XII.2 - Thế Giới Này Là Một Sàn Diễn
Author: AnnaM. Oliver
Translated by Ha Tien Nguyen
P/s: Dày vò người dịch quá nhaaaaaaaaaaaaaaaaa!!!!!
——————-
♥ Part XII: Tháng Mười Hai ♥
♥ Thế Giới Này Là Một Sàn Diễn ♥
Người ngoài nhìn vào đều thấy rằng mối quan hệ giữa Draco và Hermione vẫn rất kỳ lạ và vẫn là kẻ thù của nhau. Họ không đi cùng nhau, không nói chuyện với nhau và mỗi người ngồi một đầu của chiếc bàn để ăn tối trong đại sảnh đường. Tuy nhiên, những lúc họ thực tập môn độc dược, hay ở một nơi nào đó khuất ánh nhìn tò mò của mọi người, họ lại là một cặp đôi hạnh phúc.
Hermione có vẻ khả thích việc giấu giếm mối quan hệ với Malfoy như thế này. Bởi vì cô thấy việc đó rất thú vị. Họ quyết định với nhau rằng Hermione sẽ ở lại trường vào kỳ nghỉ giáng sinh, không chỉ để ở lại với Draco mà còn bởi vì chẳng còn học sinh năm thứ tám nào ở lại trường vào giờ đó cả. Cô vẫn sẽ giả vờ đến trang trại hang sóc như những gì đã dự tính rồi sẽ bí mật ở lại trường với Draco. Hermione và Draco sẽ cùng điều tra vụ này, tranh thủ lúc mọi người đang tận hưởng kỳ nghỉ giáng sinh. Draco cũng có một số chuyện muốn làm khi không có mọi người ở đây nhưng cậu sẽ nói với Hermione sau về điều đó.
Kỳ thi thử của bọn họ có kết quả cũng khá tốt. Hermione nhận được điểm « Vượt quá mong đợi » ở tất cả các môn còn Draco cũng nhận được điểm tương tự như vậy cộng thêm một điểm A nữa. Tuần này họ sẽ có kỳ thi viết và Hermione cũng tự tin rằng mình sẽ làm tốt ở tất cả các môn thôi. Cô biết chắc rằng nếu bây giờ cô thực sự tham gia kỳ thi pháp thuật tận sức, thì cô cũng dễ dàng đậu với kết quả mỹ mãn. Khi cô đang ở trong phòng sinh hoạt chung với một vài người bạn nữa thì Dean hộc tốc chạy vào. Cậu ta thở hổn hển và nói « Mình vừa nghe từ giáo sư Stephens rằng có một trận bão tuyết đang đến và nhà trường sợ là các học sinh sẽ bị mắc kẹt ở đây trong kỳ giáng sinh nên họ đã quyết định cho cả trường nghỉ sớm trước một tuần. Và thứ sáu tuần này sẽ là buổi học cuối cùng của chúng ta ! Điều này quá tuyệt đúng không ? Thay vì nghỉ hai tuần, chúng ta sẽ có tận ba tuần để ăn chơi đó !»
Draco không thể ngăn bản thân mình nhìn sang Hermione và cô cũng thế. Cả hai đều đang nghĩ đến cùng một chuyện. Ba tuần. Họ sẽ có ba tuần để ở cùng với nhau, chỉ hai người bọn họ mà thôi, và đến tận ba tuần lận. Hermione mỉm cười và nhìn xuống tờ giấy da mà cô đang viết. Draco cũng không ngăn được miệng mình nhếch lên và đứng dậy đi về phòng. Cậu có cảm giác như mình vừa nhận được quà giáng sinh sớm vậy.
Nhưng có một điều họ không nhận ra rằng, có một kẻ đang ở trong phòng sinh hoạt chung đã nhận ra sự thay đổi nhỏ giữa công chúa Muggle và hoàng tử thuần chủng, điều đó khiến hắn ta không vui một chút nào. Hắn nghĩ rằng họ đã không còn bên nhau nữa nhưng hóa ra hắn đã lầm. Hừm, vậy thì phải thực hiện kế hoạch B ngay thôi.
Ngày hôm sau là kỳ thi viết của môn Độc Dược, Thảo dược học và môn Biến. Hermione đang ở bên ngoài chuồng ngựa đợi Draco, đáng ra cậu phải có mặt ở đây từ nửa tiếng trước rồi. Đây là lần thứ ba họ gặp nhau ở đây. Trời đang rất lạnh, những cơn gió rét căm thì cứ thổi qua, và tuyết thì rơi ngày càng dày hơn nhưng Draco đã ếm bùa để cho cái lều họ thường ngồi học trở nên ấm áp và trong này còn có cả những tấm thảm bằng cỏ dày khiến cho nơi đây trở thành sào huyệt đầy dễ chịu và ấm cúng của họ.
Hermione cũng bắt đầu lôi đũa phép ra để chắc rằng bản thân mình sẽ biết nếu có ai đó lại gần chuồng ngựa. Bằng cách đó, họ có thể trốn đi nếu cần.
Cô bắt đầu cảm thấy lo lắng. Cô đứng dậy và mặc chiếc áo khoác ngoài của mình vào, chuẩn bị đi tìm cậu thì cậu ló đầu vào trong lều. « Này Granger, ôi chúa tôi, em đội chiếc mũ đó cùng với chiếc khăn quàng và áo khoác trông dễ thương đấy »
« Em đang tính đi tìm anh », cô thừa nhận.
« À, khỏi cần nữa, anh đã ở đây rồi », cậu thông báo. Cậu đi vào bên trong và giúp cô gỡ mũ ra, sau đó là đôi găng tay và rồi bắt đầu gỡ nút áo khoác của cô. Cô không biết là mình có đang bị ám hay không nữa nhưng cô vui vẻ đứng yên một cách nhân nhượng để cho cậu cởi dần từng thứ của cô. Nếu cậu muốn đi xa hơn thì cô cũng không chắc là mình có thể kháng cự không nữa. Khi cậu gỡ đến chiếc nút thứ ba, cũng chính là chiếc nhô lên ngay phía trước ngực thì cậu lưỡng lự trong giây lát nhưng rồi vẫn quyết định tiếp tục gỡ. Cậu cởi hết hàng nút áo của Hermione rồi luồn tay vào trong sau đó chậm rãi tuột chiếc áo khoác ra khỏi tay cô và chiếc áo nhẹ nhàng rơi xuống đất.
« Sách của anh đâu, em nghĩ là mình chuẩn bị học mà ? » Cô thấy mình đúng thật là một con ngốc khi hỏi câu đó. Đó không phải là điều cô muốn nói. Cậu cười với cô rồi tiến lại gần cô hơn, rồi vòng tay ôm chặt lấy cô.
« Thì anh vẫn đang học mà », cậu trả lời « Anh đang học môn khám phá cơ thể con người đấy chứ. Xem nào, đây là trán của em nhé ! » và cậu hôn lên trán cô. Cậu cởi luôn áo khoác của mình để nó rơi ngay bên cạnh chiếc của Hermione. « Tiếp theo, anh nghĩ chỗ này gọi là má » và rồi cậu đặt lên đó một nụ hôn cực kỳ dịu dàng. Cậu hôn lên môi cô, cũng là một nụ hôn rất nhẹ và nói « Và đây, cô gái của anh, đây là miệng. Anh rất rõ chỗ này bởi vì đây là bộ phận mà anh yêu thích nhất trên cơ thể người. Và miệng của em lại vừa vặn là vật mẫu hoàn hảo nhất đối với anh »
Cô cười khúc khích và cậu lại tiếp tục bài học của mình. Cậu dùng những ngón tay thon dài của mình vuốt ve lấy cổ cô. Cô nghiêng đầu sang một bên và nghe thấy cậu nói « Đây có phải là cổ không nhỉ ? Anh không chắc lắm » rồi cậu hôn vào cổ cô, kéo lưỡi lên phía tai Hermione, hôn lấy dái tai của cô rồi cậu kề miệng vào đó và khẽ mút thêm lần nữa. « Đây là lông mày của em »
Cô lại bật cười và nói « Đó là dái tai chứ ! »
« À đúng rồi, em thông minh quá » cậu trả lời và nhẹ liếm phía bên trong tai cô. Cậu từ từ di chuyển tay mình xuống cánh tay cô và nói «Hai thứ đang buông thỏng ở bên người em này được gọi là cánh tay » Nói rồi cậu chộp lấy cả hai tay cô và đưa chúng lên miệng, hôn lấy từng ngón tay một, vừa hôn vừa lên tiếng « Đây là bàn tay của em và cả những ngón tay xinh đẹp nữa », tạm dừng những nụ hôn để nói « chúng thật sự có ích trong nhiều chuyện đấy »
Cô có cảm giác như bản thân mình đang tan chảy. Một ngọn lửa râm ran ở phần bụng của cô và dần dần lan tỏa ra từng tế bào thần kinh. Cậu đặt tay cô xuống rồi kéo chiếc áo chùng ra khỏi người cô và Hermione chẳng làm gì để dừng cậu lại cả.
Cậu đặt tay mình lên vai cô và nói « Đây là đôi vai của em và anh biết là em rất quen thuộc với chúng bởi vì chúng giữ lấy cái đầu rắc rối của em. » và rồi cậu lại đặt một nụ hôn xuống một bên vai, sau đó tiếp tục với bên còn lại. Cô vẫn đang mặc một chiếc sơ mi dài tay và chẳng có lợi gì cho sự tưởng tượng cả. Cậu bước vòng ra đằng sau lưng cô và trong khi đang đi, cậu đặt ngón trỏ ở giữa ngực của cô rồi vẽ một đường tưởng tượng từ xương ức, đến vai rồi kéo đến phần giữa lưng của cô.
Cậu tiếp tục dùng ngón trỏ kéo một đường dọc theo cột sống của Hermione, nhẹ nhàng lên xuống khiến cô rùng mình. Cậu dựa vào người cô và cô có thể cảm nhận được cơ thể rắn chắc của cậu, tiếp đó cậu hôn lên vai cô một lần nữa và nói « Cô nàng yêu quý của tôi, đây là xương sống. Một vài người không có bộ phận này nhưng em thì có » Cậu vẫn dùng ngón trỏ của mình để vẽ những đường quanh cơ thể của cô và lại đi vòng quanh cô một lần nữa, lần này là bắt đầu từ phía lưng, ngón tay lướt qua vai phía bên kia rồi cuối cùng dừng lại ở ngực. Cậu kéo chiếc áo chùng của mình ra khỏi đầu và để nó rớt lên phía trên chiếc áo chùng của cô. Cậu đứng đó và nửa thân trên chỉ còn một chiếc áo sơ mi màu trắng mà thôi. Cậu tự hỏi cô sẽ để cậu đi xa đến đâu nhưng cậu chắc chắn là câu trả lời đã sắp có rồi.
Cậu quỳ xuống và động tác này khiến mắt cô mở lớn đầy ngạc nhiên. Cậu ấy đang tính làm gì vậy ? Rồi cô thấy cậu đặt cả hai tay quanh vòng eo mảnh khảnh và đôi tay cậu gần như chạm được vào nhau. « Đây là vòng eo của em và đây là phần hông nhé » Tay cậu di chuyển xuống thấp hơn và chạm đến phần bắp đùi của cô. Cậu tiếp tục « Đây được gọi là bắp đùi và anh chắc chắn bên dưới chiếc quần jeans này là một màu trắng nõn nà đẹp mắt ». Cậu phủ tay xuống phần bắp chân và tiếp lời « Đây là bắp chân và anh luôn ngưỡng mộ phần này cho dù chỉ có thể nhìn thấy chúng qua đôi tất trắng » Cậu lại đứng lên và ôm trọn lấy cơ thể cô, trượt tay xuống phần mông đang nhô ra và để tay nhẹ nhàng lên đường cong hấp dẫn đó. « Phần này được gọi là mông, anh biết đó là một từ khá buồn cười nhưng mà em phải tin anh » Cậu nhìn vào gương mặt cô, cố gắng đọc những điều mà cô đang nghĩ. Cậu nhìn thấy cô đang cắn mạnh môi dưới của mình, cậu sợ là nó sẽ bầm tím mất.
« Cho phép anh nhé », nói rồi cậu đặt tay mình lên miệng cô và dùng ngón cái xoa nhẹ môi cô trước khi cậu cúi đầu xuống nhẹ nhàng cắn lấy phần môi mà cô nàng trước mặt vừa mới dày vò. Đầu gối cô oằn xuống và cậu quyết định lợi dụng đầu gối yếu ớt của cô để nhẹ nhàng đặt cô nằm xuống chiếc áo khoác đang ở trên sàn. Cậu ngồi xuống bên cạnh cô và đặt một tay lên phần bụng, còn tay kia vòng qua người cô, chống lên sàn để giữ cậu đối diện cô.
« Đây là bụng của em. Nó rất phẳng nhưng có hơi nhô lên một chút ở đây », cậu di chuyển tay thấp xuống một chút. Cậu nhìn cô và cô đã nhắm mắt lại. Cậu không biết hành động đó có nghĩa là gì nên cậu hôn cô thêm lần nữa. Cậu liếm quanh môi Hermione rồi ngay lập tức đưa lưỡi vào trong miệng của cô nàng đang nhắm tịt mắt này, sau đó quấn lấy lưỡi cô. Cậu ngẩng đầu lên tiếp tục giảng « Đây là chiếc lưỡi vô cùng ngọt ngào của em. Anh thật sự rất yêu nó đấy » và cậu đã không thể ngăn mình hôn cô thêm lần nữa. Nơi đó của cậu đã bắt đầu căng cứng lên rồi và cậu tin chắc là cô có thể cảm nhận được điều đó từ vùng xương chậu của cô.
Hermione đang dần thở dốc bởi vì cô chưa bao giờ để người con trai nào làm như vậy với cô cả. Thật là một cảm giác vừa kỳ lạ vừa tuyệt vời ! Cô biết rằng mình có thể dừng cậu lại nhưng cô lại tò mò muốn biết cậu sẽ làm gì tiếp theo. Cho nên có lẽ là cô sẽ dừng cậu lại sau vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro