Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

XXXIV.1 - Cuộc Tìm Kiếm Của Hermione

Author: AnnaM. Oliver

Translated by Ha Tien Nguyen

——————-

♥ Part XXXIV ♥

♥ Cuộc Tìm Kiếm Của Hermione

Thật sự rất khó khăn khi Hermione quay trở lại trường học. Thứ nhất, cô đã nói dối Draco rằng cô sẽ không về Hogwarts. Thứ hai, cô còn bị buộc phải nói dối với tất cả mọi người, phải vờ như Draco đã chết và cuối cùng, cô còn phải tìm ra kẻ đồng phạm của giáo sư Stephens trong khi thời gian của năm học còn lại chẳng là bao.

Ngày đầu tiên trở lại Hogwarts, ai cũng bày tỏ nỗi niềm thương xót đối với mất mát của cô. Điều này khiến Hermione cảm thấy rất khổ sở. Cô chỉ muốn trèo lên tòa tháp cao nhất mà gào lớn rằng "Tôi rất ổn và nhân tiện thì Draco Malfoy vẫn chưa chết đâu!"

Vào ngày cuối cùng của tuần đầu tiên sau khi cô trở lại, Hermione gần như kiệt sức vì luôn phải ở trong tình trạng nói dối với tất cả mọi người. Tại sao Draco lại có thể nói dối tốt như thế nhỉ? Sáng hôm đó, Bill Weasley đến lớp và thông báo với cả nhóm rằng họ có thể sử dụng tuần tới (bởi vì kỳ thì sẽ bắt đầu vào tuần sau nữa) để tự học mà không cần phải đến lớp đúng giờ như thường lệ. Đó quả là một tin tức tốt lành đối với Hermione. Cô có thể tự học ở phòng riêng hoặc ở thư viện mà không bị bất kỳ ai quấy rầy. Hiện tại cô đang ở căn phòng tại ký túc xá của giáo viên bởi giáo sư McGonagall nghĩ rằng đó là sự xếp tốt nhất cho cô trong bối cảnh hiện tại. Hermione rất biết ơn vì điều này, cô sẽ có nhiều cơ hội để được yên tĩnh một mình hơn là ở khu ký túc xá cũ.

Cô vẫn tiếp tục nói dối Draco và thậm chí còn gửi cú cho cậu vào sáng thứ hai, đúng vào hôm cô trở về trường, trong thư cô nói rằng cô không thể gặp cậu vào hôm đó và hẹn lại vào tối thứ bảy. Cô nghĩ rằng cô sẽ về nhà với anh Bill vào đúng tối hôm đó. Tuy chưa hỏi ý kiến của anh Bill nhưng cô chắc là sẽ không có vấn đề gì với chuyện đó đâu. Cô thật sự phát điên lên vì nhớ cậu rồi.

Vào tối thứ sáu khi đang trên đường đi ăn tối, cô gặp giáo sư Mankin và ông hẹn gặp cô vào buổi sáng ngày hôm sau, chính xác vào ngày thứ bảy để ông có thể đánh giá lại lần cuối cùng kỳ thực tập của cô. Hermione biết rằng kết quả sẽ không được tốt lắm bởi vì cô đã bỏ rất nhiều buổi nhưng ở một khía cạnh nào đó, Hermione không còn quá bận tâm đến việc mình có thể bị trượt. Theo kế hoạch thì dù điểm số của kỳ thực tập môn độc dược có như thế nào thì cũng không ảnh hưởng đến nghề nghiệp tương lại của cô, hay kết quả của việc học hiện giờ.

Sau bữa tối, Hermione quyết định đi đến căn hầm lưu trữ hồ sơ để kiểm tra một vài thứ. Draco đã nói cho cô biết cách đến được đó bởi vì trước đây cô chưa từng đến căn hầm này bao giờ. Hiện giờ cô rất bối rối và cần tìm cho mình một số câu trả lời. Thế rồi cô tìm thấy căn phòng đó dễ dàng hơn cô nghĩ. Sau đó cô từ từ đi đến khu vực cất trữ hồ sơ và tìm được thứ mà cô đã hy vọng là mình có thể tìm được. Cô muốn kiểm tra hồ sơ của giáo sư Mankin. Anh Bill Weasley đã nói rằng ông ta cũng khoảng đâu đó bằng tuổi với giáo sư Stephens.

Cô tìm thấy bản ghi chép của lớp học niên khóa 1987. Ông ta tốt nghiệp trước một năm so với giáo sư Stephens. Họ hẳn phải có mối quan hệ rất thân thiết. Cuối cùng cô cũng tìm được hồ sơ cá nhân của giáo sư Mankin. Điều kỳ lạ là hầu như toàn bộ thông tin đều bị bỏ trống. Cô nhìn vào tập hồ sơ phía trước, nó gắn tên của một phù thủy gọi là Deborah McDonald. Trang đầu tiên ghi đầy đủ tên họ của bà, tên của bố mẹ, địa chỉ nhà cũng như nhà mà bà ấy thuộc về (Hufflepuff) và khoảng thời gian chính xác bà học ở trường. Tập hồ ở phía sau thuộc về một phù thủy tên Richard Martins cũng có cấu trúc như thế: Họ tên đầy đủ, tên của bố mẹ, địa chỉ, rồi nhà của ông ta (Gryffindor) nhưng hồ sơ của giáo sư Mankin thì chỉ ghi tên họ, địa chỉ nhà và tất cả chỉ dừng lại ở đó.

Trên đó không hề có tên của bố mẹ, cũng không cho thấy ông từng thuộc nhà nào. Cô đọc lại một lần nữa hồ sơ của ông ta và có một lượng lớn thông tin đã bị xóa khỏi tập hồ sơ. Những tờ giấy còn lại có dấu hiệu bị sao chép và thay đổi bởi vì tờ giấy da trong tập hồ sơ này mới hơn hẳn so với những tập hồ sơ của các học sinh có cùng năm tốt nghiệp. Có thể nào tập hồ sơ này đã bị chỉnh sửa và làm giả rồi không? Ai có thể cho cô câu trả lời chính xác đây?

Cô rời khỏi hầm chứa hồ sơ với tập hồ sơ của giáo sư Mankin nhét kĩ trong chiếc áo chùng mà cô đang mặc, bởi vì vẫn còn một chuyện mà cô cần đối chiếu. Cô muốn kiểm tra thêm hồ sơ của Alex Stephens. Cô biết rằng Draco đã kiểm tra hồ sơ đó một lần rồi bởi vì nhờ đọc nó mà cậu mới biết được bố mẹ của hắn ta là ai. Hermione không biết bản thân đang tìm kiếm cái gì, cô chỉ muốn chính mình đọc được tập hồ sơ đó mặc dù người đàn ông này đã bị giết chết rồi.

Cô đi ra phía hành lang rồi đi lên tầng trên để tìm những tập hồ sơ của lứa học sinh đã tốt nghiệp vào năm 1988. Ngay lập tức cô tìm được hồ sơ của hắn ta. Cô bắt đầu đọc và cảm thấy tiếc cho người đàn ông này. Ở thời điểm đó, hắn ta là thủ lĩnh nam sinh và hắn ta chắc chắn sẽ có một tương lai cực kỳ xán lạn với thành tích ấy. Thế rồi cuối cùng hắn lại để sự căm ghét và thù hận cướp đi cuộc đời của mình. Giờ đây hắn đã chết, và giống như chị gái của mình, cái chết đó thật sự vô nghĩa.

Một lần nữa cô đọc lại hồ sơ của giáo sư Mankin. Chắc chắn là cô đã bỏ qua một điều gì đó. Ông ta là một học sinh gương mẫu quá mức cần thiết. Hồ sơ của ông ta gần như hoàn hảo đến mức cô không hình dung được ông thuộc nhà nào. Ông ta nhận được tám chứng chỉ phù thủy thường đẳng và bảy chứng chỉ pháp thuật tận sức. Hermione còn tìm được một bức thư giới thiệu của chính giáo sư Dumbledore, vào thời điểm đó, giáo sư Dumbledore đã là hiệu trưởng của Hogwarts rồi. Bức thư ấy giới thiệu giáo sư Mankin đến bộ pháp thuật làm việc sau khi ông ta tốt nghiệp. Cô lật đến trang cuối và còn tìm được một mẫu giấy với nét chữ rõ ràng của giáo sư Dumbledore "Cha của học sinh này bị giết bởi một tử thần thực tử".

Vậy thì cha của ông ta là ai? Cuối cùng cô cũng tìm được đáp án cho mình ở trang cuối cùng của tập hồ sơ. Đó là một bức thư được viết bởi mẹ của ông ta nói rằng cha của ông ta đã bị một tử thần thực tử ám hại, lá thư còn nói rằng bà không thể tiếp tục chăm sóc Mankin được nữa bởi bà chỉ là dân Muggle mà thôi. Lá thư nhờ vả giáo sư Dumbledore sắp xếp chỗ ở cho con trai của bà. Trên đó, bà có viết cụ thể tên của cha ông ta. Nhờ vào bức thư được viết từ rất lâu về trước mà cô khám phá ra câu trả lời.

Cô biết cuối cùng cô cũng đã tìm được manh mối nhưng giờ cô lại càng bối rối hơn trước đó nữa bởi vì thậm chí nếu giáo sư Mankin có liên hệ với một người mà cô quen cũng có cùng cái họ đó thì nó có dính dáng gì đến việc trả thù Draco?

Cô lại nhét tập hồ sơ vào áo chùng của mình và lẻn ra khỏi căn phòng để đi lên tầng trên, sắp xếp lại những mảnh ghép gần như hoàn thiện của bức tranh mà lâu nay cô đã tìm kiếm. Ngay khi rời khỏi căn phòng tối tăm chứa hồ sơ và đi ra phía hành lang dài của căn hầm đó, Hermione hoàn toàn chú tâm đến những phát hiện của mình đến mức cô không hề biết rằng bản thân đã bị theo dõi. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro