
a (daq)
đã là lần thứ năm mà đồng ánh quỳnh lải nhải với y/n - trợ lí cũng như đứa em thân thiết của quỳnh về việc cô sợ khi mình đến với chị đẹp sẽ không làm quen được với ai.
"trời ơi, tao biết làm sao bây giờ.. lát tao nên nói giọng bắc hay giọng nam? lỡ tao không làm quen được với ai thì sao.."
"quỳnh ơi em lạy chị, năm lần rồi. năm lần liên tiếp chị nhắc lại câu này với em rồi. hôm qua lo chưa đủ khóc chưa đủ hay sao mà giờ vẫn vậy thế quỳnh??"
trái với sự ngao ngán của y/n, đồng ánh quỳnh vẫn không thể thoát bản thân ra khỏi đống suy nghĩ lo sợ về việc mình sẽ không thể làm quen ai. cô mếu máo.
"không phải.. thật sự đấy y/n ơi.. tao ước mày cũng sẽ là một chị đẹp tham gia cùng tao."
"mà bà tiên không tham gia thật hả? bộ hôm nay mày không theo bả đi diễn ở đà nẵng à?"
"hôm nay tui mà đi theo chị tiên thì ai ngồi nghe bà lảm nhảm nãy giờ."
"không phải nhưng mà mày chắc chắn là chị tiên không tham gia chị đẹp thật hả? người ta cũng phải mời bà í chứ"
"haiz em không biết nữa. từ lúc quỳnh báo quỳnh tham gia í, em cũng không ấy cho chị tiên, toàn là hậu đi theo làm trợ lí thôi. chắc chỉ sắp bỏ em rồi, lúc đó em qua làm trợ lí cho quỳnh nha? quỳnh có đuổi em hông?"
"mày trêu tao à. sao bả đuổi mày được. con điên, giờ mày overthinking đến thế à"
"không phải nhưng mà thề, mấy lần trước đấy, chị cũng biết em hay bị nhắc kiểu trẻ con, kiểu chị tiên.."
đồng ánh quỳnh thở dài, cô quên mất những lo lắng vừa rồi mà quay qua cô em gái người đang suy tư như thể trạng thái lo lắng từ cô đã chuyển sang cho em.
"điên à chị quen tao với mày từ đợt thanh sói rồi, cũng có phải mới quen đâu mà mày còn không hiểu tính bả mà sợ bị đuổi."
"hình như chị tiên cũng tham gia chị đẹp mà chị không muốn em theo làm trợ lí hay sao í.."
đồng ánh quỳnh chỉ biết cạn lời.
"tao lạy mày. sáng bả vừa gửi ảnh mặt mộc cho tao chúc thi tốt đây này. lần trước bả nói vẫn buồn à?"
"không phải buồn, trông mặt tui giống thù dai lắm hay gì mà buồn. kiểu thấy mình trẻ con thật í, muốn sửa mà không sửa được. tức bản thân chứ chả buồn gì."
"thì bỏ cái kiểu nhõng nhẽo đi."
"tui hông bỏ được. tui mà bỏ nhõng nhẽo sao chị tiên cưng tui nữa mà bà cũng không cưng tui nữa thì sao"
y/n mỉm cười trêu trọc.
"ừ kệ đi mày trẻ con bỏ mẹ sao bỏ được. với cả tao và chị tiên đều là những con người bao dung, không vứt đứa con mới chào đời như mày đi đâu, phải theo dạy mày đến hết đời."
"ê tui nhỏ hơn bà có một năm thôi đó??"
"ừ ra đời vẫn sớm hơn nên vẫn phải chỉ bảo cho mày nhiều."
đồng ánh quỳnh cười, xoa đầu con bé đang bĩu môi ngồi cạnh.
"nhưng mà nói thiệt, lỡ chị tiên đuổi em thì em về làm với quỳnh nha."
"khùng quá, bả đuổi mày sao được."
"không nhận em hả?"
"yên tâm, tao không bỏ mày đâu"
y/n mỉm cười ôm chặt đồng ánh quỳnh bên cạnh, con bé nó cũng chẳng để ý đến cái nhìn yêu chiều của quỳnh dành cho nó.
"yêu quỳnh vãi, yêu nhất trên đời í"
"khiếp."
"ê thật sự mình cùng hội cùng làng, mày hiểu tao tao hiểu mày. đừng có nói mày thích tao rồi nha?"
"vãi đái nói câu mất quan điểm. chắc sau chị tiên có đuổi tôi cũng bám đít chỉ mãi chứ theo bà chắc tôi chết. mối trước vừa bị đá nhục cả mặt ra lại còn người cùng làng với tôi."
đồng ánh quỳnh chẳng nghe hết được em đang nói gì. chỉ mải nhìn con bé vừa trao cho cô khuôn mặt vừa phán xét rồi bắt đầu nói một tràng dài, nó ngưng, chị mới nghiêm túc nhìn vào mắt nó.
"tao cũng đẹp cũng tốt mà không thích tao hả?"
y/n vừa nghe xong thì thoáng chút giật mình, chẳng biết có phải đồng ánh quỳnh là diễn viên không mà nó cảm giác như quỳnh đang nói thật vậy. hai vành tai nó đỏ lên, thoáng cái xao xuyến kèm chút ngại ngùng khi nghe chị nói. nhưng con bé thừa hiểu cái kiểu mập mờ không rõ cũng chẳng rành này của nó với chị suốt thời gian qua nên rất nhanh mà nói lại.
"không, đẹp đâu có ăn được, với cả bà đâu có đẹp bằng chị tiên."
"nhìn chị đi em, chị cũng á quân the face đấy! với cả chị tiên có chồng rồi sao mày có cửa."
"ừ càng khó càng mê, chứ ai như bà bị bồ đá đâu."
đồng ánh quỳnh tức em lắm, cô chỉ biết giơ tay lên trời mà á..
**thật sự là không biết tả cái nét mà chị quỳnh hay làm kiểu ắghrr í 🥹🥹
"điên hả, đó vậy mà chị tiên không bảo bà trẻ con."
"ừ chắc tại tao đẹp, chỉ bị mê hoặc bị quyến rũ bởi tao á."
"chắc tui không đẹp"
y/n bĩu môi lần nữa, đồng ánh quỳnh phì cười mà chào thua, dm em đáng yêu hơn cô nhiều, đáng yêu nhất.
"đâu có, y/n vẫn xinh hơn."
"được đó, lát bà mà vào không ai nói chuyện thì bà đi bắt chuyện rồi khen người ta xinh là không sợ bị cô lập nữa."
"ừ nghe mày hết."
"ngoan ghê."
"ừ tao là mèo hoang nhưng bị mày thu phục rồi."
"ê hay giờ mình chụp ảnh làm mèo cho chị tiên đi, hổng biết chị đang làm gì ha?"
gì vậy? đồng ánh quỳnh đang thả thính mà, bộ nó không đọng lại gì trong đầu em à??
y/n vừa lôi đầu đồng ánh quỳnh để chụp ảnh con mèo gửi cho tóc tiên thì đã được phản hồi ngay.
"gì vậy hai con điên??"
"chị có thấy muốn đem con mèo nào về làm bạn cho bánh mì bơ với pate hơm😻🫶🏻"
"không đem một trong hai chúng mày về chỉ tổ dạy hư con tao. mà chưa đến nữa hả?"
"đâu có bọn em đến cửa rồi, nhớ nên nhắn cho tiêng ớ~~"
"💩💩 thôi bảo con quỳnh vào tự tin thi tốt nhé. believe in yourself!!"
" kìa quỳnh, tóc tiên nhắn cho tui mà bảo quỳnh vào tự tin thi tốt."
"trời ơi tao biết chị tiên mê tao mà."
"nhưng không sao, chị có cưng tao thì tao sẽ cưng mày. vòng tròn luẩn quẩn của chúng ta sẽ không bỏ lại ai."
"zạ em cảm mơn chị ạ"
"ừ tao hứa không bỏ mày lại đâu."
tóc tiên cũng không quên y/n, chị nhắn thêm một tin.
"ở với quỳnh nhanh nhanh rồi về với t đó"
đồng ánh quỳnh quý y/n, trân trọng con bé nhiều, nó cũng vậy, tóc tiên cũng thế. luẩn quẩn, vòng vo, rối rắm nhưng không bỏ quên ai.
--
cái này viết linh tinh thôi, kiểu t tự xào cúp le t và các chị đẹp á=)))))))))) nó cũng í ẹ lắm nên tới đâu thì tới thôi. với cả sẽ có thêm vài cúp le quen thuộc với mng nữa á hihi🙂↕️🙂↕️ vòng vo tam quốc nhưng t thích v nó phải như tam giác quỷ bermuda👹👹
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro