
Hội rắn bị chia cắt
Hogwarts rầm rộ tổ chức "Tuần Giao Lưu Liên Nhà", một hoạt động kỳ lạ do cụ Dumbledore khởi xướng nhằm khuyến khích tình đoàn kết giữa các nhà. Và với hội Slytherin... đó là thảm họa được gói trong giấy bọc vàng.
"Tụi mày bị chia nhóm rồi."
"CÁI GÌ?!!" – Cả bọn hét vang trong phòng sinh hoạt chung.
Draco nhíu mày, vẻ mặt như thể ai đó vừa lỡ tay làm bẩn áo choàng mới của hắn ta.
"Tao không đi với ai hết."
"Nhóm anh là Luna Lovegood." – Emma vừa nhìn bảng phân nhóm vừa nén cười.
"Tôi thà ngồi ăn trưa với Peeves còn hơn." – Draco càu nhàu, giọng đầy khinh bỉ.
Pansy cũng đang phát điên.
"Ron Weasley?! Tụi mày định bắt tao chơi đùa với củ cà rốt đi lạc hả?!"
Zabini, bình thường trầm lặng, chỉ lạnh lùng nhìn danh sách rồi thở dài:
"Hermione Granger... tuyệt thật."
Emma thì tặc lưỡi:
"Tao bị ghép với Harry Potter."
Cả ba người còn lại im lặng một giây... rồi nổ tung:
"KHÔNG!"
⸻
Ngày đầu tiên – Một chuỗi bi kịch
Emma vừa bước vào lớp đã bị Harry nhoẻn miệng cười:
"Hôm nay cậu buộc tóc đẹp đấy, Emma."
"Ờm... cảm ơn... cậu." – Cô nàng mỉm cười, nhưng trong lòng chỉ muốn hét lên "Tao có bạn trai rồi, đừng có mà khen nữa!!"
Draco, ngồi cạnh Luna, thì đang phát điên.
"Cậu biết không, Malfoy, tớ nghĩ nấm mơ có thể giúp đọc được suy nghĩ."
"Tôi ước có nấm để khỏi nghe mấy câu vô nghĩa của cậu."
Pansy thì vừa nghiến răng vừa nghe Ron lải nhải:
"Bồ biết không, tôi tưởng Slytherin ai cũng chảnh, nhưng bồ thì... ờ, chảnh thiệt."
"Tao sẽ đập cái đầu củ cải của mày vô tường nếu mày nói thêm một câu nữa đó, Weasley."
Zabini thì đang ngồi viết bài, trong khi Hermione nghiêng qua:
"Zabini, câu đó sai cấu trúc. Và... dấu chấm phẩy này không đúng."
Zabini lạnh lùng đáp:
"Cảm ơn vì đã chỉnh. Lần thứ bốn trong năm phút."
⸻
Tối hôm đó – Cuộc hội ngộ "lịch sử"
Cửa phòng sinh hoạt chung nhà Slytherin bật mở.
Emma bước vào đầu tiên, giận dữ quăng tập vở lên ghế:
"Tao thề là tao nghe thêm một lời khen nữa từ Potter là tao tự bốc cháy luôn!"
Pansy chồm lên:
"Weasley ngồi cạnh tao và ăn sandwich dưa chua. Mày hiểu cái mùi đó kinh dị tới mức nào không?"
Zabini ngồi xuống sofa, thở dài:
"Hermione nói tao cần... 'mềm mại hơn trong phong cách viết'. Tao không biết phải cảm ơn hay giận nữa."
Emma bật cười khan:
"Mềm mại hả? Mày mà mềm nữa là thành bún."
Cánh cửa sau lưng vang lên lần nữa—Draco bước vào, mặt tối sầm như thời tiết ở Azkaban.
"Luna rủ tao cùng... nuôi Crumple-Horned Snorkack."
"Thế mày trả lời sao?"
"Tao bảo là tao có nuôi—nuôi bạn gái tao, và nó còn quậy hơn cả quái vật."
Emma lập tức nhảy phắt dậy, má đỏ bừng:
"Anh–!"
Pansy đập tay xuống bàn.
"Tao đề nghị kiến nghị bỏ mẹ cái chương trình này. Hội bạn Slytherin không thể bị chia cắt, hiểu không?"
Zabini gật đầu, thậm chí lôi đũa phép ra:
"Lần sau ai chia nhóm, tao chơi bùa nhảy mũi cả tuần."
Draco kéo Emma lại ngồi vào lòng mình, cằm gác lên vai cô, giọng trầm trầm:
"Không có em bên cạnh, tôi suýt cắn người vì tức."
Cả hội im lặng đúng ba giây...
"Ủa vậy em bị Potter khen là dễ thương, anh có tức không?"
"Tôi sắp gửi cú mèo thách đấu cậu ta rồi." – Draco siết eo em chặt hơn.
"Khùng quá trời." – Emma đỏ mặt, nhưng ôm cổ hắn luôn.
____
640 từ
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro