Chapter 9 (1)
Tiếng nổ giòn từ khe đất do phép độn thổ vang lên trong bầu không khí lạnh lẽo của buổi tối ở Wiltshire khi Harry và Draco bất ngờ xuất hiện bên ngoài cánh cổng sắt rèn to lù lù của Trang viên Malfoy.
Harry nhìn xuyên qua những cánh cổng đang mở hướng về phía Trang viên to lớn in bóng trên nền trời đang tối dần. "Tại sao chúng ta không thể độn thổ trực tiếp vào bên trong?" cậu hỏi, hơi rùng mình trước cái se lạnh cuối thu.
Draco siết chặt bàn tay lạnh lẽo của Harry vào bàn tay ấm áp của mình và bắt đầu dẫn cậu vào trong. "Các khu vực được thiết lập để giữ cho bất kỳ ai trừ Malfoy ra vào đêm nay. Bằng cách này, chúng ta có thể đảm bảo rằng mọi thành viên tham dự đều đi qua những cánh cổng có nhiều lớp bùa an ninh."
Harry ngước lên nhìn khi một làn sóng ma thuật bảo vệ mạnh mẽ quét qua cậu khi họ cùng nhau đi qua cổng tò vò.
"Mọi biện pháp phòng ngừa an toàn có thể được thực hiện cho những cuộc họp này," Draco nói khi họ đi dọc theo con đường rải sỏi. "Và chúng không bao giờ được tổ chức ở cùng một địa điểm hai lần liên tiếp."
"Và họ đã chọn nhà của anh tối nay để cha anh có thể tham dự?" Harry hỏi, hơi thở phả ra từng hơi trắng trong bầu không khí lạnh giá. Trời khá tối, không có đèn hay đuốc chiếu sáng, nên Harry cứ đến gần người bạn đời của mình. Việc thiếu ánh sáng rõ ràng là để giúp giữ cho bất kỳ khách tham dự nào cũng được che giấu nhiều nhất có thể. Harry tự hỏi liệu có phải Nundu có thị lực ban đêm như một con mèo, và do đó họ không cần ánh sáng nhân tạo hay không.
"Đúng vậy, tất cả các thành viên trong gia đình phải tham dự bất kỳ cuộc họp nào liên quan đến một thành viên trong gia đình của họ. Gia đình Nundu rất thân thiết và chúng ta hỗ trợ lẫn nhau. Bất kể trong quá khứ đã xảy ra chuyện gì, ba mẹ anh đều sẽ thay mặt bênh vực em, Harry."
Harry mỉm cười nhưng những lời nói của Draco không làm giảm được sự căng thẳng hiện đang thắt chặt cơ thể cậu vì lo lắng; cậu không thể rũ bỏ cảm giác mọi thứ sẽ không diễn ra theo ý muốn của họ vào tối nay.
"Họ không thể ... chia rẽ các cặp đôi khi họ đã chọn được bạn đời, phải không?" Harry hỏi, cậu đột nhiên nhận ra rằng mình không hề biết tất cả các kết quả có thể xảy ra cho cuộc họp tối nay.
Harry có thể nhìn thấy nét mặt cau có của Draco khi cậu liếc qua.
"Họ có thể từ chối một mối quan hệ được đề xuất, nếu họ có lý do chính đáng, nhưng họ không thể từ chối một mối quan hệ khi cả hai đã gắn bó."
"Và những cái họ suy xét cho sự 'gắn bó' đó là gì?"
Draco liếc nhìn cậu. "Dấu Ấn." (mình biết về đánh dấu nhưng mà cái dấu sau khi bị cắn gọi là gì thì mình không biết, bạn nào biết chỉ giúp mình nha)
Harry có thể cảm thấy sự xoắn xít bên trong mình. "Nhưng em không có; điều đó có nghĩa là họ vẫn có thể phủ nhận mối quan hệ của chúng ta sao?"
Vẻ mặt của Draco đanh lại. "Không, họ không thể phủ nhận mối quan hệ của chúng ta bởi vì em đã biết bí mật này. Đã quá muộn để họ làm bất cứ điều gì."
"Vậy, anh có ý định xin phép trước khi quyết định làm bạn đời của em không?"
"Có." Draco gật đầu, cau mày rõ ràng khi môi cậu ấy nhếch lên thành một cái nhếch mép nhỏ. "Anh có thể đã bỏ qua bước đó để đảm bảo em là bạn đời của anh."
Harry thở ra một cách đứt quãng. "Tốt, em ... Tốt," cậu lặp lại, nhẹ nhõm. Không thể tưởng tượng nổi ý nghĩ mất Draco làm bạn đời của mình. Mặc dù mối quan hệ của họ vẫn còn tương đối mới, nhưng cậu vẫn cảm thấy như thể cơ thể và linh hồn của mình thực chất có mối liên hệ với Draco, và việc phá vỡ mối liên hệ đó sẽ là... một điều không thể chịu đựng được.
Draco dừng bước và quay mặt về phía cậu. "Harry, cho dù có chuyện gì xảy ra trong đó, anh hứa rằng anh và em sẽ không bị chia cắt. Có thể mất một khoảng thời gian để thuyết phục họ về việc cho phép em khám phá bí mật của bọn anh là một ý kiến hay, nhưng cuối cùng họ cũng sẽ thấy được lý do. Thêm vào đó, em khá khéo léo trong việc quyến rũ những người hoàn toàn xa lạ, " cậu ấy nói thêm với một nụ cười trên môi.
"Em sao?" Harry trả lời một cách ngạc nhiên khi họ lại bắt đầu tiến về phía trước.
"Potter, em không nhận thức được sức hấp dẫn của chính mình phải không?"
Harry chớp mắt. "Em hấp dẫn?"
Draco cười khúc khích và lắc đầu. "Ừ - em nghĩ làm thế nào mà em có thể xoay sở để tóm được một Alpha đặc biệt như này?" cậu ấy nói với vẻ chán nản.
"Bởi vì em là nam, là Omega?" Harry nhún vai.
Draco ngăn Harry lại ở cuối bậc thềm đá rộng. "Em không thực sự tin vào điều đó, phải không?" Draco cau mày hỏi.
"Ờm..." Harry lúng túng, nhìn sang chỗ khác. "À ừ."
Đôi mắt xám nheo lại. "Tại sao em lại nghĩ thế?"
Harry bắt gặp ánh mắt của Draco, cằm nâng lên. "Bởi vì ... erm, hãy nhìn vào anh đi – anh thì cao và tóc vàng và sang trọng, và anh luôn biết phải nói điều gì và cách nói điều đó, còn em thì thấp bé, cục mịch-"
"Một người vô cùng lộng lẫy," Draco xen vào một cách chắc chắn. "Harry, anh không chỉ bị thu hút bởi em bởi vì em là một Omega, việc em có thể sinh con của chúng ta chắc hẳn đã làm tăng thêm mong muốn của em, nhưng nó chắc chắn dựa trên nhiều điều hơn thế nữa." Draco dừng lại để lướt một tay lên gò má mát lạnh của Harry, ngón tay cái nhẹ nhàng vuốt ve trên xương gò má của cậu. "Anh đã bị thu hút bởi em từ trước khi em tròn mười tám tuổi và trước khi em kế thừa huyết thống của mình."
Harry tròn mắt ngạc nhiên. "Anh ư?"
"Đúng vậy." Draco gật đầu rồi nở một nụ cười nhẹ. "Anh không muốn thừa nhận rằng anh đã bị ám ảnh bởi việc thu hút sự chú ý của em miễn là anh có thể, Potter. Em không muốn tình bạn của anh, vì vậy anh đã tự thỏa mãn mình bằng sự bực bội của em."
Harry bật cười, cảm giác bỗng nhẹ như lông hồng. "Wow ... Em không biết, tại sao anh không nói với em?"
"Anh đã hy vọng rằng em cũng sẽ thừa nhận điều tương tự trước," Draco tự thú nhận.
Harry đặt tay lên má Draco và cậu ấy cúi xuống để chạm vào nó, để mắt cậu nhắm lại trong giây lát. "Em cũng rất thích anh, chỉ là em không hiểu tại sao. Em nghĩ anh hấp dẫn - em không mù - nhưng gần đây em mới nhận ra rằng có thể có thứ gì đó sâu sắc hơn ở đó; tại sao anh lại có thể cáu kỉnh và tức giận với em, trông chẳng giống ai hết. " Harry đột nhiên cười toe toét. "Ron đã đúng."
"Hử?"
"Bồ ấy nói anh có thể không biết anh bị thu hút bởi em như một Omega bởi vì anh đã quá u mê em và không thể phân biệt được."
Draco mỉm cười và vòng tay qua eo Harry, kéo cậu lại gần. "Đó có lẽ là sự đánh giá công tâm nhất từng có qua đôi môi của Weasley," cậu ấy thì thầm.
"Đó là những gì Hermione nói," Harry cười khúc khích.
Draco đưa tay vòng ra sau đầu Harry và cúi xuống hôn cậu. Cậu ấy nhẹ nhàng khuyến khích miệng Harry mở ra để có thể hôn sâu hơn.
Harry không kìm được mà rên lên một cách khó nhọc khi cậu nắm lấy vạt áo choàng len dày cộp của Draco và hôn lại cậu ấy. Họ đã không vượt quá một vài nụ hôn trong sạch kể từ sự cố ở DADA và Harry chắc chắn đã sẵn sàng cho nhiều điều hơn thế.
Draco cắn chặt môi dưới của Harry một lúc trước khi rút ra. "Sau này anh sẽ chứng minh cho em thấy là anh thấy em có sức quyến rũ như thế nào," cậu thì thầm.
Harry cảm thấy bụng mình thắt lại vì mong đợi. "Em mong đợi điều đó."
Draco cười khẩy rồi lùi lại và nắm lấy tay Harry. "Nào, hãy giải quyết chuyện này thôi."
Harry mỉm cười và đi theo Draco lên từng bậc đến cửa trước, không còn căng thẳng như khi họ mới đến.
Những cánh cửa mở ra một cách êm ái khi họ đến gần và họ bước vào trong mà không hề dừng lại. Harry cho rằng các cánh cửa đang phản ứng với sự hiện diện của Draco khi làn sóng phép thuật bảo vệ chống xâm nhập biến mất khi họ đi qua.
Hai yêu tinh nhỏ đang đứng ở hai bên tiền sảnh và cúi đầu chào họ.
"Chủ nhân Draco," người phụ nữ chào một cách kính cẩn. "Chủ nhân Lucius và bà chủ Narcissa đang ở trong phòng khách phía trước."
"Cảm ơn Trinket." Draco quay sang Harry và siết chặt tay cậu trước khi dẫn đường đến phòng khách mà Harry đã gặp gia đình Malfoys lần đầu tiên.
Harry nâng cằm lên, sẵn sàng cho một trận chiến khác khi bước vào căn phòng phía sau Draco.
"Ba, mẹ," Draco chào hỏi một cách chính thức khi cậu ấy tiến đến hôn lên má mẹ mình.
"Draco," Narcissa chào đón Draco với một nụ cười gần như có thể được coi là ấm áp.
"Tất nhiên là mẹ nhớ Harry rồi," Draco nói, bước sang một bên và chỉ ra người bạn đời của mình.
Harry chớp mắt ngạc nhiên khi Narcissa ngay lập tức đưa tay ra nắm lấy tay cậu, nụ cười nửa miệng mà bà hướng về con trai mình lúc này đang hiện lên với cậu.
"Xin chào phu nhân Malfoy," Harry chào. "Rất vui được gặp lại ngài."
Lucius khịt mũi chế nhạo và Harry liếc nhìn ông khi Narcissa thả tay cậu ra.
"Cha, hãy cẩn trọng cách cư xử," Draco khuyên nhủ, mắt nheo lại.
Nụ cười nhếch mép Lucius đáp lại rất giống con trai ông ta nhưng không có ánh sáng trêu chọc hấp dẫn ở trong mắt ông.
"Ta luôn biết cách cư xử," ông ta chế giễu rồi quay sang Harry và chìa tay ra. "Chào buổi tối, ngài Potter."
"Ngài Malfoy." Harry nuốt nước bọt và lắc tay, rồi thả ra càng nhanh càng tốt.
"Tôi hy vọng cậu đã chuẩn bị cho tối nay, Potter" Lucius tiếp tục, vẫn với giọng điệu dễ chịu giả dối như cũ.
"Theo cách nào?" Harry đáp lại một cách cứng rắn, không cho phép người đàn ông này uy hiếp mình.
"Hội đồng rất ... tỉ mỉ trong các cuộc thẩm vấn của họ."
Harry cau mày. "Thẩm vấn? Tôi tưởng cuộc họp này được đề ra để họ gặp tôi?" cậu nói với một cái nhìn không chắc chắn về phía Draco.
Lucius mỉm cười nhưng không niềm nở cho lắm. "Đúng, đó là cơ hội để họ gặp cậu - và xác định xem cậu có phải là người bạn đời Nundu phù hợp hay không."
"Và như con đã thảo luận với Harry," Draco ngắt lời, nói đều đều, "Hội đồng quản trị không ở đây để chấp thuận hay từ chối một mối quan hệ được đề xuất, họ ở đây để gặp Harry và để họ yên tâm rằng em ấy thực sự là một người bạn đời tuyệt vời của con."
Harry thoải mái đến bên cạnh Draco khi người bạn đời của cậu choàng tay qua vai cậu. Đối với một cậu bé dường như đã từng tuân theo mọi ý thích của cha mẹ mình, Draco đã không hề do dự một chút nào khi đứng ra chống lại họ khi họ nói đến những vấn đề liên quan đến Harry.
Narcissa bước đến bên chồng và choàng cánh tay mình qua tay chồng mình, ánh mắt nhợt nhạt của bà nhìn về phía Harry. "Ta rất tiếc khi thấy bài báo tồi tệ đó trên tờ Nhật Báo Tiên Tri, Potter," bà nói, phá vỡ sự im lặng đầy căng thẳng.
"Ta đảm bảo với con, con chỉ là một trong số nhiều người khác," Lucius nói, không còn nhìn Harry mà nhìn vào con trai mình với vẻ mặt châm chọc.
"Tôi rất tiếc khi thấy họ cũng kéo ngài vào bài báo," Harry đáp trả trước khi cậu có thể ngăn mình lại. "Thật là xấu hổ khi công chúng không tin tưởng Draco vì ngài."
"Harry," Draco thốt lên đầy cảnh báo trước khi quay sang Lucius. "Cha, cha biết rằng chúng ta phải thể hiện một mặt trận đoàn kết trước Hội đồng quản trị, nếu họ cảm thấy bất hòa trong gia đình chúng ta, họ sẽ không tin tưởng Harry. Và nếu cha gây ra rắc rối cho Harry và con ..." cậu ta tiếp tục đe dọa.
Narcissa đưa tay lên, tay áo của chiếc váy vàng thanh lịch trượt xuống để lộ cổ tay mảnh mai. "Không cần phải lo lắng, con yêu, cha của con sẽ cư xử với một thái độ tôn trọng khi đứng trước các thành viên Hội đồng quản trị."
Harry bặm môi; cậu ghét sự căng thẳng mà cậu đã tạo ra trong gia đình Draco. Cậu chắc chắn không hối hận về quyết định ở bên Draco nhưng thật khó chịu khi chứng kiến tác động bất lợi mà sự hiện diện của cậu gây ra đối với một gia đình rõ ràng vẫn đang hồi phục sau những biến cố của chiến tranh. Bây giờ cậu đã biết lý do tại sao Lucius lại đưa ra những quyết định như vậy, cậu thực sự không trách người đàn ông này về những lựa chọn đó, cậu chỉ ước Lucius sẽ giúp cho Harry ít nổi điên hơn.
"Con cũng sẽ đánh giá cao điều đó," Draco đáp lại, nhìn cha mình.
"Có một cái gì đó để hưởng tới rồi hửm?" Narcissa nói, đôi môi hồng cong lên thành một nụ cười nhỏ.
Khi Narcissa vuốt nhẹ bàn tay của mình xuống cánh tay Lucius, Harry nhận ra rằng bà ấy dường như luôn chạm vào ông ta theo cách nào đó khi ông cần bình tĩnh lại hoặc hành vi của ông ấy sẽ được sửa đổi. Cậu cất giữ thông tin đó để hỏi bà ấy vào thời điểm họ ở riêng một mình, và tự hỏi liệu thủ thuật đó có hiệu quả tương tự với Draco khi cậu ấy buồn không.
Nữ gia tinh nhỏ nhắn đã chào đón họ ở cửa trước xuất hiện và nhún người cuối chào. "Chủ nhân Lucius? Các thành viên đều đang ở đây, thưa ngài."
"Ừ, cảm ơn Trinket. Chúng ta đi chứ?"
Harry nhướng mày khi thấy Lucius cảm ơn một gia tinh hèn mọn nhưng không bình luận gì; cậu đã gặp đủ khó khăn với người đàn ông này rồi.
Draco luồn tay vào tay Harry và bước đi theo sau ông Malfoys.
Harry thích thú nhìn xung quanh khi họ đi ra khỏi phòng khách phía trước và đi xuống hành lang, cậu cố gắng nhớ đường đến phòng ngủ của Draco, nhưng cậu đã lạc đường trong vô vọng. Harry chỉ nhớ lại rằng nó ở trên lầu và sau đó là một mạng lưới hành lang dài tới... cánh phía đông? Hoặc có lẽ đó là phía tây...
Draco đã cho cậu thông tin nhiều nhất mà cậu ấy có thể nhớ về thủ tục và quy trình của các cuộc họp chính thức của Hội đồng quản trị Nundu. Harry biết rằng cậu và Draco luôn phải đi sau Lucius và Narcissa cho đến khi Draco trở thành chủ gia đình - điều này sẽ chỉ xảy ra khi cha cậu ấy qua đời hoặc mất khả năng trí tuệ. Draco nói với cậu rằng Nundu lớn tuổi phải được theo dõi chặt chẽ và thường cách ly với những người không phải Nundu để đề phòng việc để thứ gì đó đến tay nhầm người.
Harry biết họ đang tiến về phòng khiêu vũ lớn, vì đó là không gian lớn nhất mà Trang viên có được và nó không có cửa sổ nên sẽ không có những ánh mắt tò mò. Cậu cũng biết một đội ngũ với đầy đủ các yêu tinh sẽ túc trực đêm nay, theo dõi mọi lối ra vào, cũng như để mắt đến những vị khách. Mọi kết nối Floo đã bị ngắt và tất cả các bưu cục thư cú đều được chuyển hướng cho đến sáng mai.
Đó là một hoạt động rất khá và Harry đã rất ấn tượng. Trong những lúc yếu đuối, cậu đã lo lắng một cách vô lý rằng cậu có thể vô tình tiết lộ điều này cho sai người và sau đó bị đổ lỗi cho tội ác diệt chủng của cả một nhóm người. Với nỗi sợ hãi đó lơ lửng trên đầu, cậu thậm chí không muốn nói với Ron hay Hermione về điều đó.
Một phần cậu nghi ngờ rằng họ sẽ không chấp nhận; Hermione bởi vì cô ấy biết Nundu đã có một quá khứ bạo lực như thế nào, và Ron bởi vì thực tâm cậu ấy là một người ủng hộ Bộ trung thành. Harry nghĩ nó có liên quan đến việc bố cậu ấy làm việc ở đó cùng với việc bản thân Ron muốn một ngày nào đó làm việc cho Bộ.
Họ vây quanh một góc tường và âm thanh rõ ràng của tiếng trò chuyện bị bóp nghẹt truyền đến tai của Harry, ngay lập tức khiến nhịp tim của cậu tăng lên. Draco đã cảnh báo cậu có thể sẽ có nhiều thành viên tham dự hơn mức bình thường, vì họ đều biết rằng cuộc họp đang được tổ chức để giới thiệu Harry Potter nổi tiếng với gia tộc Nundu.
Draco đã thông báo cho cậu biết điều này với một nụ cười tự mãn trên khuôn mặt nhưng Harry không hề thích thú. Cậu ghét trở thành trung tâm của sự chú ý, đặc biệt là với mục đích bị đánh giá bởi một nhóm người mà cậu không muốn làm thất vọng. Harry thực sự muốn làm cho Draco - và thậm chí cả cha mẹ của Draco - tự hào, hoặc ít nhất, không làm họ xấu hổ.
Harry vô thức xích lại gần Draco khi cậu bước vào phòng khiêu vũ đầy ấn tượng. Malfoys lớn đang che khuất tầm nhìn của cậu về bục nâng cao ở phía xa nơi cậu biết Hội đồng quản trị sẽ đứng ở đó, nhưng cậu có thể nhìn thấy xung quanh các phía của căn phòng qua mặt phản chiếu của gương và có khá nhiều khuôn mặt đang nhìn chằm chằm vào cậu; một số tò mò và một số với đôi mắt nheo lại, ngờ vực.
Harry giật mình khi thấy một số người trong nhóm đang tụ tập ở hình dạng mèo của họ. Những con mèo lớn đang rình mò bên ngoài đám đông, những chiếc đuôi sẫm màu vẩy một cách kích động và mũi hếch lên khi chúng đánh hơi thấy không khí trước lối vào của cậu.
Tất cả cuộc trò chuyện đột ngột bị cắt đứt ngay khi cả bốn người bước vào và một sự im lặng đầy mong đợi tràn ngập căn phòng, nó chỉ bị phá vỡ bởi một vài tiếng động tĩnh lặng có thể là tiếng gầm gừ.
Harry nuốt nước bọt; cậu chắc chắn cảm thấy mình không được chào đón cho lắm, nhưng sau đó, những người này phải mất rất nhiều thứ nếu họ không thể tin tưởng cậu.
Draco nép sát vào bên cạnh cậu, bàn tay siết chặt tay Harry khi họ đến gần chiếc bàn dài ở trên bục.
Lucius và Narcissa đều cúi đầu xuống bàn để chào hỏi Hội đồng một cách tôn trọng trước khi bước sang đứng hai bên Harry và Draco.
Cuối cùng thì Harry cũng có cái nhìn đầu tiên về bản thân các thành viên Hội đồng quản trị. Có tất cả năm người, và cậu biết rằng họ đều là Nundu. Có hai nữ và ba nam ngồi trong Hội đồng quản trị. Ánh mắt của Harry quét qua năm bóng người đang nhìn lại mình, đôi mắt màu lục bảo lưu lại trên một trong những cô gái có vẻ như đang mang thai.
Qua khóe mắt, Harry bắt gặp Draco đang cúi đầu chào và cậu nhanh chóng cúi xuống làm như vậy, thể hiện sự tôn trọng hết mức có thể vào hành động này.
"Chào buổi tối Malfoys," người đàn ông lớn tuổi ở trung tâm chào với một nụ cười ngắn. Ông ấy có một đôi mắt nhân hậu mà mỗi khi ông ấy cười lại có sự nhăn nhẹ tự nhiên. "Chào buổi tối ngài Potter, thật vinh dự khi được gặp ngài."
Một số tiếng lẩm bẩm từ đám đông đã thay thế lời nói của ông ta.
Harry gượng cười, tự giác thấy má mình nóng bừng. "Chào buổi tối các thành viên của Hội đồng quản trị," cậu gật đầu đáp.
"Tôi là Hugh Sloane, Chủ tịch Hội đồng quản trị này," ông tiếp tục nói một cách hòa nhã, rồi liếc nhìn về phía cuối bàn. "Tôi sẽ giới thiệu các thành viên khác trong Hội đồng quản trị của chúng tôi; ở cuối bàn là Terence Fancourt."
Harry gật đầu với người đàn ông đẫy đà có nước da trắng ngần và mái tóc đen lốm đốm xám.
Ông Fancourt gật đầu đáp lại nhưng không cười.
"Ông ấy là thành viên Hội đồng quản trị lâu thứ hai sau tôi." Ông Sloane nói. "Ngồi cạnh Terence là Sophie McDougal."
Đây là Nundu đang mang thai và Harry gật đầu với cô ấy với một nụ cười ngập ngừng. Người phụ nữ tóc vàng chỉ nheo mắt lại khi cô ta đưa một tay lên vùng bụng nhô ra của mình, như thể đang cố gắng che chắn nó khỏi mắt của cậu.
Ông Sloane chỉ người thanh niên ngồi bên cạnh. "Chàng trai trẻ này là Lorcan Hipwell, người đã gia nhập Hội đồng quản trị thay cho cha mình vào cuối năm ngoái."
"Hipwell," Harry chào với một cái gật đầu lịch sự khác.
Ánh mắt giận dữ, nóng nảy mà cậu được đáp lại khiến Harry muốn thu mình lại sau lưng Draco. Cậu nhanh chóng nhìn đến thành viên Hội đồng quản trị cuối cùng; một người nữ khác.
"Và đây là Perpetua Bagnold," Sloane giới thiệu và người phụ nữ lớn tuổi gật đầu nhã nhặn. Cô ấy không cười nhưng cũng không có vẻ thù địch như một số người khác.
"Rất vui được gặp mọi người," Harry nói một cách ân cần hết sức có thể trong hoàn cảnh đó. Cậu không thích các nghi thức và cách đối xử với mọi người như thể họ tốt hơn những người khác, bất kể địa vị xã hội hay chức vụ nghề nghiệp của họ, nhưng cậu vẫn giữ miệng lưỡi và cư xử lịch sự nhất có thể vì đây là điều quan trọng để cậu có cuộc sống yên bình với người bạn đời của mình.
Hugh Sloane đặt tay lên bàn và nghiêng người về phía trước. "Giờ thì các quý ông," ông bắt đầu bằng một nụ cười khan, nhìn xuống họ. "Gia tộc đã khá bận tâm về hai người vì thực tế là mối quan hệ này không được chấp thuận trước, và tất nhiên, cậu Malfoy trẻ tuổi đã kết thân với một người nổi tiếng như Harry Potter."
Draco cúi đầu thừa nhận và sau đó nhìn lại Chủ tịch Hội đồng quản trị. "Đó là việc của tôi, ngài Sloane, và tôi xin lỗi vì đã vội vàng chọn một người bạn đời và tiết lộ bí mật được bảo vệ chặt chẽ nhất của chúng ta cho em ấy mà không có sự chúc phúc của ngài trước, nhưng hãy nhớ rằng Harry không biết tôi đã hành động không đúng với luật. "
Sloane mỉm cười với Draco và Harry rất nhớ đến cụ Dumbledore trong khoảnh khắc đó. Sloane nhìn Draco với vẻ mặt âu yếm như một người cha mà Harry đã từng nhận được từ vị Hiệu trưởng quá cố.
"Tôi muốn biết làm thế nào mà sự kết đôi này đến với Draco."
Harry nhìn người bạn đời của mình và bắt gặp với đôi mắt xám ấm áp trước khi Draco quay lại với Sloane.
"Thực sự không có nhiều điều để kể," Draco giải thích thẳng thắn. "Cả hai chúng tôi đã bị cuốn hút vào nhau ngay từ khi bắt đầu học kỳ. Harry giữ bí mật về tình trạng Omega của mình cho đến khi em ấy đặt câu hỏi về cảm xúc của tôi vào một đêm nọ và tôi thú nhận tôi cảm thấy có một sự thúc ép muốn ở bên em ấy, để bảo vệ em ấy. Em ấy cũng thú nhận như vậy và... chúng tôi đang ở đây. Không có vấn đề gì về việc muốn ở bên nhau – chỉ có nhau và mãi mãi."
Harry không khỏi mỉm cười một chút, bụng rung lên sung sướng, kìm nén ham muốn rõ ràng để vùi mặt vào cổ Draco và hôn lên làn da ấm áp của cậu ấy. Thay vào đó, cậu quyết định đưa tay bóp nhẹ tay người bạn đời của mình.
Draco ngay lập tức đáp trả với cái siết tay nhẹ nhàng.
"Tôi phải nói rằng đó là một điều khá bất ngờ," Sloane trả lời trước khi quay sang ba mẹ Draco. "Và cả hai người có biết về những hành động khá hấp tấp của con trai mình không?"
Lucius hắng giọng trước khi trả lời. "Draco đã đưa Potter về nhà để giới thiệu cậu ấy với chúng tôi với tư cách là người bạn đời, nên vâng, chúng tôi đã biết ý định đó trước khi bài báo đó được xuất bản."
"Và bà có tin rằng cậu ấy sẽ là một người bạn đời phù hợp cho cậu con trai duy nhất của bà không?" Sloane hỏi với vẻ thích thú, ánh mắt của ông ấy hướng về Narcissa.
Bà gật đầu, mỉm cười tôn kính. "Đúng vậy, tôi tin rằng Potter là người phù hợp một cách hoàn hảo với con trai tôi. Cậu ấy không chỉ là một phù thủy quyền năng mà còn là một Omega với khả năng chăm sóc vô cùng lớn, tôi cũng không nghi ngờ gì về việc cậu ấy sẽ chăm sóc con trai tôi hết mình."
Hugh Sloane gật đầu đồng ý trước khi liếc nhìn các thành viên khác của Hội đồng quản trị. "Hội đồng quản trị của chúng tôi có một số câu hỏi cho ngài, vì vậy chúng tôi sẽ bắt đầu với ông Terence Fancourt."
Harry quay lại nhìn người đàn ông lớn tuổi với mái tóc hoa râm và chờ đợi, răng nghiến chặt môi dưới một cách lo lắng. Cậu biết có rất nhiều thứ đang dựa vào câu trả lời của cậu và Harry chưa bao giờ coi mình là một người có khả năng ăn nói lưu loát ngay cả khi cậu ở trong điều kiện thuận lợi nhất. Harry tự nhắc nhở bản thân rằng Draco nghĩ cậu có sức quyến rũ với những người xa lạ và tuyệt vọng giữ lấy niềm tin đó.
"Vâng." Fancourt chuyển chỗ ngồi, ánh mắt lướt qua Harry và Draco. "Tôi lo ngại rằng sự chú ý ngày càng cao của giới truyền thông đối với ngài Potter sẽ dẫn đến việc phát hiện ra người của chúng tôi. Các nhà báo luôn kiên trì và không ngừng đào sâu bên dưới để đạt được những lợi ích mà họ muốn, những kiểu người này giờ sẽ theo chân ngài Potter và xung quanh gia đình Malfoy trong một khoảng thời gian đáng kể - đặc biệt là khi ngài Potter mang thai. Ngài hãy đề xuất làm thế nào để chống lại điều này để bảo vệ bí mật của chúng ta?"
"Ngài Fancourt," Draco gật đầu chào trước khi tiếp tục. "Tất nhiên chúng tôi nhận thức được những yếu tố này khi chúng tôi tiến hành cuộc sống của mình cùng nhau. Các quy tắc luôn áp dụng cho Nundu sẽ vẫn được áp dụng tương tự, chẳng hạn như không được biến đổi thành hình dạng tự nhiên của tôi ngoại trừ ở đây tại Trang Viên hoặc trên các khu đất được bảo vệ và nhà riêng của chúng tôi sau khi tôi và Harry rời trường Hogwarts. Chúng tôi đã thảo luận về ý tưởng có lẽ nên dọn đi một thời gian khi Harry đang mang thai và khi con chúng tôi còn nhỏ để thoát khỏi giới truyền thông và những người tò mò trong thời gian đó."
Ông Fancourt gật đầu đồng ý. "Tôi rất vui khi thấy rằng cậu đã lên kế hoạch trước."
Draco gật đầu. "Người ta sẽ không đi đến một mối quan hệ với một người nổi tiếng mà không xem xét nó từ mọi góc độ, thưa ngài Fancourt."
Harry không thể không mỉm cười với Draco khi cậu ấy nhếch mép với thành viên Hội đồng quản trị, rõ ràng là không bị ảnh hưởng bởi quá trình đang diễn ra - hoặc che giấu sự lo lắng của mình với sự thờ ơ đáng chú ý.
"Không có câu hỏi nào nữa Chủ tịch Sloane," Fancourt nói, nhìn vào người lớn tuổi.
Harry không thể tin được rằng tất cả đều văn minh đến mức này; ngoại trừ những con mèo khổng lồ rình mò ở phía sau, cậu có thể đã ở giữa phòng xử án bất kỳ nào của Anh.
"Sophie?" Sloane chỉ người phụ nữ đang mang thai sẽ là người tiếp theo và Harry không bỏ lỡ cái nhìn cảnh báo của ông đã bắn về phía cô ta.
Cô gái trẻ giữ tay trên vùng bụng nhô ra và dùng đôi mắt xanh lạnh băng nhìn xuyên qua Harry. "Ngài Potter, ngài có hiểu hết hậu quả của việc nếu Bộ tìm ra chúng tôi không?"
Harry nuốt nước bọt và bắt lấy ánh mắt của cô ấy, mặc dù cô ta trông như sẵn sàng ăn tươi nuốt sống cậu. "Vâng, tôi tin là tôi có; có thể nhiều hơn bất cứ ai chưa từng là thành viên của một gia tộc có thể hiểu được. Tôi đã dành phần lớn cuộc đời mình để cố gắng bảo vệ một nhóm người cụ thể khỏi bị giết hại chỉ vì Voldemort cho rằng họ không xứng đáng với thế giới phù thủy, và điều này không quá khác với điều đó. Tất nhiên Draco đã kể cho tôi nghe về lịch sử giữa Nundu và Bộ, và mặc dù ngài có thể coi tôi là người liên kết với Bộ, nhưng tôi chắc chắn là tôi không phải. Tôi không tin tưởng vào chính phủ nói chung; có những người tốt ở đó nhưng sẽ luôn có những kẻ tham nhũng và những kẻ hám tiền, và vì vậy họ sẽ không bao giờ có được sự tin tưởng hay ủng hộ tuyệt đối của tôi." Harry hít một hơi và tiếp tục. "Và ngay cả khi tôi tin vào Bộ và mọi thứ mà nó đại diện, tôi vẫn không bao giờ có thể tiết lộ ngài với họ vì điều đó có nghĩa là không chỉ hành quyết hàng trăm người vô tội, mà còn có cái chết của chính người bạn đời của tôi. Chỉ riêng ý nghĩ này cũng đủ khiến tôi luôn giữ kín bí mật này."
McDougal nheo mắt nhìn cậu. "Và khi một trong những người của chúng tôi tấn công ai đó thì thế nào? Khi một phù thủy vô tội, hoặc thậm chí là Muggle, bị xé xác thành từng mảnh - sau đó thì sao? Ngài sẽ cho phép chúng tôi thực hiện công lý của riêng mình mà không có sự can thiệp của bất kỳ ai từ bên ngoài sao? Ngay cả khi ngài không đồng ý với hình phạt được đưa ra. Hay ý thức về sự bất công chính đáng của ngài sẽ kéo dài đến mức đó sao? "
"V-vâng, tôi sẽ không can thiệp vào đường lối của ngài," Harry lắp bắp, biết đó là một câu hỏi công bằng và cũng biết rằng sẽ rất khó khăn cho cậu khi đứng nhìn một thứ như vậy.
Sophie trông như thể cô không tin Harry nhưng Hugh Sloane đã can thiệp. "Cảm ơn McDougal, tôi tin rằng như vậy là đủ. Hipwell?"
Sophie ngồi lại với vẻ bực bội nhưng vẫn im lặng.
Harry quay sang bên cạnh Lorcan Hipwell; người trông rất tức giận. Cậu xích lại gần Draco để nhận lấy sự thoải mái từ hơi nóng truyền vào bên hông từ cơ thể người bạn đời của mình.
Lorcan trông không lớn tuổi hơn Harry là bao. Với mái tóc màu nâu sẫm và đôi mắt nâu, cậu ấy hẳn sẽ khá hấp dẫn nếu không có vẻ mặt cau có nghiêm khắc khiến cậu ta trông như đang kiên quyết đối đầu với ai đó.
"Sao ngươi dám ngang nhiên coi thường truyền thống của chúng ta và mang một con cáo vào chuồng gà hả Malfoy," cậu ta nóng nảy trừng mắt nhìn Draco nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro