Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Q2 - Chương 98. Cuộc trò chuyện 4 người

(Truyện được edit và đăng duy nhất tại W.attpad VivianLight2904, hãy đọc truyện tại W.attpad chính chủ để ủng hộ cho mình nhé!)

"Harry, Draco."

Harry và Draco cảm thấy hơi kinh ngạc khi nhìn thấy Ron và Hermione ngay khi họ bước ra khỏi phòng hiệu trưởng. Hai người này rõ ràng là đang đợi họ. Vừa thấy hai người bước ra ngoài, họ liền bước tới đón đầu. Hermione nhìn họ với vẻ mặt không cho phép giấu giếm: "Được rồi, đây đã là lần thứ hai các cậu trốn khỏi lớp Tiên tri. Chuyện gì đã xảy ra vậy?"

"Ồ, Hermione, đây không phải là nơi tốt để nói chuyện đâu." Harry thầm thở dài khi nhận ra rằng Hermione vẫn luôn nhạy bén như vậy: "Chúng ta đổi chỗ có được không? Ví dụ như phòng cần thiết thì thế nào?"

Hermione không phản đối điều này, và Ron cũng vậy. Draco cơ bản không phản đối đề xuất của Harry. Thế là một nhóm bốn người di chuyển từ phòng hiệu trưởng đến Phòng cần thiết. Cách đi của Draco và Harry dường như lúc nào cũng vậy, bình thường họ họ sẽ nắm tay nhau bước đi, thân mật hơn chính là việc Draco ôm eo Harry.

Đây không phải là lần đầu tiên Hermione và Ron chứng kiến, nhưng họ vẫn cảm thấy ngại ngùng, nhân tiện, họ cũng không khỏi cảm thán rằng hai người kia đã làm hòa nhanh đến mức nào. Rõ ràng cách đây không lâu hai người đang chiến tranh lạnh, cãi vã, tưởng chừng như sắp chia tay, nhưng bây giờ lại vui vẻ đến mức suốt ngày ở bên nhau cũng không thấy mệt mỏi, haizz, những người yêu nhau thật là khó hiểu!

Sau khi vào Phòng cần thiết, Ron khịt mũi nhìn căn phòng kiểu Slytherin điển hình bên trong, rồi ngồi xuống với Hermione. Hermione là người đặt câu hỏi, cô hỏi thẳng: "Mình nghĩ mình không cần phải nói thêm gì về những điều bất thường trong lớp Tiên tri hôm nay của hai cậu. Hãy cho bọn mình biết lý do."

Harry nhìn Draco, giao tất cả việc giải thích cho hắn.

Draco nhún vai: "Thực ra chuyện này đã là chuyện lớn mười lăm năm trước, nhưng bây giờ xem ra chẳng là gì cả. Chuyện là thế này..." Kể lại mọi chuyện một lượt, Draco hắng giọng rồi nói tiếp: "Vậy, tôi sẽ cùng Harry đi lấy quả cầu tiên tri trong kỳ nghỉ hè, thế là xong."

Hermione cau mày và bắt đầu suy nghĩ. Ron không suy nghĩ quá nhiều, khi đã biết rõ mọi chuyện, cậu chàng có vẻ rất lạc quan về tình hình hiện tại, và cậu đã bắt đầu thì thầm với Harry những câu chuyện bên lề.

"Đợi đã, Draco," Hermione đột nhiên nói: "hoặc có thể nó không đơn giản thế đâu."

"Cái gì?" Draco hỏi.

"Chúng ta hãy nghĩ đến tính cách của giáo sư Dumbledore, Draco." Hermione lắc qua lắc lại ngón tay của mình: "Nếu đó là một lời tiên tri hoàn toàn không có ý nghĩa gì thì chỉ cần nghe thôi là đủ, mình nghĩ cụ Dumbledore sẽ không để các cậu tốn nhiều công sức. Cuối cùng thì, có rất nhiều biến số trong Bộ Pháp thuật, và vẫn có một mức độ nguy hiểm nhất định."

"Quả thực là như vậy." Draco phải thừa nhận: "Vậy, điều cậu nghĩ là?"

"Rốt cuộc, tình hình hiện tại đã thay đổi rất nhiều, dù tính toán thế nào thì cán cân vẫn nghiêng về phía chúng ta. Tuy nhiên, giáo sư Dumbledore có thể có chút không chắc chắn," Hermione khó khăn suy đoán: "Nhưng mà, tính cách của giáo sư, ừm, mình nên nói thế nào? Là người có thói quen chuẩn bị đầy đủ nên vẫn để các cậu đi lấy quả cầu tiên tri ".

Harry chớp đôi mắt to của mình, cậu hiểu ý của Hermione: "Hermione, điều đó có nghĩa là lời tiên tri thực sự quan trọng?"

"Có lẽ như Draco đã nói, hiện tại, tầm quan trọng của thế giới có lẽ đã giảm đi rất nhiều." Hermione nói: "Salazar, Tom, Godric và Dumbledore, bất kỳ ai trong bốn người này đều có thể chiến đấu chống lại Voldemort mà không lo thất bại. Tất nhiên, nếu chuyện như hồi cuối năm học không xảy ra."

Harry chỉ mới nói với Hermione và Ron sự thật về mọi thứ đã xảy ra với họ trong vòng thi cuối cùng của Giải đấu Tam Pháp thuật và kế hoạch ban đầu của họ. Tất nhiên, cậu không ngạc nhiên khi nhận được sự tức giận từ Hermione và Ron, cùng với những lời cằn nhằn vì cậu đã không xem họ là bạn bè, một điều quan trọng như thế mà đến tận lúc kết thúc họ mới được biết,...

"Thôi được rồi, trong trường hợp này, tốt nhất là mình nên đến đó vào kỳ nghỉ hè và ở lại Hogwarts vào dịp Giáng sinh." Harry nhanh chóng đưa ra quyết định: "Dù sao cũng không vội, nên không cần phải rõ ràng như vậy."

Draco đồng tình với quyết định của Harry, mặc dù trong đầu vẫn có một số giả định, nhưng hắn không muốn tạo áp lực quá lớn cho người yêu vào lúc này nên đổi chủ đề: "Như thế cũng được, Harry. Bây giờ em có thể nghĩ xem chúng ta sẽ trải qua kỳ nghỉ nhàm chán này như thế nào."

Ngay khi Draco nói vậy, Harry ném một chiếc gối lên vai hắn và bắt đầu rên rỉ: "Ôi, đừng nói nữa, Draco. Anh biết đấy, em đã trải qua bốn kỳ nghỉ Giáng sinh nhàm chán ở Hogwarts! Và năm nay sẽ là lần thứ năm! Lần thứ năm!"

"Tôi rất tiếc, Harry." Draco nói hoàn toàn không có sự chân thành.

Ron nhìn Harry với ánh mắt thương hại: "Tin mình đi, Harry, mình sẽ nhớ gửi quà Giáng sinh cho bồ, và tất nhiên là cả bố, mẹ và các anh mình nữa."

Ron nhận được một cái trừng mắt.

Suy nghĩ của Hermione rõ ràng hoàn toàn khác với Ron, cô ấy rất nghiêm túc nhìn Harry, cô ấy thực sự trông rất giống giáo sư McGonagall: "Harry, mình nghĩ bồ có thể tận dụng kỳ nghỉ của mình để bắt đầu ôn tập. Bồ biết đấy, năm nay là năm chúng ta thi O.W.L.s! Dù bồ có phải là vị cứu tinh hay không thì bồ cũng phải tham gia kỳ thi!"

O.W.L.s! Từ vốn gần như đã biến mất hoàn toàn khỏi tâm trí Harry lại hiện lên, và Harry dường như chỉ nhận thức được thực tế này khi cậu học được nửa năm thứ năm. Cậu thực sự đã quên mất! "Ôi, Hermione, Chúa ơi, mình không thể tin được là mình đã quên nó! Hoàn toàn quên mất!"

"Đừng lo lắng, Harry, tôi chắc chắn Draco sẽ dạy kèm cho cậu rất tốt." Vẻ mặt của Hermione nhẹ nhàng, Draco Malfoy là người tranh đoạt vị trí thứ nhất với cô hàng năm, thành tích độc dược của hắn rất xứng đáng là quán quân Hogwarts, điều này có thể bù đắp những thiếu sót của Harry.

Draco cũng chen vào: "Tất nhiên rồi, Harry, tôi rất vui được giúp em học bài trong suốt kỳ nghỉ Giáng sinh."

Ồ, ngay cả khi phải O.W.L.s, thì việc phải trải qua cả kỳ nghỉ Giáng sinh như thế này cũng thật khốn khổ phải không? Harry nhìn người yêu của mình một cách đáng thương, cố gắng để nhận được một chút đồng cảm: "Draco, đừng làm điều này... cả một kỳ nghỉ? Việc này hơi quá đáng, không cần thiết..."

"Có cần thiết hay không thì người tạm thời làm giáo sư của em là tôi sẽ quyết định." Draco nhếch mép cười, sau đó đứng dậy, thuận tiện kéo Harry đứng dậy: "Tôi nghĩ bây giờ cũng muộn rồi, có lẽ tôi có thể quay lại ký túc xá và bắt đầu lập kế hoạch ôn tập đặc biệt dành cho em."

Ron nhìn Harry với vẻ rất thông cảm, nhưng ngay sau đó, cậu nhận được ánh mắt không có ý tốt từ Hermione, bèn cảm thấy rùng mình.

Khi bốn người bước ra khỏi Phòng cần thiết, Godric và Tom tình cờ đi ngang qua, Tom nhìn thấy khuôn mặt tái nhợt của Harry, nhướng mày ác độc và hỏi đùa: "Cậu bé vàng thân mến của chúng ta có chuyện gì vậy? Dường như cậu ấy vừa trốn thoát khỏi tay Giám ngục."

"Không cần Giám ngục, kế hoạch ôn tập sẽ giết tôi trước." Harry yếu ớt.

Draco mỉm cười vỗ vỗ trán Harry, liền nhận được một ánh mắt vừa làm nũng vừa tức giận, trong lòng không khỏi kêu oan. Hắn vừa mới nói sẽ lập kế hoạch ôn tập, nhưng vẫn chưa làm gì cả. Vẻ mặt của Harry thực sự quá cường điệu!

"O.W.L.s, phải không?" Tom nói như thể anh ta chẳng để ý chút nào: "Tôi chỉ đạt được toàn điểm O trong bài kiểm tra, vì vậy trò nên lấy điều này làm mục tiêu của mình."

Harry muốn cho Tom một bùa choáng ngay lập tức.

"Được rồi, Tom, đừng trêu chọc trò ấy." Godric vẫn luôn cười dịu dàng, lúc này anh lại nói đỡ cho Harry: "Cậu không thấy trò ấy thất vọng cỡ nào sao? Có một số người chỉ là thi cử không tốt mà thôi, cậu có biết không? Không phải cậu bảo có chuyện muốn nói với tôi sao? Tại sao cậu không nhanh lên? "

"Anh quá bảo vệ học sinh, Godric." Tom uể oải chỉ ra điều này.

Godric chỉ mỉm cười nhẹ khi nghe vậy, sau đó gật đầu với Harry và những người khác, rồi rời đi cùng Tom.

Hermione nhìn bóng lưng hai người cùng nhau bước đi, trầm tư nói với Harry và ba người: "Ừ, xem ra lời đồn cũng không phải vô căn cứ. Mối quan hệ giữa hai người này quả thực rất tốt, và... có một cảm giác không rõ ràng trong đó."

Harry và Draco nghe xong bắt đầu trợn mắt, tại sao ngay cả Hermione cũng như vậy!

Bấm vào ngôi sao nhỏ ⭐ để vote cho mình nhé. Yêu ❤️.

5/9/2023

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro