Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 10 (2)

Harry đưa tay ra phía ngoài đùi rồi từ từ trượt lên trên chiếc quần tây đen của Draco, cậu có thể cảm nhận được hơi ấm từ cơ thể của người bạn đời truyền đến nơi bàn tay. Những ngón tay của Harry kéo phăng chiếc thắt lưng da đen trước khi chạm vào chiếc áo sơ mi xanh đậm được nhét gọn gàng vào cạp quần của chiếc quần tây đắt tiền. Harry ngước lên với một nụ cười xấu xa khi cậu cẩn thận cởi bỏ áo sơ mi của Draco, đầu ngón tay lướt nhẹ trên những phần da thịt lộ ra, rồi bắt đầu lướt trên hàng cúc áo sơ mi sáng bóng.

Draco thở dồn dập khi tiếp xúc với Harry và mắt cậu nhắm lại trong khi ngửa đầu ra sau.

Cậu ấy đã tạo ra một bức ảnh đầy kích thích đến nỗi Harry đột nhiên không có tâm trạng để làm mọi thứ chậm lại. Harry mở cúc áo trên cùng rồi thả hai bàn tay xuống, trượt lòng bàn tay một cách háo hức từ vùng bụng phẳng lì của Draco đến ngực rồi hướng ra ngoài để đẩy chiếc áo sơ mi ra, để lộ làn da trắng nõn ngon lành trước ánh mắt háo hức của Harry. Draco không có bất kỳ vết sẹo nào nhưng có lấm tấm những đốm tàn nhang và một vệt vàng nhạt đầy hấp dẫn chỉ để tôn lên vẻ hấp dẫn nam tính của cậu ấy.

Harry đẩy chiếc áo sơ mi ra khỏi vai Draco và để nó bay xuống đất trước khi với lấy vạt áo của chính mình và thô bạo kéo nó qua đầu, không quan tâm đến việc cặp kính của mình bị cuốn theo trong quá trình cậu ném quần áo xuống sàn.

Ngay cả khi không đeo kính, cậu vẫn có thể nhìn thấy nụ cười nhếch mép đáp lại của Draco. Harry quay trở lại giường và nằm xuống, nhìn chằm chằm vào người bạn đời của mình như một lời mời gọi.

Draco phát ra một âm thanh thô bạo sâu trong cổ họng trước khi leo lên giường và trườn về phía trước để lướt qua cơ thể nằm sấp của Harry. Harry vội vàng với tay kéo Draco nằm trên người mình, vòng tay cậu ấy ôm lấy phần thân ấm áp của cậu và kéo người bạn đời vào một nụ hôn sâu.

Harry gần như thở dài trước sự giải tỏa căng thẳng mà hành động đơn giản này gây ra; giờ đây, toàn bộ sự tập trung của cậu vào khoái cảm và xúc giác và mùi vị thay vì các dây thần kinh căng thẳng và tính khí bùng nổ.

Cơ thể rắn chắc của Draco hoàn toàn nằm gọn giữa hai chân đang tách ra của Harry và cậu ưỡn người lên để cảm nhận sức nặng tuyệt vời của vật kia đang đè lên háng mình. Draco nuốt hết những tiếng rên rỉ của Harry vào trong, lưỡi vuốt ve thật sâu vào từng tất trong miệng của Harry, trong khi Harry cuộn hông mình lên thành một góc độ phù hợp với Draco; dương vật của cậu đầy đau đớn bên trong chiếc quần của mình. Thân trần của Draco dường như còn rực rỡ hơn so với chính bản thân cậu; những thớ cơ bắp chuyển động bên dưới làn da mềm mại, ấm áp khi Draco hôn lên vùng lưng của Harry, và khi cậu ấy di chuyển hông xuống theo từng nhịp cuộn lên trên của Harry.

"Em muốn gì?" Draco hỏi khi lùi lại và chăm chú nhìn vào khuôn mặt của cậu.

Harry mở mắt. "Tất cả - mọi thứ."

Draco tạo ra một âm thanh có phần rên rỉ và một phần nào đó là khó thở, âm thanh đó đi thẳng xuống 'cậu bé' của Harry và khiến nó mạnh mẽ nẩy lên trên. Draco nhanh chóng quỳ xuống, đầu gối quấn lấy chân Harry, và bắt đầu cởi thắt lưng của cậu, sau đó vén chiếc quần mà Draco đã cẩn thận chọn để Harry mặc đi họp Hội đồng quản trị ra. Cậu ấy nhanh chóng kéo chúng ra và ném chúng xuống sàn nhà.

Draco cúi xuống rúc mặt vào quần Harry, nán lại chỗ ẩm ướt do vật cương cứng của Harry rỉ ra. Cậu ấy hít thật sâu mùi hương của người bạn đời của mình với một tiếng rên nhẹ và hôn lên đầu quần đang cương cứng trước khi luồn những ngón tay dài vào cạp quần và kéo chúng xuống và cởi ra, chiếc quần giờ đang hòa vào phần còn lại của đống quần áo trên sàn.

Harry đã quan sát một cách say mê và khi Draco đã cởi bỏ từng lớp quần áo trên người cậu, cậu đã nhanh chóng ngồi dậy và với lấy thắt lưng của Draco. Draco quỳ xuống và Harry đặt một nụ hôn dịu dàng lên bụng Draco, ngay trên vệt vàng dẫn xuống quần, mùi hương kích thích của người bạn đời hiện rõ qua cả quần áo của cậu ấy. Mùi của Draco dường như tràn qua cơ thể Harry gần giống như mùi hương kích thích, khiến cơ thể cậu ngâm nga và đau đớn vì ham muốn.

Harry hạ dây kéo xuống rồi đẩy mọi thứ xuống xung quanh đầu gối của Draco. Cậu nhìn 'cậu bé' dài cong cong đang cương cứng trước mặt mình và đưa mắt nhìn lướt qua khuôn mặt đầy mong đợi của Draco trước khi quay lại nhìn chằm chằm vào 'cậu bé' đang đỏ bừng của Draco, cậu liếm môi trong sự mong đợi, tim đập thình thịch.

Cậu rướn người liếm ngược lên từ gốc dương vật của người bạn tình cho đến khi chạm vào đầu khấc rồi quấn lấy nó mà mút một cách thèm thuồng, vị mặn mòi xộc lên đầu lưỡi khiến miệng cậu ứa nước.

Bàn tay Draco nhanh chóng di chuyển lên đầu Harry, những ngón tay trượt qua những lọn tóc dày và nắm chặt khi cậu rên rỉ.

Phản ứng của người bạn đời đã khích lệ Harry và trấn an cậu rằng cậu không hoàn toàn vô dụng trong việc này. Cậu chưa bao giờ làm điều này trước đây nên cậu biết rằng mình sẽ phải học trong khi tiếp tục hành sự và được hướng dẫn bởi phản ứng của Draco cũng như cậu ấy biết bản thân mình thích cái gì.

Bàn tay của Harry di chuyển xung quanh để nhào nặn phần thịt mềm mại trên cặp mông căng tròn của Draco khi người bạn đời của cậu đẩy mạnh vào miệng mình theo những nhịp nhỏ, rõ ràng là cố gắng kìm chế để không làm cậu nghẹt thở. Harry ngâm nga xung quanh dương vật của Draco khi cậu vuốt ve phần gốc bằng tay phải và di chuyển miệng lên xuống hết mức có thể, chắc chắn rằng lưỡi ở bên dưới theo từng đường trượt lên trên, dương vật cứng ngắc nhanh chóng trở nên ướt đẫm nước bọt và giúp Harry chuyển động nhẹ nhàng.

Hơi thở của Draco tăng nhanh, những ngón tay căng lại và thả ra trên tóc Harry như một con mèo đang giơ nanh vuốt. Cậu ấy dừng lại cùng với tiếng rên rỉ của mình và đột ngột lùi lại, giữ chặt đầu Harry khỏi cậu bé đang đỏ bừng của mình.

"Sắp rồi," cậu ấy thở dốc một cách yếu ớt, mắt vẫn nhắm nghiền.

Harry mỉm cười tự mãn và lấy mu bàn tay lau miệng khi nhìn người bạn đời của mình mất một lúc để tự bình tĩnh lại. Draco cuối cùng cũng mở mắt ra, sắc bén nhìn chằm chằm vào Harry một cách nhanh chóng và chăm chú. Harry cảm thấy miệng mình khô khốc trước nét mặt của người bạn đời; tất cả đều là sự kích thích và chiếm hữu dữ dội, và cậu bé của Harry co giật hưởng ứng.

Đôi môi đầy đặn của Draco nhếch lên với một nụ cười nhếch mép nhỏ nhất trước khi cậu ấy đứng dậy và cởi bỏ phần quần áo còn lại của mình, ánh mắt xuyên thấu vẫn nhìn vào Harry khi cậu vặn vẹo chờ đợi.

"Em chưa làm điều này trước đây phải không?" Draco khẽ hỏi khi cậu lấy cây đũa phép ra khỏi chiếc quần đã bỏ đi của mình.

Harry lắc đầu, nuốt nước bọt. "A- anh có từng làm điều này chưa?"

Draco mỉm cười một chút khi cậu ấy bò lại trên người cậu, trên tay là cây đũa phép. "Anh đã có một hoặc hai buổi tập, hầu hết Alphas đều vậy." Đôi mắt xám theo dõi biểu cảm quyến rũ của Harry. "Anh không muốn làm tổn thương em."

Harry mỉm cười và ngả đầu xuống gối. "Anh sẽ không."

Harry có thể thấy lời nói của mình, với hàm ý đầy sự tin tưởng đó đã ảnh hưởng đến người bạn đời của mình đến mức nào. Đặc biệt là sau tất cả những gì họ đã trải qua trong đêm.

Vẻ mặt của Harry dịu đi. "Cái này để làm gì?" cậu hỏi, nhằm để đánh lạc hướng người bạn đời của mình khi cậu chạm một ngón tay vào cây đũa phép của Draco.

Draco chớp chớp đôi mắt xám sáng bóng và sau đó nụ cười nhếch mép vui tươi của cậu ấy nhanh chóng trở lại. "Vì điều này," cậu ấy đáp, giơ đũa phép lên và thì thầm vài lời.

Harry say mê quan sát khi một khối chất lỏng trong suốt, đặc quánh hình thành trong bàn tay khum khum của Draco. "Ah ... một câu thần chú bôi trơn."

"Và là người bạn thân mới nhất của em, Potter."

Harry cười toe toét và sau đó nhanh chóng thở hổn hển khi Draco đút một ngón tay được bôi trơn vào khe mông của cậu. "Lạnh quá," cậu phàn nàn. Bất chấp cơn đau dữ dội, Harry vẫn tách chân ra để người bạn đời tiếp cận dễ dàng hơn. Harry phát ra một tiếng thở hổn hển khác - vì những lý do hoàn toàn khác - khi ngón tay bóng bẩy của Draco nhẹ nhàng vòng qua lỗ của cậu.

"Em thấy ổn chứ?" Draco hỏi với vẻ hiểu biết.

"Vâng," Harry thở hổn hển khi ngón tay Draco tiếp tục vuốt ve lên xuống rồi xoắn một vòng bên trong cái lỗ nhỏ của cậu.

"Muốn nhiều hơn nữa không?"

Harry nhanh chóng gật đầu và sau đó ưỡn cổ lên, nắm chặt lấy tấm vải trải giường bên dưới khi ngón tay Draco nhẹ nhàng đẩy vào bên trong cơ thể cậu. "Fuck ..." cậu thở hổn hển khi khoái cảm tràn ngập khắp người mình, dương vật của cậu rỉ ra dịch trắng đầy dâm mỹ lên bụng của cậu ấy.

Draco đẩy ngón tay vào và ra, từ từ, kéo dài và xoay một cách cẩn thận và kỹ lưỡng nhất có thể, sau đó thêm ngón thứ hai và nhẹ nhàng lặp lại.

Harry là một mớ hỗn độn; hai bàn chân bẹp dúm trên giường khi Draco ấn những ngón tay dài rực rỡ ấy vào lỗ nhỏ của cậu, những chiếc chăn được nắm chặt trong bàn tay đầy căng thẳng và đôi mắt nhắm nghiền trong niềm hạnh phúc thuần khiết. Việc bổ sung thêm ngón tay thứ ba thậm chí không làm cậu bối rối khi cậu đã chìm đắm trong màn sương mù mịt của khoái cảm.

"Fuck... Harry, trông em thật tuyệt..." Draco thốt lên, giọng cậu ấy trầm xuống, thấp và thô vì kích thích.

"Em... em sẽ không kéo dài được nếu anh cứ tiếp tục như vậy," Harry cảnh báo, mắt vẫn nhắm nghiền. "Làm ơn..."

Rõ ràng là Draco không cần Harry nói thêm lần nào nữa khi cậu ta lập tức rút ngón tay ra.

Harry mở mắt và ngẩng đầu lên khỏi gối để xem Draco dùng phần còn lại của thuốc bôi trơn để phủ lên dương vật của chính mình đang nhấp nhô cứng nhắc trước mặt cậu. Harry phải nuốt nước bọt và gần như quay đi chỗ khác. Cậu đang trên bờ vực của việc mất kiểm soát hoàn toàn, toàn bộ cơ thể của cậu căng lên và rên rỉ với cảm giác râm ran và đau đớn vì nhu cầu. Nhu cầu của cơ thể mong muốn những cái đụng chạm chắc chắn lớn hơn bất kỳ sự lo lắng hay do dự nào.

Harry chớp mắt và quay trở lại với chính mình khi Draco nhẹ nhàng hướng dẫn cậu lật người bằng tay và đầu gối.

"Lần đầu tiên nó dễ dàng hơn theo cách này," Draco thì thầm vào tai cậu khi cậu ấy cuộn người trên người Harry, vật cương cứng của cậu ấy trượt một cách trêu ngươi giữa hai má mông của Harry.

Harry gật đầu hiểu ý, hơi đẩy người về phía sau để khuyến khích chuyển động trượt của dương vật của Draco qua mông và cậu bé của cậu.

Draco cười khẩy vào gáy Harry, sau đó đặt một nụ hôn dịu dàng lên làn da ấm áp của cậu trước khi quỳ xuống và ôm lấy cậu. "Sẵn sàng chưa?" cậu ấy hỏi trước khi đi xa hơn.

"Ừ," Harry thốt lên, quay mặt về phía trước và cúi đầu xuống, mắt nhắm lại, cố gắng không căng thẳng.

Draco vuốt một tay dọc theo sống lưng của Harry theo chuyển động nhẹ nhàng khi cậu thúc đầu dương vật của mình vào lối vào đang thả lỏng của Harry và đẩy.

Harry hít vào thật mạnh vì cơn đau do cái đó của Draco xuyên thủng cơ thể mình; như một sự xâm nhập đầy bỏng rát/châm chích/kéo dài. Cậu cắn môi và nín thở khi Draco đẩy đầu dương vật sưng tấy của mình vào rồi nằm im, cơ thể Harry giữ chặt cậu bé của Draco tại vị trí sau khi cậu ấy ấn qua vành mông mềm mại.

Harry run rẩy thở ra và hít một hơi sâu nữa, cố gắng thư giãn, đợi cơn đau ban đầu giảm bớt. Draco vuốt một bàn tay an ủi khác xuống lưng. Harry có thể cảm thấy cậu ấy đang run rẩy khi cố gắng giữ yên.

Harry hít thở đều đặn hơn. Cậu có thể cảm thấy cơ thể mình đang dần chấp nhận sự xâm nhập, cảm giác khó chịu hơn là đau đớn lúc này. "Anh có thể di chuyển," cậu thì thầm hướng dẫn.

Cậu có thể cảm thấy Draco do dự và sau đó từ từ tiếp tục đẩy về phía trước, cho đến cậu ấy từng chút, từng chút đi vào hết cỡ. Harry đột nhiên cảm thấy đám lông thô ráp của Draco áp vào làn da mềm mại, nhạy cảm của mông cậu và, vì một lý do nào đó, điều này làm mới lại sự kích thích đang suy yếu của cậu một lần nữa; hình ảnh về người bạn đời được chôn sâu trong cơ thể mình hiện lên trong đầu Harry làm cậu say mê.

Harry rên rỉ và cố gắng đẩy ra sau, cơ thể cậu ngày càng thư giãn hơn nữa khi cơn kích thích của cậu bắt đầu bùng phát trở lại.

Draco đặt một tay lên hai bên hông của Harry và kéo ra một nửa sau đó dứt khoát trượt trở lại trong một chuyển động nhẹ nhàng.

Harry rên lớn và gục trán xuống gối, hai tay chống hai bên đầu. Bây giờ không còn đau đớn nữa, chỉ là sự sung mãn đáng kinh ngạc khiến anh ấy cảm thấy được kết nối với người bạn đời của mình theo một cách hoàn toàn mới.

Draco cuộn người lại và hôn vào gáy Harry khi anh tiếp tục chuyển động đẩy sâu và chậm rãi của mình, đung đưa cơ thể của Harry về phía trước, làm cho hơi thở của người bạn đời của cậu dồn dập và áp ngược lại vào mình.

Draco rên rỉ và đưa tay ôm lấy hông Harry để ôm lấy cậu bé cứng ngắc, ấm áp của người bạn đời trong tay.

Harry há hốc mồm khi mở to mắt. "Em ... em sẽ ra nếu anh làm như vậy."

"Đúng rồi đó, Potter," Draco thở hổn hển trả lời khi cậu siết chặt nắm tay và vuốt mạnh dương vật của Harry.

Harry rên lớn và không nghĩ rằng mình có thể xử lý được nữa; cảm giác đẩy mạnh căng đầy từ dương vật của Draco vào bên trong cậu kết hợp với sự vuốt ve tuyệt vời trên cậu bé của chính Harry làm cho cậu trở nên nhạy cảm đến nỗi cậu cảm thấy mình đã sẵn sàng để bùng nổ.

Draco tiếp tục vuốt ve và đẩy, hơi thở nông và nhanh, vầng trán ẩm ướt áp vào bả vai Harry khi cậu di chuyển.

Harry lắc đầu với một tiếng thút thít bất lực - và quyết định thả mình ra ngoài và ngừng cố gắng kìm chế. Draco dường như cảm nhận được điều này và đột nhiên vòng một cánh tay quanh eo cậu và kéo cậu lên và để Harry ngồi trong lòng cậu ấy, trong khi Harry vẫn đang đè lên dương vật của mình và Draco bắt đầu đâm thẳng vào Harry; nhanh và mạnh.

Harry hét lên khi vật cứng rắn của Draco dường như chạm vào thứ gì đó sâu bên trong cậu khiến tia lửa tỏa ra khắp cơ thể và nổ tung trước mắt cậu. Harry nhanh chóng đưa một tay về phía sau để giữ thăng bằng và vòng tay còn lại xung quanh cậu bé đang ửng đỏ của mình để tiếp tục vuốt ve với tốc độ nhanh.

Harry bắt đầu thút thít, thở hổn hển và rên rỉ và tạo ra mọi tiếng động khi cảm thấy cơn cực khoái bắt đầu tăng lên. Cơ thể Harry căng thẳng và đôi mắt cậu nhắm nghiền lại khi gục đầu vào vai Draco. Cậu lên đỉnh một cách khá đột ngột và nghiêng qua một bên với một tiếng hét khi cậu bé của cậu bắt đầu phun ra những sợi tinh dịch dày và trắng ra trên bàn tay và lên ga giường.

Draco hơi thở dồn dập và ấp úng phía sau rồi cậu ta thô bạo đẩy mạnh thêm hai lần nữa trước khi cơ thể đông cứng, cơ đùi căng lên, trong lúc đó cậu ta trút bỏ mình bên trong Harry bằng một tiếng rên rỉ tắt tiếng. Harry cảm nhận được nhịp đập của cậu bé của Draco bên trong cái lỗ chặt chẽ của mình và cảm giác đó kéo dài cơn cực khoái của chính cậu; dương vật của cậu bắn ra một tia tinh dịch yếu ớt cuối cùng qua nắm tay của mình.

Draco thở ra một hơi mà bản thân đang kìm nén bằng một tiếng thở hổn hển rồi vòng hai tay qua ngực Harry, ôm chặt lấy cậu trong khi bản thân đang cố lấy lại hơi thở.

Harry nuốt nước bọt và cho phép mình tan chảy trở lại trong vòng tay của người bạn đời của mình, cảm thấy hoàn toàn kiệt sức và không thể nói thành lời.

Draco rúc mũi vào bên gáy ẩm ướt của Harry và hít một hơi đầy tôn kính trước khi hôn lên làn da nóng bỏng của cậu.

Harry cười nhẹ và ậm ừ cảm kích.

"Tốt hơn là chúng ta nên chui xuống chăn bông trước khi em bị lạnh," Draco thì thầm vào tai cậu.

"Ừ, được rồi," Harry thở dài, vẫn còn mơ hồ khi cẩn thận tách mình ra khỏi lòng Draco.

Draco với lấy cây đũa phép của mình và làm sạch cả hai bằng một câu thần chú nhanh chóng trước khi trượt xuống dưới lớp chăn và kéo người bạn đời vào ngực mình, hai chân quấn lấy nhau, nhịp tim đập mạnh và thoải mái dựa vào tấm lưng trần của Harry.

Harry thả lỏng người với một tiếng thở dài mãn nguyện khác khi nhịp tim của cậu bắt đầu trở lại nhịp độ bình thường một lần nữa. Cậu có thể cảm thấy phần đang đe dọa còn lại của thế giới đang quay trở lại tâm trí mình và lấn át niềm hạnh phúc mới xảy ra, và cậu chỉ muốn ở trong bong bóng hạnh phúc của mình lâu hơn một chút.

"Thật là... tốt," cậu nhận xét một cách thờ ơ.

Một tràng cười phẫn nộ thổi qua gáy Harry, khiến cậu cười toe toét.

"Điều đó thật tuyệt vời và em biết đấy, Potter."

Harry bật cười. "Được rồi, hãy biết rằng Harry Potter đồng ý với Draco Malfoy."

Draco cười khúc khích, đôi môi ấm áp áp lên làn da của Harry. "Sẽ còn tốt hơn khi em đang ở trong tình trạng phát tình."

"Thật à?" Harry trả lời một cách ngờ vực, cố gắng không căng thẳng khi đề cập đến một chu kỳ phát tình khác. Cậu vẫn còn sợ nó sau lần đó. "Làm sao anh biết?"

"Bởi vì," Draco khẽ đáp, môi chạm vào gáy cậu, "em sẽ không cần bôi trơn nhân tạo hay chuẩn bị gì cả. Sẽ không có bất kỳ đau đớn nào - chỉ có khoái cảm. Cái này sẽ tiếp tục kéo dài hàng giờ."

Harry cảm thấy cậu bé của người bạn đời của mình hơi co giật và cậu biết Draco đã mong chờ một ngày được trải qua cơn phát tình với cậu đến nhường nào. Sau những gì họ vừa làm, cậu không còn e ngại gì về việc bắt đầu phát tình xung quanh người bạn đời của mình; cậu biết Draco sẽ chăm sóc mình. Chỉ là cậu cảm thấy sợ hãi và không chắc chắn về thời gian và địa điểm mà chu kỳ phát tình tiếp theo của cậu sẽ xảy ra và sự mất kiểm soát mà cậu cảm thấy cũng như sự mất kiểm soát của những người xung quanh.

Harry khẽ rùng mình và lùi vào trong vòng tay ấm áp của Draco, bàn tay cậu siết chặt bắp tay Draco đang khoác trên ngực mình.

"Em có lạnh không?"

Harry cố gắng loại bỏ mọi suy nghĩ về kỳ phát tình của mình; họ gặp vấn đề lớn hơn vào lúc này. "Không, em không sao, anh giống như máy sưởi cá nhân của riêng em vậy." Cậu thở dài và nhìn chằm chằm ra khung cửa sổ đầy ánh trăng. "Chúng ta sẽ làm gì?" cuối cùng cậu thì thầm, cố gắng giữ cho nỗi buồn bất lực không cất lên trong giọng nói của mình.

Draco thở dài và lùi ra sau. "Bất cứ điều gì chúng ta có thể," cuối cùng cậu ta trả lời.

Harry nhắm mắt lại, kiệt sức cả về tinh thần và thể chất. Cậu đã không ngủ ngon vào đêm hôm trước do lo lắng khi gặp Hội đồng quản trị lần đầu tiên và bây giờ đã hơn hai giờ sáng.

Cánh tay của Draco ôm chặt lấy cậu và cuối cùng cậu cũng chìm vào giấc ngủ với cảm giác an toàn xoay quanh mình.

Ít nhất thì cậu đã không đơn độc.





Harry thức dậy muộn vào sáng hôm sau; mặt trời mùa thu đã chiếu qua cửa sổ và tạo ra một vệt ánh sáng hình chữ nhật trên nền đá.

Harry lăn ra sau ngáp dài, duỗi tay qua đầu rồi nhăn mặt một chút khi mặt sau tiếp xúc với nệm.

Cảm giác đau nhức khiến cậu mỉm cười nhớ lại chuyện tối qua.

Cậu quay sang bên giường của Draco và phát hiện người bạn đời của mình đã đứng dậy và đi mất, nửa giường của cậu ấy thật lạnh lẽo khi cậu chạm vào.

Harry ngồi dậy và nhìn vào chiếc đồng hồ nhỏ trên tủ đầu giường. Nếu cậu nhanh hơn, cậu vẫn có thể ăn bữa sáng và hỏi Dean liệu cậu có thể gặp mình vào bữa trưa không.

Harry ném lại chăn, rồi nhanh chóng mặc quần áo và đánh răng, chải mái tóc khá vô vọng của mình khi cậu cau mày nhìn chằm chằm vào gương. Kể từ khi họ bắt đầu ở chung phòng, Draco thường thức dậy trước cậu nhưng cậu ta chưa bao giờ rời đi mà không có Harry. Cậu nghĩ điều đó rất kỳ quặc, đặc biệt là vì đêm qua là lần đầu tiên họ làm tình và cũng là lần đầu tiên Harry làm tình. Cậu đã mong đợi sẽ thức dậy với Draco bên cạnh mình hôm nay.

Có lẽ cậu đang ngốc nghếch và đa cảm quá mức nhưng cậu không thể không cảm thấy thất vọng.

Harry thở dài khi cậu buộc dây giày đi học đã bị trầy xước của mình, sức nặng của những sự kiện đêm qua, ít dễ chịu hơn, và nó thậm chí đang đè nặng lên vai cậu, mọi thứ càng trở nên tồi tệ hơn bởi thực tế là người bạn đời của cậu rõ ràng đã quyết định rời bỏ cậu để tự giải quyết việc đó vào sáng nay.

Harry đứng thẳng người và mím môi lại khi thu lại áo choàng. Cậu biết những suy nghĩ đen tối sẽ trở nên tồi tệ hơn bởi tâm trạng vốn đã ảm đạm của mình nên cậu cố gắng không tự động lên án người bạn đời của mình vì hành động của cậu ta. Có lẽ Draco chỉ cần một chút thời gian ở một mình để suy nghĩ, và Harry không thể từ chối cậu ấy điều đó.

Cậu đeo cặp lên vai và rời khỏi phòng. Các hành lang hầu như trống không vì phần lớn mọi người vẫn đang ăn sáng trong Đại sảnh đường.

Harry bước nhanh qua ngôi trường yên tĩnh và đi xuống những khu vực đang di chuyển, tâm trí bận rộn với những câu hỏi có thể dành cho Dean và những hình ảnh mất tập trung về đêm qua trên giường với Draco. Cậu ngạc nhiên rằng mình đã không đi và rơi xuống bậc thang bằng đá với tất cả mọi thứ đang diễn ra bên trong bộ não của mình.

Harry bước vào Đại sảnh đường và nhìn sang bàn Gryffindor, bối rối khi thấy người bạn đời của mình không có ở đó. Cậu cau mày và bước đến ngồi cạnh Ron (cố gắng hết sức để không nhăn mặt), và cảm thấy lo lắng về việc Draco có thể ở đâu.

"Đã mệt mỏi với nhau rồi hả anh bạn?" Ron hỏi xung quanh một ngụm bánh mì nướng và mứt cam.

"Gì?" Harry quay sang cậu ta, muộn màng nhận ra những gì cậu ta đã nói và sau đó đánh rơi chiếc cặp của mình xuống đất phía sau với một tiếng đập mạnh. "Ồ ... mình không chắc Draco đã biến đi đâu vào sáng nay."

"Cậu ta ở đằng kia," Hermione đứng đối diện với Harry, nghiêng đầu về phía bàn Slytherin.

"Mình tưởng hai người sẽ đi ăn sáng với bọn mình mỗi sáng?" Ron nói khi Harry nhìn qua bàn Slytherin, cậu ngạc nhiên khi thấy người bạn đời của mình đang ngồi cùng với một học sinh năm thứ tám khác, đang trò chuyện với Daphne Greengrass.

Harry nghiến chặt hàm để ngăn mình nói ra bất cứ điều gì hấp tấp. Cậu nheo mắt nhìn người bạn đời của mình đang nói chuyện với Daphne - một Omega không hơn không kém - và lướt ánh mắt quanh bàn Slytherin, tìm kiếm Astoria, em gái của Daphne. Harry không tránh khỏi việc suy nghĩ rằng Astoria vẫn tán tỉnh Draco và đeo bám như thể cô vẫn hứa hôn với cậu ấy. Ánh mắt của cậu cuối cùng cũng đáp xuống cô và cậu thấy rằng cô ấy không hề để ý đến Draco một chút nào; trên thực tế, cô ấy dường như đang tán tỉnh một chàng trai cùng khóa với mình.

Cậu cảm thấy hơi xoa dịu, Harry buộc mình phải rời mắt khỏi bàn Slytherin và với lấy đĩa xúc xích.

"Harry?"

Harry trong lòng thở dài, không có tâm trạng đối phó với Hermione đang tò mò. "Hửm?" cậu trả lời mà không hề ngước lên, bốc thức ăn lên đĩa của mình.

"Mọi chuyện giữa hai người vẫn ổn chứ?"

"Ừ," Harry trả lời ngay khi cậu rót một ít nước bí ngô vào cốc của mình.

Có một chút ngừng lại và sau đó, "Neville nói rằng bồ ấy đã nhìn thấy bồ trở về từ Trang viên Malfoy vào đêm qua."

Harry đặt dao và nĩa xuống với một tiếng thở dài nặng nhọc và nhìn lên. "Và?"

Hermione cắn môi và liếc nhìn Ron, người đang giả vờ không nghe thấy gì, rõ ràng không muốn tham gia nhưng cũng muốn nghe cuộc trò chuyện tiếp theo. "Ừm, bồ ấy vừa đề cập rằng bồ có vẻ hơi ... căng thẳng, và nó không giống bồ hằng ngày."

"Bồ mong đợi mình sẽ như thế nào sau khi ngồi suốt một buổi tối nói chuyện với Lucius và Narcissa Malfoy?" Harry phản bác. Đó không hẳn là một lời nói dối, nhưng nó cũng không phải là sự thật.

"Đã trễ kinh khủng ..."

"Nửa đêm không muộn khi bồ mười tám tuổi," Harry bực bội nói. "Cô không phải là mẹ của tôi 'Mione."

"Này, bồ ấy chỉ lo lắng cho bồ thôi," Ron lặng lẽ xen vào.

Harry biết mình nên rời đi trước khi nói điều gì đó mà mình hối hận. Cậu nên biết đến
đây là một sai lầm, cậu đã quá mất tập trung và căng thẳng để cố gắng trò chuyện bình thường với những người không hề biết gì về những vấn đề phức tạp mà cậu đang phải đối phó ngay lúc này.

Có vẻ như năm thứ tám sẽ khó khăn như mọi năm khác mà cậu đã phải chịu đựng cho đến nay ở Hogwarts.

Harry xoay người trên ghế và lấy chiếc cặp nặng nề của mình trước khi đứng dậy. Cậu với tay và giật lấy hai miếng bánh mì nướng bơ trong đĩa.

"Harry, đừng bỏ đi," Hermione nói, giật mình, mở to mắt và cầu xin. "Bọn mình hầu như không gặp bồ nữa. Chúng ta sẽ không nói về bất cứ điều gì đang làm phiền bồ ..."

Harry gượng cười và lắc đầu. "Không sao đâu, sáng nay mình không khỏe lắm. Mình sẽ nói chuyện với bồ sau."

Hermione trông như thể cô ấy sẽ nói thêm nhưng Harry chỉ vẫy tay và nhanh chóng sải bước xuống bàn, dừng lại bên cạnh Dean Thomas.

"Này Dean, mình có thể nói chuyện với bồ được không? Có thể là vào bữa trưa?" cậu hỏi, hy vọng giọng điệu của mình đủ trung lập để không làm cậu ấy khó chịu.

Dean chớp mắt ngạc nhiên rồi mỉm cười. "Chắc chắn rồi, Harry, có chuyện gì sao?"

Harry lắc đầu và cố gắng kết hợp với nụ cười thản nhiên của mình. "Không, không hề, chỉ là một số... uh câu hỏi về môn Độc dược," cậu trả lời, nhanh chóng nhớ lại một trong những môn học mà Dean giỏi nhất. "Gặp bồ ở sân trung tâm vào bữa trưa được không?"

Dean gật đầu. "Đó là một cuộc hẹn hò." Đôi mắt cậu ấy mở to khi dường như nhận ra những gì cậu vừa nói khi một vài cái đầu quay lại với vẻ thích thú. "Chà không phải kiểu hẹn hò như vậy ..."

Harry cười, và nó dường như làm dịu đi phần nào sự căng thẳng của cậu, chỉ trong một giây. "Ừ, mình biết, gặp bồ sau."

Dean cười toe toét và quay trở lại với bữa sáng của mình khi Harry bước ra ngoài, lơ đãng nhấm nháp một miếng bánh mì nướng.

Cậu biết mình đang bị kích động nhưng Harry kiên định từ chối liếc nhìn về hướng Draco khi cậu rời khỏi Hội trường.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro