XXI.2 - Cuộc Tàn Sát Ngày Valentine
Author: AnnaM. Oliver
Translated by Ha Tien Nguyen
——————-
♥ Part XXI ♥
♥ Cuộc Tàn Sát Ngày Valentine ♥
Vậy là Terry quyết định ở lại cùng với cặp đôi trong suốt quá trình thực tập môn Độc dược. Họ gần như làm việc trong yên lặng. Sau khi đã hoàn tất mọi thứ, họ quay trở lại ký túc xá của mình để chuẩn bị cho buổi vũ hội. Cả ba vừa mới bước ra hành lang của tầng năm thì anh Bill Weasley chạy vội đến chỗ họ, kéo lấy cánh tay Hermione. "Hermione, anh cần nói chuyện với em một lúc"
Cả ba nhìn lẫn nhau và Bill tặng hai cậu con trai một cái nhìn khang khác "Hai cậu hãy đi trước, tôi sẽ đi với Hermione về ký túc xá sau khi nói xong." Terry cười với Hermione rồi vẫy tay chào cô trong khi Draco nhìn sâu vào mắt cô một lúc rồi mới rời đi, nhưng cứ được vài bước lại ngoái đầu nhìn lại. Cậu đi đến cuối hành lang thì nghe thấy tiếng Bill nói điều gì đó khiến Hermione hoảng hốt, sau đó cậu nghe được tiếng khóc của cô rồi cô lịm đi trong vòng tay của Bill Weasley. Cậu không thể chịu đựng được điều đó, cậu phải chạy đến chỗ cô thôi.
"Chuyện gì đang xảy ra vậy?", Draco kéo Hermione về phía mình, và thế là cô vòng tay ôm lấy Draco khóc nức nở.
"Bố của tôi vừa bị một cơn đau tim. Tình hình có vẻ không ổn lắm. Giờ tôi phải đến bệnh viện thánh Mungo nên tôi đến để hỏi xem Hermione có muốn đi cùng tôi không mà thôi.", Bill giải thích.
Draco ôm lấy khuôn mặt đẫm nước mắt của cô và nói "Sẽ ổn thôi mà em. Ông ấy sẽ không sao đâu. Anh biết là em rất yêu thương ông ấy mà." Hermione ngước nhìn cậu và không thể ngăn mình được nữa, cô vòng tay qua cổ cậu rồi rướn người hôn lên má cậu.
"Em không biết là mình có về kịp buổi vũ hội không nữa, nhưng nếu không kịp thì anh cũng vui vẻ lên nhé."
"Nhanh lên nào Hermione, chúng ta cần phải đi rồi.", Bill bắt đầu mất kiên nhẫn.
Hermione ôm và hôn Draco lần cuối rồi Draco mới đi về phía kí túc xá của bọn họ.
Một trong những người bạn của họ đang đứng ở cầu thang và quan sát Draco khi cậu nói mật khẩu với bức chân dung. Cậu ta không thể tin được điều mà mình vừa nhìn thấy. Vậy là cái ôm và hôn đó có nghĩa là cô ấy vẫn còn yêu Malfoy sao? Nếu thật sự vậy thì những chuyện trong thời gian qua là gì? Chẳng nhẽ Terry đã bị lừa sao? Hay Terry cũng có phần trong chuyện này? Cậu ta vừa nhìn vừa nghĩ đến chuyện bản thân mình đã từng yêu Hermione. Hừm, vậy thì Draco Malfoy sẽ phải chết trước vì những tội lỗi của cậu ta, sau đó mới là Hermione Granger, vì dám yêu một thằng tử thần thực tử dơ bẩn. Giờ không cần phải quan tâm nữa rồi. Cậu ta chạy nhanh đi tìm giáo sư Stephens để báo cáo. Đêm nay sẽ là đêm tuyệt vời để trả thù cả hai đứa bọn chúng.
Tất cả học sinh năm thứ tám đã sẵn sàng để đi dự vũ hội chỉ trừ một người. Draco quyết định sẽ không tham gia. Cậu viện cớ rằng mình đang bị đau đầu. Neville Longbottom đến phòng cậu và hỏi "Bồ không đi thật sao? Hermione không muốn bồ một mình ngồi ở đây để tiếc nuối đâu."
"Cô ta không quan tâm đâu. Vì chúng tôi đã không còn yêu nhau nữa rồi, cậu không biết sao?" Cậu thậm chí còn không buồn ngẩng mặt lên nhìn Neville khi nói câu đó.
"Cho dù bồ có nói gì đi nữa thì mình vẫn tin là hai bồ còn yêu nhau đấy Malfoy ạ. Nếu bồ đổi ý thì có thể đi chung với mình và Luna, tất nhiên là nếu bồ không xấu hổ khi phải đi cùng với tụi mình."
Draco nhìn vào Neville và nói "Tin hay không thì tùy cậu, Longbottom, nhưng người phải xấu hổ là cậu mới đúng, vì bị bắt gặp đang đi cùng với tôi."
Neville bật cười khi nghe câu đó "Bồ biết sao không Draco? Mình chẳng hề quan tâm đến chuyện người khác nghĩ gì và mình cũng không thuộc dạng dễ xấu hổ đâu. Mình tin là mọi người sẽ đánh giá một người thông qua cách sống của họ chứ không phải họ đi cùng với ai hay quá khứ của người đó như thế nào."
Lần đầu tiên Draco cảm thấy kính trọng người con trai đang yên tĩnh đứng trước mặt mình như thế này và cười nhẹ "Cậu là một người bạn rất tốt của Hermione và tôi thật sự cảm ơn cậu vì điều đó."
"Mình cũng có thể trở thành bạn tốt của cậu nữa, nếu như cậu đồng ý." Sau đó cậu ta vẫy tay và rời khỏi phòng Draco. Thật sự thì Draco muốn nói chuyện nhiều hơn với cậu ta nhưng lại chẳng biết phải bắt đầu từ đâu cả.
Chuyện gì đã xảy ra với cái đám Gryffindor điên khùng này vậy? Draco đã từng giày vò Neville còn nhiều hơn cả đối với bộ ba huyền thoại nữa nhưng giống với Hermione, Neville đã tha thứ cho cậu. Bố mẹ của cậu ta đã bị bà cô nhà cậu làm cho mất trí nhưng cậu ta vẫn không hề thù hận Draco vì điều đó. Neville là người đàn ông vĩ đại hơn cậu rất nhiều. Cậu cảm thấy thật xấu hổ vì đã hành hạ Neville trong những năm tháng trước đây. Hừm, đây thật sự là dấu hiệu cho thấy cậu đang thay đổi, cậu nhận ra rằng mình đã từng đối xử với người khác tệ hại biết bao. Cả Hermione và Neville đều chấp nhận con người mới của cậu, chứ không phải là cậu thiếu niên kiêu ngạo thuở nào, hay là đứa con của Lucius Malfoy. Cả hai đều đã tha thứ cho cậu. Vậy tại sao cả thế giới này lại không thể nhìn nhận như họ chứ?
Draco đi vòng quanh trong căn phòng trống trải của mình một lúc rồi đến phòng sinh hoạt chung ngồi tư lự một mình ở đấy và nhớ đến Hermione. Cậu hối hận vì những điều tồi tệ mà cậu từng tin tưởng và làm theo. Cậu cần phải ra ngoài để hít thở chút không khí trong lành thôi. Cậu vơ lấy chiếc áo khoác, đôi găng tay rồi đi ra cửa chính của tòa lâu đài.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro