Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Kết thúc 2

Tất cả mọi người đều đang đứng bên ngoài phòng bệnh chờ bác sĩ ra ngoài.

"Không có tổn thương nào nghiêm trọng cả. Thực ra, dường như là anh Weasley đã lấy lại được trí nhớ. Bệnh nhân sẽ bị đau trong một vài ngày tới. Còn hiện giờ thì bệnh nhân yêu cầu được gặp riêng cô Granger."

Một nửa số người có mặt bất mãn than thở, một nửa số còn lại bắt đầu chửi rủa gã tóc đỏ. Draco thì vừa bất mãn vừa chửi gã.

"Em không nghĩ là chúng ta nên chiều theo ý ông anh trai ngu ngốc của em." Ginny lẩm bẩm.

Draco ôm Hermione về phía anh, hoàn toàn đồng ý với Ginny.

"Em phải vào đó. Anh biết mà, Draco."

"Anh biết nhưng anh không muốn em vào đó."

"Em là của anh, Draco à. Không có cái gì có thể thay đổi điều đó." Hermione thì thầm vào tai anh khi cô ôm chầm lấy anh. "Anh mãi mãi ở trong trái tim em." 

"Anh sẽ cho em vào trỏng nếu em đồng ý sẽ kết hôn với anh sớm hơn dự tính."

Hermione sửng sốt ngước nhìn anh: "Draco..."

"Anh yêu em rất nhiều và anh không biết liệu anh có thể để em ở cùng gã ta không" anh nói với một chút ghét bỏ "Để em vào phòng trừ khi em nói sẽ kết hôn với anh" 

Lúc này hai người họ đang ở trong thế giới riêng của mình, không hề nhận thấy tất cả những người đang có mặt ở đây đang nhìn chăm chăm vào họ, chờ xem kịch vui.

Draco nhìn Hermione với ánh mắt tha thiết nhất mà anh có thể làm được.

"Được" Hermione nói mà không kịp suy nghĩ. Khi nhìn thấy trong mắt anh một chút ảm đạm, cô không còn nghĩ hay nghe thấy điều gì khác nữa. "Em đồng ý, em đồng ý gả cho anh!" Cô mỉm cười khi ánh mắt anh lại sáng lên một lần nữa.

Lúc bước vào phòng bệnh của Ron, Hermione vẫn còn đang chìm trong sự vui vẻ vì Draco cầu hôn cô.

Khoảnh khắc cửa mở ra, Ron mở miệng định nói gì đó nhưng bị chặn miệng vì khi Hermione đưa tay ra, lòng bàn tay hướng về phía hắn. Cô không hề nhận ra chiếc nhẫn đính hôn mà mình thường giấu đi đã bị Ron nhìn thấy. Chính nó đã ngăn Ron nói. Thật khó để coi nhẹ sự tồn tại của một chiếc nhẫn lớn và đắt tiền như vậy.

"Ron, tôi..."

"Khi nào thì cái đám cưới chết tiệt đó diễn ra?" Ron tức giận nói.

Hermione ngạc nhiên. Sao cậu ấy lại biết. Trời ạ, là chiếc nhẫn. Cô mở miệng muốn nói gì đó nhưng lại nhận ra mình không biết phải nói gì. Thay vào đó, cô chọn trả lời câu hỏi của hắn. "Chúng tôi sẽ cố gắng tiến hành hôn lễ trong một tháng nữa."

"Thằng đó cầu hôn bồ khi nào?"

"Vài tuần trước đây." Hermione nói khẽ.

"Thật sớm nhỉ." Ron cay đắng nói. "Trận quyết đấu này vốn dĩ không có ý nghĩa gì đúng không? Cho dù mình có thắng đi nữa, hai người cũng đã đính hôn rồi. Khốn kiếp, bồ sao có thể dễ dàng quên đi những năm tháng chúng ta đã trải qua cùng nhau như vậy chứ!" 

"Mình? Mình á?" Ronald Weasley, cậu không có tư cách nói những lời đó với tôi. Tôi không hề làm như vậy. Chính cậu! Cậu mới là người vất bỏ những năm tháng đó. Cậu cho rằng tôi không xứng đáng được để được cậu chung thủy!"

"Ra ngoài. Ngay lập tức!!!" Ron hét lên. Trong đầu hắn giờ chỉ còn một ý nghĩ duy nhất: Draco Malfoy sẽ kết hôn với Hermione Granger - người đáng ra là vợ hắn - trong vòng một tháng nữa. Hắn biết hắn đã sai rồi nhưng sự kiêu hãnh không cho phép hắn thừa nhận điều đó. "Hãy cố mà tận hưởng cuộc sống chết tiệt đó cùng với hắn ta đi!"

Một tháng sau

Ginny đang chạy quanh quanh, đuổi theo Teddy đang cố gắng lột bớt đồ ra. "Teddy, con biết là mẹ không thể chạy mà!" Ginny kêu lên, nhặt chiếc blazer trắng. Cô mong là mình sẽ bắt được thằng bé trước khi nó cởi luôn cái quần. Cô thầm than thở về việc mình đã mang thai đến tháng thứ năm.

"Draco, bắt thằng bé!" Cô hét lên khi nhìn thấy chú rể.

Draco vừa mới bước xuống lối chờ để đi đến nhà thờ của dân Muggle. Anh quay ngoắt lại khi nghe thấy Ginny gọi. May mà anh có phản xạ nhanh nhạy và bắt đã bắt được thằng bé trước khi nó kịp lột hết đồ.

"Chú Draco, bộ đồ này thật đáng ghét mà!"

Draco nhướng mày: "Có nhớ những gì dì Hermione đã dặn dò không?"

Teddy gật đầu.

Draco cười nhẹ khi Ginny đến gần họ.

"Ôi chúa ơi, em "

"Ginny Potter, ngồi xuống nghỉ đi trước khi em ngất ra đó!"

"Em muốn nó ra ngoài nhanh một chút." Cô nàng kiệt sức ngồi xuống, đưa tay vuốt nhẹ bụng mình.

"Anh đi gọi chồng em, không được cử động. Lạy Merlin, em đang mang thai năm tháng đó. Để anh bế Teddy."

Ginny vẫy vẫy tay khi Draco ôm Teddy đi: "Giao thằng bé cho Sadie là được rồi. Cô ấy đang chải đầu giúp bọn nhỏ. Chỉ cần có Vicky ở đó là nó sẽ không lột đồ. Con bé nghĩ nó mặc như vậy trông rất bảnh."

Draco rùng mình. Bằng một cách khó hiểu nào đó, trong một tháng trước đó, vợ sắp cưới và người yêu cũ của anh đã trở nên gần gũi và trở thành bạn thân với nhau. Hermione đã giới thiệu Sadie cho đồng nghiệp của cô là Ken Hamilton. Sau đó mọi chuyện đều hết sức thuận lợi. Cứ như thể hai người phụ nữ này vốn dĩ là bạn tốt của nhau. Có một chút bất an cho anh. Nhất là khi hai cô nàng luôn nói đùa rằng nếu họ không phải là gái "thẳng" thì có lẽ họ sẽ ở bên nhau. Sau đó cả hai đều cười như điên vì suy nghĩ điên cuồng đó. Có người sẽ cho rằng như vậy thật hay ho nhưng anh lại cảm thấy tinh thần bị loạn lên và hơi có chút bối rối. Thậm chí anh còn hoài nghi tính chân thật trong lời nói đó.

"Teddy, cài lại nút áo đó đi, trước khi chúng ta thấy Vicky và những người khác."

"Nhưng mà nó không thoải mái tý nào." Teddy bĩu môi.

"Chú biết nhưng Teddy, đây là một ngày quan trọng của chú và dì Mione. Cô ấy muốn thấy con trông thật hoàn hảo. Con không thể làm vậy để cô ấy vui sao?"

Teddy thở dài, buồn bã gật đầu: "Con muốn cưỡi ngựa!"

Draco đi lên cầu thang bằng đá cẩm thạch, mỗi khi Teddy ré lên thì anh lại bước nhanh hơn.

Draco vui vẻ thả Teddy xuống chỗ Sadie, người phụ nữ này đăm chiêu nhìn anh một cái.

"Trước khi cô ấy đến nhà thờ anh không được phép nhìn thấy cô ấy đúng không nào?" Siêu mẫu đóng cửa lại, anh nghe thấy tiếng Teddy gọi Colby khi rời khỏi đó.

Cả Narcissa và Helena Granger đều cười rạng rỡ khi họ nhìn Gustav giúp Hermione phủ mạng che mặt sau khi anh giúp cô tạo một kiểu tóc tuyệt đẹp. Một nửa mái tóc được búi lên một nửa rủ xuống với những dải ruy băng trắng cuộn theo những lọn tóc đã được tạo kiểu của cô. "Rất đẹp." Gustav nói khi anh đã cài mạng che một cách hoàn hảo nhất.

Hai người phụ nữ đều đã khóc. Chưa đầy nửa giờ nữa, hai đứa con của họ sẽ kết hôn.

"Con trông đẹp quá, con yêu." Helena Granger nói với con gái mình, nhẹ nhàng vuốt ve tấm màn trắng tinh khôi.

"Và đây là  thứ cuối cùng con cần, mọi người phụ nữa nhà Malfoy sẽ đeo thứ này trong đám cưới và giờ nó là của con." Narcissa nói khi bà đem vòng cổ đeo cho Hermione. "Mỗi thế hệ chúng ta đều đeo nó. Nhiều năm trước, khi nó được tạo ra, nó được trao cho một loại phép thuật cổ xưa. Khi mà một người nhà Malfoy gặp nguy hiểm thì cái vòng cổ này sẽ nóng lên. Những năm qua, nhờ nó mà con trai ngu ngốc của ta có thể thoát vụ nguy hiểm đến tính mạng. Sau này khi con có con, nó cũng sẽ làm như vậy. Đây là một món đồ gia truyền." Bà mỉm cười.

"Váy cưới của bồ là đồ mới, mình muốn bồ cài cái này như là thứ bồ đi mượn*." Sadie nói, cài lên tóc Hermione một cái kẹp tóc kim cương đẹp đẽ. "Mình nhận được cái này từ một ông già, hoàng tử của một số hòn đảo. Mình không nhớ được thêm gì nữa nhưng mình sẽ lấy lại nó khi bồ đi hưởng tuần trăng mật."

  *Theo những gì mình đọc được lâu rồi thì trong đám cưới của người phương Tây, cô dâu sẽ nhận một món đồ cũ được cho mượn. Như vậy cuộc hôn nhân sẽ hạnh phúc hơn ạ :3 đại loại là thế :v  

"Tất nhiên là con cần một cái gì đó màu xanh nữa." Bà Granger nói, đưa cho Hermione một chiếc nhẫn màu xanh mà Draco đã mua cho bà, hẳn là đã lâu trước đó.

"Và giờ chị đã sẵn sàng rồi đó." Ginny vừa khóc vừa đi vào phòng. Luna nhẹ nhàng vỗ nhẹ lưng Ginny, mỉm cười.

Draco nghe được tiếng nhạc vang lên, là giai điệu nhẹ nhàng của Kiss Me. Anh mỉm cười. Đó là ý tưởng của Hermione. Đây là bài hát của riêng họ.

Vicky bước xuống đầu tiên trong bộ váy hoa dành cho bé gái. Sau đó là các phù dâu. Luna trong chiếc váy dài  màu bạc có thắt lưng rất lộng lẫy. Hermione biết rằng những người bạn của mình đều rất khác biệt nên không yêu cầu các cô ấy mặc những trang phục chính thống, chỉ cần các cô mặc lễ phục màu bạc là được. Nhưng cô có nói cho Draco biết, màu bạc này cùng màu mắt của anh không hề giống nhau. Lạy Merlin, anh không cần có cái tôi lớn hơn nữa. Sau đó là Sadie xuất hiện trong chiếc váy dài màu bạc, có một đường cắt khoe ra chân thon của cô nàng siêu mẫu. Và cuối cùng là nàng phù dâu danh dự Ginny Weasley trong chiếc váy dây xếp ly kết hợp hoàn hảo với bụng bầu.

Draco như ngừng thở khi thấy Hermione đi xuống cầu thang bằng đá cẩm thạch với cậu bé Teddy và Colby đang nhấc đuôi váy giúp cô. Cô thật lộng lẫy trong bộ váy cưới trắng tinh được thêu tinh xảo, đính cườm và những đường may tinh tế, một thiết kế tuyệt đẹp của Pháp. Khi cô đi xuống, cha cô bước đến, các cậu bé thì nhanh chóng chạy đến chỗ thay đồ.

Hermione phải nỗ lực ngăn nước mắt rơi xuống khi cha cô dắt cô vào lễ đường. Cô chỉ nhìn về phía trước nơi Draco đang đứng, trông vô cùng đẹp trai trong bộ tuxedo.

"Chắc chắn anh là người đàn ông may mắn nhất thế giới này." Draco lẩm bẩm khi anh vén khăn che mặt len đầu cô để anh có thể nhìn thấy cô và hôn cô mà không gặp sự cố nào.

Họ chỉ nhìn nhau say đắm, có những cuộc trò chuyện bằng mắt trong im lặng.

"Draco Abra-, anh có"

"Có, với tất cả trái tim tôi." Draco cắt lời.

"Và Her-"

"Có, mãi mãi và luôn luôn" Hermione làm cho người chứng hôn không thể nói trọn vẹn một từ.

"Vậy" Người chứng hôn ho nhẹ "Tôi tuyên bố hai người là"

Draco cúi xuống và trao cho Hermione một nụ hôn nồng cháy nhất. Hermione vòng tay qua cổ anh và hôn sâu hơn nữa. Cô đã chính thức kết hôn với Draco Malfoy, ai có thể ngờ được anh là người cùng cô đi đến cuối con đường."

"Vợ chồng, anh có thể hôn cô dâu." Người chứng hôn kết thúc câu nói dù rằng cô dâu và chú rể đã vượt mặt anh.

Ronald Weasley nắm chặt thiệp mời trong tay khi hắn đứng trong một chỗ tối gần lối ra. Hắn thấy họ hôn nhau, chỉ với một nụ hôn, anh biết rằng tất cả đã kết thúc. Hắn không thể lấy lại những gì đã bỏ lỡ. Hắn vứt lại thiệp mời khi bước ra khỏi lễ đường. Hắn không muốn ở lại nơi này thêm giây phút nào nữa. Nơi mà những hy vọng cuối cùng của hắn đã tan thành bọt biển. (Một năm sau, hắn đã hòa giải với gia đình. Sau cùng, họ là gia đình của hắn, họ yêu hắn và sẽ tha thứ mọi lỗi lầm của hắn. Nhưng hắn không bao giờ có thể có lại tình bạn với Hermione vì cô không còn là Hermione Granger nữa, đúng hơn là Hermione Malfoy. Và hắn không thể chịu đựng được khi thấy tất cả những gì hắn đã mất lại thuộc về cậu bé đã từng hành hạ ba người bọn họ khi còn nhỏ.)

Những người dự đám cưới đều cười ồ lên, chế nhạo cặp vợ chồng thiếu kiên nhẫn nào đó.

Hermione không thể không mỉm cười trong suốt nụ hôn của họ. Cô thật sự rất hạnh phúc. Cuối cùng Draco cũng rời khỏi môi cô. "Hermione Malfoy" Anh nói.

---------------------------------------------------------------------

Câu chuyện đã kết thúc. Cảm ơn mn đã ủng hộ Mị. Mong mọi người bỏ quá cho những sai sót khi dịch. Rất rất cảm ơn <3

Những phấn sau là về cuộc sống khi Draco và Hermione làm cha mẹ nhưng chủ yếu xoay quanh con của họ. Bạn có thể chọn đọc hoặc không đọc.

James Sirius Potter - người con lớn của Harry và Ginny. Câu chuyện diễn ra khi James học năm thứ năm. Nó lớn hơn Lyra 8 tháng, là bản sao của ông nội James Potter. Nhà: Gryffindor.

Lyra Malfoy là con gái lớn của Hermione và Draco. James đã yêu cô từ khi còn nhỏ. Nhưng cô luôn hẹn hò với người khác và không hề thích thú những trò hề mà James làm để chứng tỏ tình yêu của mình. Cô học cùng khóa với James. Nhà Slytherin.

Harry Scorpius Malfoy là con thứ hai của Dramione. Là bạn thân của Albus Potter và Sabine Zabini. Họ là thế hệ thứ hai của Bộ ba Vàng. Trong suốt câu chuyện cậu học năm thứ ba. Malfoy đầu tiên trong nhà Gryffindor.

Sabine Zabini là con gái duy nhất của Blaise và Luna. Cô yêu Harry Malfoy nhưng cậu chỉ xem cô là bạn thân. Học cùng năm với Harry và Albus. Một Ravenclaw (nhà của Mị nạ)

Willow Malfoy là đứa út nhà Malfoy nhưng già dặn hơn tuổi. Cực kỳ xinh đẹp và có khí chất của cha mình. Tìm thấy người bạn đời của mình: Tristan Wood hơn cô 3 tuổi. Cô đang học năm thứ nhất còn cậu học năm tư. Hufflepuff.

Crystal Hamilton con gái của Sadie và Ken. Ken là người đồng nghiệp đẹp trai, khiêm tốn của Hermione. Cô bé rất xinh đẹp do di truyền của mẹ :V  là bạn tốt của Willow. Hufflepuff.

Tristan Wood là đứa con lớn của Oliver Wood và vợ anh, Cora. Cậu là  Thủ quân của đội Gryffindor giống như cha mình và cũng thừa hưởng sự ám ảnh với môn thể thao này. Cậu là người truyền thống, có chút lơ đang nhưng cậu biết chắc là cậu yêu Quidditch và cả Willow Malfoy. Gryffindor.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro