Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

XXVII.1 - Thứ Hermione Nhìn Thấy

Author: AnnaM. Oliver

Translated by Ha Tien Nguyen

——————-

♥ Part XXVII ♥

♥ Thứ Hermione Nhìn Thấy

Draco từ từ quay đầu lại theo hướng chỉ tay của Hermione để nhìn xem cô đang chĩa tay vào cái gì. Cậu nhận ra và ngay lập tức đẩy cô ra phía sau lưng mình khiến cô lần nữa trượt chân ngã xuống mấy tảng đá trơn trượt. Mặc dù quay người lại nhưng cậu vẫn không hề rời mắt khỏi cái thứ đang ở trước mặt họ. Cậu giúp cô đứng lên và nói "Đũa phép của anh nằm trong giỏ picnic rồi."

"Tại sao nó lại ở đó chứ?"

"Thì vì anh để nó ở đó chứ sao."

"Sao anh ngốc thế?"

"Làm ơn đi quý cô biết tuốt của anh ạ, anh tất nhiên không thể thông mình bằng em rồi. Đưa đũa phép của em đây cho anh nào."

"Cảm ơn nhưng mà em vẫn sẽ giữ đũa của em. Em dư sức bảo vệ hai đứa mình."

"Giờ không phải là lúc để chơi trò ai giỏi hơn ai, nên hãy đưa cây đũa chết tiệt của em cho anh đi."

Trong khoảng thời gian cặp đôi này cãi cọ, họ đã không hề nhận ra rằng trước mặt họ không bây giờ không còn là một thực thể nữa mà đã là ba. Ba con sói màu xám đen đang rình mò ở phía trước Draco và Hermione, cơ thể bọn chúng nhấp nhổm như thể sẽ phóng đến chỗ họ bất cứ lúc nào. Tim của Hermione giờ đã vọt lên đến tận cổ họng và tóc ở phía sau gáy của Draco cũng đã dựng đứng cả lên. Hermione vẫn đang đứng sau lưng Draco và đã chịu luồn tay qua eo để nhét cây đũa phép vào tay cậu. Cậu chĩa đũa phép về phía đàn sói trong khi tay kia nắm lấy tay cô rồi từ từ đi về phía bãi biển. Cả đoạn đường cô chỉ biết nhìn xuống chân mình trong khi cậu vẫn không hề rời mắt khỏi đàn sói.

Họ đi vòng qua đàn sói để trở lại con đường mà họ đã đi. Khi đến được chỗ đó, Hermione cúi xuống để lấy chiếc giỏ nhưng cậu ngăn lại "Mặc kệ nó đi em."

"Nhưng còn đũa phép của anh thì sao?"

"Vậy nhặt lên đi," cậu sửa lời.

Họ đi giật lùi trên cả đoạn đường cho đến khi bọn sói khuất khỏi tầm mắt mình. Sau đó cả hai quay người rồi chạy như điên. Cậu vẫn giữ lấy tay cô trong tay mình, rồi kéo cô chạy theo cậu. Họ leo lên đến đỉnh đồi gần như cùng lúc và ráo riết nhìn quanh. Chẳng có con thú nào đuổi theo họ cả.

"Thật kỳ quặc.", Hermione vừa thở hổn hển vừa nói "Tại sao chúng nó không đuổi theo chúng ta? Sói là động vật săn mồi, chẳng tự nhiên chút nào khi con mồi yếu ớt hơn chúng chạy trốn mà chúng không đuổi theo."

"Ai quan tâm chứ, mình hãy ra khỏi đây trước đã." Cậu nắm lấy tay cô rồi đi nhanh đến cánh cổng của căn nhà vỏ sò. Khi đã vào trong, cậu trả lại cô chiếc đũa phép trong khi Hermione thả luôn giỏ đồ ăn xuống đất.

"Hừm, đó không phải là điều nằm trong kế hoạch của anh.", cậu nhăn mặt.

Cô bật cười vì biểu cảm của cậu "Thật ra thì kịch bản gốc của buổi hẹn hò trong mơ của em là chúng ta sẽ bị truy đuổi bởi ba con thú săn mồi, cho nên anh thấy đấy, mọi thứ vẫn rất hoàn hảo."

Cậu nhìn cô và nói "Em thật sự rất kỳ lạ đấy em yêu. Vào trong xem vết thương ở tay em trước đã nào." Cậu cúi người xuống để nhặt lấy chiếc giỏ đựng đồ picnic.

Họ đi vào nhà và đến thẳng phòng bếp. Cậu đặt giỏ đồ ăn xuống sàn nhà rồi cúi xuống bế cô ngồi lên chiếc bàn đối diện với cậu. Cậu tìm một chiếc khăn sạch rồi nhúng ướt nó dưới vòi nước lạnh. Sau đó Draco quay lại và cẩn thận lau vết thương trên tay cô. Vết thương không sâu lắm và cũng không còn chảy máu nữa. Cậu định dùng bùa chữa lành nhưng rồi đổi ý và dùng bùa triệu tập để lấy chai thuốc khử trùng xử lý vết thương cho cô. Hermione mỉm cười và cậu tiến sát cô hơn, cô mở hai chân ra để cậu có thể dễ dàng đến gần mình. Cậu tựa đầu vào ngực cô và thì thầm:

"Xin lỗi em, cuộc hẹn trong mơ đã bị phá hỏng mất rồi."

"Đúng thế, hừm, cả cái cuộc hẹn mà anh sắp xếp cho hai đứa mình lần trước cũng thế nữa, nào là mưa, bùn lầy, nào là suýt chết chìm, cho nên so ra thì em vẫn thấy buổi hẹn này tốt đẹp hơn nhiều rồi.", cô nói trong khi cằm cô vẫn tựa trên đỉnh đẩu cậu. "À, em có thể nhắc anh không nhỉ? Lần hẹn hò đầu tiên ở buổi dạ vũ Halloween đã rất tuyệt đấy."

"Hừm, dù sao thì cũng đã có một cuộc hẹn khá ổn trong cả ba lần.", giọng cậu ủ rũ.

"Tụi mình không kiểm soát được những thứ bất thình lình xuất hiện mà."

Cậu ôm lấy eo cô và giúp cô xuống đất. "Chúng ta vẫn có thể tiếp tục làm chuyện đó mà nhỉ!"

"Hoặc có thể tiếp tục chơi cờ hay đọc sách này." Hermione láu cá thêm vào.

Cậu tinh quái nhíu mày nhìn cô và nói "Ai muốn làm chuyện đó giơ tay lên nào." và tay cậu ngay lập tức đưa lên. Rồi cậu tiếp tục hỏi "Ai muốn chơi cờ và đọc sách đưa tay lên". Hermione cố nhấc tay mình lên nhưng cậu kiên quyết nắm lấy cổ tay cô rồi giữ nó ở yên một bên. "Vậy là làm chuyện đó thắng nhé!" cậu tuyên bố rồi bế cô đi thẳng lên lầu. ( Dễ thương vỡi :3 )

Cô vùng ra khỏi cánh tay đang giữ lấy mình, đứng ra trước mắt cậu và nói "Đợi đã, rõ ràng là ngang điểm nhau mà."

"Không hề nhé em yêu, bởi vì một lá phiếu của anh được tính hai điểm, anh chưa nói cho em biết hả?" và rồi cậu lại bế cô lên.

Cậu ném cô xuống giường và cô lên tiếng "Được rồi, nếu anh thắng thì ít nhất anh có thể lấy cho em một cốc nước không? Em khát khô cả họng rồi."

"Vừa rồi mình còn ở trong bếp sao em lại không nhớ ra chứ?"

"Lúc đó em không biết là mình sẽ ra khỏi bếp mà. Làm ơn đi. Em đang bị thương đó, lấy cho em một cốc nước đi mà.", cô rên rỉ.

"Em nghĩ rên rỉ như vậy sẽ khiến em có được cốc nước của mình sao?" Cậu liếc cô khi vẫn còn đang đứng ở cuối giường.

Hai tay cô vốn đang đặt ở sau đầu đột nhiên vỗ vỗ xuống giường rồi nói "Không, nhưng mà cái này thì có chứ?" nói rồi cô tạo dáng quyến rũ hết sức có thể.

"Đôi khi anh ghét em kinh khủng ấy." Cậu phóng ra khỏi phòng như một đứa trẻ đầy háo hức, chạy nhanh như một thằng hâm, chạy hết tốc lực vào bếp để lấy nước cho cô. Cậu vơ vội một cốc nước rồi mở vòi nước ra, đôi mắt vô tình nhìn ra ngoài cửa sổ thì phát hiện ba con sói lúc nãy đang bao vây quanh căn nhà. Cậu đánh rơi cốc nước khiến cho mảnh vỡ văng tung tóe khắp nơi. Thế là cậu nhanh tay tắt vòi.

Giọng cô vọng xuống "Có chuyện gì vậy anh? Tiếng ồn đó là gì vậy?"

"Anh làm rơi cốc nước ấy mà, đừng xuống đây, để anh dọn dẹp chút đã." Cậu lấy đũa phép của mình ra khỏi giỏ thức ăn ban sáng và đi ra cửa sau của căn nhà. Draco dùng phép thuật để gia cố ổ khóa rồi đi ra phía trước nhà để làm điều tương tự. Cậu dựng lên rất nhiều phòng tuyến bằng bùa chú của mình. Cậu nhìn ra phía cửa sổ thêm một lần nữa và đàn sói vẫn đang còn ở đó. Cậu không hiểu sao khóa của Bill lại không ngăn ngừa được bầy sói nhưng rồi chợt nhận ra rằng hẳn là bùa chú đó không có tác dụng đối với thú vật.

Cậu cảm nhận được sự xuất hiện của Hermione ở phía sau mình ngay cả trước khi cô lên tiếng. Cô ngay lập tức hiểu ra chuyện cậu đang làm và hỏi "Làm sao chúng có thể qua được bùa chú của anh Bill chứ?"

"Anh không biết nữa."

"Anh có nghĩ là chúng muốn làm hại chúng ta không?"

"Anh nghĩ là chúng muốn ghé qua uống chút trà ấy mà."

"Mình có nên độn thổ về lại trang trại hàng sóc không? Hay là gửi cú cho anh Bill?"

"Hermione à, anh cũng không biết nữa." cậu nói thật lòng với cô.

Cậu quay lại nhìn cô và Hermione nói "Em cũng không hiểu tại sao mình lại nghĩ như vậy nhưng mà em đoán là chúng không có ý làm hại chúng mình đâu."

"Điều gì khiến em nói thế chứ?"

Cậu vòng tay qua vai cô và nhìn ra phía khu vườn, nơi ba con sói đang nằm trên mặt đất "Em không biết nữa, chỉ là linh cảm mách bảo em rằng chẳng có gì đáng phải ngại cả." cô nói và cậu càng kéo cô lại gần cậu hơn "Có một điều em chắc là chúng có phép thuật bởi vì ở nước Anh này không thể nào có chó sói được và chính điều đó khiến em nghĩ rằng chúng ở đây vì bảo vệ chúng ta chứ không phải để chống lại chúng ta."

Cô nhìn cậu rồi đưa mắt ra bên ngoài căn nhà. Điều kỳ lạ nhất là cô cũng không biết tại sao mình lại nghĩ như thế.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro