Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 5 (3)

Draco nhanh chóng đứng dậy khi Harry cởi bỏ chiếc áo choàng đã mượn trên vai và đưa nó cho cậu ta.

"Harry, đợi đã," cậu ta nói ngay lập tức, phớt lờ chiếc áo choàng được chìa ra phía trước mặt.

"Không sao đâu," Harry nói, cố gắng nở một nụ cười. "Tao chỉ muốn đảm bảo rằng mày đã biết tất cả sự thật trước khi từ chối tao."

"Không!" Draco hung hăng kêu lên, vươn một tay giữ lấy cánh tay Harry. "Tôi không từ chối em. Tôi muốn em. Rất nhiều," cậu ấy nói thẳng thừng, dường như thở không ra hơi. "Thực ra, tôi đã lên kế hoạch tiếp cận em cho đến khi cái suy nghĩ về tình dược xuất hiện trong đầu. Beta hay không, nó bắt đầu không còn quan trọng với tôi nữa Potter. Bây giờ tôi biết em là một Omega. Không phải là một trò lừa gạt nào đó ... Tôi không thể ... tôi không đời nào để em bỏ đi."

Đôi mắt của Harry mở to khi trái tim cậu bay bổng vì niềm vui bất ngờ - rồi ngay lập tức chìm xuống như một cục chì. "Tuy nhiên, có một chữ 'nhưng' ở phía sau, phải không?"

Ánh mắt của Draco nhìn xuyên qua Harry khi cậu nhìn lại. "Ừ, có, tuy nhiên, không có gì liên quan đến việc tôi không thích em." Cậu ấy tiến lại gần một bước, đi thẳng vào không gian cá nhân của Harry.

Harry phải ngửa đầu ra sau để duy trì giao tiếp bằng mắt. Sự thôi thúc lùi lại để giữ khoảng cách - và một cái đầu tỉnh táo - cực kỳ mạnh mẽ, nhưng cậu đã cố gắng chống lại khi chờ đợi một lời giải thích.

"Có vài điều mà em không biết về tôi mà trước khi đồng ý làm bạn đời của tôi em cần phải biết."

Harry cảm thấy một cơn rùng mình chạy dọc cơ thể mình trước những gì Alpha nói và bất giác lắc lư một chút về phía Alpha.

"Nó là gì?" cậu hỏi đại khái. Một phần trong Harry nghi ngờ rằng cậu sẽ đồng ý với bất cứ điều gì Draco nói trong khoảnh khắc đó.

"Tôi không thể nói cho em biết ở đây," cậu ta trả lời và Harry chưa bao giờ thấy Slytherin trông nghiêm túc đến thế. "Ngày mai, rời khỏi trường học."

Harry nuốt nước bọt. "Tại sao?"

Ánh mắt của Draco lướt qua căn phòng trước khi quay lại nhìn vẻ mặt thắc mắc của Harry. "Ai đó có thể nghe thấy; lâu đài này có tai mắt ở khắp mọi nơi."

Harry nhướng mày, một cảm giác lo lắng bất chợt chạy dọc sống lưng. "Có phải thứ này sẽ ảnh hưởng đến quyết định của tôi không?"

Vẻ mặt của Draco không thay đổi nhưng Harry nhìn thấy tia buồn thoáng qua trong mắt cậu. "Nó có thể," là tất cả những gì cậu ta nói.

Harry cau mày khi cậu phát hiện một nỗi buồn kỳ lạ ẩn sâu bên trong chàng trai tóc vàng. Không kịp ngừng lại những dòng suy nghĩ về điều đó, cậu ngập ngừng đưa bàn tay với những ngón tay run rẩy lướt trên má của Draco. Ngón tay cái của Harry đặt dọc theo một bên xương gò má nhợt nhạt khi cậu ôm lấy khuôn mặt của Draco và nhìn chăm chú vào đôi mắt xám; cố gắng khám phá bí mật của Slytherin và trấn an cậu ta.

Draco nhắm mắt lại và nghiêng mặt về phía cái chạm của Harry trước khi cậu ấy làm một hành động tương tự là lướt bàn tay ấm áp của mình lên làn da lạnh lẽo trên má của Harry. Bàn tay cậu ấy tiếp tục trượt về phía sau vào mái tóc dày ngang bướng của Harry và cố định đầu của cậu một cách chắc chắn.

Harry nuốt nước bọt và để Alpha dẫn cậu về phía trước, đôi mắt xanh lục sững sờ nhìn chằm chằm vào chiếc lưỡi hồng đang lướt qua trên đôi môi khô khốc của Draco, rồi mắt cậu nhắm nghiền lại khi đôi môi đó đột nhiên chạm vào môi cậu. Chỉ là một cái nhấn môi nhẹ nhưng nó vẫn khiến Harry rùng mình và khiến bụng cậu quặn lại vì ham muốn.

Harry bất cẩn làm rơi chiếc áo choàng xuống sàn khi cánh tay còn lại của Draco vòng qua eo và kéo cậu lại gần. Draco thăm dò muốn làm nụ hôn sâu hơn nữa nhưng cậu ấy không cần phải lo lắng vì Harry chỉ là quá hạnh phúc để đáp lại khi mà cậu đã hoàn toàn khuất phục.

Cảm xúc giữa hai người đã được xây dựng bấy lâu nay nên Harry không thể chống lại nỗi cho dù cậu có muốn đi chăng nữa. Điều đó lại làm cho Harry cảm thấy Draco khác với những Alphas kia như thế nào, và hành động của cậu là không hề liều lĩnh; họ chậm rãi, cẩn thận và cảm nhận được sự kích thích điên cuồng từ đối phương, như thể Draco biết là cậu ấy đang ôm một người mà mình hoàn toàn để tâm đến chứ không phải là một Omega bất kỳ không thể phân biệt được với những Omega khác.

Harry thốt ra một tiếng đầy khao khát trong cổ họng khi lưỡi của cậu chạm vào miệng Draco, quét qua miệng cậu ấy trước khi quấn lấy lưỡi Draco một cách kiên quyết. Harry đã cương cứng ngay khi những đầu ngón tay của cậu chạm vào má Draco và cậu ấn chặt vật cương cứng của mình vào đùi Draco khi họ hôn nhau, đột nhiên muốn Alpha cảm nhận được điều đó, để Draco biết cậu bị ảnh hưởng như thế nào.

Draco dứt khỏi nụ hôn với một cái rùng mình sâu sắc dường như chạy dọc toàn bộ chiều dài cơ thể cậu. Cậu ấy tựa trán mình vào trán Harry và nhắm mắt lại, hít thở sâu. "Fuck ... em ... đó là ..."

"Vâng." Harry cười đến khó thở, những ngón tay bấu chặt vào lớp vải cashmere mềm mại của chiếc áo liền quần màu đen của Draco, hài lòng vì đã khiến Slytherin rõ ràng trở nên lắp bắp.

Draco mở mắt, ánh mắt vẫn còn chút phấn khích không có tiêu cự.

Harry đặt một nụ hôn nữa lên môi Draco, choáng váng với ý nghĩ rằng bây giờ cậu có thể làm điều đó bất cứ khi nào cậu muốn.

Tất nhiên còn tùy thuộc vào những gì Draco sẽ nói vào ngày mai. Harry không muốn đưa mọi thứ đi quá xa đề phòng những gì cậu nghe được vào ngày mai thực sự sẽ khiến cậu muốn rời xa Draco với tư cách là người bạn đời tiềm năng.

Với suy nghĩ đó, Harry nhẹ nhàng - và miễn cưỡng - tách mình ra khỏi vòng tay ấm áp của Draco và lùi lại một bước.

"Ngày mai?" cậu nói, mỉm cười để làm dịu đi những hành động của mình.

Draco thở hổn hển, cố gắng bình tĩnh lại và gật đầu. Cậu ấy cúi xuống để lấy chiếc áo choàng bị bỏ quên trên sàn nhà. "Tôi sẽ gặp em ở cổng trước, sau khi kết thúc lớp học cuối cùng."

"Chúng ta sẽ rời khỏi Hogwarts?" Harry ngạc nhiên đáp.

"Cách đó an toàn hơn," Draco trả lời cố ý lảng tránh. "Và chúng ta cần phải thận trọng khi đến trò chuyện với ba mẹ tôi."

Harry há hốc miệng. "Anh muốn tôi đến Trang viên gặp ba mẹ anh để thảo luận về mối quan hệ của chúng ta?"

Draco nhếch môi một cách khó nhận thấy và Harry lấy tay che mặt.

"Ôi Merlin, họ sẽ không hài lòng đâu ..."

Draco nhẹ nhàng kéo những ngón tay của Harry ra khỏi mặt mình. "Em sẽ ổn thôi Potter, một khi họ nghe tin em là Omega, họ sẽ mở rộng vòng tay chào đón em."

Harry khịt mũi một cách đầy hoài nghi. "Anh nói thì dễ lắm, họ không hề muốn anh chết vào năm ngoái và giờ anh lại dính với tôi."

"Công bằng mà nói, chỉ có cha tôi muốn em chết," Draco châm chọc với một nụ cười nhếch mép làm tan đi chút lo lắng của Harry.

Harry cười khi lắc đầu. "Chúng ta phải ổn định tâm trí," cậu tuyên bố khi luồn tay vào Draco một cách thô bạo.

"Chắc chắn rồi," Draco đồng ý, đan những ngón tay dài vào ngón tay của Harry.

Họ bước tới cửa, tiếng giày kêu lạo xạo trên những phiến đá lát đường rải đầy sỏi. Draco quay về phía cậu, một tay đặt lên tay cầm, tay kia vẫn giữ chặt tay Harry.

"Tôi nghĩ em nên ngừng uống những lọ thuốc đó," Draco nói, ánh mắt thể hiện sự lo lắng rõ ràng. "Dù cho ngày mai có xảy ra chuyện gì."

"Tôi biết rồi," Harry ngập ngừng trả lời. "Nhưng ... rồi mọi người sẽ biết tôi là người như thế nào."

"Nếu em che đi mùi hương của mình, tôi- Alpha của em sẽ không thể tìm thấy em."

"Tìm tôi?"

"Ừ, Alpha của em có thể phát hiện ra mùi hương của em từ xa nếu em không giấu nó bằng cách uống thuốc," Draco giải thích. "Anh ta cũng biết khi nào em gặp nạn. Nếu ... nếu là tôi, tôi sẽ dễ ngủ hơn khi tôi biết là mình sẽ được cảnh báo về bất kỳ mối đe dọa nào đối với sự an toàn của em - đặc biệt là khi em ở chung phòng với những người Alpha khác."

"Được rồi, tôi sẽ dừng lại." Harry siết chặt tay Draco một cách trấn an. "Ngoài ra, anh không cần phải lo lắng về bạn cùng ký túc xá của tôi; Ron đặc biệt thẳng và không thích tôi theo cách đó, và theo tôi thì Neville cũng giống như vậy."

"Còn quý ngài Thomas?" Draco nhắc nhở mọt cách tăm tối.

Harry mỉm cười nhẹ. "Và Dean sẽ không cố làm điều đó một lần nào nữa, lần trước bồ ấy đã cảm thấy thực sự có lỗi, và tôi đảm bảo rằng tôi sẽ không bao giờ ở một mình với bồ ấy nữa."

"Tốt." Draco nheo mắt lại và kéo Harry lại gần mình. "Đừng nghĩ rằng tôi không nhận ra việc em đã không nói cho tôi biết người Alpha khác đã tấn công em là ai, Potter."

Harry cười toe toét, không chút bối rối. "Tôi cố ý đó Malfoy."

Draco cười khúc khích khi cậu ấy đột ngột thả Harry ra và lùi lại. "Đây, cầm lấy cái này," cậu ta ra lệnh khi nhấc chiếc áo choàng lên và đưa lại cho Harry. "Da của em cực kỳ lạnh đấy Potter. Ở Gryffindor, họ không dạy em những chuyện cơ bản này sao?"

Harry lấy lại chiếc áo choàng và choàng nó quanh vai. "Chỉ vậy thôi đó, tôi sẽ lấy nó và anh chắc chắn sẽ bị đóng băng."

Draco cười khúc khích khi mở cửa.

Họ cùng nhau bước ra hành lang và Harry đột nhiên thấy rằng cậu vẫn chưa muốn họ chia tay nhau ở đây.

Draco dao động, có vẻ không muốn rời đi. "Hẹn gặp lại vào ngày mai Potter," cuối cùng cậu ấy cũng khẽ thốt lên.

"Ngủ ngon Malfoy," Harry mỉm cười đáp lại trước khi quay lại và đi về phía Tháp Gryffindor.

'Mối quan hệ' giữa họ quá khác biệt so với những gì cậu nghĩ về việc tìm kiếm một người bạn đời; Harry nghĩ rằng Draco sẽ không kiểm soát được và họ sẽ thân mật ngay lập tức, nhưng không có - và khám phá đó làm cậu thấy thích thú.

Lực hút và lực kéo ban đầu chắc chắn là có, nhưng họ vẫn sẽ tiếp tục đưa đẩy như vậy mặc dù họ là Alpha và Omega. Tình bạn của họ không phải là một một cuộc hành trình êm ả, và họ vẫn sẽ tranh cãi và nổi cáu với nhau, và tất cả những thứ khác đi kèm với việc chia sẻ cuộc sống của mình với ai đó. Họ không hề tự nhiên mà yêu nhau - họ vẫn sẽ yêu nhau theo cách cũ.

Harry gục cằm vào chiếc áo choàng mềm mại quấn quanh mình và hít hà mùi hương của Alpha một cách say mê, dù biết rằng khả năng cao là cậu sẽ ngủ với chiếc áo choàng trên giường đêm nay - và thề sẽ không bao giờ nhắc đến chuyện đó với Draco.

J: Sau bao ngày ăn chay, thì giờ sắp được ăn mặn rồi mọi người ạ ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro