XXIX.1: Tháng Năm - Draco Và Hermione Trong Thư Viện
Author: AnnaM. Oliver
Translated by Ha Tien Nguyen
——————-
♥ Part XXIX: Tháng Năm ♥
♥ Draco Và Hermione Trong Thư Viện ♥
Hermione đang ngồi trong thư viện, xung quanh là hàng đống sách vở khiến ai nhìn thấy cũng phải choáng ngợp. Họ đã trở lại trường gần một tuần lễ kể từ khi lễ phục sinh kết thúc. Từ bây giờ anh Bill Weasley sẽ là người thay thế giáo sư McGonagall để hướng dẫn bọn họ, bà có cả núi việc phải làm khi đảm đương chức Hiệu trưởng và còn cả lớp học biến hình nữa. Anh Bill đã gặp riêng từng người để xem xét tình hình học tập của bọn họ để từ đó có thể đưa ra những lời khuyên hợp lý cho từng học sinh. Bởi vì chỉ còn bảy tuần nữa thôi là đã đến kỳ thi Pháp thuật tận sức rồi. Dĩ nhiên là khi anh Bill nói chuyện với Hermione thì cũng chẳng có gì đáng ngại do cô đã vượt xa những học sinh khác, và nếu có ngay lập tức làm bài thi thì Hermione cũng sẽ nhận được điểm Vượt quá kỳ vọng ở tất cả các môn và thậm chí đôi khi còn hơn cả những giám thị ở một vài điểm nữa. Anh Bill nói rằng cô nên thư giãn và tận hưởng những ngày đi học cuối cùng của đời mình. Nhưng Hermione không chịu nghe lời anh. Bất kỳ thời điểm nào, bất kỳ nơi đâu cô vẫn cắm đầu vào học mặc kệ Draco có than phiền, buồn chán đến cỡ nào.
Tình hình học của Draco vẫn ổn, cậu vẫn theo tiến độ chung của toàn bộ học sinh năm thứ tám. Vì vậy mà cậu chẳng thích Hermione phát cuồng lên vì việc học như thế này chút nào, đặc biệt là khi điều đó chẳng cần thiết do cô đã quá giỏi rồi. Thế là cậu quyết định đến thư viện để đả thông tư tưởng cho cô.
"Xin chào tiểu thư Granger, em đang làm gì vậy?", cậu nhấc cuộn giấy da mà cô đang hí hoáy viết khỏi mặt bàn.
"Trả lại cho em nào Malfoy, em cần phải học." cô vừa nói vừa chộp lấy cuộn giấy da về lại phía mình.
"Không, em cần phải nghỉ ngơi."
"Em phải học."
"Nghỉ ngơi"
"Tìm mấy người đang có hứng đi chơi như anh ấy Draco", cô hạ giọng.
Cậu cúi người xuống và đặt tay mình lên vai cô, một tay tóm lấy mái tóc xoăn đen của cô qua một bên rồi thì thầm bên tai cô, hơi thở nóng ấm ngay lập tưc phả vào phần đó "Đã một tuần rồi anh chưa được nếm lại mùi vị của em rồi, em có đang nghĩ giống anh không?" Cậu bắt đầu gặm cắn cổ cô, sau đó tấn công lên phần dái ai rồi nhẹ nhàng mút lấy.
Lúc đầu, cô còn rụt vai lại và cười khúc khích vì cảm giác đó rất kích thích mà cũng rất tuyệt nữa nhưng ngay sau đó cô nói "Đây là thư viện mà, nếu anh không đọc sách thì ra khỏi đây ngay cho em."
Cậu ngồi đối diện với cô, lấy một cuộn giấy da rồi cặm cụi viết "Anh cá là em đang mặc quần lót cotton màu trắng và áo ngực cũng có màu tương tự. Anh nói đúng chứ?"
Cô nhận lấy mảnh giấy cậu đưa rồi ngay lập tức viết lên đó và đưa nhanh cho cậu "Em không chơi với anh đâu, chỉ còn bảy tuần nữa là đến kỳ thi rồi."
"Trả lời câu hỏi của anh đã, rồi anh sẽ để em yên tĩnh học hành." Dĩ nhiên là cậu chỉ đang nói dối cô mà thôi.
"Được thôi, là vải cotton màu trắng, cả quần lẫn áo lót. Được chưa?", cô đưa lại cuộn giấy da cho cậu.
Và đó chính là câu trả lời mà cậu muốn biết. Đã đến lúc tự bản thân cậu đi khám phá chuyện này rồi. Dù sao thì cậu cũng cần phải có một chứng cứ thực tế chứ không thể dựa vào mấy lời của cô được.
Cậu đứng lên và di chuyển qua phía bên kia rồi ngồi xuống cạnh cô, sau đó đặt tay lên đầu gối Hermione. Cậu chậm rãi nhấc váy cô lên, dùng ngón trỏ vạch một đường lên bắp đùi của cô cho đến lúc nào cô còn ngồi yên cho cậu làm điều đó, và tất nhiên là chưa được mấy giây thì cô đã phản ứng lại. Cô dùng tay nhéo mạnh vào tay cậu rồi hất nó ra khỏi đùi cô. Mặc dù cô đã nhìn cậu bằng đôi mắt đầy cảnh cáo nhưng Draco lại không hề sợ cô chút nào. Nếu cô có nổi giận thì cậu cũng chấp nhận hết, nếu mà có mấy cây đũa phép ở đây thì hẳn là cậu sẽ chết chắc.
Cậu để cả hai tay lên bàn, ngay trước mặt mình để làm giảm sự đề phòng của cô. Và quả nhiên là điều này mang lại hiệu quả tức thì. Cô bắt đầu quay trở lại với mấy cuốn sách và tập trung ghi chú lại kiến thức vào mấy cuộn giấy da của cô. Bây giờ sẽ là lúc để cậu tiến hành bước tiếp theo của mình. Cậu lấy một cuốn sách rồi giả vờ đọc nó. Thỉnh thoảng cậu thậm chí còn lật vài trang để mọi thứ càng hoàn hảo. Trong khi đó, tay phải của cậu đã lần xuống dưới bàn, dùng đầu ngón tay chạm vào cô. Cảm giác ấm áp truyền đến tay cậu có nghĩa là váy của cô đã bị lật lên rồi, giờ chỉ còn mỗi chiếc áo sơ mi trắng mà cô đang mặc mà thôi. Cậu dừng lại một chút rồi một lúc sau mới tiếp tục chạm vào cô. Khi cô khẽ liếc cậu, Draco vẫn giả vờ như mình đang chăm chú đọc sách. Thế là Hermione lại nghĩ rằng bản thân đã tưởng tượng hơi quá rồi.
Ngón trỏ quái ác của cậu lại một lần nữa mò vào bắp đùi cô, nhưng chỉ ở bên ngoài chiếc váy xám mà cô đang mặc. Cậu nhẹ nhàng lật nó lên, cậu biết chắc là cô cảm nhận được vì cô nhíu mày nhưng vẫn không nhìn cậu. Khi chiếc váy đã bị lật đến nửa đùi, cậu luồng tay vào và nhíu nhẹ một cái. Cậu phát điên lên vì bắp đùi trắng nõn của cô.
Cậu nhanh chóng bỏ tay ra vì bà quản thư viện đang lại gần chỗ họ. Sau đó, khi bà ta đã khuất dạng, cậu liền nhích ghế vào sát cô hơn và đặt một tay mình ra sau ghế. Cậu dùng ngón cái vuốt ve lưng cô, ngay phía trên phần móc khóa của chiếc áo ngưc. Draco cứ thế chạm vào cô và dường như không bao giờ muốn rời tay khỏi lưng cô nữa. Cô nghiêng người về phía trước để cậu không thể đụng đến cô. Phản ứng này khiến cậu rất buồn cười, cô nghĩ là chỉ cần làm thế thì cậu sẽ ngừng lại sao? Cậu rời tay khỏi lưng cô, để nó tự do trượt dài một cách nhẹ nhàng sau lưng Hermione.
Tay trái của cô đang để trên bàn và cậu đặt tay phải của cậu lên tay cô. Hermione có vẻ không bị dị ứng với hành động này. Cậu vẫn giả ngây giả ngô với việc đọc sách, trong khi bàn tay cố lật ngửa tay cô lại, để lòng bàn tay hướng lên trên. Ngón cái của cậu ấn vào lòng bàn tay cô, sau đó tay họ lồng vào nhau rồi cậu đưa lên miệng và đặt lên những khớp tay của cô một nụ hôn. Hermione dùng tay kia hớt phần tóc của mình qua một bên khiến cậu nhìn thấy được nụ cười của cô. Xuất sắc! Phải nịnh nọt cô ấy bằng những thứ ngây thơ như nắm tay hay hôn nhẹ thôi, sau đó mới có thể hạ đo ván cô ấy được. Sau khi đã vạch ra chiến lược, cậu kéo bàn tay đang nắm chặt của họ xuống bàn, để chúng yên vị trên chân cô.
Quá chuẩn, quá tuyệt bởi vì Hermione vẫn không hề nhận ra ý tưởng tinh quái của cậu. Thật là thích vì đã lâu lắm rồi cậu mới được một lần xảo trá như thế này. Làm người tốt lúc nào cũng khó cả. Draco lại tự hỏi không hiểu tại sao thằng đầu thẹo lại có thể làm được cơ chứ. Cậu buông tay cô ra và cô lại ngay lập tức dùng bàn tay vừa được tự do của mình để lật sách. Draco vẫn đặt tay mình trên bắp đùi cô, vẫn nghịch ngợm với đường viền chiếc váy mà cô đang mặc. Lại một lần nữa Draco luồn tay xuống dưới váy cô nhưng lần này là có chủ đích hẳn hỏi. Cậu muốn chạm vào cô, ngay trong thư viện này, khi nhiều người vẫn ở quanh bọn họ, và lần này sẽ không có ai hay thứ gì có thể ngăn được hành động của cậu.
Cậu bắt đầu dùng ngón cái vẽ từng đường tròn trên đùi cô trong khi mấy ngón còn lại tiến gần đến chiếc quần lót. Cậu cười tủm tỉm khi nghĩ đến chiếc quần lót màu trắng đầy ngây thơ của cô. Nhưng cậu lại yêu chúng vô cùng, yêu hơn bất kỳ chiếc quần lót lụa là, quyến rũ mà những cô gái khác mặc. Đôi tay vẫn tiếp tục hành vi không đứng đắn vì cô vẫn không hề phản ứng gì cả, điều đó càng làm cậu dũng cảm hơn. Một sự dũng cảm quá mức cần thiết. Tay cậu dần tiến đến điểm cần đến, sự thật là ngón út của cậu đã chạm được vào phần vải chiếc quần lót rồi, và quả thật là cô đang mặc quần lót vải cotton đấy. Giờ thì cậu còn chắc là nó có màu trắng nữa cơ. Quả nhiên là cô không hề nói dối cậu. Cậu tiếp tục di chuyển tay mình nhưng khi đã sắp đạt được mục đích thì cô đánh mạnh tay mình lên tay cậu, hất nó ra khỏi đùi và hét lên "Em nghiêm túc đấy!"
Hermione đứng lên, thu gom hết toàn bộ sách vở của mình rồi chuyển sang ngồi đối diện cậu. Draco vẫn đang cười tủm tỉm. Cậu không dễ dàng bỏ cuộc như thế đâu. Cậu tháo một chiếc giày ra khỏi chân rồi đưa chân lên chiếc ghế mà cô đang ngồi. Cô vẫn chưa nhận ra được hành động đó của cậu. Draco cố ý làm rơi cây bút lông ngỗng xuống đất để kiểm tra một vài thứ. Thế là cậu cúi xuống và nghĩ "À há". Chân của cô dù để trên mặt đất nhưng vẫn hơi tách ra. Quá hoàn hảo để cậu hành sự. Cậu tiếp tục tháo chiếc tất ra rồi đặt chân vào giữa hai chân cô. Hành vi đó ngay lập tức khiến cô chú ý. Cô khép nhanh hai chân lại, kẹp luôn cả cái chân quái ác của cậu. Draco vẫn giả vờ đọc sách như chẳng có chuyện gì trong khi cô nhìn chằm chằm vào cậu. Hermione hất chân cậu ra, dùng chân mình dẫm lên chân cậu sau đó nghiêng người lại gần cậu "Draco Malfoy, anh đang khó ở hả? Em nói một lần này nữa thôi, chúng ta đang ở trong thư viện đó!"
"Ừ thì anh vẫn đang đọc sách mà. Em sao thế?", cậu vừa nói vừa khúc khích.
Ngay lập tức cô thay đổi nét mặt, nhíu mày và một lần nữa thu gom sách vở của mình. Cậu đóng sách lại để đầu hàng với cô và thì thầm "Em ở lại đi, anh sẽ đàng hoàng, anh hứa đó."
Cô nhanh chóng đáp trả "Draco Malfoy và từ "đàng hoàng" sẽ không bao giờ ăn nhập với nhau đâu, à trừ khi cá biết đi đấy." Nói xong, cô đi đến ngồi ở một chiếc bàn khác.
Draco nghĩ thầm "Ôi, cô ấy thô bạo quá đi mất!" và rồi đứng dậy để rời khỏi thư viện thì Neville không biết từ đâu xông đến trước mặt cả hai "Michael Corner đã xuất viện rồi." Draco nhìn sang Hermione, người vẫn đang dỏng tai lên lắng nghe nãy giờ rồi gật đầu với cậu ta. Cô thu dọn sách vở lần thứ ba trong ngày, Draco nhận đống sách vở từ tay cô rồi cả ba đi đến gặp Michael.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro