Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

XVI.3 - Giáng sinh vui vẻ nhé (18+)

Author: AnnaM. Oliver

Translated by Ha Tien Nguyen

P/s: Post trước cái hình để cảnh báo bé nào dưới 18 nhỡ chân đi lạc vào đây. :)) Thật ra thì kinh nghiệm hoàn toàn không có nên mọi người thông cảm, con nhỏ đã vận dụng hết 21 năm hiểu biết cuộc đời để làm chương này rồi. Have funnnnnnn :3 Bật "Strip It Down" của Luke Bryan lên để lấy không khí nhen :3

——————-

♥ Part XVI: Giáng Sinh ♥

♥ Giáng Sinh Vui Vẻ Nhé ♥

Lúc này đã gần hai giờ sáng, Hermione đi ra khỏi phòng mình và đứng trước cửa phòng Draco. Cô chậm rãi mở cửa ra, cánh cửa cót két kêu lên một tiếng khiến cô phải ngừng lại, nín thở quan sát phía trong. Cô nhìn chằm chằm vào cậu, kẻ vẫn đang ngủ say, may mà cậu vẫn không hề bị đánh thức. Cô rón rén đi vào trong, đóng cửa rồi khóa kĩ lại. Cô đứng bên cạnh giường cậu một lúc, nhìn ngực cậu phập phồng lên xuống theo từng hơi thở. Cậu vẫn đang chìm trong mộng của mình.

Căn phòng hầu như tối om ngoại trừ chút ánh sáng do ánh trăng chiếu vào, mập mờ từng bông tuyết vẫn đang bám vào khung cửa sổ. Hermione đến gần giường cậu hơn, cởi chiếc váy ngủ mà mình đang mặc ra rồi đặt nó lên ghế sau khi đã gấp gọn gàng. Cô ngồi xuống giường và cậu đột nhiên nhúc nhích, đưa tay lên gãi mũi mình. Cậu xoay người nằm nghiêng qua một bên, thế là cô dựa sát vào hôn lên má cậu. Draco vẫn không hề cử động và Hermione để ý thấy cậu để trần nửa thân trên của mình khi ngủ. Có khi nào nửa thân dưới cũng trần truồng luôn không? Cô cảm thấy việc ngồi trong căn phòng lạnh lẽo này, bên cạnh là người con trai đang ngủ say còn trần trụi gấp mấy lần so với việc chỉ cởi quần áo ra nữa. Cứ tiếp tục ngồi như vậy không phải là một ý đâu. Có lẽ là cô nên về phòng mình thôi. Khi cô dợm người đứng dậy, tay cậu bỗng ôm lấy phần bắp đùi trần như nhộng của cô trong khi vẫn đang đang say giấc nồng.

Nhưng có một điều mà Hermione không hề hay biết đó là Draco tỉnh giấc ngay khi nghe thấy tiếng kẽo kẹt của cánh cửa. Cậu nhìn thấy cô bước vào và giả vờ như mình vẫn đang ngủ. Cậu cố gắng giữ cho hơi thở của mình ổn định để cô không nhận ra sự trốn tránh của cậu. Cậu cực kỳ hào hức và trông chờ với mỗi bước tiến lại gần cậu của cô. Khi cậu nghe thấy tiếng chiếc váy ngủ được cởi ra, người anh em của cậu đã ở trạng thái sẵn sàng chiến đấu rồi, nhưng may mắn là do căn phòng quá tối nếu không cô sẽ nhận ra ngay lập tức. Cậu nghe được âm thanh cô tiến lại gần và hôn cậu nhưng dường như cô lại có ý định rời đi. Tuy thế cậu vẫn không muốn rời bỏ vở diễn của mình, suýt nữa cậu đã nắm lấy cổ tay cô nhưng kịp ngăn mình lại, cố tình giả vờ ngủ tiếp và để tay mình rơi xuống chân cô. "Làm ơn ở lại đi mà Hermione", cậu nghĩ.

Cô trượt xuống phía dưới chăn của cậu, cảm nhận được một vài sợi lông chân cậu cạ vào chân cô. Cô đặt tay mình lên ngực cậu và cúi đầu đặt nụ hôn lên phần xương quai xanh quyến rũ, từ từ kéo xuống ngực, rồi dừng lại ở hai hạt đậu bé tí đang mời gọi cô. Cô nghịch phần lông ở ngực và rồi để tay mình chu du xuống phía dưới, đến nơi mà chiếc chăn bông đang chặn lại. Cô quan sát khuôn mặt cậu. Cậu ấy vẫn đang ngủ chứ? Hermione quyết định phải thử xem sao mới được. Vậy là cô dựa sát vào ngực cậu, ấn phần ngực mềm mại của mình lên đó, bàn tay chậm rãi luồn xuống dưới chăn và chạm vào phần cơ thể đã sớm dựng đứng lên của cậu. Cô chưa bao giờ nhìn thấy "chỗ đó" của một người con trai nào cả chứ đừng nói đến chuyện chạm vào. Vậy mà giờ đây cô đang vuốt ve nó, cảm giác rất kỳ lạ khi cùng một thời điểm mà nó vừa cứng lại vừa mềm. Cô có thể cảm nhận được phần đồi núi trập trùng ở phía dưới, ngón tay tiếp tục trượt lên phần đỉnh và có một thứ gì đó ươn ướt. Và giờ thì cậu không thể nào giả vờ ngủ được nữa. (Mẹ ơi, con khổ quá -_-, vừa dịch vừa nghe Karen Don't be sad của Miley mà chỉ muốn khóc thét lên thôi -_-)

Cậu đặt một tay lên phần mông để trần của cô, ép cô vào sát người cậu hơn nữa, còn tay kia vuốt khuôn mặt cô. Cậu tặng cô một nụ hôn sâu và ẩm ướt. Cô đẩy người cậu ra và cậu vẫn đang để tay mình ở phía sau cổ cô. Hermione cúi đầu và bắt đầu đặt những nụ hôn rải rác lên phần quai hàm của cậu, sau đó là quyến luyến ở phần cổ, rồi phần ngực cũng không nỡ rời. Cơ thể cô thật mềm mại, thật ấm áp khiến cậu như muốn chết đi. Đây là lúc mà cậu phải dành lại thế chủ động của mình rồi. Dù sao thì cũng là lần đầu tiên của cô ấy, cậu muốn dành mọi thứ cho cô, cậu muốn dư âm của chuyện này sẽ kéo dài nên quyết định hôn cô thật nồng nàn, môi lưỡi dây dưa, tham lam mút lấy chiếc lưỡi ngọt ngào của người con gái này. Tay của cô vẫn để ở chỗ đã sớm biểu tình của cậu nhưng lại chẳng hề di chuyển, thế là cậu kéo cô qua, để cô hoàn toàn nằm trên người cậu và rồi lật người lại để cô nằm bên dưới mình.

Cậu ấy không thể nào đang ngủ được, cô nghĩ thầm trong đầu.

Cô tự hỏi xem thử chuyện gì sẽ diễn ra tiếp theo và cậu đã không khiến cô phải đợi nữa, cậu đã chịu đựng quá lâu rồi, đã đến giờ để cậu phản công. Cậu đặt tay trái lên ngực trái của cô, bắt đầu chơi đùa với nó, bàn tay bóp nắn đủ mọi hình dáng và mân mê nụ hoa của cô. Cậu nhẹ nhàng mút lấy phần ngực phải trong khi tay kia cũng không hề nhàn rỗi chút nào, vẫn nhiệt tình chăm sóc bên còn lại. Draco cắn lấy phần nụ hoa khiến cô rên khe khẽ, phần hông đã bắt đầu những nhịp điệu cho thấy sự đồng thuận của cô. Đó là điều mà từ đầu cô đã cho là "chuyện cực kỳ xấu hổ" thế là cô cố không di chuyển hông của mình nữa, nhưng thực tế thì cô chẳng thể kiềm chế mình được lâu. Đôi môi tham lam của cậu tìm kiếm môi cô, say mê đùa nghịch phần lưỡi để không bỏ xót chút mật ngọt nào, sau đó còn cắn lấy bờ môi anh đào hấp dẫn, rồi vội vã hôn xuống như thể cô sẽ tan biến ngay trong khoảnh khắc. Thế rồi những nụ hôn nhẹ nhàng đó dần chuyển thành sự gắn kết đầy đam mê không hề có dấu hiệu dừng lại. Tay cậu vẫn đặt ở đôi gò bồng đảo và hông cô lại một lần nữa không khống chế được mà di chuyển, lần này thì đến cô cũng không hề nhận ra.

Cậu lại một lần nữa mút mát phần ngực cô, hết bên này lại chuyển sang bên kia, sau đó cậu di chuyển xuống thấp hơn để mơn man phần bụng phẳng lì. Cậu tiếp tục quay lại đắm chìm trong đôi môi quyến rũ nhưng lần này bàn tay đã không an phận mà di chuyển xuống dưới cho đến lúc dừng lại ở giữa hai chân cô. Cô đã ẩm ướt lắm rồi và đã sẵn sàng chờ đợi sự tấn công của cậu, điều này càng khiến cậu phát điên lên vì yêu cô. Đôi tay cậu ấn nhẹ lên phần thánh địa khiến cô rõ ràng vô cùng thoải mái. Cô tiếp tục rên rỉ khi cậu quấn quýt lấy phần ngực xinh đẹp. Draco không thể nào ngừng lại được nữa, đôi tay di chuyển đồng điệu với nhịp cử động của hông cô. Cậu đùa nghịch phần nhụy hoa cho đến khi cô không chịu nổi mà ngâm nga từng tiếng thật thật dài, thật êm tai. Và rồi cô thổn thức tên cậu "Draco, ôi, Draco!"

Và đó là phản ứng mà cậu vô cùng hài lòng. Cậu biết là mình không thể chờ đợi thêm giây phút nào nữa. Cậu đã dùng cả đời mình để đợi cô rồi.

Cậu đã sẵn sàng ở lối vào của Hermione, cố gắng không để sức nặng của mình ảnh hướng đến cô. Cậu dùng tay chống người mình lên và từ từ tiến vào cô. Hermione căng cứng cả người và điều đó càng làm cho lối vào trở nên chật hẹp. "Đau quá, dừng lại đi anh!" nhưng cậu không thể kiềm chế được nữa. Cô ấy chỉ đang sợ hãi mà thôi. Giờ cậu có hai lựa chọn, hoặc là rút ra và tiếp tục phần dạo đầu vốn đã quá dài hoặc là cứ thế tiến lên, vượt qua cửa ải này để cô biết là chỉ có một chút xíu đau đớn lúc đầu thôi trước khi cả hai đến được thiên đường xúc cảm.

Cậu quyết định tiến vào, cậu quá nhanh khiến cô phải thút thít mất một lúc và bắt đầu thở một cách nặng nhọc như thể đang cố kiềm nén những giọt nước mắt của mình. Cậu dùng hai tay ôm lấy mặt cô và nói "Nhìn anh này, sẽ ổn thôi mà, chỉ đau một chút xíu thôi. Anh hứa là sẽ ổn mà, thậm chí em còn thấy tuyệt vời nữa."

Cậu bắt đầu nhịp điệu chậm rãi của mình và cô cũng đã dần thư giãn. Cậu có thể cảm nhận được cơ thể đang dần thả lỏng của cô. Thật may mắn khi cô đã bắt đầu tận hưởng sự tuyệt vời của việc làm chuyện đó bởi vì nếu ý nghĩ làm tổn thương cô quấn chặt lấy cậu, thì cậu chẳng biết mình phải làm sao để sống tiếp nữa.

Họ tiếp tục tận hưởng bản giao hưởng của chính mình, ra vào một cách nhịp nhàng cho đến khi cả hai tiến vào miền khoái cảm gần như cùng lúc. Cậu vẫn ở bên trong cô thêm một lúc nữa, càng lâu càng tốt bởi vì cậu sợ, nếu cậu di chuyển cô sẽ ngay lập tức chạy đi, cho dù cậu biết sự thật là cô sẽ không bao giờ rời đi nữa, mãi mãi sẽ ở bên cạnh cậu. Giờ cô đã hoàn toàn là của cậu rồi, mật thiết như thể cánh tay, như thể da thịt, như thể trái tim vốn không thể tách rời. Cô là của cậu và chỉ là của cậu mà thôi. Cô đã là một phần của cậu rồi. Nếu không có cô, cậu cũng không muốn mình tồn tại nữa.

Cuối cùng cậu cũng phải tách ra và kéo cô vào lòng mình. Cô ôm cậu và ngước mắt nhìn lên. Đôi mắt cậu lại một lần nữa khép lại rồi. Chẳng nhẽ cậu lại ngủ rồi sao? Cô hôn lên môi cậu rồi lại tựa đầu nằm yên trên ngực cậu. Cho dù cậu đã say giấc nồng thì cô vẫn phải nói cho cậu nghe "Cảm ơn anh!"

Cậu mỉm cười. Cô ấy nói cảm ơn. Cô ấy quả thật là sinh vật kỳ lạ nhất trần đời. Và tuyệt vời là sinh vật ấy chỉ thuộc về mình cậu mà thôi. "Đừng khách sáo mà", cậu cười lớn vì cái điều ngớ ngẩn mà cậu vừa thốt ra. "Mặc dù, theo ghi nhận thì người ta thường nói "Em yêu anh" sau khi làm chuyện đó chứ không phải "Cảm ơn anh" nhưng em cứ làm những gì mà mình muốn nhé, cô nàng bé bỏng của anh"

Cô đặt tay mình lên lồng ngực cậu, ngón tay kéo một đường lên mặt và rồi lại tựa đầu vào phần lồng ngực đầy hơi ấm quen thuộc, ngước mắt nhìn cậu. Lúc này cậu đã mở mắt ra. "Em yêu anh Draco"

"Anh cũng yêu em"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro