Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

XXVII.2 - Đàn Sói Trước Cổng

Author: AnnaM. Oliver

Translated by Ha Tien Nguyen

——————-

♥ Part XXVII ♥

♥ Đàn Sói Trước Cổng

Hermione và Draco cùng ngồi xuống chơi cờ thay vì làm chuyện đó như dự định. Mặc dù cậu không thật sự sợ những con sói đó nhưng chúng vẫn khiến cậu bận tâm. Tại sao chúng lại ở đó chứ? Chúng có phải là những con sói bình thường hay không? Mỗi lần Draco đến bên cửa sổ để quan sát chúng, cậu đều cảm giác như chúng đang trao đổi với nhau vậy. Cứ được một lúc, một trong số chúng sẽ đứng dậy, đi vòng quanh căn nhà rồi mới quay trở lại với bầy của mình.

Khoảng năm giờ chiều hôm đó, Hermione đứng dậy để làm bữa tối. Draco nói rằng cậu sẽ tranh thủ đi ngủ một lúc và hãy đánh thức cậu khi bữa tối đã sẵn sàng. Cậu đi lên trên, tiến vào căn phòng ngủ nhỏ hơn dành cho khách rồi cậu độn thổ. Cậu trực tiếp đi đến trang trại hang sóc. Bởi vì cậu chưa từng đến đây bao giờ nên cứ hy vọng rằng chỉ cần nói cái tên thôi cũng sẽ giúp cậu đến đó an toàn và toàn vẹn.

Cậu đi bộ đến căn nhà cao và xiêu vẹo với rất nhiều cửa sổ, bên ngoài khoảng sân là một cánh cửa đã gãy với những cọc gỗ bao bọc xung quanh và quang cảnh đó khiến cậu nghĩ rằng nơi này sẽ là một chỗ ở rất tuyệt với điều kiện bạn là một thành viên nhà Weasley (mất dạy v~ =)))) ) Cậu thật sự hy vọng rằng mình sẽ không bị ốm vì đã đặt chân đến đây.

Cậu đi đến cánh cửa sau nhà và gõ cửa. Draco thật sự, thật sự hy vọng rằng Harry Potter sẽ là người mở cửa. Ấy vậy mà cậu ta lại xuất hiện thật. "Cậu làm gì ở đây vậy Malfoy?" Harry vừa hỏi vừa nghiêng người qua một bên để nhìn ra phía sau Draco. Harry mong sẽ nhìn thấy được Hermione ở vị trí đó. "Hermione đâu?" cậu hỏi với biểu cảm đầy lo lắng.

"Cậu ra ngoài đi, chúng ta cần nói chuyện."

Harry đi ra ngoài và Draco kể cho cậu về đàn sói, về sự kỳ lạ khi bọn chúng không thèm truy đuổi bọn họ. Draco có cảm tưởng như chúng xuất hiện để buộc họ phải quay trở lại căn nhà vỏ sò, và khi họ đã trở về, chúng lại hành xử như thể chúng đến đó để bảo vệ cho bọn họ vậy.

Harry nói rằng cậu không muốn Hermione ở đó một mình chút nào. "Tôi thậm chí còn không nói cho cô ấy rằng tôi đến đây", Draco nói "Tôi không muốn làm cô ấy phải lo lắng."

"Tôi sẽ đến căn nhà vỏ sò cùng cậu để xem xét mọi chuyện và nếu như thấy rằng việc ở lại đó là không an toàn thì Hermione và cậu hãy quay lại đây."

"Nghe này Potter", Draco bắt đầu "Tôi có thể chăm sóc cho cả hai đứa tôi và hình như chúng cũng không có ý làm hại gì chúng tôi cả."

"Vậy thì vì cái quái gì mà cậu lại đến đây chứ? Cậu muốn gì ở tôi hả?"

"Tôi chỉ muốn một ai đó biết chuyện này thôi. Xin lỗi vì đã làm phiền cậu. Tôi nghĩ rằng cậu thật sự bận tâm đến người được cho là bạn thân nhất của cậu nhưng hóa ra là tôi đã nhầm rồi." Draco hét lên và quyết định rời đi.

Cậu đi ra khỏi khu vườn ở phía sau nhà, trong khi Harry đuổi theo cậu và cũng phát điên lên "Làm sao cậu dám nói rằng tôi không quan tâm đến Hermione chứ? Tôi lo cho bồ ấy còn hơn bất cứ thứ gì trên đời này! Cậu nghĩ rằng tất cả chúng tôi chẳng hề để ý gì đến bồ ấy sao? Cậu cho rằng tôi không nghĩ đến chuyện đến Hogwarts và mang cô ấy về với chúng tôi sao?", Harry tiếp tục "Lý do duy nhất để tôi không làm việc đó là vì anh Bill đảm bảo với chúng tôi rằng cậu sẽ chăm sóc cho bồ ấy và cậu cũng chính là người mà bồ ấy yêu! Tin tôi đi Malfoy, cậu sẽ chẳng bao giờ hiểu hết được tình thương mà tôi dành cho bồ ấy!"

Có duy nhất một điều trong đời này mà Draco Malfoy cậu chưa từng tiết lộ với bất kỳ ai. Đó chính là cậu sẽ luôn phát điên lên vì ghen tị với những điều có liên quan đến Harry Potter. Đó là những gì mà cậu nghĩ khi nghe Harry nói ra điều đó. Cậu thật sự ghen tị. Khỉ thật, cậu biết rằng cậu sẽ chẳng thể nào thay thế được vị trí của những người bạn trong tim Hermione. Lúc này đây cậu thật sự căm ghét Harry Potter nhưng sự thật là Harry luôn thật lòng yêu thương Hermione nên dù thế nào đi chăng nữa, Hermione chính là mối quan tâm chung của bọn họ. "Được thôi Potter, quay lại đó với tôi và hãy quyết định xem chúng tôi nên làm gì."

Harry và Draco độn thổ trở lại căn nhà vỏ sò, ngay hành lang bên cạnh cầu thang của căn nhà. Draco đi xuống phía dưới để tìm Hermione và Harry ngay lập tức theo sau. Cô ấy không ở trong nhà bếp. Và không hề nói với Harry một lời nào, cậu nhanh chóng chạy lên tầng trên một lần nữa để tìm kiếm.

Harry nhận ra rằng Draco đang tìm cô nên hét lên "Hermione?"

Draco quay trở lại tầng dưới và nói "Tôi không tìm thấy cô ấy ở đâu cả."

Harry mở cửa trước ca khiến Draco hét lên "Đừng, Potter, chúng nó đang ở ngoài đó." Harry không quan tâm vì cậu nhìn thấy một ai đó đang đứng ở bên ngoài. Cả ba con sói đều đang ngồi dưới mặt đất ngay bên cạnh chân của Hermione. Cô đang cho bọn chúng ăn thịt.

Harry nói một cách nhẹ nhàng "Hermione, trở lại căn nhà đi."

Draco cũng bắt chước nói nhỏ giống Harry "Đó là bữa tối của chúng ta đó hả?"

Hermione vẫy tay với hai cậu con trai và để nốt chỗ thịt còn lại xuống dưới đất. Con sói lớn nhất trong bầy đi theo phía sau cô khiến cả Harry và Draco đều rút đũa phép ra.

"Không cần dùng đũa phép đâu. Chúng không muốn làm chúng ta bị thương, giống y những gì mà em đã đoán Draco ạ. Em nghĩ chúng là người hóa thú và ai đó đã đưa chúng đến đây để bảo vệ chúng ta."

"Ai gửi chúng chứ?" Harry nắm lấy tay cô rồi kéo cô lại gần hơn. Và con sói đó cũng bắt đầu lùi lại chỗ cũ.

"Mình cũng không biết nữa."

"Làm sao bồ biết được rằng chúng là người hóa thú? Chúng nói cho bồ sao?" Harry tiếp tục hỏi.

"Chúng không nói nhiều lắm.", Hermione nói một cách mập mờ.

"Chúng sử dụng ngôn ngữ gì?" Draco khó chịu hỏi "Gâu gâu sao?"

Hermione nhìn lại đám sói, con lớn nhất đã trở về với đồng loại của mình và tận hưởng mấy miếng thịt còn lại. "Thật kỳ quặc vì em thường không tin đến những thứ vớ vẩn như thế này nhưng giống như bọn chúng có thần giao cách cảm với em vậy. Và em biết rằng mình đúng. Đó là lý do tại sao em biết mình sẽ an toàn khi đi ra ngoài."

Draco nắm lấy tay kia của cô (trong khi Harry vẫn đang giữ lấy tay phải) và cả hai lập tức dẫn cô vào nhà rồi đóng cửa lại. Draco nhanh tay khóa chặt cửa.

"Em thật là ngốc Granger!" Draco hét lên "Làm sao em chắc được là chúng sẽ không làm hại đến em chứ?"

"Hừm, vì anh bỏ em lại đây chứ sao! Thế nên em phải làm theo bản năng của mình thôi chứ còn gì nữa."

Harry ôm chặt lấy cô và nói "Mình biết là bản năng của bồ chưa bao giờ sai. Rất lâu về trước mình đã biết được sự can đảm của bồ. Bồ đã linh cảm đúng khi chúng ta đến thung lũng Godric, bồ cũng đoán đúng về cuốn sách mà thầy Dumbledore để lại, bồ cũng chính xác khi đoán được sự nguy hiểm của ngôi mộ Lestrange nên mình sẽ tin nếu bồ nói rằng chúng ở đây vì bảo vệ bồ."

"Cảm ơn bồ Harry à." Hermione trả lời rồi ôm cậu thêm lần nữa.

"Thật là cảm động làm sao! Ôm ôm hôn hôn thân mật quá nhỉ! Giờ thì bỏ bạn gái tôi ra ngay Potter! Đi tìm cô bạn gái tóc đỏ nhỏ bé của cậu ấy!" Draco tức giận nói, bàn tay gấp rút kéo Hermione về bên cạnh mình.

"Bồ có muốn ở lại ăn tối không? Mình đã làm thịt heo nướng với khoai tây và cà rốt, món cuộn và bánh pudding mình tự làm nữa." Hermione nở nụ cười mời Harry ở lại.

"Mình vui khi kĩ năng nấu nướng của bồ được cải thiện rồi đấy." Harry cũng cười với cô.

Draco nhanh chóng chen ngang "Làm sao em có đủ giờ để làm hết từng ấy món chứ?"

"Dĩ nhiên là nhờ phép thuật rồi." Hermione kéo tay Harry vào phòng bếp "Thật ra cậu ấy thông minh hơn vẻ bề ngoài, mình nói thật đấy." cô thì thầm với người bạn thân nhất của mình.

Harry cười lớn còn Draco càu nhàu "Làm ơn đừng nói về anh khi anh vẫn còn ở đây có được không hả?"

"À, vậy hai đứa mình đi chỗ khác đi" Harry tỉnh bơ nói "Có vẻ ngon đấy Hermione, nhưng mình phải về lại trang trại hang sóc. Cả nhà sẽ lo lắng khi không biết mình đi đâu. Từ giờ bồ vẫn nên tránh xa bầy sói ra, mình sẽ về nói lại với anh Bill và ông Weasley về mọi thứ." Cậu hôn lên má cô rồi nói tiếp "Để lại cho mình một miếng bánh nhé. Hai ngày sau mình sẽ trở lại! Tạm biệt bồ!" và rồi Harry độn thổ trở về trang trại hang sóc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro