VIII.1 - Nàng Belle Của Vũ Hội
Author: AnnaM. Oliver
Translated by Ha Tien Nguyen
——————-
♥ Part VIII ♥
♥ Nàng Belle Của Vũ Hội ♥
Draco đang cảm thấy miệng mình khô nóng và tay cậu thì ướt sũng mồ hôi. Cậu hắng giọng rồi thắt cà vạt và nhìn vào bông hoa cài áo đang ở trên tay mình. Cậu không thể tin được là mình đang cảm thấy hồi hộp. Chắc rồi, họ đùa với nhau rằng đây là lần hẹn đầu tiên, nhưng thực tế là họ gặp nhau mỗi ngày còn gì, nên không việc gì phải đặt nặng vấn đề này cả. Cậu nâng tay mình lên và gõ cửa phòng cô. "Cốc... cốc"
Hermione đang tô điểm những nét cuối cùng trên khuôn mặt mình và cả mái tóc. Cô buông tóc của mình ra đằng sau lưng, tách một phần tóc qua một bên và dùng một chiếc kẹp tóc pha lê để giữ chúng lại. Cô chỉ trang điểm nhẹ thôi, một chút son môi và tô thêm má hồng, điều này đã khác thường lệ lắm rồi bởi vì bình thường cô còn chẳng buồn trang điểm. Bởi vì cô không thể mua váy mới nên cô phải tìm thứ gì đó trong tủ quần áo của mình để mặc. Cô đã thử rất nhiều bộ và cuối cùng quyết định sẽ mặc chiếc váy chữ A màu đen, tất đen và cả đôi giày bệt màu đen y như một nữ diễn viên ba lê vậy, kết hợp với một chiếc áo màu trắng xẻ chữ V có phần eo thắt lại. Cô mang một đôi bông tai đính kim cương được tặng vào dịp sinh nhật mười ba tuổi và một sợi dây chuyền ngọc trai được tặng vào dịp sinh nhật thứ mười lăm của cô. Cô ước giá mà mình có thể mua một chiếc váy mới, nhưng giờ nghĩ lại thì trông mình cũng khá ổn. Cô đang chuẩn bị thay một chiếc áo khác thì nghe tiếng gõ cửa. Cuộc hẹn của cô cuối cùng cũng đã đến. Cô cười khúc khích đầy trông đợi.
Cậu chuẩn bị gõ cửa lần thứ ba thì cô mở cửa ra. Và thế là cậu há hốc mồm ra vì quá kinh ngạc. Cô đẹp đến mức không thể tưởng tượng được. Mái tóc mà cậu vẫn thường trêu đùa mỗi khi có vài sợi dựng đứng lên giờ như chiếc vương miệng lấp lánh tô điểm thêm cho cô. Trông cô có vẻ trưởng thành hơn so với tuổi nhưng vẫn trẻ trung, tươi mới và cực kỳ xinh đẹp. Cậu hơi kinh ngạc một chút, bởi vì cậu đang trông khá đỏm dáng với bộ lễ phục nghiêm túc trong khi cô lại mặc váy ngắn và áo phông. Có lẽ cậu nên thay đổi một chút.
Cô chưa bao giờ nhìn thấy cậu đẹp trai như thế. Mái tóc để một cách tự nhiên, tự nhiên như nụ cười của câu. Cậu mặc bộ lễ phục màu đen với một bông hồng cài lên ngực áo, cậu còn mang theo thêm một bông hồng nữa cho cô. Và thế là cô cảm thấy mình như đang không mặc gì cả. Cô nhìn xuống chiếc váy đen cùng chiếc áo trắng của mình và cảm thấy xấu hổ. Có lẽ là cô nên giả vờ rằng mình bị đau đầu hay gì đó, nhưng mà không, không thể làm thế được, bởi vì cô đã chuẩn bị xong và nụ cười ngu ngốc đó của cô vẫn còn treo trên mặt. Cô bắt đầu cảm thấy máu trong người đang dồn lên hai má mình. Cô nhận lấy hoa và đeo nó vào cổ tay mình. "Em ăn mặc chả ra làm sao cả, em xin lỗi", cô nhìn xuống trang phục của mình.
"Tôi nghĩ rằng trông em rất đẹp đấy, nhưng mà tôi phải nói với em gì nhỉ, đợi tôi một chút nhé, tôi sẽ quay trở lại ngay và tôi chắc là em sẽ thấy thoải mái hơn khi tôi quay trở lại." Nói rồi cậu vội vã đi về phía hành lang.
Cậu nhanh chóng quay trở lại trên tay là một chiếc áo choàng và cô vẫn chưa hiểu là điều gì sẽ giúp cô bớt lạc quẻ so với cậu. Tuy nhiên, khi thật sự nhìn rõ cậu, cô cảm thấy rằng mình vui hơn cả trăm lần ấy. Cậu tiến về phía cô trong một chiếc quần tây đen, áo sơ mi trắng được cài nút chỉnh tề, thắt một chiếc cà vạt xám và vắt áo vest lên vai. Cô cười rạng rỡ bởi vì cậu thay đồ chỉ để hợp với cô và đặc biệt là cậu vẫn đẹp trai như trước, à không, còn đẹp hơn cả trước đó nữa.
"Hoa hồng của anh đâu?", cô hỏi.
Cậu khoác chiếc áo vest vào, hoa hồng giờ được cài lên trên túi áo trước của cậu. Cậu nắm lấy tay cô, để tay cô vòng qua cánh tay của mình rồi nói "Mình đi được chưa?". Cô gật đầu và thế là họ đến buổi vũ hội.
Trong khi họ đi đến đại sảnh đường, trong khoảnh khắc cậu nhìn sang cô, và cảm giác choáng ngợp bao trùm lấy cậu. Cảm giác như cậu đang đi cùng với cô gái xinh nhất hành tinh này và không chắc là mình xứng để nhận được đặc ân đó.
Hermione vẫn trốn tránh ánh mắt của cậu. Cô cảm thấy như mình đang khoác tay người con trai đẹp trai nhất trường học và không biết rằng mình có đáng để nhận được hạnh phúc quá lớn này không nữa.
Trên đường đến buổi vũ hội, họ nhìn thấy Terry và Padma. Họ là một cặp đôi hộ tống khác. Padma đang diện bộ váy tơ lụa màu xanh đen rất thời trang và Terry xuất hiện với chiếc quần tây màu xám, áo vest xám khoác ngoài sơ mi trắng. Draco cảm thấy vui vì mình đã thay trang phục nếu không trông cậu sẽ thật ngu ngốc với bộ lễ phục trước đó của mình. "Chà, hai bồ sẽ thành một cặp rất đẹp trai đây", Padma nói trong lúc khoác lấy tay Hermione. "Mình nghĩ là ban đầu chúng ta nên tách ra, để mọi người nhìn thấy sự hiện diện của chúng ta rồi hãy lại đi cùng với nhau. Mấy bồ đồng ý chứ?"
Hermione chẳng muốn tách ra chút nào nhưng họ còn phải đi làm nhiệm vụ của mình nên cô đồng ý. Cô vẫy tay với Draco và đi về bàn đựng thức ăn và nước uống. Cô chào hỏi những vị giáo sư đến tham gia và gật đầu chào cô hiệu trưởng. Giáo sư McGonagall tiến đến và nói rằng hôm nay trông cô rất xinh cũng như cảm ơn vì cô đã đồng ý đến giúp đỡ. Bà hỏi rằng liệu cô và bạn đồng hành của mình có thể làm giám khảo cho cuộc thi trang phục sắp diễn ra không và Hermione nói rằng mình rất lấy làm vinh hạnh.
Hermione đến bàn để pha cho mình một chút rượu thì một chàng trai năm thứ sáu của nhà Slytherin lúc cô còn đi học tiến đến và nói "Ồ, trong mấy đứa máu bùn thì cô là người xinh nhất ở đây đấy!". Mắt cô đầy giận dữ và cô đặt ly rượu của mình xuống. Hắn ta nháy mắt với cô rồi cùng với đứa bạn của mình rời đi. Mặt Hermione xụ xuống. Đúng là đã có định kiến thì khó mà gỡ ra được. Draco nhìn thấy cô từ phía bên kia bàn và phát hiện ra biểu cảm trên mặt cô bỗng nhiên tối sầm lại. Vì không muốn cô xuống tinh thần, đặc biệt là trong buổi hẹn hò đầu tiên thế này nên cậu tiến đến bên cô.
Cô đang bước về phía bên kia của căn phòng, giữa những vũ công và người tham gia buổi tiếc thì Malfoy tiến đến từ đằng sau và nói "Thằng Smith đó nói gì khiến em khó chịu hả?"
"Ồ, em còn chẳng biết tên hắn ta là gì nữa kìa" Cô nói nhẹ, nhận lấy cốc nước mà cậu đưa cho cô. Cô nhìn về phía hắn ta và thấy hắn đang gửi một cái hôn gió đến mình rồi nói "Không, hắn ta chỉ khen em thôi, nhưng lại bằng cách hết sức thô lỗ. Cậu ta nói rằng trong số những đứa máu bùn ở đây thì em là cô gái xinh đẹp nhất".
Draco trừng mắt với thằng đó như thể muốn giết hắn ngay tại trận. Cậu ta ngay lập tức hiểu được biểu cảm của Draco và ngay lập tức quay đi chỗ khác, không dám nhìn vào Hermione nữa. Draco vẫn luôn giỏi ở khoảng hăm dọa người khác mà. Cậu đặt hờ tay ở phía sau lưng cô rồi hướng cô sang phía khác của đại sảnh đường.
Terry xuất hiện trước mặt họ và nói "Mình vừa bắt gặp một thằng ngốc nhà Ravenclaws đang cố pha rượu mạnh vào đố uống thế là mình báo cáo lại với thủ lĩnh Nam sinh. Mình ghét nhà mình bị trừ điểm nhưng mà mấy đứa nhóc có thể sẽ uống phải thứ đó và say xỉn ngay". Hermione cười với cậu ta.
"Bồ có chắc là mình chưa bao giờ pha rượu mạnh vào đồ uống không Terry?", cô hỏi.
"Tất nhiên là không, chỉ có mấy đứa Slytherin mới làm vậy thôi", cậu ta nháy mắt với Draco rồi bỏ đi.
"Anh có thấy kỳ quặc không nếu bây giờ chúng ta khiêu vũ nhỉ?", Hermione hỏi.
"Đó là cách mà dân Muggle mời nhau khiêu vũ hả? "Có kỳ quặc không" sao?", Draco có vẻ sửng sốt.
"Ý em là chúng ta chỉ là người hộ tống thôi mà », cô nói.
"Tôi hiểu ý em mà cô gái. Đưa tôi chiếc cốc của em nào", cậu yêu cầu. Cô đưa ly nước cho cậu, dù sao thì ly nước đó cũng đã bị pha rượu vào rồi và cô thì vẫn đang muốn mình tỉnh táo trong đêm nay. Cậu đặt ly nước xuống chiếc bàn bên cạnh rồi mìm cười "Đưa tay em cho tôi".
Cô cười khúc khích, cảm thấy như mình là một cô gái nhỏ khi đưa tay cô cho cậu. Cậu nắm lấy tay cô, dắt cô ra sàn nhảy nơi điệu nhạc slow đang từ từ vang lên. Cậu không giữ lấy cô quá chặt. Cậu muốn cô phải thoải mái bởi vì cô đang đờ ra như khúc gỗ. Cô siết chặt tay cậu trong tay mình, ai mà biết được cô lại mạnh đến thế chứ? "Granger, em không cần nghiền tay tôi như thế đâu bởi vì tôi sẽ không để cho ngã," cậu đùa.
Cô thật sự rất xấu hổ sau đó thả lòng tay mình và nói "Xin lỗi anh". Cậu nhẹ nhàng di chuyển tay cậu xuống ngay dưới vùng eo của cô, tay kia đan lấy những ngón tay thon gọn. Cô đặt tay kia lên vai cậu nhưng sự thật là cô đang chụm tay lên chiếc áo vest mà cậu đang khoác trên người. Cô ấy đang thật sự cần phải tươi tỉnh lên. Vậy là không hề báo trước, cậu hoàn toàn buông cô ra rồi từ từ nắm lấy tay cô và lắc nhẹ. Trong một lúc cô đã nghĩ rằng đó là một kiểu khiêu vũ mới của giới phù thủy.
Cậu nói "Hãy xua hết mọi căng thẳng ra khỏi người em thôi nào, cứ thư giãn rồi em sẽ thấy vui thôi". Cậu lại tiếp tục lắc tay cô và điều thú vị là cô thật sự cảm thấy mình thoải mái hơn nhiều. Hermione thậm chí còn bước lại gần cậu hơn và tựa đầu vào ngực cậu. Còn cậu thì đặt cằm tựa lên đỉnh đầu cô. Bài hát hát sẽ sớm kết thúc cho dù cậu có mong điều đó hay không vì vậy cậu phải nắm lấy cơ hội này nếu không thì sẽ chẳng còn dịp nào nữa cả. Cậu đặt cả hai tay mình vòng quanh eo cô và nhẹ kéo cô sát lại, ở khoảng cách gần nhất mà hai người có thể và cơ thể hai người như dán chặt vào nhau. Cô vòng tay qua cổ cậu, ngước mắt nhìn lên và phát hiện ra rằng cậu vẫn đang chăm chú nhìn cô. Cậu cúi đầu xuống và hôn cô thật ngọt ngào, cô cảm giác như mình đang bị đôi môi đó làm cho tan chảy. Nụ hôn không kéo dài lâu và rồi Hermione lại tựa đầu lên ngực cậu và vì một lý do nào đó cô chợt thấy mình muốn khóc, không hề hiểu lý do tại sao. Bản nhạc kết thúc, cô rời khỏi vòng tay cậu và đi ra khỏi sàn nhảy mà không hề nhìn cậu lấy một lần. Draco vô cùng bối rối. Cậu đã làm gì sai sao? Cậu cảm thấy đó là giây phút tuyệt vời nhất đời mình nhưng sao cô trông lại kỳ lạ như thế?
Cô đi đến bức tường phía đằng xa rồi tựa mình lên đó, hít thở sâu rất nhiều lần để ngăn không cho những giọt nước mắt rơi xuống. Cậu đến phía sau lưng cô, đặt nhẹ tay mình lên đó. Cô biết chắc rằng đó là cậu thậm chí trước khi cậu chạm vào cô. Cô quay lại rồi nắm lấy tay cậu. Vẫn không tiếp tục nhìn mà kéo cậu chạy xuyên qua đám đông.
Cô chạy qua Đại sảnh đường và đến trước cánh cửa dẫn ra cầu thang lớn. Cô đẩy cửa ra, vẫn đang nắm lấy tay cậu và đi ra bên ngoài. Cậu vẫn không hiểu nổi chuyện gì đang xảy ra hoặc là sắp xảy đến nhưng vẫn đi theo phía sau cô.
Và khi bầu không khí lạnh lẽo bao trùm lấy họ, cô cuối cũng cùng quay lại nhìn cậu và bất ngờ nhào vào lòng cậu.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro