Chapter 2 (2)
Cuối cùng thì họ cũng đã đến đích. Mọi người xếp hàng đầy trên những toa tàu đang chờ sẵn để chuẩn bị cho chuyến hành trình ngắn trên đường mòn đến Hogwarts. Tòa lâu đài tối tăm và sừng sững trên nền trời xanh như mực ở phía xa, ánh sáng lung linh của hàng trăm ngọn nến tỏa sáng ấm áp từ mỗi ô cửa sổ nhỏ. Lâu đài trông vẫn giống như trước lúc trận chiến cuối cùng diễn ra; nó trông giống như nhà.
Hermione đến bên cạnh Harry khi họ đi lên đường về phía lâu đài trong bầu không khí mát mẻ của màn đêm. "Có chuyện gì muốn nói với mình không, Harry?" cô hỏi nhỏ.
Harry dừng lại và quay lại nhìn cô. "Ý bồ là gì?"
Hermione liếc nhìn xung quanh để đảm bảo rằng họ đang ở một mình trước khi tiếp tục. "Chà, chỉ là mình nhận thấy bồ nhìn Malfoy rất nhiều lúc trên tàu ..."
Harry thở dài và đưa tay vuốt tóc. Cậu đã định kể cho Hermione và Ron nghe về vấn đề Omega của mình cho đến khi bạn cậu nhắc rằng Ron là một Alpha, và đột nhiên ý tưởng kể cho họ nghe có vẻ quá bẽ mặt.
"Mình biết bồ đã theo dõi Malfoy rất nhiều trong năm học thứ sáu, nhưng mình không thể đưa ra lời giải thích hợp lý cho việc bồ vẫn nghi ngờ cậu ấy, vì vậy ... Mình tự hỏi có phải có chuyện gì khác đang xảy ra hay không?"
Harry nuốt nước bọt, cảm thấy một nỗi lo lắng không thể giải thích được. "Có điều mình muốn nói với bồ nhưng không phải lúc này. Mình đã muốn viết thư cho bồ trong suốt mùa hè nhưng đó không phải là điều mà mình có thể viết trong một bức thư, và mình không chắc mình có muốn nói với Ron không. ... "
Hermione mở to mắt. "Bồ có ... thích cậu ta không?"
"Suỵt!" Harry nhanh chóng ngăn cô ấy lại sau đó nắm lấy cánh tay của cô ấy để bắt đầu di chuyển bình thường trở lại.
Hermione bặm môi trước khi mạo hiểm nói lại bằng một giọng câm. "Mình cảm thấy mình nên nhắc nhở bồ rằng Malfoy là một thuần chủng và chắc chắn sẽ tìm kiếm một Omega có thể mang dòng dõi Malfoy - không phải là Beta," cô thận trọng nói thêm.
"Mình biết."
"Và mình đã nghe tin đồn rằng Malfoy đã đính hôn với Astoria Greengrass-"
"Mình biết!" Harry cáu kỉnh, cảm thấy trong lòng nổi lên một tia ghen tị với ý tưởng Malfoy cặp kè với người khác, đến nỗi cậu thậm chí không thể ngừng việc trả lời một cách cáu kỉnh lại kịp thời.
Hermione ngạc nhiên nhìn cậu.
Harry thở dài và lắc đầu. "Mình xin lỗi 'Mione, mình không cố ý hét lên. Chỉ là ... có rất nhiều chuyện đang xảy ra và mình thực sự không muốn nói về nó ngay bây giờ. Để sau được không?"
Hermione gật đầu hiểu ý và siết chặt lấy tay Harry. "Tất nhiên."
Neville và Ron bắt kịp họ sau đó và cả hai im lặng khi họ bước vào trường cùng với những người còn lại.
Với tư cách là Hiệu trưởng mới, McGonagall đứng ở phía trước nhà ăn lớn để phát biểu khai mạc truyền thống sau khi Mũ phân loại đã hoàn thành nhiệm vụ của mình. Cô chào đón tất cả họ trở lại lâu đài mới được xây dựng lại và nói về tầm quan trọng của việc đoàn kết trong các nhà.
Blaise đã nâng cốc của mình lên với Harry sau cái gật đầu và một nụ cười. Harry đã đáp lại hành động đó bằng nước bí ngô của chính mình, cậu vui vì ít nhất năm học này vẫn có khía cạnh nào đó đầy hứa hẹn.
Phần không hứa hẹn chính là Harry nhận ra một sự thật khủng khiếp rằng có một thứ gì đó mạnh mẽ lôi kéo cậu đến với Draco Malfoy. Harry kiên định từ chối nhìn chàng trai tóc vàng trong suốt bữa ăn, nhưng đó thực sự là một cuộc đấu tranh khốc liệt. Harry không biết nhiều về thế giới của Alphas và Omegas, nhưng cậu đủ biết rằng Betas không cảm thấy bị thu hút bởi một người cụ thể, về cơ bản họ giống như Muggles và có thể ổn định cảm xúc của mình với một Alpha hoặc một bản Beta khác. Việc cậu cảm thấy bị thu hút một cách mạnh mẽ đối với Malfoy chỉ xác nhận những gì Kreacher đã nói với cậu: rằng cậu thực sự là một Omega.
Harry không thể chờ đợi để nói chuyện với Hermione về tất cả những điều này. Cậu có quá nhiều câu hỏi - và sự dè dặt - về toàn bộ vấn đề, và cậu cần câu trả lời càng sớm càng tốt nếu không sẽ không thể nào ngủ được.
Sau bữa tối, Harry kéo Hermione sang một bên khi họ bước ra khỏi Đại sảnh đường về phía ký túc xá Gryffindor và nhanh chóng bảo cô gặp cậu ở Phòng sinh hoạt chung lúc nửa đêm. Hermione gật đầu xác nhận và cảm giác lo lắng đang trào dâng trong bụng Harry dịu đi phần nào trước viễn cảnh thảo luận vấn đề của cậu với ai đó; một người mà Harry biết sẽ có tất cả các câu trả lời hoặc sẽ không dừng lại cho đến khi có được chúng.
Vào khoảng một phút trước nửa đêm, Harry lẻn ra khỏi ký túc xá của mình, bỏ lại những người bạn đang ngáy ngủ trong ký túc xá, và rón rén bước xuống những bậc thang bằng đá trong bộ đồ ngủ.
Hermione đã ngồi trên chiếc ghế sô pha chật chội trong ánh sáng lập lòe của ngọn lửa.
Harry nhanh chóng ngồi xuống đầu kia của chiếc ghế sofa và co chân lên trước ngực, thả cằm xuống đầu gối.
Hermione co hai chân của mình vào bên dưới một cách gọn gàng và kiên nhẫn đợi Harry bắt đầu.
Harry liếm đôi môi khô khốc và hít một hơi dài. "Được rồi... mình... mình đoán mình nên bắt đầu lại từ đầu," cậu mạo muội mở lời một cách không chắc chắn.
"Đó thường là cách tốt nhất để bắt đầu." Hermione gật đầu đầy khích lệ.
Harry quay lại nhìn vào đống than hồng rực rỡ của lò sưởi khổng lồ bên cạnh họ. "Mình thức dậy vào ngày sinh nhật của mình vào mùa hè, cảm thấy thực sự mệt mỏi và cảm giác giống như phép thuật của mình có một ý thức riêng vậy." Hermione cau mày một chút và Harry đẩy người về phía sau. "Vì vậy, mình đã gọi Kreacher, nghĩ rằng nó có thể mang cho mình một số dược từ chỗ phu nhân Pomfrey để giúp mình lúc đó. Nó đã đến và nói ... nó nói rằng mình sẽ kế thừa huyết thống, rằng nó có thể ngửi thấy mùi hương trên người mình."
"Vậy ... bồ là một Alpha?" Hermione bối rối xen vào. "Nhưng bồ không-"
"Mình là một Omega."
Môi của Hermione hé mở và đôi mắt nâu của cô ấy mở to không thể tin được. Harry có thể thấy hàng trăm suy nghĩ và cảm xúc khác nhau lướt qua khuôn mặt của Hermione trước khi cô ấy nuốt nước bọt và nhìn cậu đầy lo lắng. "Và ... và bồ tin Kreacher? Bồ có cảm thấy là nó đúng không?" cô ấy hỏi.
Harry gục cằm xuống đầu gối, thở dài. "Uhm, đó là sự thật."
"Làm sao bồ biết?"
"Bởi vì mình bị thu hút bởi Malfoy," cậu đáp lại một cách vô cảm.
Hermione thở dồn dập và Harry có thể thấy rằng cô ấy đang lắp các mảnh chuyện lại với nhau.
"Hermione, mình không biết gì về nam Omegas hay nam Alphas hay làm tình hay ... hay bất cứ thứ gì!" Harry tiếp tục, bắt đầu cảm thấy tuyệt vọng và hoàn toàn không chuẩn bị cho hướng đi mới mà cuộc đời đã chọn cho cậu.
Biểu hiện học tập của Hermione ngay lập tức ổn định khi cô ngồi thẳng dậy và kiểm soát mọi thứ. "Được rồi, bình tĩnh đi. Mình không có kiến thức sâu rộng về nam Omegas vì họ rất hiếm, nhưng chúng ta có thể nghiên cứu nó vào tối mai trong thư viện. Mình biết khá nhiều về Alphas và Omegas, vậy bồ muốn biết cái gì?"
Harry cố gắng kiềm chế cơn hoảng loạn để có thể suy nghĩ thấu đáo. "Mình nghĩ điều mình muốn biết nhất lúc này là, chỉ vì mình bị thu hút bởi Malfoy, điều đó có nghĩa là mình không thể ở bên ai khác được đúng không? Mình có thể cảm thấy như vậy đối với một Alpha khác không? Và người đó có cảm nhận giống vậy không? Chỉ vì mình cảm thấy bị thu hút bởi cậu ấy, điều đó có nghĩa là cậu ấy cũng bị thu hút bởi mình? "
"Được rồi," Hermione trả lời một cách kiên định, "hãy bắt đầu với việc bây giờ bồ chỉ bị thu hút với Malfoy. Theo mình biết, một Omega có thể cảm thấy sức hút đối với nhiều Alpha trong cuộc đời của họ. Mình biết Alphas thường chỉ bị thu hút bởi một Omega cho đến khi Omega đó chính thức được đánh dấu hoặc liên kết với một người khác, và sau đó họ có thể tìm thấy một người khác. Bồ hiểu điều này chứ? "
Harry gật đầu. "Vì vậy, ... mình sẽ có thể cảm thấy theo cách này đối với một Alpha khác ngoài Malfoy?"
Hermione gật đầu.
Harry thở ra nhẹ nhõm.
"Malfoy có phản ứng với bồ theo cách nào không?" Hermione tò mò hỏi. "Bồ có nghĩ rằng cậu ấy cũng bị thu hút bởi bồ?"
"Không," Harry lắc đầu đáp. Mặc dù một phần trong cậu đang vui mừng trước sự thật này, nhưng Omega trong cậu lại cảm thấy bị tổn thương rõ rệt. "Cậu ấy chỉ cau có với mình khi mình nhìn cậu ấy. Malfoy chắc chắn không nhìn chằm chằm vào mình như mình nhìn cậu ấy."
"Đợi tí!" Hermione giơ tay lên khi có điều gì đó hiện lên trong tâm trí cô. "Mọi Alpha trên chuyến tàu đó lẽ ra có thể phát hiện ra cậu là Omega, lẽ ra họ phải nhận ra cậu, Harry nhưng không hề."
"Mình đã uống thuốc che dấu mùi hương kể từ ngày sinh nhật của mình," Harry giải thích. "Và không, họ sẽ không nhận ra mình Hermione; tất cả họ đều muốn những Omegas nữ xinh đẹp, không phải một nam giới dị thường nào đó."
Hermione trố mắt. "Đầu tiên, bồ rất hấp dẫn Harry, thậm chí còn hơn thế nữa kể từ khi bồ kế thừa huyết thống. Thứ hai," cô nhấn mạnh khi cậu mở miệng tranh luận, "trong khi đúng là những nam Omegas rất hiếm, nhưng họ cũng được thèm muốn nhiều hơn những người phụ nữ. Hãy tưởng tượng bồ trở thành một Alpha thuần chủng đồng tính và phải làm tình với một người con gái chỉ vì cô ấy là lựa chọn duy nhất mà bạn có để sinh sản xem? Họ sẽ đổ xô đến đây chỉ để có cơ hội ở bên bồ, Harry."
Đôi mắt của Harry mở to kinh hoàng khi nghĩ đến cảnh một đám người đàn ông lạ mặt đang đòi hỏi sự chú ý của mình - và khả năng sinh sản của cậu.
"Không," Harry kiên quyết nói, lắc đầu. "Đó không phải là điều mình muốn; mình không muốn ai đó muốn mình chỉ vì mình là Omega. Nếu ai đó có thể nảy sinh tình cảm thực sự với mình mà không cần biết sự thật, thì mình sẽ biết rằng họ thực sự muốn ở bên mình. Việc là một Omega hay một Alpha không có nghĩa là bồ phải từ bỏ cảm xúc thực sự của mình? "
Hermione mỉm cười trìu mến với người bạn của mình. "Không, tất nhiên không phải Harry, nhưng mình nghĩ hầu hết không ai có thể không yêu khi họ bắt đầu cảm thấy bị thu hút mãnh liệt bởi một ai đó. Đừng quên rằng Omega trong bồ chỉ bị thu hút bởi những người bạn đời phù hợp chứ không phải bất kỳ ai."
"Tuyệt vời, vậy là Omega của mình bị hư hỏng ở đâu đó," Harry đáp lại một cách chế nhạo. "Bởi vì không có chuyện Malfoy phù hợp với mình."
Hermione nở nụ cười. "Mình không biết Harry; cậu ấy có thể hoàn hảo đối với bồ. Bồ nên cho Malfoy một cơ hội. Và," cô ấy nhiệt tình nói thêm, "lọ thuốc che mùi hương mà bồ đang dùng có thể đã làm cậu ấy bỏ lỡ và đó là lý do tại sao Malfoy đã không nhìn chằm chằm vào bồ."
"Chính xác," Harry cau có, "cậu ấy không biết mình là Omega nên không quan tâm đến mình."
Hermione mím môi nhưng không nói thêm gì.
"Được rồi, bồ còn muốn biết gì nữa không?" cuối cùng cô ấy hỏi.
"Điều này nghe có vẻ rất kỳ nhưng ... liệu mình có thể mang thai được không?" Harry hỏi một cách khó chịu.
"Không có câu hỏi nào là ngu ngốc hết Harry," Hermione nhẹ nhàng giảng giải. "Và đúng vậy, khi bồ đang trong kỳ phát tình, bồ sẽ có thể thụ thai. Mình không chắc nam Omegas có chu kỳ phát tình như thế nào nên mình không thể cho bồ biết điều đó sẽ xảy ra thường xuyên như thế nào."
Harry ngồi lại, sững sờ. Vì lý do nào đó mà cậu thực sự không mong đợi câu trả lời là có. Harry đã tiếp xúc với thế giới phép thuật được bảy năm rồi và cậu vẫn không ngừng kinh ngạc trước những khả năng mà nó mang lại. Đó có lẽ là điều tốt duy nhất trong việc công khai về tình trạng Omega này; cậu muốn có một gia đình của riêng mình hơn bất cứ thứ gì. Harry chưa bao giờ thực sự được chăm sóc để trưởng thành và cậu đã nghĩ rằng việc có một đứa con của riêng mình là một điều không thể vì tính dục của cậu, vì vậy tiềm năng bất ngờ để cậu có thể sinh con của mình là... khá khó tin.
"Những lọ thuốc che mùi hương đó có thể không hoạt động tốt trong thời gian phát tình của bồ, Harry, vì vậy bồ cần phải cẩn thận."
Harry chớp mắt, quay lại với chính mình. "Ồ? Vậy mình sẽ phải trốn trên giường của mình một tuần sao?"
"Hoặc là bệnh xá," Hermione nghiêm túc đáp. "Hoặc nếu không, bồ sẽ thu hút mọi Alpha ở trong trường - cả giáo viên và học sinh - và điều đó sẽ không dễ chịu đâu."
Harry nuốt nước bọt. Cậu không thích nghe điều đó đó chút nào. "Làm sao mình biết rằng mình sắp ... bồ biết không?"
Hermione nhún vai, tỏ vẻ bực bội vì không biết câu trả lời. "Mình không chắc về nó Harry, nhưng chúng ta có thể xem xét điều đó vào ngày mai. Mình đảm bảo rằng chúng ta biết mọi thứ cần biết để bồ không gặp phải bất kỳ điều gì bất ngờ."
Harry thở dài, cảm thấy kiệt sức; đó là một ngày rất dài và kiệt quệ về mặt cảm xúc.
"Được rồi, mình nghĩ ... mình nghĩ thế là đủ rồi. Chúng ta nên ngủ một chút." Cậu nhìn lên và mỉm cười một chút. "Cảm ơn vì sự giúp đỡ của bồ, Hermione."
Hermione mỉm cười và nghiêng người về phía trước để ôm cậu. "Đừng lo lắng, Harry, chúng ta sẽ tìm ra điều này."
Harry ôm cô với lòng đầy biết ơn trước khi cả hai đứng dậy và chuẩn bị đi ngủ.
"Ôi Harry, còn Ron?" Hermione đột nhiên nhắc nhở cậu.
"Mình muốn nói với bồ ấy, nhưng..." Harry đỏ mặt vì xấu hổ. "Nhưng liệu bồ ấy, ờm, có muốn mình như những người khác không? " cậu lầm bầm.
Hermione cười khúc khích và Harry lườm cô. "Xin lỗi," cô nói lời xin lỗi. "Mình nghi ngờ điều đó sẽ xảy ra, Harry; bồ ấy thẳng thắn và bồ ấy coi bồ như một người anh em, vì vậy việc bồ là một Omega có lẽ cũng sẽ không thay đổi điều đó."
Harry gật đầu. "Ừ, được rồi, mình đoán là có thể nói được. Chúng ta sẽ nói với Ron vào ngày mai."
"Ngủ ngon nhé Harry," Hermione mỉm cười trước khi quay đi để trở về kí túc xá nữ.
"'Ngủ ngon."
Harry từ từ trở về phòng của mình và lăn ra giường một cách nhẹ nhàng nhất có thể. Cậu ngả lưng và nhìn chằm chằm vào màn trướng thông qua bốn tấm áp phích của mình, trầm ngâm suy nghĩ.
Cậu đã đặt ra các câu hỏi và cũng có được câu trả. Harry cảm thấy dễ chịu hơn một chút về điều đó nhưng bụng cậu vẫn quặn thắt và căng thẳng.
Harry cau mày và xoay người nằm nghiêng, luồn tay xuống dưới gối.
Harry biết tại sao cậu cảm thấy đau bụng; cậu vẫn cảm thấy nhức nhối khi bị từ chối vì Malfoy không muốn cậu. Điều đó thật điên rồ và nực cười nhưng Harry không thể làm điều gì khác được. Nó giống như trái tim của cậu đã biến mất và gắn liền với một người khác và người đó không muốn bất cứ điều gì liên quan đến cậu, và không chỉ vậy, Harry biết cậu sẽ bị buộc phải nhìn Malfoy tìm thấy một người khác để kết hôn.
Harry nhắm mắt lại và cố gắng nhắc nhở bản thân rằng cậu cũng có thể tìm một người khác. Cậu chỉ cần làm điều đó trước khi bắt gặp Malfoy và Astoria đang hôn hít trong hành lang, bởi vì cậu không hoàn toàn chắc chắn rằng mình sẽ không tạo ra một cảnh xấu hổ gì đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro