Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 3 (2)

Harry đứng ở lối vào Đại Sảnh đường đợi Blaise đến dẫn cậu đi tận hưởng chuyến du ngoạn Hogsmeade. Harry rất mong đợi điều đó nhưng cậu cũng không thực sự hiểu rõ về Blaise lắm và cậu hy vọng rằng điều đó sẽ không dẫn đến những chuyện khó xử; Harry chưa bao giờ giỏi trong những cuộc hội thoại ngắn.

Harry cảm thấy tóc gáy mình đột nhiên dựng đứng và cậu biết rằng có người đến, trước khi nhìn lên xem ai sẽ là người đứng đó.

Cậu bắt gặp đôi mắt xám quen thuộc và cậu quay mặt đi ngay lập tức, khoanh tay trước ngực và ngắm nhìn khung cảnh ngày thu êm đềm ở bên kia khung cửa đang mở rộng.

Tiếng hắng giọng khiến Harry quay lại và nhìn chằm chằm vào Malfoy đang đứng trước mặt cậu; trông Malfoy như thể cậu ta thực sự muốn nói chuyện với cậu vậy.

Biểu cảm của Harry nhanh chóng cứng lại; không khó để điều chỉnh biểu cảm với tất cả sự phẫn uất vẫn còn sôi sục từ buổi tối thứ Năm. "Sao?" cậu hỏi ngắn gọn.

Malfoy có vẻ hơi khó chịu nhưng vẫn nhìn chăm chú vào Harry. "Blaise đã nhờ tao đến nói với mày là cậu ta không thể tham dự... cuộc gặp mặt hôm nay của mày, và cậu ấy gửi lời xin lỗi," cuối cùng Malfoy đáp lại một cách kiên quyết.

Trái tim của Harry chùng xuống, nhưng cậu lại nâng cằm mình lên. "Tốt thôi," Harry gằn giọng, rồi xoay người và bước ra ngoài cửa đón những ánh nắng đang dần tắt. Cậu sẽ phải tự mình đi thôi.

Blaise có cần phải nhờ Malfoy đến nói với cậu rằng cậu ta không thể đến không?

Harry dừng lại nửa chừng trên bậc thang đá khi cậu chợt nhận ra Malfoy đang theo sau mình.

"Mày đang làm gì đấy?" cậu hỏi, quá hoang mang để tiếp tục giữ thái độ thù địch.

Lần này mắt Malfoy nhìn đi khắp nơi ngoại trừ ánh mắt của Harry. "Tao cũng đến Hogsmeade hôm nay và nghĩ rằng ... tao có thể đi cùng mày."

Harry ngạc nhiên chớp mắt, rồi cau mày nghi ngờ. "Đây có phải là ý của Zabini không? Nếu là vậy thì mày thực sự không cần phải làm thế. Thực tế thì tao thà rằng mày không đi cùng."

Harry quay lại và chạy bộ xuống những bậc thang còn lại, tiếp tục đi lên con đường rải sỏi mà không cần đợi phản hồi, nghĩ rằng như vậy là đã kết thúc mọi chuyện.

Harry gần như la lên thành tiếng vì bực mình khi phát hiện ra Malfoy đang đi theo phía sau cậu. Harry quay mặt về phía Malfoy, bắt đầu cảm thấy thực sự cáu tiết.

Malfoy đã nói trước khi Harry có thể bộc phát.

"Tao muốn xin lỗi," cậu ta nói. "Hành vi của tao vào tối thứ Năm là ... không thể chấp nhận được.

Harry chỉ có thể trố mắt nhìn, quá choáng váng để làm gì khác.

"Tại sao mày lại ... con mẹ nó, khó hiểu vậy?!" cuối cùng Harry thốt lên, đấm một cú vào không trung. Cậu xoay người và đi khoảng năm bước trước khi miễn cưỡng liếc nhìn lại qua vai. Malfoy vẫn đứng ở chỗ cũ, nhìn Harry.

Harry thở dài bực tức và lắc đầu. "Vậy thì đi thôi," cậu dịu đi.

Malfoy gật đầu một cái rồi nhanh chóng bước đến bên cạnh Harry khi họ tiến về thị trấn Hogsmeade nhỏ xinh.

Dạ dày của Harry đang nhộn nhạo và cậu nghĩ rằng mình có thể bị ốm vì cảm xúc cứ lên xuống như tàu lượn siêu tốc khi mà cái gã Alpha ngu ngốc này khuất phục cậu. Harry cần phải nói điều gì đó - bất cứ điều gì để cậu phân tâm và không nghĩ thêm điều gì đó về chuyện này ngoài việc Blaise rất có thể đã ép buộc Malfoy thế chỗ cậu ta. Merlin mới biết chuyện gì xảy ra.

"Vậy ... điều gì đã khiến mày thay đổi quyết định?" Harry hỏi, cố gắng giữ cho giọng điệu của mình có vẻ thờ ơ.

Malfoy đang nhìn mặt đất lướt qua dưới chân mình, đôi tay nhét vào chiếc áo choàng đen ấm áp. "Tao suy nghĩ về những gì mày nói, về việc tiếp tục tiến bước và bỏ qua quá khứ." Malfoy liếc nhìn Harry, những sợi tóc vàng nhạt xõa xuống một bên mắt. "Tao biết mày sẽ không bao giờ sử dụng câu thần chú đó với tao nếu mày biết nó là gì, mày không phải là loại người như vậy. Mày quá ... đoan chính."

Harry không thể không cười; Malfoy nói 'đoan chính' như thể đó là một từ bẩn thỉu.

Malfoy nhếch mép thích thú trước khi cậu ta quay lại nhìn xuống đất một lần nữa. "Mày thực sự sẽ tham gia khóa huấn luyện Thần Sáng vào năm tới à?" cậu ấy hỏi.

"Cái gì? Ồ..." Harry chớp mắt trước sự thay đổi chủ đề đột ngột. "Dạo này tao không suy nghĩ nhiều về nó nữa. Đó từng là kế hoạch của tao, nhưng ... bây giờ tao cảm thấy hơi mệt mỏi và chán nản vì loại công việc đó. Tao không biết nữa, mày nghĩ tao nên làm gì?"

Malfoy ngạc nhiên trước câu hỏi đó. "Mày muốn nghe ý kiến ​​của tao?"

Harry gật đầu. "Đúng vậy"

Một cái nhíu mày xuất hiện giữa lông mày của Malfoy khi cậu ta xem xét câu hỏi một cách sâu sắc. "Theo ý kiến ​​của tao, tao nghĩ mày nên thúc đẩy vận may của mình. Tao tin rằng mày sẽ làm điều gì đó khác biệt nhưng không liên quan đến việc mạo hiểm."

Harry ngạc nhiên; hầu hết mọi người không nghĩ như vậy, họ luôn nghĩ rằng cậu nên là một Thần Sáng vì cậu đã chiến đấu với cái ác từ khi còn nhỏ và họ cho rằng cậu biết mình đang làm gì.

"Thay vào đó, tao nên làm gì?" Harry tò mò hỏi.

"Đầu bếp?"

Harry bật cười. "Không, tao tệ môn độc dược, nhớ không?"

"À đúng rồi, tất nhiên là nhớ." Malfoy gật đầu, giấu một nụ cười nhếch mép thích thú trong cổ áo choàng. "Thầy thuốc?"

Harry nhăn mặt và lắc đầu. "Không, học quá nhiều, tao không phải dạng học thức. Nếu không liên quan đến Phòng thủ hoặc Quidditch, thì tao không có hy vọng với điều gì cả."

"Mày phải làm cái gì đó ngay bây giờ à?" Malfoy hỏi. "Không có gì sai khi mày dành thời gian cho bản thân, hoặc tập trung vào việc kết hôn và bắt đầu một gia đình trước."

Hơi thở của Harry nghẹn lại trong cổ họng khi những lời nói của Malfoy đả kích cậu bằng hình ảnh cậu sẽ sống cùng với Draco và những đứa trẻ tóc vàng nhỏ xíu sẽ chạy xung quanh nhà họ.

Cậu lắc đầu để xua tan những ý niệm vô lý, không thể đạt được đó.

"Tao chưa bao giờ thực sự hứng thú với những thứ như vậy," thay vào đó Harry trả lời, giọng cậu nghe có vẻ giả dối kể cả khi nghe vào tai cậu.

Malfoy liếc nhìn Harry, lông mày cau lại. "Có thật không?"

Harry nhún vai và đút tay vào túi. "Tao thì biết gì về việc nuôi dạy con cái? Tao chưa bao giờ thấy hình bóng của ba mẹ trong cuộc đời mình. Dù sao cũng không có người tử tế", cậu lẩm bẩm.

"Tao không nghĩ đó là điều quan trọng, ít nhất mày biết những gì không nên làm," Malfoy trả lời một cách thận trọng.

Harry nghiêng một cái nhìn về phía Malfoy. "Mày cảm thấy như vậy vì tuổi thơ của mày cũng vậy à?"

Khóe miệng Malfoy nhếch lên thành một nụ cười tự mãn khi bắt gặp ánh mắt cậu. "Không, Potter, nếu mày nghĩ rằng ba mẹ tao là hiện thân của ác quỷ, thì họ thực sự không phải vậy."

Harry mỉm cười khi họ đến gần bức tường đá đẹp như tranh vẽ bao quanh Hogsmeade.

"Tao có thể tin hoặc không tin điều đó, nhưng tao biết rằng họ quan tâm đến mày như những bậc cha mẹ đúng mực."

"Đúng vậy," Malfoy đồng ý một cách chắc chắn khi họ đi qua cánh cổng sắt rèn.

Harry dừng lại và nhìn lên đường cao tốc. "Đi đâu?"

"Bất cứ nơi nào mày muốn, đây là ý của mày mà."

"Với mày thì không," Harry châm biếm, nhưng cười toe toét ngay sau đó để thể hiện rằng cậu đang nói đùa. "Nếu mày không phiền thì tao cần phải ghé hiệu sách."

"Dẫn đường đi Potter," Malfoy tán thành đáp lại.

Họ đi bộ với tốc độ nhàn nhã về phía hiệu sách nhỏ, nhìn từ bên ngoài có thể nó không ấn tượng lắm nhưng ở bên trong lại lấp đầy với mọi thể loại sách có thể tưởng tượng được. Harry chân thành hy vọng họ có một cái gì đó hữu ích cho Omegas nam - nếu không thì cậu sẽ hoàn toàn không chuẩn bị được gì cho tất cả mọi thứ sắp xảy ra với mình.

"Tao cho rằng nếu chúng ta đang đối xử với nhau như một tình bạn đúng nghĩa, chúng ta nên gọi nhau bằng những cái tên cún cơm," Harry thản nhiên nhận xét.

"Tao nghĩ điều đó đang đưa mọi thứ đi quá xa," Malfoy nhận xét một cách khô khan, rồi nói thêm, "Harry."

Harry bật cười và thậm chí còn không cố ngăn mình tận hưởng cảm giác ngứa ran dễ chịu đang chạy dọc sống lưng.

Họ đến The Paper Hound và Draco giữ cửa mở trước khi cả hai bước vào trong. Họ ngay lập tức cởi bỏ áo choàng và khoác lên một bên tay khi bầu không khí ấm áp của cửa hàng bao trùm lấy họ.

"Tao, ờ ... có một thứ mà tao muốn tìm," Harry nói, "vậy mày có muốn tìm sách không và tao sẽ tìm mày khi tao kiếm được sách?"

Draco gật đầu và đi vào dãy kệ chất đầy sách.

Harry nhìn Malfoy bước đi một lúc trước khi lắc đầu rồi sau đó đi vào khu 'Lịch sử của những sinh vật kỳ diệu'. Cậu dừng lại trước một kệ hàng chất đầy về Alphas, Alpha Behaviors, Alpha Physiology...

Harry cúi xuống và lướt ngón tay của mình trên những gáy sách về Omega đang để trên giá ngay bên dưới.

"Đây rồi!" cậu reo lên khẽ khàng khi phát hiện cuốn sách mỏng màu xanh ở cuối hàng có tiêu đề 'The Elusive Male Omega.'

Harry rút nó ra khỏi cái kệ hơi bám đầy bụi và lật xem mục lục. Harry thở phào nhẹ nhõm; Có vẻ như cuốn sách bao gồm tất cả những gì cậu cần biết, bao gồm một chương về 'Chu kỳ phát tình của nam giới', 'Mang thai' và một thứ gọi là 'Thắt nút.'

Harry mang cuốn sách đến quầy và nhanh chóng trả tiền, thở phào nhẹ nhõm khi cuốn sách màu xanh và bạc được nhét vào một chiếc túi bóng kính màu xanh lá cây và giấu nó khỏi những cặp mắt tò mò. Hy vọng rằng Malfoy sẽ không hỏi cậu đã mua gì.

Harry nhìn quanh tìm người bạn đồng hành của mình và phát hiện Malfoy đang ở gần cửa sổ, nhàn nhạt lật qua một cuốn sách bìa đen và vàng.

Harry mất một lúc để quan sát Slytherin đẹp trai mà không bị thứ gì ngăn cản. Trái tim cậu đập mạnh trong lồng ngực khi cậu nhìn chằm chằm vào Alpha mà Omega trong cậu rõ ràng đang thèm muốn, và rất dễ hiểu tại sao cậu lại bị thu hút như vậy; một người con trai cao, gầy và đẹp trai.

Harry muốn bật cười vì những suy nghĩ của mình đã trở nên ủy mị kể từ khi cậu kế thừa huyết thống Omega của mình. Tuy nhiên, cậu đã bắt đầu học cách sống chung với nó thay vì chiến đấu với nó mọi lúc mọi nơi. Harry biết mình sẽ không bao giờ là một người bạn đời ngoan ngoãn, nghe lời như đại đa số các Omegas nữ, nhưng cậu đang dần đánh giá cao một số khía cạnh hấp dẫn hơn của việc có Alpha làm bạn đời; chẳng hạn như cảm giác an toàn. Ý nghĩ rằng sẽ có một ai đó trong đời yêu thương cậu vô điều kiện và luôn dõi theo cậu mỗi ngày quả là một ý nghĩ an ủi tuyệt vời.

Khi Harry nói với Malfoy về sự giáo dục trẻ nhỏ mà cậu được hưởng đã ảnh hưởng đến cách nhìn của cậu ấy về cuộc sống, cậu đã không nói dối, mà nó chỉ làm tăng ham muốn có một gia đình của riêng mình thay vì ngăn cản cậu khỏi những điều đó.

Harry chỉ hy vọng rằng cậu sẽ sớm tìm thấy một Alpha khác, người mà cậu cảm thấy bị thu hút mạnh mẽ tương tự như Malfoy, một người mà cậu thực sự có cơ hội.

Sau đó Draco nhìn lên và nở một nụ cười thật nhanh khi thấy Harry đã sẵn sàng rời đi.

Harry biết mình là kẻ thất bại khi hơi thở của cậu trở nên gấp gáp và bụng cậu quặn lên trước hành động thân thiện nhỏ nhoi tầm thường.

Họ mặc lại chiếc áo choàng len và bước ra ngoài.

"Mày có muốn uống một chút đồ uống nóng trước khi chúng ta về không?" Harry hỏi..

Malfoy gật đầu và nhìn lên đường. "Quán Bà Puddifoot's hay Ba Cây Chổi?" cậu ấy hỏi.

Harry dừng lại, cả hai vị trí dường như không phù hợp theo một cách nào đó. "Còn một địa điểm bí mật mà tao biết thì sao? Và chúng ta sẽ không tốn một knut nào."

Slytherin dễ dàng đồng ý và Harry dẫn đường trở lại Hogwarts. Họ trò chuyện không mục đích khi họ đi bộ, cuộc trò chuyện ngắn có vẻ trôi chảy hơn một chút vì sự khó chịu ban đầu của họ đã không còn nữa.

Khi trở lại trường, Harry dẫn Draco đến Lối vào của Đại Sảnh và xuống cầu thang đến hành lang tầng hầm.

Draco cau mày khó hiểu đi theo sau khi Harry bước đến bên một bức tranh vẽ một tô trái cây và cù trái lê.

Harry cười toe toét trước vẻ mặt ngạc nhiên trên khuôn mặt của Draco khi quả lê biến thành một chiếc cán lớn màu xanh lá cây. Harry mở nó ra để lộ ra những căn bếp đồ sộ của Hogwarts qua lối vào bí mật.

Họ bước vào trong và Draco có vẻ do dự không chắc chắn khi họ lập tức bị khoảng một tá yêu tinh vui vẻ vây quanh.

Harry phát hiện ra Kreacher trong số các yêu tinh khác và mỉm cười với nó. "Kreacher, tôi và Draco có thể lấy vài viên sôcôla nóng và một ít bánh mì ngắn không?"

Kreacher cúi đầu. "Tất nhiên rồi thưa Chủ nhân Harry, Kreacher rất biết ơn vì đã có cơ hội phục vụ Chủ nhân Draco từ gia tộc Malfoy danh giá."

Harry đảo mắt khi con yêu tinh nhỏ khô héo biến mất trong phòng đựng thức ăn khổng lồ ở đầu kia của căn phòng. Các yêu tinh khác nhanh chóng dọn dẹp một chỗ ở một trong những chiếc bàn dài dành cho họ, thực tế là ồn ào khi họ có cơ hội hiếm có để phục vụ du khách.

"Làm sao mày phát hiện nơi này?" Draco hỏi khi cậu ta ngồi xuống, cố ý rút tay ra khỏi một nữ yêu tinh nhỏ bé đang xem xét các ngón tay của cậu với vẻ tôn kính.

Harry cười toe toét trước cảnh tượng thú vị này khi cậu ngồi xuống, đặt chiếc túi từ hiệu sách xuống băng ghế bên cạnh.

"Hermione," Harry trả lời đơn giản. "Nó rất hữu ích khi nào tao tình cờ bỏ lỡ bữa ăn hoặc không muốn ăn trong Đại sảnh đường."

"Và họ sẽ mang cho mày bất cứ thứ gì mày muốn?" Draco hỏi, nhìn xung quanh.

Harry gật đầu.

"Và mày có nghĩ rằng họ sẽ làm điều tương tự với tao nếu tao đến đây mà không có mày?"

"Tao nghĩ vậy, đặc biệt là Kreacher, nó có vẻ khá thích mày," Harry cười khúc khích đáp.

Draco mỉm cười, trông thoải mái hơn một chút và không quá thâm trầm.

Harry quay sang đối mặt với Malfoy, chống một bên khuỷu tay. "Tao rất vui vì mày đã đi với tao hôm nay," cậu thú nhận, đột nhiên choáng ngợp với những lời mình nói.

Draco có vẻ hơi ngạc nhiên khi cậu thú nhận nhưng rồi một trong những nụ cười hiếm hoi đó nở trên môi cậu ta và Harry ngay lập tức cảm thấy ngập tràn niềm vui.

"Tao cũng vậy," Draco trả lời với giọng nói rõ rằng cậu ta cũng ngạc nhiên như Harry trước sự thừa nhận này.

Sau đó, Kreacher tiến đến chỗ họ với đồ uống và một chiếc đĩa lớn với vô số món ăn hấp dẫn.

Harry kéo chiếc cốc đầy ắp về phía cậu và nhấp một ngụm sô cô la nóng mịn phủ kem tươi.

"Chủ nhân Harry đã chọn được một người bạn đời tốt," Kreacher tán thành khi nó liếc nhìn giữa hai người.

Harry sặc nước và vội vàng đặt cốc xuống bàn. "Kreacher!" cậu lắp bắp, mặt đỏ bừng. "Không phải như vậy đâu; Draco và tôi chỉ là bạn."

Kreacher cau mày, tỏ vẻ bối rối. "Nhưng việc sát nhập gia đình Potter và Malfoy sẽ là một điều tuyệt vời-"

"Cảm ơn Kreacher, đủ rồi," Harry ngắt lời bằng giọng ra lệnh, hơi hoảng hốt.

Kreacher do dự một lúc trước khi im lặng cúi đầu rồi rời khỏi phòng.

Harry liếc nhìn Draco để thấy chàng trai tóc vàng đang chăm chú nhìn vào ly sô cô la nóng của mình.

"Xin lỗi," Harry nhanh chóng nói trong bối rối. " Kreacher có một số ý tưởng hài hước và đây là một trong số đó."

Draco nhìn lên và lắc đầu một cái, một nụ cười gượng gạo trên khuôn mặt. "Đừng lo lắng về điều đó," cậu ta nói và quay lại với đồ uống của mình với vẻ mặt cau có, những ngón tay nhàn nhạt vuốt ve miệng của chiếc cốc lớn. Draco dừng lại và sau đó nói thêm với một giọng khá dịu dàng, "mày biết tao không thể kết đôi với một Beta, phải không?"

Harry muốn chui xuống sàn nhà và biến mất.

"Ừ, tao biết," cậu nhanh chóng đáp lại với một nụ cười gượng gạo. "Mong mày đừng nghĩ rằng tao có động cơ xấu xa khi nói rằng tao rất vui vì hôm nay mày đã đi cùng tao, tao thực sự không có, tao chỉ vui vì bây giờ chúng ta có thể nói chuyện như những người bạn bình thường", Harry lảm nhảm.

Draco gật đầu lia lịa và uống một ngụm.

Harry quay trở lại với đồ uống của riêng mình và tình bạn thân thiết mà họ đã chia sẻ trong một ngày tốt đẹp đã biến mất ngay lập tức.

Họ uống hết đồ uống trong im lặng và thậm chí không đụng đến đĩa đồ ngọt lạ mắt, rời khỏi bếp và đi lên cầu thang để đến sảnh.

"Hẹn gặp lại ở lớp Potter," Draco nói một cách lơ đãng trước khi chia tay.

Harry thậm chí không có cơ hội để nói bất cứ điều gì trước khi Slytherin biến mất.

Với sự thất vọng đang đè nặng lên mình, Harry từ từ quay trở lại Tháp Gryffindor.

Một ngày diễn ra rất tốt đẹp trước khi Kreacher chúi mũi vào mọi thứ. Cậu đã thực sự cảm thấy như thể giữa hai người họ có thể có một tình bạn thực sự và có lẽ họ có nhiều điểm chung hơn họ nghĩ trước đây.

Và một phần trong cậu không thể không tự hỏi điều gì sẽ xảy ra nếu cậu nói cho Draco biết sự thật về việc cậu là một Omega.

Harry hất hàm và nhanh chóng loại bỏ ý tưởng đó bằng một cái lắc đầu chắc chắn. Cậu đã quyết định ở bên một người mà người đó không chọn chọn cậu chỉ đơn giản vì cậu là một Omega. Nếu một Alpha thực sự quan tâm đến cậu thì không gì có thể cản đường họ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro