Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

XII.1 - Em Yêu À, Bên Ngoài Đã Lạnh, Trong Này Còn Lạnh Hơn

Author: AnnaM. Oliver

Translated by Ha Tien Nguyen

P/s: Chương này dài gấp đôi mấy chương trước luôn, ngót nghét 3000 từ và Neville Longbottom đã trở thành người hùng của đôi trẻ. Nhưng quan trọng nhất là Draco đã nói ra ba từ đó. Mừng rớt nước mắt

——————-

♥ Part XII: Tháng Mười Hai ♥

♥ Em Yêu À, Bên Ngoài Đã Lạnh, Trong Này Còn Lạnh Hơn ♥

Thời gian cứ thế trôi đồng nghĩa với sự chuyển mình của thời tiết. Cái ẩm ướt và lạnh lẽo của tháng mười một thật không là gì so với những trận tuyết lạnh ngắt của tháng mười hai khi mà cuốn lịch treo tường đã dần mỏng lại. Trận tuyết đầu mùa kéo đến vào đúng ngày mồng một tháng mười hai nhưng đến ngày mồng năm trời vẫn còn đầy tuyết, và chẳng có dấu hiệu nào chứng tỏ rằng chúng sẽ dừng lại cả. Hermione đang ngồi trong thư viện cùng Neville. Cậu hỏi cô một câu hỏi mà câu đang thắc mắc nhưng được một lúc thì bỏ cuộc bởi vì cô chẳng có chút tâm trạng nào để trả lời cậu cả. Cô cứ thế nhìn vào khoảng không trước mặt. Cô chỉ đang nghĩ về Draco, về những bức thư và tự hỏi rằng liệu cô có đúng không khi chia tay với cậu. Cô phải tìm ra ai là người đã gửi chúng và nguyên nhân tại sao họ lại làm như vậy, liệu họ thật muốn hại cô và Draco hay chỉ là muốn dọa dẫm hai người bọn cô thôi. Có lẽ cô nên cho một ai đó biết về những bức thư đó. Cô không biết mình phải làm gì nữa. Neville thì vẫn đang hỏi cô cái này cái kia nhưng cô vẫn chẳng thể nghe thấy một thứ gì.

Cô còn rất nhiều việc phải làm chẳng hạn như đống bài tập của mỗi môn học nhưng rồi cô lại dễ dàng bị phân tâm bởi chuyện đang diễn ra giữa cô và Draco, và còn cả những bức thư chết tiệt đó nữa, vì vậy mà thay vì làm bài cô lại ngồi thừ ra như người mất hồn, đôi mắt cứ đăm đăm vào một khoảng không vô định. Draco cũng đang ngồi trong thư viện và mắt cậu vẫn nhìn đăm đăm về một hướng. nhưng thay vì nhìn vào khoảng không, người mà cậu nhìn chỉ có mỗi Hermione Granger mà thôi. Cậu cố gắng nghĩ rồi lại nghĩ xem chuyện gì đã xảy ra giữa hai người bọn họ. Cô ngoảnh mặt lại phía sau và thấy Draco đang chăm chú nhìn mình rồi cô nói một điều gì đó với Neville, sau đó cô chạy ra khỏi thư viện.

Cậu chạy theo cô nhưng cô đã biến đi đâu mất.

Mọi người đều biết rằng cô đã chia tay với Malfoy. Họ cũng biết rằng giờ đây Hermione và Draco đang cố gắng tránh né lẫn nhau bằng bất cứ giá nào. Không, nói một cách chính xác thì, Hermione bằng mọi giá tránh né Draco và cậu vẫn chẳng hiểu tại sao cả. Khoảng thời gian duy nhất mà họ gặp nhau hay có thời gian riêng tư với nhau là khi cùng nhau thực tập môn Độc dược. Nhưng đó lại chính là lúc mà sự xa cách giữa họ lên đến đỉnh điểm. Họ làm việc hoàn toàn độc lập và thường ngồi ở những bàn khác nhau. Draco đã cố nói chuyện với cô rất nhiều lần nhưng cô đều ngoảnh mặt làm ngơ. Thế rồi cậu quyết định ngừng cố gắng.

Trong khi tất cả những học sinh năm thứ tám khác đang chuẩn bị cho việc kết thúc học kỳ thì Draco lại đang cảm thấy sợ hãi vì kỳ nghỉ sắp đến. Cậu chẳng còn nơi nào để đi vào kỳ nghỉ giáng sinh cả. Cậu có thể trở lại căn thái ấp nhưng rõ ràng là nếu về đó cậu cũng chỉ có một mình mà thôi. Cậu không thể hiểu nỗi cậu đã làm gì sai với Granger để cô đối xử với mình như vậy nhưng giờ đây cậu đã không còn quan tâm nữa. Nếu như cô đã không còn "thích" cậu nữa vậy thì cậu cũng chẳng cần bận tâm làm gì.

Hermione cũng cảm thấy sợ kỳ nghỉ sắp đến. Cô đã quyết định là sẽ không về Australia mặc dù cô nhớ bố mẹ sắp phát điên lên rồi. Thay vì vậy, cô viết thư cho gia đình Weasley và hỏi họ rằng liệu cô có thể đến trang trại hang sóc vào giáng sinh này không và dĩ nhiên là họ đồng ý. Có một chuyện bí mật là lúc đầu cô tính không về Australia chỉ vì muốn cùng Draco trải qua kỳ nghỉ ở trường nhưng bây giờ thì chẳng thể nữa rồi, đúng không?

Những mẫu giấy đã không còn được gửi đến nữa. Chính xác là như vậy đấy. Cô ngừng gặp Draco và bọn chúng cũng ngừng lại. Điều này khiến cô tin rằng "kẻ bám đuôi" biết rõ tường tận từng ngóc ngách của tòa lâu đài Hogwarts. Ừm, cô luôn cho là như vậy, nhưng bây giờ cô còn bị thuyết phục hơn bởi ý nghĩ rằng kẻ đó đang ở cùng với cô, ngay trong chính hành lang này. Điều đó khiến cô sợ hãi hơn bao giờ hết. Và vào một ngày, khi cô đang ngồi khóc một mình ở trong phòng thì Neville gõ cửa. Cậu hỏi cô có chuyện gì đã xảy ra và cô quyết định kể hết cho cậu. Neville khuyên cô hãy nói cho Draco biết chuyện này vì cậu biết Draco thật sự quan tâm đến cô. Cô cũng biết điều đó chứ, nhưng cô phải tìm cách để những mẩu giấy đó ngừng lại. Bởi vì như thế, cô sẽ có thời gian và sức lực để tìm ra ai là người gửi chúng. Cô thấy rằng Draco xứng đáng để cô làm điều này. Cô nhờ sự giúp đỡ của Neville và cậu nói rằng cậu luôn sẵn sàng để hỗ trợ cô bất cứ lúc nào cô cần. Neville nói rằng Draco xứng đáng để biết sự thật và nếu cô không nói được thì cậu sẽ là người làm điều đó.

Bọn họ sẽ có một kỳ thi thử vào tuần tới nên Hermione và Dean đang ngồi trong một phòng học trống để luyện tập môn Bùa chú. Draco bước vào phòng nhưng ngay khi nhìn thấy Hermione, cậu quay người rời đi. Dean bỗng lên tiếng "Tụi mình đã học xong rồi, Malfoy, bồ có thể sử dụng phòng này nếu muốn"

Draco nhanh chóng quay lại và nói "Tôi sẽ tìm một phòng khác, phòng nào mà không đầy virus máu bùn như thế này ấy". Cậu nói một cách độc ác nhưng thật sự là cậu không muốn như thế, nhưng những lời ấy cứ bật ra khỏi miệng cậu. Hermione trông có vẻ như sắp khóc đến nơi. Tốt thôi. Cô có thể khóc bao nhiêu tùy ý, chết chìm trong đó luôn cũng được bởi vì cậu chẳng buồn bận tâm.

"Malfoy, sao có thể nói như vậy chứ?", Dean bực mình. Draco quyết định ngồi xuống để hành hạ cặp đôi này thêm chút nữa. Nếu cậu không thể khiến cô yêu mình thì cậu sẽ làm cho cô ghét cậu. Cậu cảm thấy đây mới là điều mà mọi thứ nên diễn ra. Mọi người sẽ phải ghét cậu và cậu sẽ là một kẻ hèn hạ, đáng ghê tởm, luôn nói những điều đáng khinh đối với mọi người. Đổi lại mọi người sẽ ghét cậu. Nhưng cậu thích những điều như thế. Đó là một sự thật lúc nào cũng đúng. Tại sao lại phá hoại những điều tốt đẹp như thế chứ? Điều đó với cậu cũng thật quá là quen thuộc.

"Xin lỗi nhé Thomas, tao quên mất mày là một thằng đần mà, cho nên tao cũng không chắc là mày có máu bùn hay không nữa." Cậu gác chân mình lên bàn khi nói ra câu đó.

Dean trông có vẻ như sắp đấm vào mặt kẻ từng thuộc nhà Slytherin nhưng Hermione giữ Dean lại "Tụi mình đi chỗ khác thôi" và rồi cô năm lấy tay Dean để dẫn cậu rời khỏi phòng.

"Nghe con máu bùn đó đi Thomas bởi vì cô ta đúng đấy, hoặc ít nhất là cô ta nghĩ rằng mình luôn đúng như vậy." Cậu nói, trừng mắt với cả hai người. Dean sấn một bước đến trước mặt Draco nhưng Hermione vẫn giữ lấy tay cậu và kéo Dean về phía cửa.

Draco vẫn ngồi yên tại chỗ và nhìn vào hai kẻ đang nắm tay trước mặt mình. "Ồ, thì ra là vậy. Em bỏ tôi vì thằng này hả? Nó là bạn trai mới của em sao Granger?". Cậu không thể tin được điều đó và máu nóng vẫn đang dồn lên đầu cậu. Cậu quay sang nói với Dean "Mày biết không, cô ta không giỏi mấy việc giường chiếu lắm đâu. Tao cũng không ngủ với cô ả nhiều nhưng mà tao chắc là mày cũng không kén chọn lắm nên cứ thoải mái mà dùng đồ tao đã dùng qua"

"Malfoy, chúng ta chưa bao giờ ngủ cùng nhau và anh biết điều đó", Hermione mắng nhiếc.

"Đừng nói dối bạn trai mới của mình như thế chứ Granger. Cậu ta có quyền được biết người đang hẹn hò với mình là một con điếm chứ" Draco nói ra điều đó và biết mình đã vượt quá giới hạn rồi. Cậu thật sự là một thằng khốn.

Và trước khi Dean kịp tẩn cho Draco một trận thì Hermione đã chạy đến và đấm Malfoy bẳng cả hai nắm đấm của mình. Trước tiên là dùng một tay, và sau đó là tay kia đấm luôn vào ngực cậu. Cô hét lên "Anh là một thằng khốn! Là một tên dối trá chết tiệt! Và tất cả những mấu giấy mà tôi nhận được đều nói đúng. Anh chẳng bao giờ thích tôi cả, chỉ muốn làm tổn thương tôi mà thôi!"

Cậu chộp lấy cả hai cổ tay của cô và nói "Dừng đánh tôi đi Granger. Những mẩu giấy gì chứ? Em đã nhận được những mẩu giấy ư? Ý tôi là em đang nói những điều chết tiệt gì vậy?"

Dean bước đến và đẩy Draco ra rồi cố gắng tách tay Hermione ra khỏi tay Draco. Ngay lúc đó, Draco quay sang nói với Dean "Tao thề là tao sẽ nguyền rủa mày nếu mày không để bọn tao yên tĩnh, ngay lúc này đấy!"

Dean hoàn toàn không hề tỏ ra thua kém với Draco "Tao sẽ không bao giờ để bồ ấy ở riêng với mày."

Hermione thật sự rất mệt mỏi, chưa bao giờ thấy đời mình mệt mỏi như lúc này đây. Cô quay sang nói với Dean khi cổ tay vẫn đang bị Draco nắm lấy "Để bọn mình ở đây đi Dean, Draco sẽ không làm hại mình đâu".

Dean nhìn vào họ rồi nói "Mình sẽ đợi bồ ở bên ngoài. Mày liệu hồn đừng có làm tổn thương bồ ấy, hay nói những điều kinh tởm đó nữa, Malfoy" Rồi cậu rời đi và đóng sầm cánh cửa lại.

"Anh thả tay em ra được chưa", cô nói "Em sẽ không rời đi đâu"

"Không. Tôi không nghĩ thế. Em là một kẻ dối trá. Và một khi tôi thả tay em ra, em sẽ lập tức chạy đi cho dù em nói với tôi rằng em sẽ không chạy. Hãy nói cho tôi về những mẫu giấy chết tiệt đó. Tôi đã làm những gì để em phải ghét tôi đến vậy và rồi tôi sẽ để em đi » cậu nói một cách chậm rãi và thận trọng.

Cô không biết mình phải bắt đầu từ đâu nữa. Cô vừa muốn nói cho cậu nghe tất cả lại vừa muốn tự bản thân mình sẽ tìm ra được kẻ đứng sau những bức thư. Cô cố gắng để bảo vệ cậu nhưng cô biết rằng cậu không hiểu được điều đó. Cô phải nói điều gì mới được đây ?

Hermione bắt đầu khóc và ngả vào lòng Draco « Em chỉ muốn tất cả chuyện này kết thúc thôi », cô nói « Em nghĩ nếu em ngừng gặp anh thì những điều tồi tệ sẽ dừng lại và sau đó em sẽ tìm ra được ai là kẻ ghét anh đến mức muốn làm hại anh. Em chỉ muốn bảo vệ anh thôi và đó là cách duy nhất mà em biết »

Draco cảm thấy cực kỳ bối rối. Cậu chẳng biết cô đang nói chuyện gì cả, nhưng cậu chắc rằng cô không hề ghét cậu giống như cậu đối với cô. Cậu có nên ôm lấy cô không ? Cậu có nên giữ chặt lấy cô và nói với cô rằng mọi chuyện rồi sẽ ổn sớm thôi không ? Cậu có nên nói điều đã chôn chặt trong trái tim cậu từ lâu rồi không ? Cậu có nên nói với cô rằng nếu cậu mất đi thêm một người mà cậu yêu thương nữa thì cậu sẽ chết không ?

« Hermione à, anh yêu em »

Cậu vốn không có ý định nói ra ba chữ đó nhưng giờ cậu đã không thể rút lại nữa rồi.

Vào thời điểm đó, Neville đang đứng ở phía cửa với Dean ở phía sau. Cậu nghe thấy tiếng khóc của Hermione khi đứng ở hành lang và bước vào để xem chuyện gì đang xảy ra. Và cậu đã nghe được lời thừa nhận của Draco. Hermione và Draco đều quay sang nhìn Neville và rồi cậu nói « Hermione, hoặc là bồ nói với cậu ta hoặc là mình sẽ nói. Mình hứa đấy ! »

« Nói với tôi điều gì chứ ? » Draco nhìn Longbottom rồi lại nhìn xuống cô gái đang khóc trong vòng tay mình.

« Neville, mình không thể », cô nói và đầu vẫn tựa vào ngực Draco.

« Được, vậy thì để mình ». Và rồi Neville Longbottom bước vào lớp, đóng cửa lại và để Dean tội nghiệp đứng một mình ở ngoài hành lang, rồi cậu nói với Draco lý do tại sao Hermione Granger lại chia tay với Draco. Cậu thậm chí còn đi lấy những mấu giấy trong phòng của Hermione cho Draco xem nữa. Draco thật sự rất buồn. Không chỉ vì cô không nói gì với cậu mà còn bởi vì ai đó đang hành hạ cô. Cậu sẽ bắt kẻ đó phải trả giá, có khi bằng cả cả mạng sống của hắn ta.

Hermione ngồi trước một chiếc bàn dài và úp mặt xuống cánh tay mình. Cô sợ nhìn vào Draco. Nhưng rồi cậu ngồi xuống bên cạnh cô, tựa đầu vào bờ vai đang rủ xuống của cô và khẽ nói « Đó là một kế hoạch hay nhưng đáng ra em phải nói trước với anh chứ. Anh sẽ giúp em tìm ra ai là kẻ đứng sau vụ này. Trước mặt mọi người chúng ta là kẻ thù nhưng sẽ là bạn khi ở riêng với nhau. Hiểu không cô nàng Gryffindor nhỏ bé, em cần có cái đầu Slytherin của anh bởi vì em thậm chí còn chưa bao giờ nghĩ đến điều đó ? »

Cô ngồi thẳng dậy và nhìn vào cậu « Em đã không nghĩ đến điều đó. Và em đoán là anh vẫn chưa dạy em toàn bộ cách làm sao để lừa người khác và nói dối nữa. », cô đùa và Draco mìm cười với cô. Cô ấy đã trở lại rồi đúng không ? Thật sự trở lại rồi đúng không ?

« Đúng rồi cô nàng bé bóng của anh ạ », cậu khoác tay mình lên vai cô « Anh có rất nhiều thứ quỷ quái để từ từ rồi sẽ dạy cho em. Sẽ vui lắm đấy ! » Hermione dựa vào vòng ôm của cậu.

Neville rốt cục lên tiếng « Nếu chúng ta phải giả vờ ghét bỏ lẫn nhau, ít nhất là ở trước mặt mọi người thì sẽ không còn lúc nào thích hợp hơn là bây giờ đâu » và rồi cậu chuẩn bị mở cửa ra, khiến cho Draco và Hermione phải nhảy ra khỏi chỗ ngồi của mình rồi cậu hét lên để cho mọi người đều nghe thấy « Draco Malfoy ! Mày hãy để cho Hermione được yên ! Bồ ấy không muốn gặp mày nữa đâu ! Nếu tao phát hiện mày còn làm phiền bồ ấy nữa thì mày sẽ biết tay tao đấy ! Tao sẽ đánh mày bầm dập cho mà xem ! » Rồi lại quay qua nói nhỏ với bọn họ « Mình làm hay mà, đúng không ? », Neville nháy mắt với Draco và Hermione rồi rời khỏi phòng.

Draco quắc mắt với Neville ngay khi cậu ta rời đi. Cậu không thể chịu đựng được tên Longbottom này hét vào mặt cậu như thế, dù có đang giả vờ hay không. « Chúng ta đã tạo ra một con quái vật. Và tên của nó là Neville Longbottom » và rồi cậu nhìn lại để đánh giá phản ứng của Hermione, cô vẫn đang cười và như thế thì cậu có thể an tâm để rời đi rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro