hỏi.
"Không chỉ có bức thư đó đâu, hôm nay ngay cả Don Boot cũng đã đến gặp anh và nói rằng kẻ bị bắt đã tiết lộ ra đồng phạm của giáo sư Stephens rồi. Đó là Thomas Mankin và quan trọng hơn, từ sáng hôm nay Hermione đã mất tích. Con bé đến gặp hắn ta để nghe đánh giá về kỳ thực tập của con bé. Từ sau đó thì không ai nhìn thấy con bé nữa. Hắn ta cũng biệt tăm biệt tích."
Draco lại gào lên "Khỉ thật Hermione Granger! Đó là lý do tại sao em không muốn cô ấy về Hogwarts! Em biết là cô ấy không an toàn khi ở đó mà!"
"Vẫn còn một người biến mất nữa!", Bill nói "và chúng ta không biết liệu có mối liên hệ giữa chuyện này với cậu ta hay không nhưng người đó chính là Dean Thomas!"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro