Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

XV.3 - Trang Trí Phòng Cùng Draco Và Hermione

Author: AnnaM. Oliver

Translated by Ha Tien Nguyen

——————-

♥ Part XV ♥

♥ Trang Trí Phòng (1) Cùng Draco Và Hermione ♥

"Fa la la la la, Fa la, la, la..." Hermione vừa hát vừa đặt những dải kim tuyến lên nhành cây. Trông cô đang cực kỳ vui vẻ và dường như là đã quên hết những sự kiện trong phòng học với giáo sư Stephens rồi. Dù sao thì hôm nay Draco cũng đã tìm được một cây thông giáng sinh hoàn hảo, dùng đũa phép của mình hạ nó xuống, và bùa triệu tập để đưa nó về phòng sinh hoạt chung. Vì thế mà Hermione nghĩ rằng đây là điều tuyệt vời nhất mà cậu từng làm cho cô. Sau đó cậu lại còn giúp cô biến những đồ vật bình thường từ sân trường và phòng sinh hoạt chung thành những món đồ trang trí hết sức dễ thương nữa. Khi cô đang chăm chú đặt những món cuối cùng lên cây thông thì Draco nằm ở trên một chiếc trường kỷ quan sát cô. Hermione thật sự đang rất hạnh phúc. Gần cả tuần đã trôi qua kể từ sau sự cố trong phòng của bọn họ. Cả hai đều đã quay trở lại phòng mình với sách vở mới, đồng phục mới và sáng nay áo quần của bọn họ cũng được chuyển đến rồi. Hermione đã rất sửng sốt khi nhìn thấy Draco giúp cô thay toàn bộ sách vở, áo chùng và đồng phục của trường. Cậu cũng mua thêm cho cô một vài cuốn sách nữa. Khi cậu đưa chúng cho cô vào sáng hôm đó, cô nói với cậu rằng giống như cô đang được tặng quà giáng sinh sớm vậy. Cậu vẫn còn giấu một vài điều đặc biệt vừa được gửi đến sáng hôm nay, và đó sẽ là món quà giáng sinh dành cho cô ấy.

Khi đang nhìn ngắm cô trang trí cây thông, cậu tự hỏi lòng mình rằng một ngày nào đó nếu có kết hôn thì không khí cũng sẽ như thế này đúng không? Cậu và vợ của mình (là Hermione nhỉ?) sẽ tìm một cái cây nhỏ rồi trang trí chúng vào đêm giáng sinh như bây giờ chứ? Rồi bọn họ sẽ ngồi với nhau và hát những bài hát giáng sinh chứ? – trong trường hợp của Draco là ngồi nghe người ta hát. Cậu nhìn người con gái mà cậu rất yêu đang treo từng món đồ trang trí và vòng hoa lên cây thông nho nhỏ rồi cảm thấy không khí này tuyệt vời và đáng ngưỡng mộ biết bao. Cậu chưa bao giờ nghĩ rằng chuyện này lại mang đến nhiều niềm vui như vậy. Nếu cha mẹ cậu không bị tống vào tù, cậu sẽ chẳng bao giờ trở lại trường, và sẽ không thể nào biết được một cô nàng Hermione thật sự. Và suốt cuộc đời này, cậu cũng sẽ không có cơ hội để biết thể nào mới là hạnh phúc. Đôi khi, cuộc sống này cũng thật buồn cười. Và cuộc đời mà, mọi thứ đều có lý lẽ riêng của nó.

Cô nhờ cậu đặt ngôi sao cuối cùng lên ngọn cây sau khi đã trang trí xong. "Em gần hơn mà", cậu uể oái nói vì đang không muốn rời khỏi chiếc trường kỷ thoải mái của mình.

"Nhưng ở nhà em, bố sẽ luôn là người bật đèn cho cây thông giáng sinh và đặt ngôi sao trên cùng. Đó là công việc của người đàn ông đấy", cô vừa cười vừa lý sự.

Khi cô đã nói như thế rồi thì làm sao cậu có thể từ chối đây? Thế là cậu lại nghĩ ra một cách khác "Anh đang nghỉ ngơi mà, và em thì ở gần cây thông hơn nữa. Em có thể làm bất cứ việc gì mà một người đàn ông có thể làm, bao gồm cả việc đặt ngôi sao ấy lên cây nữa. Cho dù em có thấp bé thì độ cao này vẫn dư sức để em với tới"

Ánh nhìn của cô dần chuyển từ nghi hoặc sang tổn thương, rồi cô tự tay với lấy ngôi sao nhưng cậu đã nhanh hơn một nhịp. Cậu dành lấy ngôi sao từ tay cô rồi gắn nó lên trên đỉnh của ngọn cây. "Trông nó đẹp hơn rồi đấy", cậu lùi lại và chiêm ngưỡng thành quả của cô. Từ nhỏ đến lớn, chưa bao giờ cậu giúp gia đình mình trang trí cây thông Noel cả. Thái ấp của bọn họ có cả một rừng cây thông rất cao, rất to và được trang trí hoành tráng bởi những con gia tinh và đơn giản chúng chỉ là để khoe mẽ. Cậu sẽ gặp rắc rối lớn nếu dám mon men lại gần những cái cây.

"Giáo sư McGonalgall đã cho phép chúng ta đi đến làng Hogsmeade vào ngày mai rồi", cô vừa nói vừa đặt thêm một ít đồ trang trí lên cây nữa "và em vẫn còn vài thứ để mua nên anh có muốn đi cùng em không? Chúng ta sẽ phải đi sớm bởi vì mai đã là đêm giáng sinh rồi."

"Em chưa mua mấy chiếc tất cho anh đúng không?", cậu nói điều đó như một lời nhắc nhở khéo.

"À, đúng, sự thật thì em chưa.", cô đùa.

"Nếu mà thế thật thì anh cũng không cần phải phiền lòng đâu. Nếu đêm mai anh vẫn không được làm chuyện đó như đã hứa, thì chẳng có lý do gì để phải có giáng sinh cả."

"Giáng sinh với anh là làm chuyện đó hả?", Hermione cười nhẹ.

"Đúng, và cả quà nữa chứ. Đó là những thứ mà anh mong đơi. Theo truyền thống của anh thì chúng là "làm chuyện đó" và cả những món quà nho nhỏ." Cậu vẫn cứ trêu chọc cô.

"Thật sự thì quà giáng sinh của anh thường là những gì?", cô ngồi xuống bên cạnh cậu.

"Nhiều thì nhiều nhưng mà chẳng có gì quan trọng cả, ít nhất là chúng sẽ không bằng được quà giáng sinh năm nay của anh." Vừa nói câu đó cậu vừa nhướng mày lên.

"Anh trông đợi nhiều quá rồi đấy.", cô nói khẽ rồi nhìn xuống sàn "Nếu em mà là anh thì em sẽ không mong chờ nhiều đâu. Em không giỏi chuyện đó như mấy người bạn gái trước của anh được"

Cậu muốn cười cô nhưng cậu không làm điều đó. Cô nàng ngốc nghếch thật mà. "Granger, em sẽ rất tuyệt mà, đừng có lo lắng về chuyện đó. Anh muốn em biết rằng anh không muốn bất cứ điều gì khiến em cảm thấy không thoải mái cả, và em cũng biết là anh chưa bao giờ ham muốn một ai như cái cách mà anh muốn em, và lý do cho điều này là bởi vì những cảm xúc thật sự mà anh dành cho em, hiểu không?"

Cậu ấy đang rất thật lòng. Hermione mỉm cười và cuộn mình trên chiếc trường kỷ, đầu gối lên đùi cậu. Cô lấy cây đũa phép và làm cho dải đèn ở trên cây thông tỏa sáng, màu đỏ, rồi xanh lá rồi xanh dương cứ thế thay phiên nhau nhấp nháy. Ánh đèn từ ngọn cây hắt lên những vòng kim tuyến, nhưng vòng hoa và cả bóng đèn thủy tinh khiến chúng càng trở nên tỏa sáng. Cô lại vẫy đũa phép của mình để hạ ánh sáng của cả căn phòng, rồi đốt lửa cho lò sưởi và thế là căn phòng trở nên thật ấm áp. Cảnh tượng hệt như trong những câu chuyện hay phim ảnh vậy. Cậu vẫn đang hoàn toàn chú tâm vào việc nghịch mái tóc cô. "Câu chuyện giáng sinh yêu thích của anh là gì vậy?"

"Thế của em là gì?", cậu hỏi cô trước bởi vì câu chuyện mà cậu thích rất buồn và câu không hề muốn kéo không khí này chùng xuống đâu.

"Em thích Món quà giáng sinh (2) của nhà văn O. Henry ấy", cô nói "Đó là một câu chuyện về một đôi vợ chồng trẻ muốn mua quà để tặng cho nhau. Vì vậy cô vợ mới bán tóc của mình, là thứ mà cô trân quý nhất, để mua tặng chồng mình một dây đeo đồng hồ bỏ túi, trong khi anh chồng lại bán chiếc đồng hồ của mình đi, cũng là thứ đáng giá nhất của anh, để mua tặng cho cô vợ một chiếc lược đắt tiền. Cậu chuyện khá đau lòng và gây xúc động, tuy nhiên nó nói lên được món quà giáng sinh thật sự là gì, đó chính là tình yêu"

"Em đa cảm thật đấy, cô gái ạ", cậu vuốt ve nhẹ nhàng khuôn mặt cô.

"Giờ thì kể em nghe câu chuyện của anh đi.", cô nhìn lên cậu.

"Anh thích câu chuyện Cây linh sam (3) của Hans Christian Andersen", cậu chuyện khiến cậu nhớ đến hôm cậu vào rừng tìm cây thông noel về cho bọn họ. "Đó là câu chuyện kể về một cây linh sam không hề biết trân trọng ánh mặt trời ấm áp cùng bầu trời trong xanh, bởi vì điều duy nhất nó muốn là được trở thành một cây thông giáng sinh. Nó ghen tị với tất cả những cây cao được chặt xuống để làm cây thông giáng sinh vào mỗi năm. Những đàn chim luôn bay vào rừng và ríu rít kể cho nó nghe những cái cây đó được đặt vào những căn nhà hoành tráng như thế nào, rồi được trang trí lộng lẫy ra làm sao. Một năm sau đó, ước muốn của nó cuối cùng cũng thành hiện thực, nó cũng được chặt xuống và được đem đến một ngôi nhà để trang trí và nó đã có những ngày hạnh phúc nhất đời mình. Thế rồi ngày hôm sau, nó lại thấy những thứ lấp lánh treo xung quanh mình bị gỡ xuống và rồi bản thân nó bị ném vào một căn hầm tối tăm, chẳng ai chuyện trò cùng nó ngoại trừ đám chuột. Mùa xuân năm ấy, người ta mang nó ra sau vườn và chôn đi, thế là cuộc đời ngắn ngủi của nó chấm dứt. Nó chỉ có duy nhất một ngày hạnh phúc trong đời và khoảng thời gian đó đã kết thúc, đáng ra nó đã có thể sống thật nhiều những ngày vui khi còn ở trong khu rừng đó, giá như nó chịu dừng lại để quan sát cảnh vật xung quanh nó xinh đẹp như thế nào thì đã tốt rồi."

Hermione nhìn cậu một lần nữa, lúc này cậu vẫn nhìn vào đống lửa đang cháy đượm ở trong lò và tay vẫn còn nghịch tóc cô. Cô đã đọc câu chuyện này rất nhiều lần khi cô còn nhỏ và luôn thấy câu chuyện đó thật đau lòng nhưng giờ đây nghe Draco kể lại càng khiến cô buồn bã hơn, như thể là cậu đang kể lại câu chuyện của chính mình vậy.

Cô ngồi dậy, vòng tay mình quanh eo cậu và nói "Anh sẽ không chỉ hạnh phúc trong một ngày thôi đâu, những ngày buồn bã đã trôi qua rồi. Em sẽ làm bất cứ điều gì để anh sẽ có thật nhiều ngày hạnh phúc. Em hứa đấy."

Cô hôn lên má cậu và cậu quay sang nhìn cô, và cậu nhận ra rằng chưa bao giờ mình yêu cô nhiều như giây phút đó.

(Lời tác giả: "Chương sau: Giáng sinh đó!)

(1) Tên gốc là Deck The Halls With Draco And Hermione. Deck The Halls là một trong những bài hát truyền thống của lễ giáng sinh và cũng là tên của bài hát mà Hermione ngâm nga ở ngay đầu chương.

(2) Tên gốc là The Gift Of The Magi, là truyện ngắn ngổi tiếng của nhà văn O. Henry, có đến ba tựa tiếng Việt cho truyện ngắn này là "Món quà Giáng Sinh", "Món quà của nhà thông thái" hay "Món quà của các đạo sĩ". Chương trình phổ thông của Việt Nam có dạy một tác phẩm của O. Henry là "Chiếc lá cuối cùng".

(3) Tên gốc là The Fir Tree của Hans Christian Andersen

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro