Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

VI.2 - Cả Thế Giới Biết Họ Đi Dạo; À Ít Nhất Cũng Có Neville

Author: AnnaM. Oliver

Translated by Ha Tien Nguyen

——————-

♥ Part VI ♥

♥ Cả Thế Giới Biết Họ Đi Dạo; À Ít Nhất Là Có Neville ♥

Draco kéo Hermione đứng dậy. Sau khi cô đứng lên, cậu có ý định thả tay cô ra, thật sự là có ý đó. Nhưng tại sao cậu vẫn giữ lấy tay cô mãi như thế này?

Họ bắt đầu đi dạo quanh hồ, cậu nói "Tôi rất tiếc vì những ký ức tồi tệ của em. Tôi cũng rất ghét khi phải nghĩ về năm trước".

"Em biết và em cũng rất tiếc cho anh," cô nói một cách chân thành. Sau đó tiếp lời "Cô hiệu trưởng có nhờ em tìm giúp cô một vài học sinh năm thứ tám để giúp cô chuẩn bị cho vũ hội Halloween sắp tới, vào thứ bảy này"

"Nghe có vẻ hay đấy,", Cậu cố tình tỏ ra hờ hững, hy vọng cô sẽ không kéo cậu vào vụ này.

Cô hiểu được cách trả lời đó có nghĩa là cậu không có hứng thú tham gia. Cô nghĩ là mình không nên tiếp tục đề tại này nữa nhưng rồi cô lại tiếp tục. "Terry Boot nói là cậu ấy sẵn sàng giúp đỡ đó.", cô thành thật nói với cậu. Bởi vì Terry thực sự đã nói với cô như thế.

"Tuyệt", cậu lặp lại thêm lần nữa, sau đó thêm vào "Cậu ta là một gã rất được".

"Đúng thế", Hermione đồng ý ,"Và cậu ấy nói rằng cậu ấy cũng sẽ nhờ thêm người bạn thân của mình nữa, bốn người chúng ta chắc là sẽ đảm đương được."

Draco buông tay cô ra và quay sang nhìn cô "Ai là bạn thân nhất của cậu ta?". Cô ấy tốt nhất là đừng nhắc đến cái tên mà cậu nghĩ trong đầu, bởi vì nếu cô ấy làm như vậy thì sẽ có nghĩa là cậu, Draco Malfoy vừa bị chơi một vố. Cô đang cố gắng lừa cậu tham gia vào những việc vớ vẩn như đi cùng với một lũ trẻ ngu xuẩn.

"Anthony Goldstein và Michael Corner," cô nói rồi lại tiếp tục bước đi.

"Em ác thật đấy", cậu thốt lên. Cô quay lưng lại nhìn cậu. Cậu bước đến bên cô và nói "Thông thường thì tôi sẽ rất ngưỡng mộ người nào có tính cách đó nhưng mà nếu nó được áp dụng lên tôi thì tôi sẽ không được đồng tính cho lắm đâu".

Cô nhận ra là cậu đã đúng. Cô đã cố gắng lôi kéo cậu. "Em đoán là em không thể lôi kéo quý ngài được rồi, đúng không?", cô nói điều đó với nụ cười không được tươi cho lắm.

Họ tiếp tục đi dạo, lần này thì nắm lấy tay nhau. Draco hỏi "Terry thật sự đã nói là sẽ giúp em chứ?"

"Vâng, nhưng mà cậu ta không hề nhờ những người bạn của cậu ta đâu. Chắc là em sẽ nhờ Neville và Luna vậy," cô nói với vẻ mặt buồn bã. Cô thật sự muốn Draco sẽ ở đó với mình.

"Em biết sao không Granger, tôi sẽ tham gia, chúng ta hãy xem nó như là một buổi hẹn hò, kiểu như đó là buổi hẹn hò chính thức đầu tiên của chúng ta chẳng hạn", cậu nói và dường như có những tia sáng đang lấp lánh trong đôi mắt cậu. Cậu cúi xuống nhìn cô và họ lại dừng lại thêm lần nữa "Nhưng mà tôi cần hỏi em một câu. Liệu em có hôn tôi trong buổi hẹn đầu không? Bởi vì nếu như câu trả lời là không thì tôi không chắc là tôi sẽ để tâm đến nó đâu nhé". Thế là cô tặng cánh tay cậu một cú đấm.

"Nè Malfoy, em đã có một ý nghĩ ngu ngốc rằng hôm nay là buổi hẹn đầu tiên của chúng ta nhưng vì anh chỉ xem đây là một cuộc đi dạo nho nhỏ nên em sẽ đồng ý rằng vũ hội sẽ là lần hẹn hò đầu tiên.", cô trả lời.

Hermione tiếp tục bước đi và cậu kéo lấy áo khoác cô từ phía sau, bất ngờ lôi cô đến một dãy hành lang nào đó. Sau đó cậu quay cô lại đối diện với mình, đặt tay cậu vào túi váy của cô và hỏi "Thế còn nụ hôn trong buổi hẹn đầu thì sao? Nếu em trả lời đúng thì lần này sẽ trở thành lần hẹn đầu của chúng ta".

"Chà, nếu như đây là lần hẹn hò đầu tiên thì anh sẽ biết thôi. Giờ anh sẽ phải đợi và lo lắng đấy" cô bật cười rồi thoát ra khỏi vòng ôm của cậu và bỏ trốn vào màn đêm đen.

Cô thật sự nghĩ rằng một người như Malfoy đây sẽ đuổi theo cô y như mấy thằng nam sinh ngốc nghếch ư? Nhưng mà cô đã chạy ra xa lắm rồi đấy, và điều đó thật nguy hiểm trong kiểu thời tiết tối đen thế này nên cậu phải đuổi theo thôi. Cậu bắt đầu chạy theo sau cô. Tất cả những gì cậu làm là chạy phía sau cô ấy, rồi dần chạy ở bên cạnh rồi sau đó chạy vượt qua cô. Cậu nhanh chóng bắt lấy cô, đôi tay cậu vòng qua eo và ngăn cô lại, sau đó làm cho cô ngã xuống đất. Nhưng cậu cẩn thận để cô ngả lên người mình thay vì mặt đất lạnh lẽo, và cậu muốn mình là người chịu lấy sức nặng từ cô chứ không phải điều ngược lại.

Cô bị ép vào lồng ngực cậu, cả người nằm trên cơ thể của Malfoy và cười như chưa bao giờ được cười như thế. Cậu đáp lại cô bằng một nụ cười không thể tinh quái hơn, trông cậu gian manh kinh khủng. Cậu tỏ ra như sắp làm hại cô đến nơi, lại vừa như sắp có ý hôn cô vậy. Cô chẳng biết đâu mới là ý nghĩ thật sự của cậu. Cô nhanh chóng ngừng cười, cố gắng chống vào ngực cậu để đứng lên. Cái cách cô đang nằm trên người cậu như thế này thật sự hư hỏng. Nhưng cô càng cố gắng đứng dậy cậu lại càng siết chặt cô hơn. Cậu ôm cô chặt đến nỗi có cảm giác như sắp nghiền nát cô luôn vậy.

"Để em đứng dậy nào Malfoy," cô nói nhỏ nhẹ.

"Nếu tôi không muốn thì sao?" cậu nói một cách thật lòng, bởi vì sự thật là thế mà, cậu chẳng muốn cô ngồi dậy chút nào. Cậu muốn thật gần bên cô, giống như lúc này đây.

"Làm ơn đi mà", cô van nài. Nghe có vẻ như cô đang sợ hãi. Cô ấy đang nghĩ rằng cậu sẽ làm hại cô ư? Thế là cậu xoay ngược người lại, đẩy cô xuống phía dưới và cậu nhẹ nhàng nằm ở trên cô.

"Tư thế này tốt hơn chứ?", cậu hỏi.

"Không," cô nói một cách ngoan ngoãn. Có quá nhiều cảm xúc đang vây lấy cô cùng một lúc khiến cô cảm thấy mình như sắp nổ tung. Cô đã từng hôn Ron rất nhiều lần nhưng chưa bao giờ gần gũi như vậy với Ron cả.

Đôi tay cô đang ôm lấy Malfoy, thật sự dùng toàn bộ cơ tay của mình để ôm chặt lấy cậu. Đến cậu cũng phải ngưỡng mộ cô vì điều này. "Nếu em để tôi hôn em, thì tôi sẽ cho em đứng dậy", cậu khe khẽ nói.

"Em sẽ không hôn anh vì bị hù dọa đâu", cô bĩu môi, cố gắng làm cho mình bớt hồi hộp.

"Thế thì lúc nào mới hôn?", cậu hỏi, một bên chân mày nhướng lên.

Tim cậu đập mạnh đến mức tai mình còn nghe rõ. Cũng có thể là nhịp tim của cô ấy đang hòa vào nữa. Cô thở rất gấp, lồng ngực phập phồng lên xuống như tốc độ mỗi lần chuông báo động vang lên. Cậu đau thương (vâng, chính xác là đau thương) nhận ra rằng ngực cô cũng đang nâng lên hạ xuống trên lồng ngực cậu.

"Hôn tôi, Granger", cậu ra lệnh, hạ thấp đầu cậu xuống gần cô hơn, đôi môi đã liền kề và vẫn chưa chạm vào nhau, nhưng đủ gần để cô có thể cảm nhận được sức nóng từ hơi thở cậu, và nếm được vị kem đánh răng mà cậu dùng.

"BUÔNG CÔ ẤY RA!" một ai đó bỗng hét lên từ phía bên kia hồ. Cả Hermione và Draco đều bị giật mình, cậu ngồi dậy và cả cô cũng thế. Cô trườn ra phía trước để nhìn xem người đang đứng bên kia bờ hồ là ai.

Draco đã đứng hẳn dậy và hét lên "Người nào đó?"

"Mày là ai?", người kia hỏi lại.

"Neville, có phải bồ không?", Hermione hỏi.

"Là mình đây, cậu không sao chứ Hermione?", cậu lại la toáng lên.

"Chỉ là Malfoy thôi mà!", cô hét ngược trở lại.

"Thật lố bịch", Draco xùy một tiếng.

"Xin lỗi, mình chỉ tưởng có ai đó đang tấn công bồ thôi!", Neville nói "Hai bồ đang làm gì vậy?"

Draco lại một lần nữa thì thầm bên tai Hermione "Và em vẫn nói rằng cậu ta không phải là đồ ngốc nhỉ!"

"Không có chuyện gì cả Neville à, mình bị trượt ngã và Malfoy đang cố giúp mình đứng lên thôi," cô chỉ vừa mới nghĩ ra lý do đó. Draco tặng cho Hermione một cái nhìn như không thể tin được, nhưng mà ngạc nhiên là thằng Longbottom lại tin sái cổ.

"Bồ có bị thương không?", Neville tiếp tục gào.

"Neville à, đừng gào qua gào lại như thế này nữa, tụi mình sang chỗ bồ ngay đây", cô nói lại với Neville. "Đi nào Draco", cô vừa nói vừa kéo vạt áo khóa của cậu.

"Thế còn cuộc đi dạo của chúng ta thì sao chứ?" cậu nói, đi theo cô sang phía bên kia hồ.

"Thì chúng ta vẫn đang đi dạo mà," cô trả lời.

"Thế còn nụ hôn thì sao?", cậu nghiến răng.

"Thôi nào, anh nghĩ là vừa nãy em sắp hôn anh thật sao?" cô chạy về phía Neville.

Đúng, đó chính xác là những gì mà cậu đã nghĩ. Cậu nghe Hermione nói với Neville, "Bồ đang làm gì ở đây vậy Neville?"

"Mình đang thu thập một loại cây thuộc họ hoa súng, nó chỉ nở vào những đêm không trăng, trong kiểu thời tiết như thế này, phải chính xác về cả nhiệt độ và áp suất thì mới tìm được nó. Đêm nay vừa vặn với mấy điều kiện mà mình vừa kể ra.", giọng Neville đều đều.

"Cái này là chuẩn bị cho kỳ thực tập của bồ hả?", cô cảm thấy mình thật sự bí ấn tượng trong khi Draco đã bắt đầu ngáp.

"Không, cái này chỉ là để dành cho tiết học sắp tới thôi. Mình khá hơn bồ ở môn Thảo dược mà. Bồ có thể cùng đi với mình, cả hai bồ luôn, tụi mình cùng nhau thu thập rồi viết báo cáo.", Neville đưa ra quyết định.

"Ôi Neville, điều này thật tuyệt, đúng không Malfoy?" cô nói một cách hào hứng bởi vì cô vẫn đang phải vật lộn với môn Thảo dược học.

Draco dựa sát vào cô và thì thầm chỉ để cô nghe thấy "Tại sao việc làm bài tập luôn khiến em cảm thấy hứng thú hơn là việc hôn tôi thế?"

Cô mỉm cười trả lời "À, bởi vì nếu hôn anh thì em đâu có được điểm để qua môn đâu, và dù sao thì, anh không nghe thấy là loài hoa súng này chỉ xuất hiện vào đúng kiểu thời tiết này thôi sao?"

Draco ngồi xuống một phiến đá, quan sát "thằng đần" và "cô nàng mọt sách trong mơ của mình" chăm chú tìm những bông hoa súng khỉ gió, và vẫn không thể tin được điều này đang xảy ra với đời mình.

P/S: Thánh phá đám Neville :)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro