VIII.3 - Bạn Thân Nhất Gặp Bạn Trai Mới
Author: AnnaM. Oliver
Translated by Ha Tien Nguyen
——————-
♥ Part VIII ♥
♥ Bạn Thân Nhất Gặp Bạn Trai Mới ♥
Cô rời khỏi vòng tay Draco như vừa làm với cậu lúc nãy rồi bay thẳng vào vòng tay của Harry. Malfoy cố gắng kiềm chế cơn ghen của mình nhưng mà cũng không chắc là cậu có thể kiềm chế nỗi không nữa.
"Ôi, Harry, mình nhớ bồ chết đi được!" Hermione khóc òa lên khi Harry ôm lấy cô xoay một vòng "Bồ đang làm gì ở đây thế?"
"Mình nhận được thư của bồ nên mình đến đây. Chúng ta có rất nhiều chuyện cần phải bàn bạc đấy" cậu nói câu cuối cùng trong khi liếc mắt sang phía Draco. Harry tiến đến trước mặt cậu rồi chìa tay ra "Chào Malfoy"
"Potter, chào" Draco chào lại, nắm lấy tay Harry, lắc thật mạnh rồi thả ra nhanh nhất có thể. Điều đó đã vượt quá sự mong đợi của Hermione rồi, ít nhất vẫn có thể bắt tay nhau.
"Harry, mình và Draco đang đến giúp đỡ buổi vũ hội Halloween của trường và giờ thì phải quay trở lại đó. Và làm ơn đừng nói với mình là cậu sẽ đi ngay nhé!" Hermione khẩn cầu.
"Không, mình dự định sẽ ở lại đây đêm nay. Mình đã viết một bức thư cho Neville và bồ ấy nói rằng mình có thể ngủ tại phòng bồ ấy. Bồ ấy còn nhờ mấy chú gia tinh chuẩn bị giường ngủ cho mình nữa.", Harry giải thích. "Bồ hãy quay lại vũ hội đi và nếu mình không gặp được bồ tối nay thì vẫn còn cả ngày mai nữa mà". Harry bước qua họ nhưng rồi cậu chợt nói "Thật sự thì hãy để mai rồi nói chuyện nhé. Mình hơi mệt một chút" Cậu ôm cô một lần nữa rồi bước vào một căn phòng mà cậu từng nghĩ là mình sẽ không bao giờ quay trở lại. Nhưng mà cậu phải đi thôi. Cậu cần phải nói cho cô biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng phải nói riêng với cô ấy. Cậu phải cho cô biết rằng cô thực sự đang gặp nguy hiểm.
Hermione nói với Harry cách để cậu đến được ký túc xá của họ và cả mật khẩu nữa. Rồi cô cùng Draco đi về lại Đại Sảnh Đường bởi vì phần thi trang phục đã sắp bắt đầu.
Draco không thể không chú ý rằng Hermione đã vui lên rất nhiều bởi vì Harry đã đến đây. Cậu không nghĩ rằng mình đã khiến cô vui lên được chút nào, tất cả đều là nhờ Harry cả. Sau khi giải thưởng về phần hóa trang được công bố, cô dựa vào cậu và nói "Em đang rất vui, anh cũng thế chứ?"
Thay vì trả lời cô, cậu lại đưa ra câu hỏi "Em vui bởi vì sự hiện diện của Harry đúng không?" Cậu không nhịn được mà hỏi câu đó. Cậu lúc nào cũng cảm thấy mình thua thằng Potter đó một bậc.
Hermione tặng cho Draco một cái nhìn nghiêm khắc và nói "Tại sao anh lại dám ghen với Harry hả? Em quý Harry bởi vì cậu ấy là bạn thân của em, nhưng niềm hạnh phúc của em tối nay là nhờ được tựa đầu vào vai anh cho nên anh phải chịu trách nhiệm đi" Cô chỉ tay mình vào cậu, và cậu lập tức nắm lấy ngón tay cô, kéo nó xuống khỏi mặt cậu.
"Tôi tin rồi", cậu nói "nhưng em biết rằng điều gì sẽ thuyết phục được tôi hơn không? Đó chính là một nụ hôn chúc ngủ ngon kiểu cũ."
"Khi buổi tối tuyệt vời này kết thúc, anh hãy đưa em về phòng rồi anh sẽ được như ý nguyện." Hermione cười ngọt ngào với chàng trai trước mặt, người vẫn đang nắm lấy ngón tay cô.
Buổi vũ hội kéo dài đến nửa đêm. Với vai trò là những người hộ tống, họ buộc phải ở lại cho đến khi buổi tiệc kết thúc. Thủ lĩnh nam sinh và thủ lĩnh nữ sinh xuất hiện cùng nói lời cảm ơn với những học sinh năm tám vì đã đến giúp đỡ, cũng như cảm ơn cô Hiệu trưởng McGonagall. Hermione và Draco dính chặt lấy nhau, cùng nhau đi về ký túc xá của bọn họ. Đằng sau là Terry và Padma, cũng đang nắm tay nhau. Draco dựa sát lại cô và nói "Tôi không biết rằng bọn họ là một đôi đấy"
Hermione nhìn cậu rồi nhướng mày lên "Em cũng không chắc là bản thân họ biết rằng họ là một đôi cho đến tối nay đâu. Điều đó ngọt ngào đấy chứ. Họ là một cặp rất đẹp đôi"
"Chúng ta không đẹp đôi chắc?", cậu hỏi rồi một tay quàng lên vai cô.
"Không, tụi mình là một đôi kỳ lạ, nhưng mà ai quan tâm chứ?" cô cười. Cậu bỗng nhìn xung quanh, và khi không nhìn thấy ai cả, cậu kéo cô vào một hành lang tối om không một bóng người.
"Điều này là sao hả Malfoy? Ý em là kỳ lạ theo nghĩa tốt đẹp đó chứ" cô vừa nói vừa cười.
"Tôi muốn lấy nụ hôn chúc ngủ ngon của mình và bây giờ là đẹp nhất rồi. Tôi không muốn liều mình hôn em ở trước cửa phòng đâu, có khi Potter sẽ xuất hiện và đá vào mông tôi ngay" cậu vừa nói vừa nháy mắt.
Cô gật đầu rồi nói "Thật ra thì..." nhưng trước khi cô kịp nói từ tiếp theo cậu đã chạm tay lên má cô, cúi đầu và phủ đôi môi xuống. Cậu hôn cô một cách chậm rãi bởi vì cậu muốn nụ hôn này phải thật ý nghĩa. Cậu nhẹ di chuyển môi, để thử xem đâu là điều cô muốn và đâu là điều cô trông chờ. Cậu di chuyển tay mình xuống eo cô, và cô di chuyển tay mình từ trước ngực cậu lên đặt hờ trên bờ vai Draco.
Cô cũng di chuyển đôi mình để phối hợp với cậu. Đó là một nụ hôn ngọt ngào, ướt át và đầy đam mê, mang tính hứa hẹn và trả lời hơn là một câu hỏi. Cô biết rằng mình có thể tin tưởng Draco. Cậu không hề cố gắng chiếm lợi ích gì cả, cũng không hề di chuyển quá nhanh. Cậu để cho cô duy trì tốc độ của nụ hôn này và điều đó có ý nghĩa với cô hơn rất nhiều so với những gì cậu có thể nghĩ đến. Cô nghiêng đầu sang phía bên kia và tăng áp lực lên đôi môi cậu. Và cậu hiểu ngay điều đó.
Cậu để tay trái mình ở eo của cô và tay phải kéo lên cần cổ thon dài. Cậu dùng những ngón tay mình, nhẹ nhàng vuốt ve qua lại. Cậu di chuyển miệng mình để có thể nhẹ nhàng tách đôi môi cô ra. Và khi cô mở miệng, Draco ngay lấp tức khiến nụ hôn này trở nên sâu hơn. Cho đến khi không biết bao lâu đã trôi qua hoặc cũng có thể chỉ là trong vài khắc, Draco không hề chắc điều này bởi vì thời gian như ngừng lại, thì cô buông cậu ra. Đó cũng là lẽ dĩ nhiên thôi bởi vì cậu không có cách nào để khiến mình dừng được. Cô tựa đầu vào lồng ngực cậu và cảm nhận được nhịp đập vội vã của trái tim người con trai này.
Cậu lại ôm chặt lấy cô và nói "Rất tuyệt đúng không?"
Cô không nhìn cậu nhưng lại tán thành bằng câu "Em nghĩ thế"
"Mình lên trên được chưa?" cậu hỏi, nghiêng đầu sang một bên rồi nâng cằm cô lên để cô có thể đối mặt với cậu.
"Draco, đêm nay thật sự rất tuyệt. Hôm nào mình sẽ lại hẹn hò nhé!" cô bẽn lẽn nói.
Cậu nắm lấy tay cô và dẫn cô ra khỏi hành lang tăm tối đó, nơi họ vừa hẹn hò với nhau và nói với cô rằng "Chà, sẽ thành thói quen đấy Granger".
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro