Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

XIV.2 - Gói Ghém Những Lo Âu Lại Thôi Nào

Author: AnnaM. Oliver

Translated by Ha Tien Nguyen

——————-

♥ Part XIV ♥

♥ Gói Ghém Những Lo Âu Lại Thôi Nào ♥

Draco bắt đầu lôi hết những thứ mà cậu cho là của Hermione ra khỏi chiếc rương. Hermione giúp cậu bằng cách nói "Đúng rồi, của em đó" và "Không, không phải của em". Khi Draco làm xong, cậu đặt mọi thứ vào trong hộp của cô. Cậu cũng để luôn cả những bức thư vào trong hộp. Mặc dù vậy, cậu không mang tất cả đến cho các thần sáng như Hermione đề nghị. Cậu bước ra khỏi phòng của Padma với Hermione theo sát phía sau và cậu ôm chiếc hộp vào phòng Neville. "Anh nghĩ là đêm nay chúng ta sẽ ở phòng này, và hy vọng sáng mai phòng của chúng ta sẽ ổn trở lại. Bây giờ thì anh nghĩ là chúng ta không cần đến Austrailia đâu, nhưng nếu em vẫn muốn đi thì chúng ta sẽ đi. Về cơ bản thì chúng ta sẽ an toàn khi ở đây vì phải sau kỳ nghỉ Patil mới quay lại trường"

"Draco, được thôi, tụi mình sẽ ở lại đây nhưng mà em nghĩ bồ ấy không liên quan đến chuyện này, và chúng ta cũng nên mang những thứ này đến cho các thần sáng nữa". Nói rồi cô đến giường Neville để lấy chiếc hộp.

Cậu vội nắm lấy cổ tay cô "Không, chúng ta đừng nói chuyện này với ai cả. Anh nghĩ là anh đã lờ mờ đoán được ai ở sau vụ này rồi, và anh cũng đồng ý là nó chẳng dính líu gì đến Patil cả nên trong lúc này chúng ta nên chờ đợi xem thử chuyện gì sẽ tiếp diễn. Anh hứa là sẽ bảo vệ em mà" Cậu ôm lấy vai cô với một vẻ mặt vô cùng kiên định. Cô không hiểu tại sao cậu không muốn những thần sáng biết chuyện này nhưng kể từ bây giờ cô sẽ tôn trọng nguyện vọng của cậu. Cô ngồi xuống và bắt đầu nhìn chiếc hộp. Sau khoảng mười lăm phút ngẩn ngơ, cô nói rằng mình cần phải đi tắm.

"Em không biết còn sót lại bộ đồ ngủ nào không nữa". Draco bắt đầu tìm kiếm ở những ngăn kéo phòng Neville và cô nói "Anh đang tìm cái gì vậy?"

"Anh đang cố tìm gì đó cho em mặc mà nhưng nếu em muốn trần truồng cả đêm nay thì anh cũng không ngại đâu", cậu đùa khi vừa lôi ra được một cái áo ngủ bằng vải flanen và một chiếc quần ngủ có sọc kẻ. "Em lấy cái quần đi, còn chiếc áo thì để anh", cậu mỉm cười.

Cô chụp lấy chiếc áo và đi thẳng về phòng tắm. Thấy thế Draco ló đầu ra khỏi cửa hét lên "Không, cái áo là của anh mà" nhưng lúc đó cô đã vào phòng tắm nữ rồi. Cậu cười lớn và đi về phía phòng tắm nam, trên tay cầm chiếc quần sọc kẻ.

Hermione trở lại phòng Neville trước Draco. Cậu đang nghiêm túc khi nói rằng cả hai sẽ cùng nhau ở lại đây đêm nay sao? Có phải cậu đang ám chỉ rằng cả hai sẽ "ngủ với nhau" hay chỉ đơn thuần là ngủ cùng thôi? Hermione quyết định chỉ còn một cách để biết được kết quả thôi, vì vậy mặc dù chỉ mới khoảng tám chín giờ nhưng Hermione đã đi đến, kéo chăn ra và trèo lên chiếc giường nhỏ của Neville rồi. Cô thấy thật kỳ quặc khi cứ nằm như thế này và cảm thấy mình như sắp mọc vảy luôn vậy. Khi cô cố gắng ra khỏi giường thì Draco bước vào căn phòng nhỏ.

"Em đang chuẩn bị lên giường hay ra khỏi giường vậy Granger?", cậu cười một cách ranh mãnh. Và cậu chỉ mặc mỗi chiếc quần ngủ của Neville với một chiếc áo sơ mi trắng.

"À, thì em, à em có hơi lạnh nên sau đó em nghĩ là mình nên đi một nơi nào đó, cho nên em nghĩ là..." cô bỗng lầm bầm một loạt thứ. Cô đang quỳ trên giường và một phần chăn đã bị kéo xuống. Cô không hiểu cái nhìn của cậu có nghĩa là gì vì hiện giờ cô chỉ thấy mình quá ngốc mà thôi.

Cậu ngồi lên giường và kéo cô ngồi xuống. Cô cố gắng với tay lấy chiếc chăn nhưng cậu đã bắt đầu đặt tay mình lên mắt cá chân cô, rồi từ từ di chuyển lên phía trên.

"Không phải là em nghiêm túc với chuyện anh nói rằng tối nay hai đứa mình ở lại đây cùng nhau đấy chứ?" Cậu cố gắng tránh từ "ngủ" bởi vì ngủ là điều cuối cùng mà cậu nghĩ đến.

"Tất nhiên là không rồi", cô nói dối.

"Chắc rồi", cậu vừa nói vừa gật gù. Tay cậu bây giờ đã đặt lên đầu gối cô, sau đó tiếp tục trượt đến bắp đùi Hermione. Ngón cái của cậu nhẹ nhàng vuốt ve và tay cậu không tiếp tục di chuyển đến nơi khác nữa. Cô ngay lập tức khép chân lại và đặt chiếc gối của Neville lên đùi mình. Cậu gỡ tay ra và cười lớn "Em nghĩ là cái gối đó có thể bảo vệ được em khỏi anh à?"

"Anh nghĩ là em cần hả?"

"Em cần đấy nếu em ngủ lại đây với anh đêm nay", cậu nhướng mày tuyên bố. Cậu với tay lấy chiếc gối và họ đã có một màn dằn co nho nhỏ. Và rồi Draco thắng và thế là cậu ném chiếc gối ra phía sau vai. Hermione quỳ lên và trườn về phía tấm ván đầu giường. Bức tường ở một bên và Draco ở một bên còn lại.

Cậu cũng quỳ lên giường và nói "Em đi đâu thế? Cửa ở phía này mà" , cậu hất đầu ra hiệu cho cô.

"Em không đi ra phía cửa", cố gắng để làm cho mình bình tĩnh lại.

"Vậy em đang tính đâm vào tường đấy hả?", cậu cười lớn.

Cô không biết là chuyện gì đang diễn ra với mình nữa thế là cô đẩy cậu ra, nhưng cậu chỉ nhúc nhích đôi chút.

"Em lạ thật", cậu nói một cách nghiêm túc "Đừng tấn công anh nữa, em ghê thật đấy, giờ thì chui vào chăn thôi, anh cóng hết cả người rồi". Cậu đứng dậy và lấy lại chiếc gối. Cậu chỉ đang đùa thôi nhưng chắc là cô không hiểu được trò đùa của cậu rồi. Cậu chỉ muốn nằm ngủ cùng cô thôi nhưng nếu cô hiểu theo ý đó thì cứ chiều cô cũng chẳng sao.

Khi cậu quay lại giường, thì cô đã kéo chăn trùm lên người rồi. Cô nằm sát vào tường đến nỗi Draco nghĩ rằng cô giống y như một bức tranh tường hơn là một người đang nằm trên giường nữa. Cậu đặt chiếc gối lên đầu giường và nằm xuống cạnh cô, dùng khuỷu tay để gối đầu mình. Cậu vỗ nhẹ vào khoảng cách giữa hai người và nói "Chả có gì phải ngại cả Granger, chúng ta đã thỏa thuận với nhau là tụi mình sẽ không làm gì cho đến khi em sẵn sàng mà. Qua đây nào cô gái, anh chỉ muốn nhìn em thôi, không có cắn em đâu"

Cô nhìn cậu một cách hài hước nhưng vẫn nhích lại gần rồi gối đầu lên khuỷu tay cô. Họ chỉ cách nhau vài centimet, gần đến mức đầu gối cô có thể cảm nhận được lớp vải quần ngủ mà cậu đang mặc. Cậu chạm vào mũi cô, vuốt ve cả hai cánh mũi, rồi nhẹ nhàng mơn man hai má, sau đó trượt tay xuống cằm. "Anh làm gì thế?", cô thú vị hỏi.

"Yên lặng nào, anh đang đếm nốt tàn nhan, vì em mà anh đếm nhầm mất rồi"

"Em có mười hai nốt cả thảy", cô mỉm cười.

Nụ cười của cậu còn ngoác đến tận mang tai "Đến cả vết tàn nhan mà em cũng đếm nữa hả?"

"Ừm, bộ không được hả?"

"Kỳ quặc nhỉ!"

"Xem nào, anh gọi em kỳ lạ này, khủng bố này, giờ là kỳ quặc này. Em chắc với anh là cơ hội để em hôn anh tối nay đã tiến về không rồi đấy, chứ đừng nói đến chuyện ngủ cùng anh nhé!" Nói xong cô đặt tay mình lên má cậu, vuốt ve thật nhẹ nhàng nhưng ngay lập tức rụt tay lại vì quá xấu hổ.

Cậu nhìn xuống và đưa tay nắm lấy tay cô, sau đó kéo chúng lên mặt mình rồi nằm hẳn xuống giường và nhắm mắt lại. "Cảm giác tuyệt đấy, thử lại đi em"

Cô càng tiến gần cậu hơn, nhẹ nhàng cuộn mình trong vòng tay cậu và bắt đầu hành trình của mình ở khuôn mặt và mái tóc cậu. Cô đùa nghịch với những sợi tóc mềm mại một lúc rồi thậm chí còn dùng ngón tay vẽ đường viền quanh môi cậu nữa. Cô chạm vào phần cổ và làm như mình đang nghiên cứu phần cơ thể của người con trai trước mặt, cô nhích lại gần hơn nữa để đôi tay mình có thể tự do vuốt ve ngực cậu. Draco cảm nhận được bộ ngực mềm mại của cô đang ép lên cánh tay cậu và điều đó càng khiến cậu thích thú muốn biết xem cô nàng này còn muốn đi xa đến đâu.

Cô thậm chí còn có thể nhìn thấy "hai hạt đậu" của cậu nổi lên sau làn áo. Cô bạo gan đừa nghịch một bên, rồi tiếp tục vuốt nhẹ bên còn lại. Mắt cậu mở lớn nhưng Hermione không nhìn thấy bởi vì cô còn đang mải mê với hành trình của đôi tay mình.

Bàn tay cô tiếp tục chu du ở phần sườn ngực rồi hạ dần xuống phần bụng bằng phẳng của cậu nhưng lại đột nhiên bị ngăn lại bởi đống chăn mền mà cậu đắp khi mới trèo lên giường. Cô nhanh chóng nhìn lên nhưng lúc này Draco đã nhắm mắt mình lại rồi. Hermione gác chân phải của mình qua người cậu rồi nằm hẳn lên người Draco và bắt đầu hôn cậu. Một tay cậu đặt ở lưng cô còn tay kia bắt đầu lang thang lên chiếc chiếc áo ngủ để có thể chạm đường những đường cong tuyệt mỹ của cơ thể cô, sau đó từng ngón tay còn có thể cảm nhận được sự mềm mại của chiếc quần ngắn cô đang mặc.

Nếu cô còn tiếp tục như vậy thì cậu sẽ không kiềm chế nỗi mà "yêu" cô mất, bởi vì thật sự cậu chẳng còn lựa chọn nào khác cả. "Em biết là em đang làm gì không hả?"

"Là sao cơ?"

Giờ cậu chỉ còn một cách duy nhất để trả lời cô thôi. Vậy là cậu đẩy cô ra và lập tức phóng khỏi phòng khiến Hermione ngỡ ngàng. Cô đã làm gì sai sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro