Họ mới là tri kỷ
Hoa rơi hữu ý
Người nặng tình
Lòng đau như cắt
Vẫn lặng thinh
Tháng bảy
Một buổi sớm có mây
Và nắng
Và một chút đắng
Tận tâm can
Ngày tháng bảy
Muốn nắng ôm một chút
Vì người tháng bảy
Cứ vài phút
là lại thấy cô đơn
Mây từ đâu trôi theo chiều gió
Em từ đầu đã không có thích tôi
Bầu trời xanh
Xanh đến chạnh lòng
Hai tri kỉ
Giờ đã thành tri kỉ
Đôi dòng thơ
Không ý
Cũng chẳng vần
Lòng ai đau
Đôi tri kỉ
Không biết
Cũng chẳng cần
Thơ hữu ý
Cảnh hữu tình
Anh vẫn một mình
Khi em bên ai khác
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro